Quan Gia

chương 167: mọi người đang chờ xem trò cười

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại hội cán bộ mở rất thành công

Bí thư huyện ủy đích thân trấn thủ, có thể không thành công sao?

Trong đại viện khu công sở khu Giáp Sơn có một lễ đường, có thể chứa được khoảng 200 người, chen chúc một chút, 300 người cũng có thể chen được vào. Thời buổi này, ở khu chính quyền, thứ khác có thể không có, lễ đường tuyệt đối không thể thiếu

Mở đại hội cần thôi!

Động một cái thì mở đại hội, cũng phải coi là một đặc sắc lớn của quan trường trong nước

Chu Vân Đan đại diện huyện ủy tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm đối với đồng chí Lưu Vĩ Hồng. Trong lễ đường khẽ vang lên một trận tiếng thán phục ngạc nhiên. Đại thể vị Bí thư Lưu ngồi bên phải Bí thư Chu, trình độ trẻ tuổi của người đó vượt qua tưởng tượng của bất kỳ người nào, làm người ta "căm phẫn"!

Chu Kiến Quốc nghiêm mặt ở trong đại hội, phê bình một phen những cán bộ của khu Giáp Sơn. Trước đó không lâu xảy ra sự kiện dòng họ dùng binh khí đánh nhau, tạo thành hậu quả nghiêm trọng một người chết, nhiều người bị thương, đến nay còn đang giải quyết, làm cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện vô cùng bị động, cán bộ khu Giáp Sơn, người người đều có thẹn với cương vị công tác.

Lưu Vĩ Hồng cẩn thận quan sát, đa số cán bộ cúi đầu, lại có vẻ mặt không cho là đúng, thậm chí còn có cá biệt người ha ha cười trộm. Điều này cũng là thái độ quan trường bình thường, cái gọi là pháp không trách chúng, rất ít có người thật sự để tâm sự phê bình của Chu Kiến Quốc. Nhưng thật ra Hùng Quang Vinh ngồi bên cạnh Lưu Vĩ Hồng thì sắc mặt ửng đỏ, hơi có chút áy náy. Nhưng không biết là thật hay nội tâm hổ thẹn, hay là bị phê bình thấy mất mặt

Phê bình xong rồi, Chu Kiến Quốc lại với giọng điệu tán thưởng, đánh giá khá cao tân nhậm Bí thư Khu ủy đồng chí Lưu Vĩ Hồng. Nhưng Lưu Vĩ Hồng vừa từ trong trường tốt nghiệp không bao lâu, tham gia công tác chưa đến 2 năm, chưa từng lập ra chiến công và thành tích vĩ đại, Chu Kiến Quốc tán thưởng thì có chút nhạt nhẽo, chủ yếu là nói Lưu Vĩ Hồng học lực cao, có tư tưởng khai thác tiến thủ. Hy vọng khu Giáp Sơn có thể dưới sự lãnh đạo của Bí thư Lưu, khai sáng một cục diện mới

Bí thư huyện ủy phát biểu xong, theo thường lệ phải do tân nhậm Bí thư khu ủy đồng chí Lưu Vĩ Hồng phát biểu

Lưu Vĩ Hồng nói chuyện khá ngắn gọn, cũng có chút đặc biệt. Vừa không dùng quan thoại nói khách sáo cũng không có tùy tiện khiêm tốn, nói bản thân trẻ tuổi, xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn. Chính là tới Lưu Vĩ Hồng phát biểu ngắn gọn, thực chất có một trọng điểm. Chính là khi hắn vừa tới, còn chưa nắm rõ tình hình, dự định đi sâu vào cơ sở, tiếp xúc nhiều hơn với nông dân, tìm hiểu tình hình căn bản tuyến đầu, chỉ có hiểu thấu tình thình, mới có thể nói đến quy hoạch và phát triển. Hy vọng mọi người ở mặt này phối hợp nhiều hơn, các vị có mặt ở đây, đều là đối tượng hắn muốn tìm hiểu

Khi Lưu Vĩ Hồng phát biểu, hội trường trật tự rất tốt, mọi người đều ngẩng đầu lên, nhìn về hướng Bí thư trẻ tuổi trên đài chủ tịch, bộ dáng rất nghiêm túc. Tất nhiên, trước mắt Bí thư Lưu là một chút uy tín cũng không có, mọi người "nể mặt" như vậy, chẳng qua là vì hiếu kỳ, muốn nghe xem Bí thư trẻ đến kỳ cục này, rốt cuộc có cao kiến gì. Đợi khi nghe Lưu Vĩ Hồng nói muốn đi sâu vào cơ sở tìm hiểu tình hình, đa số cán bộ sắc mặt lần nữa lộ ra thần sắc không cho là đúng, chỉ có số ít cán bộ lão thành, sắc mặt hơi thay đổi, lộ ra vẻ mặt lo lắng

Trong đó, bao gồm Chủ tịch khu Hùng Quang Vinh.

Nếu Lưu Vĩ Hồng không phải giả bộ, như vậy thanh niên này thật đúng là không thể xem thường. Cái gọi là các vị đang ngồi ở đây, đều là đối tượng hắn phải tìm hiểu, câu này nghĩ kỹ, rất có ngụ ý. Bí thư Lưu vừa tới liền trực tiếp nắm mũ ô sa rồi!

Anh mặc kệ hắn trẻ hay không, cũng mặc kệ lai lịch kinh nghiệm của hắn sâu hay cạn, bây giờ hắn chính là nhân vật số một khu Giáp Sơn, trong tay nắm giữ mũ ô sa của đa số cán bộ đang ngồi đây. Tuy nói nhân vật số một đảng chính của trấn Giáp Sơn và năm xã khác, là cán bộ cấp phó phòng, dị động quyền hạn trong huyện, ở khu không thể trực tiếp bổ nhiệm hoặc miễn nhiệm. Nhưng Bí thư khu ủy có quyền kiến nghị rất lớn, nhất là Lưu Vĩ Hồng lại là thân tín của Chu Kiến Quốc, quyền này càng rõ ràng. Nếu thật sự không phối hợp, chọc tức chàng trai này, cũng thật sự có thể gỡ bỏ mũ quan trên đầu anh

Trong huyện có thể đem một chàng trai ngoài 20 tuổi, thả tới khu Giáp Sơn làm "nhất ca", cũng không thể là hoàn toàn không có đạo lý

Đại hội mở xong thì đã tới trưa

ở khi đã chuẩn bị sẵn rượu và thức ăn ở căn tin, coi như là đón gió tẩy trần cho Bí thư Lưu

Buổi tiệc ở căn tin của nông thôn tất nhiên đạm bạc không phong phú, nhưng đồ ăn đều là chén lớn, chất đầy một chén, rải ớt đỏ, đầy dầu mỡ… Người trong thành phố nhìn thấy thật sự nhíu mày, nhưng cũng hợp khẩu vị của cán bộ nông thôn, cũng hợp khẩu vị của thanh niên ăn nhiều như Lưu Vĩ Hồng. Lúc họp, không khí có chút khẩn trương, đến bàn ăn, mọi người đều thả lỏng, vừa cười vừa nói. Những người phụ trách của các xã, thị trấn đều bưng rượu nếp tự ủ của nhà nông, đến kính rượu với Chu Kiến Quốc, Chu Vân Đan, Lưu Vĩ Hồng, nói chuyện cũng rất là sảng khoái, rất có đặc sắc của xã, thị trấn

Chu Kiến Quốc ở trên đài nghiêm mặt, lúc ăn cơm lại đổi một gương mặt khác, cũng cười ha hả. Ông vốn cũng là xuất thân quân nhân, đối với tình hình chén lớn ăn cơm miếng to ăn thịt cũng quá quen thuộc, cảm thấy rất là thân thiết. Rượu nếp nhà nông độ cồn không cao, Chu Kiến Quốc gần như là ai đến cũng không từ chối, một hơi uống hết khoảng một cân rượu, mặt đỏ bừng

Chu Vân Đan và Lưu Vĩ Hồng cũng giống nhau, uống cũng không ít hơn Chu Kiến Quốc

Vui vẻ ăn cơm xong, cán bộ bình thường đều tan, nên làm gì thì đi làm chỉ còn lại cán bộ phụ trách chủ yếu trong khu, cùng với Bí thư đảng ủy của một thị trấn, năm xã còn đang tiếp khách

Chu Kiến Quốc sớm có chỉ bảo, muốn tìm bọn họ nói chuyện riêng

Đây lại là một động tác rất đặc biệt

Bí thư huyện ủy tìm Bí thư khu ủy, Chủ tịch khu nói chuyện, rất bình thường. Nhưng tìm từng cán bộ cấp phó phòng đến nói chuyện thì không phải bình thường. Không hề nghi ngờ, Chu Kiến Quốc vẫn là muốn "chống lưng" cho Lưu Vĩ Hồng

Động tác này, cũng là Chu Kiến Quốc suy nghĩ thật lâu sau mới quyết định. Lưu Vĩ Hồng đã không đơn giản chỉ là thân tín của ông, sau khi Lục Đại Dũng tỏ vẻ chú ý Lưu Vĩ Hồng, phân lượng của Lưu Vĩ Hồng trong lòng Chu Kiến Quốc lại lần nữa tăng vọt

Lúc trước Chu Kiến Quốc định khiến Lưu Vĩ Hồng làm Chủ tịch khu, khiến Hùng Quang Vinh theo trình tự thăng tiến. làm như vậy, ông chỉ cần "giải quyết" một mình Hùng Quang Vinh là được. Chuyện này không khó, cho Hùng Quang Vinh một điều ước, yêu cầu y chiếu cố Lưu Vĩ Hồng thật tốt, là đi được thông. Thời gian vừa đến, khiến Hùng Quang Vinh đến một văn phòng cục ủy nào đó đảm nhiệm nhân vật số một, Lưu Vĩ Hồng lên Bí thư chính thức, mọi thứ đều thuận lý thành chương

Lường trước Hùng Quang Vinh cũng không muốn cả đời đứng ở thị trấn Giáp Sơn tồi tàn hẻo lánh? Những nhân vật số một của một số vùng đất xa xôi, thậm chí tình nguyện giảm nửa cấp điều về thị trấn đảm nhiệm phó chức đơn vị trực thuộc huyện, cũng không muốn ở quá lâu tại nông thôn. Cuộc sống quá nhàm chán rồi Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Ai ngờ Lưu Vĩ Hồng chính mình mặc kệ, kiên quyết phải làm nhân vật số một, Chu Kiến Quốc đành phải điều chỉnh sách lược

Chu Kiến Quốc tìm cán bộ nói chuyện khu xã, Chu Vân Đan và Lưu Vĩ Hồng cùng đi.

Đối tượng nói chuyện thứ nhất tất nhiên chính là Hùng Quang Vinh. Nội dung cũng giống như mọi người tưởng tượng, chính là "chống lưng" cho Lưu Vĩ Hồng. Chu Kiến Quốc cường điệu quyết tâm của Huyện ủy, đó chính là mặc kệ bổ nhiệm ai làm nhân vật số một của khu Giáp Sơn, huyện ủy cũng toàn lực ủng hộ. Hy vọng Hùng Quang Vinh và những cán bộ khác của khu Giáp Sơn, kiên quyết chấp hành chỉ thị của huyện ủy, toàn lực phối hợp Bí thư mới làm tốt công tác khu Giáp Sơn

Đối mặt trận thế như vậy, Hùng Quang Vinh trong lòng có ý kiến, cũng chỉ có thể nghẹn, liên tục gật đầu, cam đoan với Chu Kiến Quốc, kiên quyết phục tùng quyết định của Huyện ủy, lĩnh hội tinh thầncủa Huyện ủy, phối hợp với Bí thư Lưu thật tốt

Kế tiếp sẽ tìm cán bộ khác nói chuyện, Hùng Quang Vinh cũng thành một trong những người tiếp khách

Đây cũng là kỹ xảo của Chu Kiến Quốc. Theo ông biết, uy tín của Hùng Quang Vinh tại khu Giáp Sơn cũng là rất cao, thậm chí còn nói chuyện kiên cường hơn Bí thư khu ủy trước kia Hoàng Khắc Kiệm. Trong đó cũng có vài nguyên nhân, thứ nhất là Hoàng Khắc Kiệm tuổi đã cao, lại thích nhậu, căn bản là không quản nhiều, việc đàng hoàng đều là do Chủ tịch khu Hùng Quang Vinh phụ trách chính, dần dà, mọi người cũng quen nghe theo chỉ huy của Hùng Quang Vinh. Về phần Hoàng Khắc Kiệm, cũng chính là một "bài vị" thôi. Thứ hai là bản thân Hùng Quang Vinh khá cứng rắn, chính trực, không tham tiền, cũng không cậy thế hiếp người, tính cách thẳng thắn, rất biết hòa mình với các cánbộ của cấp dưới. Nguyên nhân thứ 3, lại có liên quan đến xuất thân của Hùng Quang Vinh, dòng họ lớn nhất của khu Giáp Sơn, vừa không phải họ Trương lại không phải họ Mã, mà là họ Hùng. Trong mắt người ngoài, Hùng Quang Vinh chính là đại diện của thế lực dòng họ lớn nhất khu Giáp Sơn

Chu Kiến Quốc đem Hùng Quang Vinh giữ bên cạnh tiếp khách, tất nhiên là muốn cán bộ khác hiểu, "nhất ca" của các ông đã hàng phục rồi. Các ông những con cá nhỏ tép nhỏ đừng muốn gây sự, ngoan ngoãi phối hợp công tác của Lưu Vĩ Hồng

Đối với suy nghĩ trong lòng của Chu Kiến Quốc, Hùng Quang Vinh trong lòng tựa như gương sáng, nhưng vẻ mặt lại không biểu hiện ra. Y cũng là xuất thân quân nhân, hiểu được tính quan trọng của cấp dưới phục tùng cấp trên. Hơn nữa Chu Kiến Quốc cũng là tân nhiệm Bí thư huyện ủy, đang muốn mượn đầu người lập uy, Hoàng Khắc Kiệm đã bị rớt đài, Hùng Quang Vinh cũng không muốn trở thành người kế tiếp

Dù sao hiện tại có ông Bí thư Chu ở đây, mọi thứ do ông làm chủ. Chờ ông trở về thị trấn, công tác khu Giáp Sơn làm như thế nào, thương lượng sau. Ông đường đường Bí thư huyện ủy, cũng không thể không có chuyện thì chạy tới khu Giáp Sơn? Nếu thật sự chạy thêm vài chuyến, chỉ sợ uy tín của Lưu Vĩ Hồng liền toàn bộ bị hủy, cũng đừng mơ tưởng đứng lên. Một đứa nhỏ bú sữa không trưởng thành, còn muốn phục chúng, vậy không phải nói đùa hay sao?

Điểm này, kỳ thật Lưu Vĩ Hồng trong lòng cũng hiểu được, Chu Kiến Quốc làm như vậy, quả thật hơi không cho là đúng. Nhưng Chu Kiến Quốc tóm lại là một phen hảo ý, ông lại là Bí thư huyện ủy, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể mời ông về phủ đừng ở lại khu Giáp Sơn nữa?

Trong tai nghe được Chu Kiến Quốc lời nói thấm thía mà nói chuyện với các cán bộ phụ trách chủ yếu của khu Giáp Sơn, cùng thể hiện ân sủng và uy vọng, thỉnh thoảng thì biểu dương Bí thư Lưu vài câu, trong lòng Bí thư Lưu là bất đắc dĩ!

Lại nhìn vẻ mặt Chu Vân Đan thì càng có ý tứ

Chu Vân Đan ngồi nghiêm chỉnh, gương mặt trắng nõn mập mạp, từ đầu đến cuối mang theo tươi cười ôn hòa. Thỉnh thoảng ở một bên gật đầu, lộ ra vẻ mặt vui mừng tán thưởng, dường như khâm phục từ trong lòng đối với Bí thư Chu nhìn xa trông rộng. Ngẫu nhiên cũng tiếp lời Bí thư Chu nói một hai câu, chẳng qua là tăng thêm giọng điệu khẳng định thôi. Tuy nhiên theo ánh mắt như vô tình cố ý của y liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng, lại có thể đọc được một chút ý trào phúng che giấu rất tốt

Phỏng chừng ở huyện rất nhiều lãnh đạo, đều đang đợi nhìn trò cười của Lưu Vĩ Hồng!

Cũng là chờ xem trò cười của Chu Kiến Quốc

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio