Quan Gia

chương 149: nhậm chức

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày 20 tháng 12, trên đường quốc lộ, ba chiếc xe Santana màu đen đang đi từ Hạo Dương đến Lâm Khánh.

Trời giá rét, rất nhiều nơi đều đã đóng băng nên tốc độ xe đi khá chậm.

Trong ba chiếc Santana, có hai chiếc là từ huyện Lâm Khánh đến, còn lại một chiếc là xe của Địa khu.

Ngụy Ái Quốc là đang đưa Chu Kiến Quốc đến Lâm Khánh nhậm chức. Bí thư Huyện ủy cũng có thân phận đứng đầu một phương, được Trưởng ban tổ chức cán bộ địa ủy đích thân đưa tiển, cũng là đại biểu cho sự coi trọng cho huyện Lâm Khánh.

Lưu Vĩ Hồng ngồi ở chiếc Santana thứ hai. Bên cạnh hắn là Ủy viên thường vụ, Chánh văn phòng huyện ủy Vương Hóa Văn.

Vương Hóa Văn chịu sự ủy thác của lãnh đạo chủ chốt Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Lâm Khánh, mang theo hai chiếc xe đến đón Bí thư Chu đến nhậm chức.

Cũng biết, Bí thư Huyện ủy đến nhậm chức, Địa ủy khẳng định là phải điều xe. Nhưng cũng không lo, việc điều xe của Địa ủy là điều tất nhiên nhưng các đồng chí ở huyện Lâm Khánh lại không thể không tỏ thiện ý của mình.

Trên thực tế, quy trình khảo sát cán bộ của ban Tổ chức cán bộ Địa ủy cũng đã tìm Chu Kiến Quốc nói chuyện vào ngày hôm qua. Vương Hóa Văn và một vị lãnh đạo khác của huyện Lâm Khánh đã suốt đêm chạy đến Cục Nông nghiệp địa khu để đón Bí thư Chu, tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh Bí thư Chu đến huyện Lâm Khánh để chủ trì công tác.

Các đồng chí ở huyện Lâm Khánh tin tức linh thông, động tác mau lẹ, Chu Kiến Quốc cũng cảm thấy cảm thán. Con người, một khi có được quyền chức thì cũng trở nên quý giá hơn. Phương thức đối đãi của người khác đối với anh cũng có sự thay đổi rất lớn.

Lưu Vĩ Hồng ngồi trong xe, hai mắt khép hờ, nhìn qua thì như đang dưỡng thần. Kỳ thật là trong lòng hắn đang nhớ đến Trần Sùng Tuệ.

Chu Kiến Quốc được điều đến huyện Lâm Khánh làm Bí thư Huyện ủy. Tiếu Vi Chính đảm nhiệm chức Cục trưởng cục Nông nghiệp địa khu. Trần Sùng Tuệ thì điều đến Ủy ban mặt trận tổ quốc địa khu Hạo Dương làm Phó trưởng ban thư ký của Ủy ban công tác.

Ngụy Ái Quốc đã đến cục Nông nghiệp thông báo việc bổ nhiệm công tác cho mọi người, chúc mừng Tiếu Vi Chính đảm nhiệm chức Cục trưởng cục Nông nghiệp. Nguyên bản Cục trưởng cục Nông nghiệp thay người thì Trưởng ban tổ chức cán bộ địa ủy không nhất thiết phải tự mình đến tuyên bố bổ nhiệm. Chỉ cần một Phó trưởng ban hoặc Phó chủ tịch địa khu là được rồi. Chủ yếu là dính đến Chu Kiến Quốc. Nếu Ngụy Ái Quốc muốn đưa tiễn Chu Kiến Quốc đến Lâm Khánh nhậm chức thì cũng phải tiện đường ghé ngang cục Nông nghiệp.

Tại buổi tối đưa tiễn vui vẻ, các lãnh đạo chủ chốt của cục Nông nghiệp và những người phụ trách đều ở tại nhà khách Hạo Dương làm hai bàn tiệc chung vui.

Kì thực lúc này, tất cả mọi người đều biết Trần Sùng Tuệ bị điều chuyển đi nơi khác. Thậm chí khi Trang Tê Phượng sắp xếp bữa tiệc liên hoan thì có vụng trộm hỏi qua Lưu Vĩ Hồng có nên mời Trần Sùng Tuệ tham gia hay không? Truyện được copy tại Truyện FULL

Nguyên công việc đó là do Lưu Vĩ Hồng an bài. Nhung mọi người đều biết rằng, Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ theo Chu Kiến Quốc đi Lâm Khánh nhậm chức. Nếu cứ tiếp tục làm phiền người ta thì cũng không có hậu. Cũng phải để cho Phó chánh văn phòng Tiểu Lưu có thời gian nghỉ ngơi chứ.

Tiếu Vi Chính đem việc này giao lại cho Trang Tê Phượng. Dù sao cô cũng là Trưởng phòng Tài vụ, cuối cùng thì cũng phải từ cô quyết toán mà thôi.

Ai ngờ khi gặp phải bài toán khó này thì Trang Tê Phượng lại theo thói quen hướng đến Lưu Vĩ Hồng xin chỉ thị.

Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, khẳng định là phải mời. Bữa tiệc liên hoan này không chỉ là đưa tiễn Cục trưởng Chu mà cũng là vui vẻ đưa tiễn Phó cục trưởng Trần. Còn về phần ông ấy có muốn tham gia hay không thì tự ông ấy quyết định.

Rất nhiều người cho rằng Trần Sùng Tuệ trăm phần trăm là không tham gia bữa tiệc đưa tiễn này.

Trần Sùng Tuệ được bổ nhiệm sang nơi khác, cũng có hơi chút mất mặt. Tính tình ông ta nóng nảy, liệu có nuốt trôi vụ này không?

Nhưng ngoài suy nghĩ của mọi người, Trần Sùng Tuệ chẳng những tham gia bữa tiệc liên hoan mà còn chủ động mời rượu Chu Kiến Quốc và Tiếu Vi Chính, nói mình trước kia có nhiều điều sai sót, kính mong Hiệu trưởng sẽ bỏ qua.

Ông ta không gọi Chu Kiến Quốc là Bí thư hay là Cục trưởng mà là Hiệu trưởng, lập tức khiến Chu Kiến Quốc nhớ đến ân tình cũ. Khi còn ở trường Trung cấp Nông nghiệp địa khu Thanh Phong, hai người đã hợp tác với nhau rất vui vẻ. Chỉ trong một phút, Lưu Vĩ Hồng nhận thấy trên gương mặt Chu Kiến Quốc có chút thần sắc thương cảm.

Xem ra, Chu Kiến Quốc cũng là người phúc hậu. Người ta mới nói có vài lời thì đã mềm lòng ngay.

Đến Lưu Vĩ Hồng cũng không tin là Trần Sùng Tuệ thật sự đã tỉnh ngộ hoàn toàn.

Ông ta không phải là loại người như vậy.

Miệng nói như vậy nhưng không chừng trong lòng lại ghi hận. Chỉ có điều Chu Kiến Quốc hiện nay đang trên đà đi lên, lại có Lục Đại Dũng hậu thuẫn phía sau. Trần Sùng Tuệ tự biết là không thể đối đầu với Chu Kiến Quốc nên bắt buộc phải dùng thái độ này.

Vào đúng thời điểm thì còn không biết Trần Sùng Tuệ sẽ gây ra những điều gì nữa.

Người này quả thật không đơn giản.

- Phó chánh văn phòng Lưu, xin mời cậu điếu thuốc.

Vương Hóa Văn cười ha hả, đưa một điếu thuốc đến trước mặt Lưu Vĩ Hồng.

Đối với Lưu Vĩ Hồng thì Vương Hóa Văn cũng cảm thấy rất tò mò. Trong lúc ở nhà Chu Kiến Quốc thăm hỏi, Vương Hóa Văn rất khách khí xin chỉ thị Bí thư Chu có cái gì yêu cầu đối với công tác của văn phòng Huyện ủy.

Ông ta là Ủy viên thường vụ huyện ủy kiêm Chánh văn phòng, trên danh nghĩa cũng là lãnh đạo Huyện ủy, kỳ thật lại như đại quản gia, chức trách công tác chủ yếu là phục vụ cho Bí thư Huyện ủy. Cái gọi là "có cái gì yêu cầu đối với công tác của văn phòng Huyện ủy" trên thực tế là muốn hỏi Chu Kiến Quốc có an bài gì không. Chu Kiến Quốc liền nhắc đến Lưu Vĩ Hồng, nói là Phó chánh văn phòng Lưu Vĩ Hồng sẽ cùng đi với ông ta đến Lâm Khánh nhậm chức. Cho nên cần Vương Hóa Văn sắp sếp công việc và cuộc sống cho Lưu Vĩ Hồng thật tốt.

Chu Kiến Quốc chính miệng đề nghị, Vương Hóa Văn tự nhiên phải ghi nhớ kỹ trong lòng. Chu Kiến Quốc đi Lâm Khánh nhậm chức, người khác cũng không mang theo mà lại mang Lưu Vĩ Hồng. Có thể thấy Lưu Vĩ Hồng chính là tâm phúc của Chu Kiến Quốc. Bình thường Bí thư huyện ủy tân nhậm khi lên tuyến trên nhậm chức, rất ít khi nào mang theo cấp dưới đi cùng.

Vương Hóa Văn rất rõ ràng, Lưu Vĩ Hồng sau này chắc chắn sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh của ông ta.

Cấp bậc hành chính văn phòng của địa khu và văn phòng Huyện ủy huyện Lâm Khánh cũng giống nhau. Lưu Vĩ Hồng nếu là Phó chánh văn phòng của cục Nông nghiệp thì khi đi cùng với Chu Kiến Quốc đến Lâm Khánh nhậm chức thì cũng sẽ là Phó chánh văn phòng, và cũng chính là trợ thủ của Vương Hóa Văn ông. Mà trên thực tế, thì sẽ trở thành thư ký của Chu Kiến Quốc.

Đừng nhìn Vương Hóa Văn là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, cán bộ cấp Phó cục. Chỉ sợ là trong nhiều thời điểm còn phải nghe theo lời của Lưu Vĩ Hồng. Ai biết những lời Lưu Vĩ Hồng nói ra thì là ý tứ của Lưu Vĩ Hồng hay là của Chu Kiến Quốc. Nếu mà nhầm lẫn thì cũng có chút không tiện.

Lúc trước Vương Hóa Văn là tâm phúc của Bí thư tiền nhiệm Khang, bằng không thì cũng không ngồi ở vị trí này. Lúc này thì Bí thư Khang đã đi đến "vọng xã đài" để báo danh, Vương Hóa Văn lập tức trở thành một cánh lục bình, nên trong lòng cảm thấy bất ổn. Ai biết được tính nết của Bí thư tân nhậm là như thế nào? Thói quen công tác trước kia của mình có nên dùng lại hay không, cũng không thể biết.

Lưu Vĩ Hồng được Chu Kiến Quốc tín nhiệm thì ông ta cũng lường trước đây là một nhân vật khó lường.

Không nghĩ sáng nay khi vừa chạm mặt đã thấy Phó chánh văn phòng Lưu lại là một người trẻ tuổi như vậy. Đẹp trai, phong độ khiến cho Vương Hóa Văn phải trố mắt nhìn.

Những người cùng độ tuổi như thế này thì bây giờ vẫn còn ngồi học đấy.

Cứ việc như thế thì Vương Hóa Văn cũng không dám khinh thường Lưu Vĩ Hồng. Nguyên nhân chính vì Lưu Vĩ Hồng còn trẻ tuổi, có thể đến được vị trí này thì rõ ràng Lưu Vĩ Hồng không hề tầm thường.

Nghe nói Bí thư Chu có con gái, hay là Phó chánh văn phòng Lưu lại là con rể tương lai?

Vương Hóa Văn thậm chí cũng nghĩ đến khả năng này.

Chỉ là miệng không nói ra mà thôi.

Tuy nhiên, sau khi biết được Lưu Vĩ Hồng vẫn còn trẻ tuổi thì tâm tình của Vương Hóa Văn cũng như được thả lỏng. Vì Lưu Vĩ Hồng trẻ tuổi nên không thể uy hiếp đến vị trí của ông ta. Dựa theo quy trình đề bạt cán bộ thì Lưu Vĩ Hồng vừa mới được đề bạt lên chức Phó chánh văn phòng mới được nửa năm. Nếu muốn lên cấp Phó cục thì ít nhất cũng phải tích lũy thêm vài năm kinh nghiệm.

Nếu Lưu Vĩ Hồng tạm thời không uy hiếp đến vị trí của mình thì Vương Hóa Văn cảm thấy cũng nên có mối quan hệ tốt với Lưu Vĩ Hồng.

- Cám ơn Chánh văn phòng Vương.

Lưu Vĩ Hồng vội vàng tiếp nhận điếu thuốc rồi lại nhanh chóng rút ra cái bật lửa, đốt thuốc cho Vương Hóa Văn.

- Phó chánh văn phòng Lưu thật sự là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

Vương Hóa Văn rít một hơi thuốc rồi than thở nói.

- Chánh văn phòng Vương đã quá khen. Tôi cũng chỉ làm được một ít công việc thôi mà.

- Haha, Phó chánh văn phòng Lưu rất là khiêm tốn. Bí thư Chu tối hôm qua luôn miệng bảo văn phòng chúng tôi nhất định phải sắp xếp thỏa đáng cho Phó chánh văn phòng Lưu. Như vậy cũng đủ biết Bí thư Chu tín nhiệm cậu như thế nào.

Thuật lại sự coi trọng của Bí thư Chu cũng là một cách thức để lôi kéo quan hệ.

- Phó chánh văn phòng Lưu vẫn chưa kết hôn à?

Nhìn bộ dạng của Lưu Vĩ Hồng thì dường như chưa hết hai mươi tuổi. Vương Hóa Văn trong lòng biết cũng phải hơn phân nửa khả năng Lưu Vĩ Hồng chưa lập gia đình. Tuy nhiên cũng nên lễ tiết hỏi một câu.

- Cám ơn Chánh văn phòng Vương đã quan tâm. Tôi tạm thời vẫn chưa kết hôn.

- Haha, vậy thì cậu có bạn gái chưa?

Lưu Vĩ Hồng chỉ cười chứ không trả lời vấn đề này.

Vương Hóa Văn cũng rất thức thời nên không hỏi nữa nhưng trong lòng lại càng thêm hoài nghi. Lưu Vĩ Hồng và con gái của Chu Kiến Quốc thật sự là đang có mối quan hệ. Lưu Vĩ Hồng không nói chính là không muốn người khác biết việc này.

Vương Hóa Văn hơn bốn mươi tuổi, vóc dáng trung bình, diện mạo không có gì đặc sắc nhưng thật ra lại rất khéo miệng, lập tức cùng với Lưu Vĩ Hồng nói những chuyện trên trời dưới đất. Theo như những gì Vương Hóa Văn nói thì ông ta đã từng là sinh viên trường Công Nông Binh. Tuy nhiên, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy tri thức của Vương Hóa Văn rất là uyên bác. Đối với những việc mới mẻ cũng khá hiểu biết.

Đương nhiên, có lẽ Lưu Vĩ Hồng là người trẻ tuổi nên Vương Hóa Văn chỉ cố ý nói đùa.

Từ thị xã Hạo Dương đến huyện Lâm Khánh ước chừng khoảng 50km. Phải mất hơn một giờ sau, đoàn xe mới tiến vào nội thành huyện Lâm Khánh. Lưu Vĩ Hồng nhìn ra ngoài, thấy quy mô của huyện Lâm Khánh và thị xã Hạo Dương cơ bản cũng tương đương nhau, cũng là một thị trấn nhỏ hình thành nên. Tuy nhiên, bụi ở đây lại nhiều hơn so với thị xã Hạo Dương. Mới từ xa nhìn lại thì đã thấy toàn bộ nội thành huyện đều mờ mịt bụi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio