Quan Gia

chương 806: tố giác vạch trần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 806: Tố giác vạch trần

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

- Ăn đi. Vừa ăn vừa nói chuyện

Lưu Vĩ Hồng đưa hộp cơm đẩy đến trước mặt Thiệu Ngân Yến, rất tùy ý nói

Hắn biết Thiệu Ngân Yến hôm nay tìm đến hắn, vừa vào cửa liền quỳ xuống dập đầu, khẳng định cũng đã đấu tranh kịch liệt trong lòng. Động tác quỳ xuống này, đối với một số dân chúng thuần phác bình thường mà nói, có lẽ không khó. Nhưng đối với một cô gái thành thị như Thiệu Ngân Yến, cán bộ cơ quan chính phủ, muốn làm ra cũng không phải dễ dàng như vậy

Lưu Vĩ Hồng không muốn ở trước mặt Thiệu Ngân Yến bày ra một bộ dáng "Chúa cứu thế", tạo thành áp lực tâm lý lớn hơn nữa cho cô. Hơn nữa, nếu có thể khiến Thiệu Ngân Yến xem hắn là người bạn đáng tin, phỏng chừng Thiệu Ngân Yến có thể cung cấp càng nhiều tin tức khá hữu dụng. Coi như là một loại kỹ xảo nói chuyện

- Ôi…

Thiệu Ngân Yến vội vàng mở ra hộp cơm, cầm đũa lên, ăn thật nhanh

Ban đầu cô không quen ăn cơm khi bị người khác nhìn chăm chú, nhất là không quen ăn cơm khi bị một đàn ông nhìn chăm chú. Nhưng lúc này cô có thể là thật sự đói rồi, thứ hai cũng là thể hiện tôn trọng đối với Lưu Vĩ Hồng, cho nên ăn rất ngon miệng

Lưu Vĩ Hồng miệng nói là vừa ăn vừa nói chuyện, trên thực tế không phải như vậy. Thiệu Ngân Yến vừa bắt đầu ăn cơm, hắn liền mồi một điếu thuốc lá, từ từ mà hút, không lên tiếng, cũng không nhìn Thiệu Ngân Yến, để cô đỡ phải ngại ngùng

Thiệu Ngân Yến ăn rất nhanh, không lâu sau liền ăn hết nửa hộp cơm, cười xin lỗi, nói:

- Cảm ơn Bí thư Lưu, tôi ăn no rồi

Hộp cơm này là dựa theo sức ăn của Lưu Vĩ Hồng mà gọi tới, nhân viên phục vụ tầng lầu biết rất rõ khẩu vị của Bí thư Lưu. Thiệu Ngân Yến có thể ăn hết một nửa, xem ra quả thật là rất đói rồi

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu, nói:

- Vậy cô nói xem, vì sao cô cảm thấy cái chết của em trai cô không bình thường?

- Tôi biết. Bọn chúng… Bọn chúng muốn khiến em trai tôi chịu tiếng xấu thay cho người khác. Rất nhiều chuyện không phải nó làm, cũng đẩy lên đầu nó. Dù sao, dù sao bọn chúng nói, lần này em trai tôi chắc chắn không thể sống, sẽ bị bắn chết!

Thiệu Ngân Yến nói xong, lại hận không ngừng

Lưu Vĩ Hồng hơi gật gật đầu.

Cách nói này của Thiệu Ngân Yến, thật ra khá hợp lý. Chuyện khác tạm không nói đến, chỉ chuyện lần này vụ án cả nhà Ngũ Bách Đạt, nghiêm túc truy cứu đến, Thiệu Minh Chính thân là thủ phạm làm tổn thương và hãm hiếp, trên căn bản là một con đường chết. Mà vụ án này, là chắc chắn phải truy cứu nghiêm khắc. Bằng không, cơ quan Đảng ủy công an thị xã Cửu An không có cách nào giải thích với cấp trên

Lưu Vĩ Hồng dễ đối phó sao?

Đám người Thiệu Minh Chính giam giữ lâu ngày ở cục công an thị xã Hạo Dương, từ lâu đã giải thích mọi chuyện rõ ràng, bằng chứng như núi, bất cứ kẻ nào muốn bao che gã, đều phải đối mặt với lửa giận của Lưu Vĩ Hồng

Lưu Vĩ Hồng có thể đang chờ cơ hội này!

Nếu Thiệu Minh Chính gần như là chắc chắn chết không thể nghi ngờ, như vậy sao không lợi dụng “giá trị còn lại” của gã? Đem một số vụ án khác đẩy lên đầu gã, một tiếng súng vang lên, Thiệu Minh Chính đi gặp Diêm vương, những người khác thì ung dung ngoài vòng pháp luật.

Cũng coi như là thủ đoạn tốt

Nói không chừng, Thiệu Minh Chính sẽ bị Cửu An chỉnh thành tên cầm đầu của thế lực lưu manh lớn nhất, mượn cái đầu của gã để tranh công với cấp trên

Chư vị lãnh đạo, mời nhìn đi, hành động nghiêm đánh của chúng tôi là làm thật, đối với thủ phạm của thế lực lưu manh, tuyệt đối không nuông chiều nhân nhượng, nên bắn chết kiên quyết bắn chết.

- Thiệu Ngân Yến, có một điểm tôi phải nhắc nhở cô. Thiệu Minh Chính quả thật phạm vào hành vi phạm tội rất nghiêm trọng, nếu xét xử công chính, cậu ta rất có khả năng bị phán xử tử hình

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói.

Hắn cố nhiên cần Thiệu Ngân Yến cung cấp một ít tư liệu cho hắn, nhưng không muốn lợi dụng cảm xúc xúc động phẫn nộ của Thiệu Ngân Yến để đạt được. Đây là giới hạn của đàn ông, càng không cần nói loại đàn ông kiêu ngạo như Lưu Nhị Ca

Thiệu Ngân Yến trong mắt hiện lên một chút thần sắc phức tạp, gật gật đầu, nói:

- Bí thư Lưu, tôi biết. Em trai tôi đã làm rất nhiều chuyện xấu, nếu xét xử công chính, nó quả thật có khả năng bị phán tử hình. Nhưng đây là nó bị trừng phạt đúng tội, mà không phải giống như bây giờ, chịu tiếng xấu thay cho người khác, bị chết không rõ ràng… Bành Anh An trước đó còn gạt tôi nói, chỉ cần em trai tôi tố giác vạch trần, nếu có biểu hiện lập công, thì có khả năng không phán tử hình. Bây giờ tôi mới biết, đây chẳng qua là một âm mưu của bọn chúng, chính là lợi dụng tôi, đưa em trai tôi về Cửu An, bọn chúng rất sợ vụ án này nếu xét xử ở Hạo Dương, sẽ vạch trần rất nhiều chuyện xấu mà bọn chúng đã làm…

Lưu Vĩ Hồng khẽ gật đầu.

Hắn tin tưởng Thiệu Ngân Yến nói thật. Bành Anh An hoặc là những người khác ở thị xã Cửu An, quả thật rất sợ vụ án của Thiệu Minh Chính thẩm tra xử lí ở Hạo Dương. Bởi vì điều đó vượt qua phạm vi khống chế của bọn chúng, biến thành một “nhân tố lo lắng” rất lớn. Nếu chẳng may bởi vì thẩm tra xử lí vụ án của Thiệu Minh Chính, liên lụy đến rất nhiều tình hình khác, cái nắp của thị xã Cửu An có khả năng hoàn toàn bị vạch trần. Đây là đám người Bành Anh An hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ. Vì vậy bọn họ suy nghĩ rất nhiều biện pháp, muốn đưa Thiệu Minh Chính về Cửu An, cáo trạng với sở công an tỉnh, phái Tiết Bác Vũ qua đây làm “thuyết khách” hòa giải, vv…

Không ngờ Lưu Vĩ Hồng “dầu muối không vào”, căn bản không nể mặt

Vừa đúng lúc này, Thiệu Minh Chính tự sát, Bành Anh An bọn họ xem như bắt lấy cơ hội, lập tức cổ động Thiệu Ngân Yến và những người khác của Thiệu gia đến trước trụ sở tỉnh ủy phản ánh. Kế hoạch chu đáo, thời gian nắm bắt rất đúng, còn có phóng viên báo tỉnh đúng lúc “đi ngang qua”, từng chi tiết có thể nói là rất cẩn thận, thành công dẫn đến lãnh đạo chủ chốt tỉnh ủy chú ý

Mà Lưu Vĩ Hồng rốt cục cũng chịu thua, đem vụ án chuyển giao cho cơ quan đảng ủy công an thị xã Cửu An

Chẳng qua, chuyện mà bọn chúng nghĩ đến, Lưu Vĩ Hồng chưa chắc không thể nghĩ đến. Kết quả ngày hôm nay, có thể cũng sớm nằm trong dự đoán của Lưu Vĩ Hồng. Muốn hoàn toàn chỉnh đốn tình hình trị an của Cửu An, chỉ dựa vào một vụ án Thiệu Minh Chính là không đủ

Lưu Vĩ Hồng cần càng nhiều “đạn pháo”

Thiệu Minh Chính là đạn pháo của hắn, Thiệu Ngân Yến hiện tại cũng vậy!

Sự tình đang theo hướng phát triển mà Lưu Vĩ Hồng mong muốn

- Bí thư Lưu, tôi bị bọn họ lừa, em trai tôi cũng bị bọn chúng lừa rồi, thật sự tố giác rất nhiều tình huống. Khi tôi đi thăm em tôi, nó còn rất vui mừng mà nói với tôi, nó lập công rồi…

Nói tới đây, Thiệu Ngân Yến lại bắt đầu lau nước mắt. Nghĩ chị em hai người đều bị Bành Anh An đùa bỡn trong lòng bàn tay, em trai càng là chết thảm trên bàn phẫu thuật, Thiệu Ngân Yến không khỏi đau thương

Người đàn ông như vậy, bản thân không ngờ đã hầu hạ gã 6 năm!

Lưu Vĩ Hồng hơi trầm mặc, nói: truyện copy từ

- Thiệu Ngân Yến, cô còn biết được tình hình gì, nói đi

- Được…

Thiệu Ngân Yến liên tục gật đầu, nhưng không có lập tức nói chuyện, mà là trầm tư một hồi, sắp xếp ý nghĩ. Thực sự đám người Bành Anh An, ở thị xã Cửu An làm quá nhiều chuyện xấu, cô phải sắp xếp lại manh mối

- Bí thư Lưu, chúng ta theo công ty vệ sĩ Vân Thiên bắt đầu nói đi… Công ty vệ sĩ Vân Thiên là Bành Anh An và Thẩm Vân Thiên mở, đại diện pháp nhân là Thẩm Vân Thiên, tình hình của Thẩm Vân Thiên, anh hiểu chứ?

- Cô nói đi!

Đối với Thẩm Vân Thiên, Lưu Vĩ Hồng hiện tại cũng là "Ngưỡng mộ đại danh đã lâu". Tuy nhiên tình hình mà hắn biết, tất nhiên không cần nói rõ với Thiệu Ngân Yến

- Ừ... Thẩm Vân Thiên năm nay 35 tuổi, trước kia là đội viên đội võ thuật đại đội công tác thể dục của thị xã Cửu An, sau đó từng đi lính, nghe nói ở bộ đội là lính trinh sát, đánh nhau rất lợi hại. Sau khi xuất ngũ, ở đơn vị công tác một hai năm thì không an phận, đã tổ chức một số người hàng ngày đánh nhau ẩu đả, sau đó bởi vì tội tổn thương bị phán 2 năm tù. Sau khi mãn hạn được thả ra, mất đi công việc, hoàn toàn biến thành lưu manh giang hồ, bây giờ thuộc hạ của hắn ta có bảy tám chục người, đa số đều là mãn hạn tù được thả ra, là nhóm lớn nhất ở Cửu An

Thì ra công ty vệ sĩ có trình tự phê duyệt nghiêm khắc, người được mãn hạn tù được phóng thích như Thẩm Vân Thiên là không thể thành lập công ty vệ sĩ, càng không thể đảm nhiệm đại diện pháp nhân. Nhưng ở Cửu An, chuyện gì cũng có thể xảy ra, đây chẳng qua là chuyện nhỏ mà thôi, ai lại đi truy cứu?

- Thẩm Vân Thiên và Bành Anh An là anh em kết nghĩa, công ty vệ sĩ Vân Thiên và khách sạn Ngân Yến, là tài sản lớn nhất của chúng, những năm nay, bọn chúng làm nhiều chuyện xấu, tôi cũng không nhớ nhiều như vậy, ở đây tôi đã viết một tài liệu, đột xuất mà viết, đem những chuyện mà tôi nhớ ra, toàn bộ viết ra rồi, mời anh xem qua

Thiệu Ngân Yến nói xong, từ trong cái bóp mang theo bên mình lấy ra vài tờ giấy tài liệu, nhẹ nhàng đưa đến trước mặt Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng lấy lên, cẩn thận duyệt xem.

Chữ viết trên giấy khá ẩu, có thể thấy Thiệu Ngân Yến viết rất gấp. Cô vội tới Hạo Dương tìm Lưu Vĩ Hồng. Nghiêm khắc mà nói, đây không thể xưng là tài liệu, chỉ có thể nói là một bản liệt kê, đơn giản ghi lại một số tình hình phạm tội của Bành Anh An và Thẩm Vân Thiên, chỉ là một đại cương, không có chi tiết. Cho dù như thế, cũng đủ để viết ra 3 trang giấy

Lông mày của Lưu Vĩ Hồng gắt gao nhíu lại.

Tuy rằng hắn đã tận khả năng nghĩ xấu về Thẩm Vân Thiên và Bành Anh An, nhưng “bản liệt kê” mà Thiệu Ngân Yến đưa qua, còn vượt ra ngoài tưởng tượng của hắn, cảm giác khiếp sợ sâu sắc.

Nếu Thiệu Ngân Yến phản ánh đều là tình huống chân thật, Thẩm Vân Thiên và Bành Anh An, quả thực chính là tội ác tày trời. Thiệu Minh Chính so sánh với bọn chúng mà nói, hoàn toàn là kiến gặp voi. Nếu Thiệu Minh Chính phải chịu hai phát súng, Thẩm Vân Thiên và Bành Anh An hoàn toàn đủ tư cách bắn chết 10 lần!

Đây cũng chỉ là những gì Thiệu Ngân Yến biết, hành vi phạm tội mà Thiệu Ngân Yến không biết, hẳn là còn có càng nhiều. Dù sao Thiệu Ngân Yến chỉ là một trong rất nhiều tình nhân của Bành Anh An, tình hình biết được rất có hạn

Gần như mất hơn 10 phút, Lưu Vĩ Hồng mới xem xong tài liệu, hai mắt híp lại, trầm tư một hồi, nói:

- Thiệu Ngân Yến, cô nên biết, tài liệu này, là không có tác dụng

- Tôi biết tôi biết, nhưng, tôi cũng không có biện pháp đi lấy chứng cứ…

Thiệu Ngân Yến vội vàng nói.

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:

- Vậy đi, tôi gọi điện thoại cho Cục trưởng Hạ của cục công an thị xã, mời anh ta đến đây. Cô đem tin tức mà cô biết, tận khả năng tường tận mà phản ánh với anh ta. Anh ta là chuyên gia, có thể cung cấp cho cô một số nhắc nhở cần thiết… Cô không phải nôn nóng trở về Cửu An chứ?

- Không cần không cần, tôi đã xin nghỉ bệnh

Với bộ dáng hiện tại của Thiệu Ngân Yến, cô cũng không có cách nào đi làm ở ủy ban nhân dân khu Ngân Yến

- Vậy thì tốt

Lưu Vĩ Hồng đứng dậy, đi gọi điện thoại.

Thiệu Ngân Yến xin nghỉ bệnh, phỏng chừng Bành Anh An bọn họ còn tưởng rằng cô trốn ở chỗ nào dưỡng thương, khẳng định không thể tưởng được cô đã tới chỗ Lưu Vĩ Hồng

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio