- Vĩ Hồng ca ca, mau tới đây, ở đây có con cua…
Tiêu Du Tình kéo chiếc váy dài lên, đôi chân trần nhỏ nhắn trắng như tuyết, đứng trong một dòng suối nhỏ hô to gọi nhỏ, vẻ mặt cực kỳ phấn chấn
Đây là trong một thung lũng cách thôn Tô gia không xa. Ngày mai là chủ nhật, Lưu Vĩ Hồng dẫn Tiêu Du Tình tới đây chơi. Thung lũng này rất là yên tĩnh, phong cảnh đẹp như tranh, hai bên núi xanh um tươi tốt, cho dù không có nhiều cây cỏ, thảm thực vật khác không ít, nhìn một cái, toàn là mảng lớn màu xanh, so với những danh lam thắng cảnh nổi tiếng, một chút cũng không thua kém
Tổ chuyên án liên hợp địa khu đã hợp thành, chính thức phái đến huyện Lâm Khánh bắt đầu điều tra "vụ án hãm hại Ủy ban kỷ luật". Có chỉ thị rõ ràng của Lục Đại Dũng, Thân Khắc Lễ từ cục công an địa khu triệu tập được một đám tinh binh mãnh tướng, bày ra tư thế lôi đình vạn quân. Nhưng tiến độ của vụ án cũng không nhanh. Nguyên nhân không gì khác, trong tổ chuyên án còn có một đám tinh binh mãnh tướng khác, chính là nhân viên công tác của Ủy ban kỷ luật do Phó bí thư Ủy ban kỷ luật Liêu Tuấn Đào dẫn đội, số người cơ bản tương đương với cảnh sát của cục công an, hoàn toàn là chiếu theo tỉ lệ 1:1 mà bố trí
Liêu Tuấn Đào vô cùng mạnh mẽ, một chút cũng không nhượng bộ cho Thân Khắc Lễ, kiên trì yêu cầu, nếu như là tổ chuyên án liên hợp, vậy thì nên hoàn toàn thể hiện nguyên tắc liên hợp, cho dù là thẩm vấn nhân viên liên quan vụ án hay là ra ngoài điều tra lấy chứng cứ, đều phải là hai bên cùng tiến hành. Bên cục công an địa khu đã có mấy nhân viên phá án đi rồi, bên Ủy ban kỷ luật cũng phải hoàn toàn ngang bằng, cùng nhau phụ trách
Đối với chuyện này, Thân Khắc Lễ rất là bất mãn
Lục Đại Dũng chỉ định Tổ trưởng tổ chuyên án là ông Thân Khắc Lễ, không phải Liêu Tuấn Đào. Hơn nữa, ông Thân Khắc Lễ chính là đường đường Cục trưởng cục công an địa khu, trong số ba nhà công an, kiểm soát và tòa án, thực ra là lấy ông làm chủ. Liêu Tuấn Đào một Phó bí thư Ủy ban kỷ luật, dựa vào cái gì ngồi ngang hàng với ông, mạnh mẽ như vậy?
Nhưng Liêu Tuấn Đào này dường như rất cố chấp, nửa bước cũng không chịu nhường, mới tới Lâm Khánh vài ngày thì đã cùng Thân Khắc Lễ cãi nhau mấy lần. Gần như ngày nào cũng cãi nhau một trận ầm ĩ, đối với bất hòa nhỏ, càng có thể bùng nổ mọi lúc
Thân Khắc Lễ tức giận đến chửi má nó.
Đây làm sao là đến hỗ trợ phá án? Rõ ràng là đến gây sự!
Dường như Liêu Tuấn Đào mang theo cán bộ của Ủy ban kỷ luật qua đây, mục đích duy nhất chính là chống đối với Thân Khắc Lễ
Thân Khắc Lễ cũng là kẻ tâm cao khí ngạo, làm sao chịu đựng được chuyện này, hận không thể lấy súng ra, bắn chết Liêu Tuấn Đào, từ đây "thế giới này thanh tịnh rồi"
Bởi vì có Liêu Tuấn Đào "liên hợp", vụ án tiến triển vô cùng chậm chạp. Rõ ràng đám người Lý Binh đã cung khai, đều phản cung, còn quay ngược lại chỉ trích Hạ Hàn phá án trước đó, đám người cao đội đối với họ tiến hành tra tấn bức cung, họ cung khai đều là những lời không thực
Lưu Vĩ Hồng cũng là không vội
Mặc kệ đám người Lý Binh phản cung như thế nào, chí ít có một điểm khẳng định đám người, Mễ Triệu Lực, Trình Tĩnh lên án hắn, bị chứng thực là 100% hãm hại, chí ít Bí thư Lưu tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì
Đám người Liêu Tuấn Đào kéo dài thế nào, sự thật đều đủ cả, chung quy có thể kết án. Vụ án này càng kéo dài, thì càng có thể làm thành thiết án (vụ án không thể lật lại)
Hiện tại xem ra, Liêu Tuấn Đào cùng với nhân vật lớn sau lưng ông, quả thật muốn làm ra vài động tĩnh, vậy vụ án này làm thành thiết án thì rất có tất yếu, để tránh theo thời gian qua đi, lại có người lấy ra làm động tác
Chỉ cần nắm chắc quyền chủ động thì không cần lo lắng
Cho nên bên thị trấn đấu tranh hừng hực khí thế, Bí thư Lưu lại ung dung tự tại mà dẫn theo em gái nhỏ đi du sơn ngoạn thủ
Cô bé cũng đã đến đây vài ngày, Lưu Vĩ Hồng vẫn không có thực sự tiếp nó, thật ra cũng có chút áy náy. Nhân ngày chủ nhật thì dẫn nó chui vào trong thung lũng. Nếu nói đi dạo phố, Tiêu Du Tình xuất thân trong nhà giàu Bắc Kinh, làm sao lại để ý tới mấy cái đường phố cũ kỹ của huyện Lâm Khánh? Muốn chơi thì chơi những thứ có đặc sắc sơn dã
Đương nhiên, Lưu Vĩ Hồng không phải đơn độc đến cùng Tiêu Du Tình
Mấy ngày này, Tiêu Du Tình ở công sở khu Giáp Sơn đã trở thành một tuyến phong cảnh xinh đẹp nhất. Một cô gái thanh thuần xinh đẹp như vậy, khu Giáp Sơn cũng thật sự là lần đầu tiên gặp được. Chẳng những các cán bộ trong trấn khu, ngày thường nói chuyện luôn không rời khỏi Tiêu Du Tình, giáo viên trẻ của trung học khu Giáp Sơn và bác sĩ y tá của bệnh viện khu Giáp Sơn, cũng không nhịn được chạy tới sân công sở khu để nhìn người đẹp. Mỗi một người nhìn thấy qua Tiêu Du Tình đều chậc chậc tán thưởng, cảm thấy "chuyến đi này không tệ"
Cô gái từ Bắc Kinh tới, bất luận phong độ hay là khí chất, chính là khác
Tất nhiên, quan hệ của Tiêu Du Tình và Bí thư Lưu, cũng trở thành vấn đề mọi người quan tâm nhất, mức độ được "tâng bốc", thậm chí vượt qua tin tức lớn của Bí thư Lưu bị hãm hại
Nghe nói là anh em họ!
Nhưng điều này cũng không phải vô cùng đáng tin
Rất nhiều bạn trai bạn gái, khi vừa bắt đầu, nhằm che tai mắt người ta, cũng đều xưng hô là anh em họ. Nhất là trong sách cổ, anh em họ càng là lựa chọn đầu tiên kết thành vợ chồng. Nếu không, thời cổ đại ba mẹ chồng không bị gọi là "cô cậu"
Anh em họ và anh em họ dì kết thân, nhiều không đếm xuể, gọi là thân càng thêm thân
Nói cô bé Bắc Kinh này là bạn gái của Bí thư Lưu, càng khiến người ta tin phục, cũng càng khiến người ta tràn đầy mơ màng
Đối với nghị luận và suy đoán của mọi người, Lưu Vĩ Hồng biết rõ trong lòng, nhưng không thể đơn độc dẫn Tiêu Du Tình chạy tới khe suối, ở một cái là một ngày. Nếu hắn chỉ là cán bộ khu bình thường, cũng đành thôi. Nhưng trớ trêu thay hắn là Bí thư khu ủy, "lãnh tụ cao nhất" của 80 ngàn quần chúng khu Giáp Sơn, tất nhiên phải chú ý ảnh hưởng
Chỉ riêng ảnh hưởng của khu Giáp Sơn cũng không cần để ý, mấu chốt là ảnh hưởng sau khi chuyển về Bắc Kinh, chỉ sợ đến lúc đó, Lâm Mỹ Như sẽ ép hắn phải cưới Tiêu Du Tình cho bằng được
Con cũng đã dẫn con bé nhà người ta lén lén chui vào khe suối, còn dám nói cái gì cũng không làm, muốn giấu ai?
Cho nên cùng dạo chơi ngoại thành với Bí thư Lưu, còn có Tô Mộc và Tiểu Trương đồn công an
Tô Mộc chính là học sinh ở trường nông nghiệp Thanh Phong của Lưu Vĩ Hồng, nhà ở thôn Tô gia, đã chính thức tốt nghiệp, vào cuối tháng 6 phân công tới trạm kỹ thuật nông nghiệp khu Giáp Sơn công tác. Ý ban đầu của Lưu Vĩ Hồng là muốn Hạ Hàn cùng tới. Trớ trêu Hạ Hàn phá án ở thị trấn, hoàn toàn không thể phân thân, đành phải gọi Tô Mộc. Tô Mộc là người địa phương, đối với tình hình của thung lũng rất là quen thuộc, vừa đúng làm người dẫn đường
Tiểu Trương đã nghiễm nhiên trở thành người bạn thân mật của Tiêu Du Tình, tất nhiên cũng phải đi cùng. Tổ chuyên án liên hợp địa khu sau khi thành lập, Phó tổ trưởng Liêu Tuấn Đào vốn đề xuất ý kiến, tổ chuyên án phải hoàn toàn do nhân viên địa khu hợp thành, cảnh sát công an huyện Lâm Khánh phải tránh né. Bởi vì vụ án này trên thực tế đã diễn biến thành tranh chấp giữa phòng công an huyện Lâm Khánh và Ủy ban kỷ luật huyện Lâm Khánh, khiến cảnh sát phòng công an huyện Lâm Khánh tham dự tổ chuyên án sẽ ảnh hưởng tới tính công chính của điều tra vụ án
Thân Khắc Lễ căn bản thì không sợ, cứng rắn phủ nhận rồi
Buồn cười, rốt cuộc tôi là Tổ trưởng tổ chuyên án hay ông là Tổ trưởng tổ chuyên án?
Cái gì cũng do ông Liêu Tuấn Đào định đoạt, Thân Khắc Lễ tôi mặt mũi để ở đâu?
Tất nhiên, Thân Khắc Lễ phủ quyết đề nghị của Liêu Tuấn Đào cũng có lý do. Phá án ở huyện Lâm Khánh, sao có thể không có sự phối hợp của nhân viên công an địa phương? Anh muốn đi lấy chứng cứ, đến lúc đó ngay cả người dẫn đường cũng không có. Đừng nói đến vụ án này, cảnh sát phòng công an huyện Lâm Khánh, kỳ thật đã sớm xử lý xong rồi. Lý Binh bọn họ nếu không phản cung, bây giờ thì có thể kết án, chuyển giao cho viện kiểm soát tiền vào trình tự truy bắt
Liêu Tuấn Đào cố nhiên hoàn toàn không phục, nhưng cũng khó mà lay chuyển Thân Khắc Lễ
Cục trưởng cục công an địa khu cũng chẳng phải đèn cạn dầu
Huống chi Thân Khắc Lễ là Tổ trưởng tổ chuyên án danh chính ngôn thuận
Như vậy, Hạ Hàn liền bị "giam giữ" tại thị trấn, từ sáng đến tối bận đến đầu tắt mặt tối, chuyến đi du sơn ngoạn thủy lần này thì không có chuyện của y rồi
Thung lũng này phong cảnh đẹp tuyệt trần, tuy rằng mặt trời hơi gay gắt, nhưng cũng không hề giảm đi hứng thú đi chơi của Tiêu Du Tình. Ban đầu cô bé muốn mặc áo sơ mi tay ngắn, bị Lưu Vĩ Hồng kiên quyết không cho, cũng không nhìn xem lúc này thời tiết thế nào. Làn da của Tiêu Du Tình, mềm mại dị thường, dường như giơ tay bóp một cái thì có thể bóp ra nước, lộ ra nửa cánh tay, bị ánh mặt trời gay gắt rọi cả ngày, ban đêm sẽ bị đau chết, đừng nghĩ đi ngủ. Sáng ngày hôm sau, nhất định sẽ bị lột da
"Thảm kịch" như vậy, Lưu Nhị Ca cũng đã đích thân trải qua Nguồn tại ện FULL
Tiêu Du Tình đành phải dựa theo yêu cầu của Lưu Vĩ Hồng, ủy khuất mà mặc áo sơ mi tay dài, váy hoa, còn đeo chiếc nón rơm nho nhỏ màu trắng, mềm mại, thanh thoát mà đứng trong thung lũng xanh mượt, quả thật phong tình vạn chủng, xinh đẹp không gì bằng. Cho dù Lưu Nhị Ca kiến thức rộng rãi, thế sự xoay vần, gặp qua "vô số" phụ nữ, vẫn bị mê đến nổi có chút hoa mắt choáng đầu, thỉnh thoảng bị một trận mơ hồ
Tới giữa cảnh đẹp núi rừng thật sự, Tiêu Du Tình càng là hưng phứng không ngừng, đối với mọi thứ đều lộ ra cảm giác mới mẻ, giống như một tinh linh vui vẻ, nhảy múa tung tăng trong thung lũng
Lưu Vĩ Hồng giống như con gà mái, thật cẩn thận ở một bên, chỉ sợ nó bất cẩn té ngã. Công việc sứ giả bảo vệ người đẹp, nghe ra vô cùng tuyệt vời, thật sự làm cũng khá mệt. Lưu Nhị Ca sức khỏe cường tráng, tinh lực tràn đầy, hai ba tiếng cũng cảm thấy khó chịu
Tô Mộc và Tiểu Trương rất "tự giác" cách ra một khoảng cách rất xa, vừa cười vừa nói đi theo ở phía sau. Tô Mộc là một chàng trai, Tiểu Trương cũng là một cô gái vừa tốt nghiệp trung học không lâu, hai người không cần sầu không có cùng ngôn ngữ. Tuy nhiên Tô Mộc khá ngại ngùng, ở trước mặt cô gái trẻ rất không thoải mái. Tiểu Trương dù sao ở đồn công an làm công tác hộ tịch, coi như là "kiến thức rộng rãi", có kinh nghiệm, liền tự giác gánh vác trọng trách "đại tỷ tỷ", thỉnh thoảng chủ động cùng Tô Mộc nói chuyện trời đất
Lúc này đã tới trưa, mọi người đã sớm có chuẩn bị, không trở về ăn cơm. Tô Mộc và Tiểu Trương mang theo ít muối, dầu ăn và thịt, về phần món chính thì không cần mang theo, dưới đất trong núi có rất nhiều củ từ, phục linh, v.v…, Tô Mộc phân không rõ, cùng với Tiểu Trương đào ra rất nhiều, liền ở một nơi râm mát nổi lên "bếp lò", nhóm lửa nướng lên, chuẩn bị làm một bữa ăn dã ngoại phong phú
Việc này, Tiêu Du Tình tất nhiên không làm được, cứ muốn qua đó giúp đỡ, không khỏi vướng tay vướng chân, ảnh hưởng hiệu suất. Trong thung lũng có một con suối nhỏ trong trẻo, con bé lòng đầy vui mừng, nhảy vào trong con suối "bắt cá"
Lưu Vĩ Hồng tựa vào tảng đá bên bờ, mồi một điếu thuốc lá, uể oải mà nhìn, khóe miệng hiện lên một nụ cười yêu thương