Quân Giáo Sinh

quyển 2 chương 45: thi đấu toàn quốc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng sớm chín giờ phải tập hợp bắt đầu huấn luyện, Caesar trực tiếp điều khiển Bạch Vũ mang theo Lâm Viễn bằng tốc độ nhanh nhất quay trở lại khách sạn.

Ở bên trong khoang điều khiển của Bạch Vũ, Lâm Viễn nhịn không được hỏi. “Bạch Vũ, ngươi cư nhiên là cơ giáp cấp S?”

Bạch Vũ biến thành hình dạng vũ mao ở trước mặt Lâm Viễn làm ra động tác vặn vẹo vui vẻ, hưng phấn mà nói. “Có phải cảm thấy rất kinh ngạc hay không, ta chính xác là cơ giáp cấp S, ta nói cho ngươi biết a, trên người ta được trang bị hệ thống hỏa lực tiên tiến nhất toàn đế quốc đó, ta có thể trực tiếp đem một đống khách sạn bắn thủng.”

Nghe Bạch Vũ chém gió ở chỗ đó, Caesar chỉ cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ. Là chủ nhân của Bạch Vũ, Caesar có đôi khi thật sự rất muốn đem tên kia đến hiệp hội cơ giáp tẩy não.

May mà Lâm Viễn cùng nó hình như trò chuyện rất hợp nhau, cười nói. “Thật sự lợi hại như vậy? Trước kia lúc Caesar đem ngươi cho ta mượn luyện tập thi đấu, ta nhìn thấy bàn điều khiển là cấp C, hoàn toàn không giống với hiện tại.”

Lâm Viễn hiếu kì liếc mắt nhìn đường dẫn thần kinh lấp lánh ánh sáng trắng ở trên không trung, một sợi dây nhỏ như sợi tơ nhẹ nhàng quấn trên đầu ngón tay Caesar, thông qua các đầu dây thần kinh ở ngón tay kết nối với đại não của Caesar, Caesar căn bản không cần động tay ấn phím, suy nghĩ trong đầu sẽ được Bạch Vũ lập tức chấp hành, đã đạt đến cấp độ “người máy hợp nhất”.

Bạch Vũ hưng phấn mà nói. “Đúng vậy! Lúc ấy chủ nhân bảo ta biến thành cơ giáp cấp C cho ngươi luyện tập, ta mới tạo một bàn điều khiển cấp C cho ngươi! Cơ giáp cấp S có thể biến hình a, ngươi có muốn xem không? Ta biến cho ngươi xem nhé?”

Lâm Viễn cảm thấy hứng thú hỏi. “Ngươi có thể biến thành cái gì?”

Bạch Vũ kiêu ngạo mà nói. “Có thể biến thành rất nhiều hình dạng của các chủng khác, nhất là các loại cơ giáp phi hành, ta đều có thể biến ra được, tạo hình của ta là phi điểu, có thể biến thành rồng a, bướm a, phượng hoàng a, vân vân! Đương nhiên, lúc hạ cánh còn có thể biến thành hình người, đây là kỹ năng cơ bản nhất! Khi cần thiết ta còn có thể tháo vũ khí trên người xuống cho chủ nhân dùng, để chủ nhân trực tiếp cầm mà chém người!”

Bạch Vũ một khi đã mở miệng lảm nhảm thì quả thực không thể dừng lại được!

Caesar rốt cuộc không chịu nổi, ra lệnh. “Bạch Vũ, nhanh đến khách sạn đi, bị muộn rồi!”

“…… Nga!” Bạch Vũ đành phải tạm dừng cùng Lâm Viễn thảo luận chi tiết một chút phương án ý tưởng biến hình, tăng tốc nhanh chóng hướng khách sạn bay đi.

Lâm Viễn đang đứng bên trong phòng điều khiển, xuyên qua cửa sổ mạn tàu nhìn khung cảnh bên ngoài, Caesar đi đến bên cạnh Lâm Viễn, thấp giọng nói. “Nếu cậu thích Bạch Vũ, về sau tôi có thể đem nó cho cậu mượn.”

Lâm Viễn quay đầu. “Thật sao?”

“Đương nhiên, Bạch Vũ nhìn qua có vẻ cũng rất thích cậu.” Caesar mỉm cười một chút, “Bất quá, cậu rất nhanh thôi cũng sẽ có cơ giáp của mình, phỏng chừng đến lúc đó cậu sẽ không thèm để ý Bạch Vũ nữa.”

Lâm Viễn nghi hoặc hỏi. “Cơ giáp của mình?”

Caesar gật gật đầu. “Cậu quên rồi sao? Lần thi đấu toàn quốc này, nếu đội trường chúng ta có thể lấy được ba hạng đầu, mỗi tuyển thủ đều được nhận một đài cơ giáp cấp C…. đến lúc đó sẽ có kinh hỉ.”

Lâm Viễn nhớ tới phần thưởng này, vừa nghe Caesar nói, nhất thời càng thêm chờ mong.

Thời điểm hai người cùng nhau trở lại khách sạn đã là tám giờ năm mươi phút, huấn luyện viên Knox cùng tám vị tuyển thủ dự thi của Học viện quân sự St. Romia đều đã tập hợp ở cửa khách sạn chờ đợi.

Lâm Viễn bị Caesar đánh dấu, trên người sẽ có khí tức của Caesar, may mà thuốc đại vương tử đưa cho đã đem loại khí tức này che giấu đi, hiện tại mùi chất dẫn dụ của Lâm Viễn vẫn là của Beta, các học viên cũng không hề sinh ra chút hoài nghi nào với cậu cùng Caesar.

Lâm Viễn nhịn không được nhẹ nhàng sờ sờ sau gáy mình.

Dấu răng đánh dấu ở sau gáy kia vô cùng rõ ràng, thời điểm đụng tới vùng đánh dấu đó thậm chí còn có loại cảm giác toàn thân như nhũn ra, để tránh bị người khác phát hiện, Caesar hôm nay cố ý tìm cho cậu một chiếc áo cao cổ để che đi, phỏng chừng về sau ở trường học, cũng vẫn phải mặc loại áo cao cổ này.

Bất quá cũng không sao, so với việc mình có thể tiếp tục dùng thân phận Beta để đến trường, “gáy bị lưu lại ấn ký” bất quá chỉ là một chuyện rất nhỏ, Lâm Viễn đối với việc này cũng không để ý.

Một đám người dưới sự dẫn dắt của Knox đi đến sân huấn luyện thi đấu cơ giáp.

Bởi vì quy tắc của cuộc thi đấu toàn quốc tương đối phức tạp, cho nên hiệp hội cơ giáp đã thống nhất sắp xếp cho những đội tham gia ba ngày trước trận đấu phải đến sân thi đấu để nghiên cứu địa hình huấn luyện, làm quen với các quy tắc.

Cuộc thi đấu toàn quốc sẽ kéo dài ba ngày, phân ra thành thi đấu chướng ngại, thi đấu áp lực, thi đấu chiến thuật cùng với quyết đấu đoàn thể, mỗi một nội dung thi cử năm người ra thi đấu, một người tối đa chỉ được tham gia ba nội dung, tuyển thủ dự thi có thể phối tổ tự do.

Bởi vì điểm tích lũy của mỗi một phần là khác nhau, cho nên đội ngũ của mỗi trường trong trường hợp thiếu nhân tài cần phải cân nhắc xem tham gia hay từ bỏ phần thi đó.

Bất quá, Knox hoàn toàn không lo lắng điểm này, mười học viên đứng đầu của Học viện quân sự St. Romia so với những bạn học cùng lứa tuổi trong toàn đế quốc đều là những tuyển thủ ưu tú số một số hai, bọn họ là hướng tới danh hiệu quán quân, cho nên sẽ không bỏ qua bất cứ một ván đấu nào!

Knox dựa theo đặc điểm cùng các loại cơ giáp sở trường của từng học viên mà phân tổ.

Lâm Viễn và Caesar là á quân cùng quán quân của trường, là tuyển thủ nòng cốt nên đều phải thi đấu ba nội dung, Lâm Viễn là thi đấu áp lực, thi đấu chiến thuật cùng quyết đấu đoàn thể, còn Caesar phải thi đấu chướng ngại, thi đấu chiến thuật cùng quyết đấu đoàn thể.

Buổi huấn luyện dưới sự chỉ huy của Knox, khẩn trương tiến hành.

Thời gian trôi qua rất nhanh, sáng sớm ngày tháng , trận thi đấu cơ giáp toàn quốc rốt cuộc cũng khai mạc.

Trưởng hiệp hội cơ giáp Patrick tự mình đọc diễn văn khai mạc, hơn nữa còn công khai phần thưởng dành cho ba hạng đầu, mỗi tuyển thủ đại diện cho đội ngũ đạt được ba hạng đầu cùng với những tuyển thủ từ các trường khác có biểu hiện ưu tú trong trận đấu, đều sẽ lấy được một đài cơ giáp trị giá hơn vạn tinh tệ, hơn nữa còn được trực tiếp miễn thi tuyển lấy giấy chứng nhận tư cách điều khiển cơ giáp cấp C!

Sau khi hội trưởng thông báo phần thưởng xong, hiện trường lập tức vang lên tiếng hoan hô vang dội….

Bên trên khán đài VIP.

Nam nhân mặc một thân quân phục bạch sắc đột nhiên mỉm cười mở miệng nói. “Thi đấu năm nay nhìn qua có vẻ rất đồ sộ, số trường dự thi so với năm trước chắc phải gấp đôi đi?”

Phó quan bên cạnh lập tức cung kính nói. “Đúng vậy, tướng quân! Theo thống kê, các đội đại diện đến tham gia trận chung kết toàn quốc năm nay tổng cộng có , năm ngoái là ! Gấp hơn hai lần!”

Nam nhân nhẹ nhàng sờ sờ cằm. “Ân, cậu ở chỗ này cẩn thận quan sát, xem xét vài hạt giống tốt, nhớ kỹ số hiệu rồi nói cho tôi biết.” Dứt lời liền xoay người đi về phía phòng nghỉ của khách quý, “Tôi đi uống nước chút.”

Phó quan dại ra một chốc, quay đầu, chỉ thấy tướng quân của mình nhàn nhã chẳng khác nào đang tản bộ trong công viên, đem tay nhét trong túi áo quân trang, chậm rãi đi về hướng phòng nghỉ ở xa xa, bốn ngôi sao vàng trên quân trang bạch sắc ở dưới ngọn đèn lòe lòe tỏa sáng.

— Udyr Sharman.

— Quân đoàn trưởng quân đoàn Sắc Vi, một trong năm vị thượng tướng cấp bốn sao của đế quốc.

Quân đoàn Sắc Vi thuộc về thế lực của gia tộc Sharman, dấu hiệu trên quân hạm là một đóa sắc vi màu trắng nở rộ, toàn bộ quân phục của quân đoàn cũng thống nhất là màu trắng. Tổ tiên của gia tộc Sharman ưa thích nhất là khí chất nghệ thuật, đến tên của quân đoàn cũng đều phải dùng hoa cỏ. Sắc vi nhìn qua xinh đẹp, nhưng kỳ thực tràn đầy nguy hiểm, đây chính là ngụ ý của tổ tiên gia tộc Sharman khi đặt ra tên của quân đoàn.

Udyr là người thừa kế của gia tộc Sharman, tự nhiên cũng kế thừa phong phạm nghệ thuật ưu nhã này, là một đại tướng quân, nhưng nghiên cứu của y đối với cây cối hoa cỏ cơ hồ có thể viết thành một quyển sách riêng, trong nhà thường xây một căn phòng ấm áp, dùng đất hữu cơ nuôi dưỡng các loại hoa cỏ quý báu, thật sự là làm cho bọn thuộc hạ vô cùng xấu hổ.

Dáng ngươi Udyr thon dài, dung mạo tuấn mỹ, lại có một đầu tóc dài màu vàng cùng đồng tử màu xanh dương, đi ở giữa đám người có thể nói là cực kỳ khiến người khác chú ý. Chưa nói đến chuyện là Alpha mà lại đi nuôi tóc dài còn tết bím sau đầu làm bộ nghệ thuật gia, mà y đối với Omega cũng hoàn toàn không hề có chút khát vọng nào, những đối tượng kết hôn hiệp hội Omega chọn lựa cho y đều bị y lấy lí do “không thích” mà cự tuyệt, lí do như vậy khiến cho hội trưởng hiệp hội Omega vô cùng tức giận lại cũng cực kỳ bất đắc dĩ!

Có lẽ là do tham gia vào khóa huấn luyện chống cự chất dẫn dụ Omega nên mới tạo thành tính cách lãnh đạm? Dù sao y đến bây giờ vẫn là một kẻ độc thân, đứng vị trí rất cao trong bảng xếp hạng những người đàn ông độc thân hoàng kim của đế quốc.

Khán đài VIP cùng bên trong phòng nghỉ cho khách quý đều là những cán bộ cấp cao của hiệp hội cơ giáp cùng các tướng lĩnh trọng yếu của Quân bộ, vô cùng quen thuộc với Udyr, y công khai tựa như tản bộ đi qua đại sảnh, mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.

Có mấy kẻ nhiều chuyện thậm chí vụng trộm nghị luận. “Lại là tên lưu manh này….”

Udyr dường như nghe được, quay đầu, thân thiện mỉm cười với đối phương một chút.

Người nọ lập tức sợ tới mức ngậm miệng.

Udyr tướng quân nhìn qua ôn nhu giống như thân sĩ, thế nhưng khi trở nên tàn nhẫn thì quả thực khiến người ta không thể sống nổi!

Udyr đi vào phòng nghỉ, ngoài ý muốn thấy được một gương mặt quen thuộc.

Nam nhân cao lớn vẫn như trước không có biểu tình gì, mặc quân phục hắc sắc ngay ngắn chỉnh tề, trên mặt chẳng khác nào kết một tầng sương băng, đôi mắt thâm thúy giống như mặt hồ đông lạnh, bộ dáng lạnh lùng cơ hồ muốn viết lên trên mặt mấy chữ “Người sống chớ lại gần”.

Udyr không sợ chết đi đến phía trước, mỉm cười nói. “Nguyên soái, ngài cũng đến nơi này để xem thi đấu?”

Rawson gật gật đầu, thản nhiên “ân” một tiếng, liền vòng qua Udyr, đi thẳng đến khán đài VIP.

Udyr quay đầu nhìn bóng dáng cao lớn kiêu ngạo của Rawson, hơi hơi nheo mắt, lúc này mới xoay người đi rót nước uống.

Thời điểm Rawson đi tới khán đài, trận thi đấu đã bắt đầu.

Vừa lúc Học viện quân sự St. Romia sắp ra sân.

Giai đoạn đầu thi đấu chướng ngại quy tắc rất đơn giản, đội ngũ năm tuyển thủ dự thi tiến vào sân thi đấu, nghĩ biện pháp điều khiển cơ giáp vượt qua chướng ngại tới được đích là xong, thời gian năm tuyển thủ hoàn thành sẽ được cộng vào chia đều, lấy đó làm căn cứ để định ra thứ tự của các trường học, thi đấu chướng ngại có một yêu cầu đặc thù — cấm dùng cơ giáp không chiến.

Knox trực tiếp cử ra năm cơ giáp lục chiến hình sói đồng màu.

Đội ngũ người do Caesar cùng mấy người Leo tạo thành, quả thực như là một bầy sói nhịp nhàng, năm người cùng nhau điều khiển cơ giáp hình sói lướt qua tầng tầng chướng ngại, động tác nhảy lên lần lượt chuẩn xác khiến cho khán phòng bùng nổ từng trận vỗ tay, bọn họ thậm chí còn có thể ngay ngắn đồng thời nhảy lên, trực tiếp phóng qua bức tường cao mười mét!

Đây chính là thực lực của trường quân đội St. Romia!

Thời gian ngắn ngủi ba phút, năm người liền hoàn thành toàn bộ lộ trình trong thi đấu chướng ngại, khiến cho nhóm tuyển thủ của trường vừa rồi mới dùng sáu phút để vượt qua bội phục sát đất!

Loa trên sân thi đấu đồng thời truyền ra thanh âm thanh thúy. “Chúc mừng đội ngũ đại biểu của Học viện quân sự St. Romia, trong giai đoạn thi đấu chướng ngại đã phá vỡ kỷ lục được ghi lại trong lịch sử, lập nên kỉ lục mới phút giây!”

Toàn bộ hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Caesar từ dưới sân thi đấu đi lên, Lâm Viễn lập tức hướng hắn giơ ngón tay cái lên. “Vừa rồi rất soái nha!”

Caesar được khen tâm tình vô cùng tốt, nhịn không được mỉm cười một chút, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Lâm Viễn. “Ván tiếp theo cố gắng.”

Lâm Viễn lập tức gật đầu nói. “Yên tâm, sẽ không khiến cho trường ta mất mặt!”

Bởi vì quy tắc hạn chế mỗi tuyển thủ tối đa chỉ được tham dự ba nội dung, Knox muốn đem Caesar lưu lại đến thi đấu chiến thuật ngày hôm sau cùng quyết đấu đoàn thể ngày thứ ba, cho nên thi đấu áp lực kế tiếp liền để hắn tạm thời nghỉ ngơi.

Lâm Viễn cùng bốn vị đội hữu khác cùng vào sân.

Ván thứ hai thi đấu áp lực, tuyển thủ cùng nhau đối mặt với sự bao vây của một lượng lớn cơ giáp, cần phải nghĩ biện pháp tiêu diệt cơ giáp đồng thời đảm bảo đội hữu sống sót, cơ giáp đối địch tất nhiên là cơ giáp công kích chuyên dụng không người lái do hiệp hội cơ giáp sắp xếp, số lượng cơ giáp công kích sẽ càng ngày càng nhiều, tuyển thủ bị tấn công chết lập tức bị loại, thẳng cho đến khi cả đội năm người toàn diệt mới thôi.

Thời gian chống cự công kích càng dài, thứ hạng của đội ngũ sẽ càng cao.

Ngay từ khi bắt đầu thi đấu, năm người đã điều khiển cơ giáp tựa lưng vào nhau hình thành trận thế vòng tròn chống lại sự vây công của cơ giáp.

Mới đầu tiến lên công kích chỉ có một hai đài cơ giáp, bị đội hữu trực tiếp KO (knock out).

Dần dần, cơ giáp công kích càng ngày càng nhiều, mỗi người đánh một không nói, có đôi khi còn sinh ra tình huống một người đồng thời đụng phải hai đài, thậm chí nhiều đài cùng lúc!

Lâm Viễn bình tĩnh điều khiển cơ giáp hình người của mình, xuyên qua bên trong trận doanh của đội mình, giơ tay chém xuống, không chút khách khí chém chết vài cơ giáp không người lái!

Tuyển thủ số bảy của đội ngũ đại biểu cho trường quân sự St. Romia, cơ giáp nhân hình hồng sắc, chạy băng băng trên sân thi đấu, quả thực giống như một chiến sĩ mạnh mẽ! Cậu không chỉ có thể ứng phó tốt vị trí phòng thủ của mình, còn có thể chiếu cố đến đội hữu bên cạnh!

Lúc ấy vị đội hữu kia vừa lúc quay lưng lại với cơ giáp công kích xuất hiện phía sau, mắt thấy lưỡi đao chuẩn bị chém trúng gáy của cơ giáp, thế nhưng trong nháy mắt kia, Lâm Viễn cách đó không xa đột nhiên vươn tay, trực tiếp chen ngang chặn công kích của đối phương, đồng thời nhảy lên, một đao chém xuống hạ knock out đối phương!

— Quả thực là soái bạo!

Trên ghế khán giả bùng nổ một trận vỗ tay ủng hộ, cơ hồ muốn thổi bay toàn bộ nóc nhà của sân thi đấu!

tuyển thủ của Học viện quân sự St. Romia bị một đám cơ giáp không người lái bao vây, chống cự hết đợt này đến đợt khác công kích, cư nhiên chống đỡ được suốt mười phút! Thẳng đến khi xuất hiện đồng thời đài cơ giáp công kích, mọi người mới rốt cuộc bất đắc dĩ toàn diệt.

Loa trên sân thi đấu lại một lần nữa truyền ra thanh âm thanh thúy. “Chúc mừng đội ngũ đại biểu của Học viện quân sự St. Romia, trong giai đoạn thi đấu áp lực đã phá vỡ kỷ lục được ghi lại trong lịch sử, lập nên kỉ lục mới phút giây!”

Liên tục phá vỡ kỉ lục trong hai giai đoạn, đây chính là thực lực của trường học tốt nhất đế quốc — Học viện quân sự St. Romia!

Lâm Viễn từ dưới sân thi đấu đi lên, đến khu nghỉ ngơi của trường học, mới từ trong khoang điều khiển của cơ giáp đi ra, Caesar lập tức mỉm cười tiến lên, vươn hai tay, cho cậu một cái ôm thật lớn.

“…..” Lâm Viễn nhất thời ngây ngẩn cả người.

Caesar đem cằm gác trên vai cậu, ở bên tai thấp giọng nói. “Tuyệt lắm, Tiểu Viễn, cậu thật sự là quá tuyệt vời….”

Thanh âm của hắn nghe vào tai tựa hồ có chút kích động.

Lâm Viễn được khen đến ngượng ngùng, gãi gãi đầu nói. “May là chưa làm xấu mặt trường học.”

Đội hữu ôm nhau để chúc mừng thắng lợi, vốn là hành động vô cùng bình thường, nhưng kì quái là…. vừa rồi trong nháy mắt Caesar đột nhiên đi đến gắt gao ôm chặt lấy mình, nhịp tim của Lâm Viễn, tựa hồ đột nhiên đình chỉ mất hai giây.

Nhịp tim đột nhiên mất không chế…. có lẽ là…. vì quá kinh ngạc đi…..?

Lâm Viễn mơ hồ nghĩ, cười cười ôm lại Caesar, lúc này mới xoay người đi về phía các đội hữu khác.

Các đội hữu khối trên ở bên cạnh thấy Caesar ôm Lâm Viễn, cũng như ong vỡ tổ xúm lại ôm lấy Lâm Viễn, cổ vũ vị học đệ năm nhất xuất sắc này tiếp tục phát huy.

Caesar. “……..”

Hình ảnh Omega của mình bị những bạn học khác ôm, quả thực khiến cho Caesar không thể chịu đựng nổi!

Cho dù người ôm cậu là Beta thì cũng không được!

Thấy Lâm Viễn bị một học trưởng Beta ôm lấy khích lệ, Caesar lập tức đi lên phía trước, sau khi vị học trưởng kia buông Lâm Viễn ra, lập tức ôm lấy bả vai Lâm Viễn, đem Omega của mình mạnh mẽ kéo vào bên trong phòng nghỉ.

Lâm Viễn rất là nghi hoặc. “Caesar? Làm sao vậy?”

Caesar ra vẻ bình tĩnh nói. “Khát không? Đến uống nước đi.”

Lâm Viễn còn chưa kịp nói không khát, Caesar đã đem một chai nước nhét vào trong tay Lâm Viễn.

Bên trên khán đài, khuôn mặt luôn luôn băng lãnh của Rawson cũng khó có được lộ ra mỉm cười.

Cơ giáp nhân hình dũng mãnh số vừa rồi sinh long hoạt hổ trên sân, người điều khiển chính là Lâm Viễn đi? Rất nhiều động tác của cậu, đều là học được từ trong bản bút kí điện tử mà mình cho cậu ấy, không nghĩ tới sau khi học xong còn có thể làm được lưu loát như vậy.

Thời gian một tháng ngắn ngủi, trình độ của đứa nhỏ này cư nhiên tăng lên nhiều như vậy?

Tiểu gia hỏa thông minh lại cố gắng, tiến bộ thần tốc, quả nhiên khiến người ta cảm thấy vô cùng vui mừng.

Thấy tuyển thủ thi đấu theo thứ tự đi ra, Rawson mỉm cười một chút, lúc này mới xoay người rời khỏi khán đài.

Đi đến cửa khán đài đột nhiên đụng phải Udyr.

Udyr cười nói. “Nguyên soái không xem thêm chút nữa? Vừa rồi đội ngũ đại diện của St. Romia đánh rất phấn khích a.”

Rawson thản nhiên nói. “Đương nhiên, bọn họ nhất định có thể giành được quán quân.”

Sau khi Rawson rời đi, Udyr mới hơi hơi nheo mắt, hướng phó tướng bên cạnh thấp giọng nói. “Tuyển thủ số và số của St. Romia, tôi muốn tư liệu chi tiết của bọn họ.”

“Vâng! Tướng quân! Tôi đi lấy ngay đây.”

Tư liệu chi tiết của các tuyển thủ dự thi trận chung kết đều được lưu trữ ở trong tay hiệp hội cơ giáp, phó quan rất nhanh liền lấy một phần danh sách trở về, Udyr nhìn tên của Caesar cùng Lâm Viễn ở bên trong, mỉm cười nói. “Tuyển thủ số quả nhiên là tứ vương tử, về phần người số tên Lâm Viễn này…..” Udyr dừng một chút, “Có vẻ rất thú vị.”

Udyr đưa danh sách lại cho phó quan, nói. “Sau khi thi đấu kết thúc, liên hệ với Lâm Viễn một chút, xem cậu ta có hứng thú gia nhập quân đoàn Sắc Vi hay không. Đây chính là hạt giống tốt.”

Phó quan lập tức cung kính nói. “Vâng, tướng quân!”

Ngày thi đấu đầu tiên nhanh chóng kết thúc, ngày hôm sau là thi đấu chiến thuật, đội ngũ dự thi sẽ được đưa đến một tinh cầu không người ở phụ cận tinh cầu Rumsfeld tiến hành thi đấu, đội ngũ cuối cùng có thể dùng hết sức từ trong hỗn chiến về tới đích sẽ giành được thắng lợi.

Buổi tối, Knox cố ý gọi năm vị tuyển thủ tham gia thi đấu chiến thuật vào phòng cẩn thận dặn dò vài câu.

Những người được lựa chọn thi đấu chiến thuật bao gồm ba người đánh yểm trợ, hai người đột phá vòng vây, Lâm Viễn cùng Caesar phụ trách phá vòng vây, ba người khác giải quyết những chướng ngại vật trên đường, hai người phá vòng vây cần phải điều khiển cơ giáp phi hành.

Caesar là loại hình tuyển thủ toàn năng, được sắp xếp như vậy tất nhiên là rất hợp lý. Lâm Viễn tuy rằng vẫn thích điều khiển cơ giáp nhân hình, nhưng kỳ thật đối với các loại cơ giáp phi hành cũng hiểu biết rất rõ, chẳng qua được giao cho nhiệm vụ gian khổ như thế, Lâm Viễn nhất thời có chút khẩn trương.

Buổi tối sau khi trở về, Lâm Viễn vẫn là ngủ không được, một bên yên lặng lẩm nhẩm các loại chỉ lệnh điều khiển cơ giáp phi hành, một bên tưởng tượng xem nên tránh né truy kích vây công như thế nào…. Caesar thấy gia hỏa bên cạnh giường vẫn đang lăn qua lộn lại, rốt cuộc nhịn không được mở đèn ngủ ở đầu giường lên.

Lâm Viễn quả nhiên mở mắt, đối diện với tầm mắt của Caesar, có chút ngượng ngùng hỏi. “Đánh thức cậu sao?”

“Không có, tôi cũng không ngủ.” Caesar nhìn cậu nói, “Cậu là hưng phấn quá nên không ngủ được đúng không?”

Lâm Viễn gật gật đầu. “Ân, có chút chút.”

Caesar nghĩ nghĩ nói. “Bạch Vũ, đưa cho Tiểu Viễn một viên thuốc ngủ.” Tiếp tục nhìn về phía Lâm Viễn nói, “Sáng mai còn phải thi đấu, cậu cần nghỉ ngơi cho tốt. Đừng suy nghĩ nhiều, thi đấu ngày mai tôi sẽ yểm trợ cho cậu.”

Lâm Viễn do dự một chút. “Uống thuốc ngủ nhỡ không dậy được thì làm sao?”

Caesar mỉm cười nói. “Yên tâm, tôi sẽ gọi cậu rời giường.”

Lâm Viễn lúc này mới yên lòng, uống một viên thuốc có tác dụng ngắn, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.

Như Rawson dự đoán, thi đấu chiến thuật ngày tiếp theo, đội ngũ đại diện của Học viện quân sự St. Romia vẫn tiếp tục phát huy được trình độ hạng nhất của đế quốc! Ba thành viên ở trên mặt đất loại bỏ chướng ngại, Lâm Viễn cùng Caesar trực tiếp dùng hai cơ giáp phi hành đột phá vòng vây!

Trong trận hỗn chiến giữa nhiều trường học, Lâm Viễn cùng Caesar liên thủ chặt chẽ, yểm hộ lẫn nhau, dùng thao tác chuẩn xác tránh đi vây công, trực tiếp khí thế ngùn ngụt tiến về đích!

Đội ngũ đại diện cho Học viện quân sự St. Romia sau khi trải qua ba ngày toàn thắng, lại bỏ túi cúp quán quân.

Biểu hiện của những đội dự thi từ các trường khác cũng rất đáng khen thưởng. Trong đó còn không thiếu những thành viên đến từ tinh cầu xa xôi nhờ vào năng lực cá nhân nổi trội mà được bầu chọn vào top những tuyển thủ ưu tú trong lần thi đấu này, cũng được hội trưởng hiệp hội cơ giáp tự mình trao cho phần thưởng cơ giáp cấp C.

Đến tận khoảnh khắc đứng ở trên đài lĩnh thưởng kia, Lâm Viễn mới rốt cuộc có cảm nhận “Mình hình như trở nên rất lợi hại”.

Tâm tình vui sướng, đồng thời cũng nhịn không được nghĩ tới vị học trưởng đã chỉ dạy cho mình.

Buổi chiều ở hiệp hội cơ giáp nhận đầy đủ giấy chứng minh quyền sở hữu cơ giáp cùng với giấy chứng nhận điều khiển cơ giáp, sau khi mang theo phần thưởng trở lại khách sạn, Lâm Viễn liền thúc giục Caesar. “Caesar, vị học trưởng kia không phải đã nói sau khi thi đấu kết thúc sẽ mời chúng ta ăn cơm sao? Cậu cùng anh ta hẹn ngày nào? Không bằng lần này để tôi mời khách đi, các cậu đã giúp tôi nhiều như vậy, hẳn là tôi nên mời khách mới đúng!”

Nhìn bộ dáng cậu đầy mặt mong chờ, cũng không biết cậu sau khi nhìn thấy nguyên soái sẽ có biểu tình gì?

Caesar mỉm cười nói. “Tôi đã hẹn với anh ta buổi tối ngày mai gặp mặt, cậu trước hết gọi cơ giáp của cậu ra xem một chút đi?”

“Đúng rồi, tôi còn chưa nhìn nó….” Lâm Viễn lúc này mới nhớ tới phần thưởng, công tắc không gian cơ giáp cậu nhận được là một cái vòng cổ tinh xảo, sợi dây màu bạc cùng mặt dây chuyền bằng pha lê màu đỏ thoạt nhìn đặc biệt xinh đẹp. Lâm Viễn nắm mặt dây chuyền hồng sắc trong lòng bàn tay, hưng phấn mà nói. “Chào ngươi a, ta là chủ nhân của ngươi Lâm Viễn, ngươi có thể đi ra trò chuyện với ta không?”

Mặt dây chuyền đột nhiên lóe lên, sau đó, trong phòng liền xuất hiện một đài cơ giáp hồng sắc cao hơn hai mét.

Kim loại màu đỏ sậm trên người cơ giáp dưới ngọn đèn sáng quắc rực rỡ, đường cong thân thể lưu loát mà tự nhiên, ngọn đèn chỉ thị màu đỏ trên mắt sáng lên, biểu hiện hệ thống khởi động đã hoàn tất.

Cơ giáp lúc này mới phát ra thanh âm nhu hòa mà ấm áp. “Chủ nhân, xin chào.”

Lâm Viễn sửng sốt một chút. “Thanh âm này, hình như có chút quen tai?”

Cơ giáp ôn nhu nói. “Đúng vậy, chủ nhân, chúng ta trước đây đã gặp nhau một lần, ta là Chu Tước.”

Lâm Viễn. “……..”

Chu tước tiếp tục dùng ngữ khí bình thản nói. “Lâm Viễn, ta nguyện ý nhận ngươi làm chủ nhân của ta, từ nay về sau, chỉ trung thành với ngươi.”

Chu Tước vươn ra một bàn tay của mình đặt trước mặt Lâm Viễn.

Lâm Viễn nhất thời thụ sủng nhược kinh!

Phần thưởng của lần thi đấu này không phải là cơ giáp cấp C sao?

Nếu nhớ không lầm thì Chu Tước là cấp S đi?! Hơn nữa Chu Tước không phải đã rơi vỡ rồi sao?!

Thấy Lâm Viễn đầy mặt khiếp sợ, Caesar mỉm cười giải thích. “Kỳ thật Chu Tước không có rơi vỡ, đã được tôi cùng Bạch Vũ cứu, tạm thời cải tạo thành cấp C, trí năng đầu mối của nó vẫn là cấp S như trước. Nó muốn nhận cậu làm chủ nhân, bởi vì phạm vi tinh thần của cậu đã vượt qua giá trị mà Chu Tước thiết lập, lần đó cậu cùng nó tiến hành phối hợp tinh thần đã đạt tới % độ xứng đôi.”

Lâm Viễn. “……”

Căn bản không thể tin.

Giống như chính mình nhận được phần thưởng, cho rằng chỉ là một viên kẹo, đem tới trước mắt mới phát hiện, cư nhiên là một cái bánh ngọt cỡ bự ăn đến ba ngày cũng không hết….

Lâm Viễn khiếp sợ hỏi. “Kia…. Chu Tước tại sao lại trở thành phần thưởng lần này?”

Caesar nói. “Tôi lén đem phần thưởng của cậu tráo với Chu Tước, chỉ có như vậy, hiệp hội cơ giáp mới không hoài nghi.”

Tâm tình Lâm Viễn cực kỳ phức tạp cũng vô cùng kích động, nhìn cơ giáp hồng sắc trước mặt, nhan sắc cùng tạo hình của cơ giáp, thậm chí cả tính cách trí năng, đều là loại hình mà mình đặc biệt thích….

Bắt quá, nó trước kia đã từng có chủ nhân, hơn nữa chủ nhân của cơ giáp cấp S nhất định là một nhân vật vô cùng lợi hại, mình thật sự có thể sở hữu nó sao?

Lâm Viễn ngượng ngùng nói. “Chu Tước, tuy rằng ta thực thích ngươi, bất quá, ta hình như chưa đủ tư cách làm chủ nhân của ngươi a?”

Chu Tước ngữ khí ôn hòa nói. “Không, ngươi rất ưu tú. Ta hoàn toàn công nhận năng lực của ngươi, chủ nhân.”

Nó nói xong lại đem tay nhẹ nhàng vươn về phía Lâm Viễn.

Lâm Viễn lập tức vui vẻ vươn tay đến, đặt ở trong lòng bàn tay to lớn của cơ giáp, cùng cơ giáp làm một động tác ước định.

Thật tốt quá! Về sau Chu Tước chính là của mình!

Lâm Viễn nhẹ nhàng sờ sờ tay Chu Tước, mỉm cười nói. “Chu Tước, ngươi yên tâm, về sau ta sẽ chăm sóc cho ngươi thật tốt!”

Chu Tước. “……”

Nụ cười sáng lạn cùng ánh mắt thẳng thắn chân thành của thiếu niên làm cho Chu Tước đột nhiên có chút cảm động.

Tuy rằng là vì muốn thông qua cậu ta để tìm ra tướng quân Lăng Vũ, thế nhưng, năng lực của tiểu chủ nhân này, Chu Tước là thật lòng thật dạ tán thưởng.

Bạch Vũ nghẹn thật lâu rốt cuộc nhịn không được hứng phấn mà hét lên. “Chu Tước tiền bối! Đã lâu không gặp a! Ngươi rốt cuộc cũng tìm được chủ nhân mới, quá tốt rồi…. Lại nói, về sau có phải ta mỗi ngày đều có thể nhìn thấy ngươi đúng không?!”

Chu Tước. “……..”

Lại gặp phải tên lảm nhảm này, Chu Tước đột nhiên cảm thấy rất muốn tắt máy.

Hết chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio