Điện thoại di động vang lên làm Tào Kiến Sơn ngẩn ra, y vội vàng đưa tay cầm lấy thì cô con gái đã lấy trước
Cho dù Tào Kiến Sơn là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nhưng về nhà không hề trầm ổn như khi đi làm.
- Ồ, Vương Trạch Vinh.
Cô con gái thấy tên hiển thị trên máy liền nói.
- Vương Trạch Vinh nào cơ?
Cậu con trai hỏi.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh gọi, Tào Kiến Sơn đoạt lại ngay điện thoại di động và trừng mắt nhìn con gái đầy tức tối.
Chẳng qua y bây giờ không có tâm trí mà dạy con, Vương Trạch Vinh gọi muộn như vậy thì nói rõ việc của mình đã có kết quả. Y rất lo lắng.
- Bí thư Vương, tôi là Tào Kiến Sơn.
Giọng của y cố tỏ vẻ cung kính hết mức, hơn nữa còn run rẩy.
Người nhà Tào Kiến Sơn thấy y như thế đều rất khó hiểu. bọn họ chưa hề thấy Tào Kiến Sơn như vậy bao giờ.
Tào Kiến Sơn cũng phát hiện ra việc này. Y đứng dậy đi vào phòng rồi đóng cửa lại.
Nhìn cửa thư phòng khép chặt, con trai Tào Kiến Sơn khó hiểu hỏi:
- Bố làm gì thế nhỉ. Nghe điện mà cũng phải chạy vào phòng để nghe.
Vợ y vốn ghen tuông nên hừ một tiếng:
- Cũng không biết làm gì bí mật mà còn không cho chúng ta biết.
Con gái Tào Kiến Sơn khá hiểu biết nên nói:
- Con nhớ ra rồi, Vương Trạch Vinh là Phó bộ trưởng thường trực Bộ Thương mại, thời gian trước không ngừng xuất hiện trên Tv. Nghe nói thiếu chút nữa bị ám sát ở Mỹ.
Con trai Tào Kiến Sơn cũng nhớ ra nên nói:
- Con cũng nghĩ ra rồi. nghe nói người này dựa vào bố vợ mà bò lên. Hơn đã là cấp Bộ trưởng.
- Vương Trạch Vinh người ta có bản lĩnh thật đó.
- Sao em biết Vương Trạch Vinh có bản lĩnh. Không có bố vợ là chỗ dựa thì có thể lên nhanh như vậy sao?
- Anh không biết thì có. Vương Trạch Vinh biểu hiện ở Thường Hồng và Xuân Dương đều rất tốt. Đến Bộ Thương mại làm cũng tốt. Nghe nói hắn có tiền đồ rất lớn.
Người nhà đang bàn tán thì Tào Kiến Sơn cũng đang nói chuyện với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh lúc này đã về nhà mình. Hắn vào thư phòng gọi cho Tào Kiến Sơn.
Hạng Nam nếu bảo hắn thông báo cho Tào Kiến Sơn, Vương Trạch Vinh đương nhiên không từ chối.
- Lão Tào, tình hình gần đây như thế nào?
Vương Trạch Vinh cười nói.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi về tình hình của mình, Tào Kiến Sơn không vui vẻ gì:
- Bí thư Vương biết tình hình của tôi đó, bây giờ mọi người đều coi tôi đã xuống. tình hình Tỉnh Tây Nhật rất phức tạp, mọi người đang hoạt động rất mạnh.
Lời này của y đúng là được Vương Trạch Vinh đồng cảm.
Vương Trạch Vinh biết Tào Kiến Sơn ở Tỉnh Tây Nhật cũng không dễ dàng gì.
- Ha ha, lão Tào, người bên dưới đâu thể quyết định được gì. Phải tin vào tổ chức chứ.
Tào Kiến Sơn thầm nghĩ không có chỗ dựa thì không có tổ chức, có đôi khi tổ chức và chỗ dựa là cùng nghĩa. Tình hình của mình là như vậy, mọi người đều thấy mình không có tổ chức.
- Bí thư Vương, có người thấy tôi không được nên bắt đầu đổi mặt.
Đây là chuyện mà Tào Kiến Sơn căm hận nhất. Có hai người vẫn nịnh bợ mình, bây giờ nghe nói chạy đến chỗ người có thể thành Phó bí thư Tỉnh ủy nhất.
Thấy tâm trạng Tào Kiến Sơn không quá tốt, Vương Trạch Vinh cũng không muốn trêu y nữa nên nói:
- Tôi có tin tức cần nói với anh.
Đến rồi.
Tào Kiến Sơn biết tin này liên quan đến tương lai của mình, rất quan trọng. Tim y đập mạnh và dồn hết tâm trí lắng nghe. Truyện "Quan Khí "
- Bí thư Vương nói đi, tôi đã chuẩn bị về tư tưởng.
Theo suy nghĩ của Tào Kiến Sơn, kết quả tốt nhất là mình giữ được vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, còn kém một chút là thành Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc tỉnh hay gì gì đó.
- Lão Tào, tôi phải chúc mừng anh. Anh phải mời khách đó.
Tào Kiến Sơn cầm điện thoại di động mà run run, y không biết nói gì.
- Là như thế này, sau đây Trung ương quyết định bổ nhiệm anh thành Phó bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Tây Nhật, chúc mừng.
Tào Kiến Sơn nghe đến chữ Phó bí thư Tỉnh ủy thì đầu ông ông lên. Việc này y không dám nghĩ tới, mình thành Phó bí thư Tỉnh ủy.
- Phó bí thư Tỉnh ủy.
Tào Kiến Sơn lẩm bẩm một tiếng. Y chưa từng nghĩ mình có thể lên chức. Có thể giữ được ghế đã là may lắm rồi. Tin này làm y rất ngạc nhiên.
Vương Trạch Vinh có thể nghe ra lời không mấy tin tưởng của Tào Kiến Sơn, hắn cười nói:
- Đúng thế, đúng là Phó bí thư Tỉnh Tây Nhật. Chúc mừng anh lên chức.
Tào Kiến Sơn khó khăn lắm mới bình tĩnh lại. Y đương nhiên biết đây là do Hạng Nam hoạt động:
- Trạch Vinh, ơn này tôi không thể nói hết.
Không biết bỏ điện thoại di động xuống như thế nào, Tào Kiến Sơn mãi không thể bình tĩnh được. mình đi theo Lưu Giang nhiều năm như vậy mà mãi chỉ dừng ở chức Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy không thể lên. Bây giờ vừa dựa vào Hạng hệ thì đã đột nhiên thành Phó bí thư Tỉnh ủy.
Nghĩ đến tin mình lên chức nhất định làm cả Tỉnh Tây Nhật chấn động, Tào Kiến Sơn rất vui vẻ.
Tào Kiến Sơn ngồi đó và thầm nghĩ xem ra con gái Lưu Nguyên Đào nhất định có quan hệ kia với Vương Trạch Vinh. Phải tận dụng tốt con đường này.
Tào Kiến Sơn đi ra và cảm thấy mình như được sống lại.
Thấy Tào Kiến Sơn đi ra, con gái y quan tâm nói:
- Bố, bố có quan hệ với Vương Trạch Vinh?
Tâm trạng Tào Kiến Sơn rất tốt nên không nhịn được ngâm nga hát.
Mọi người biết Tào Kiến Sơn mà vui là sẽ hát như vậy. Ai cũng tò mò về nội dung cuộc điện thoại.
- Bố, chuyện của bố có kết quả rồi sao?
Tào Kiến Sơn hát vài câu và cảm thấy mình rất thoải mái. Y ngồi xuống ghế rồi uống cạn cốc nước to. Y vẫn chưa thể hết vui vẻ.
Hai hôm sau một tin tức đã truyền đến Tỉnh Tây Nhật, Tào Kiến Sơn lên chức thành Phó bí thư Tỉnh ủy.
Tin này làm mọi người rất ngạc nhiên, không ai ngờ Tào Kiến Sơn sắp đổ lại lên chức.
Những kẻ rời khỏi Tào Kiến Sơn rất hối hận.
Rất nhiều người thầm suy nghĩ Tào Kiến Sơn này dựa vào cây nào mà lại lên chức?
Chủ tịch Tỉnh Tây Nhật - Chu Chính Nhã sớm phát hiện tình hình của Tào Kiến Sơn, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên Tào Kiến Sơn đã dựa vào nhân vật lớn trên Bắc Kinh. Là ai nhỉ? Nghĩ tới việc Tào Kiến Sơn cất nhắc Lưu Nguyên Đào, y hỏi thư ký:
- Phó chủ tịch Huyện Phong Minh – Lưu Nguyên Đào bây giờ thế nào?
Thư ký của Chu Chính Nhã vẫn chú ý nên nói ra được ngay:
- Hôm nay trường Đảng tỉnh tổ chức lớp đào tạo cán bộ, Lưu Nguyên Đào cũng tham gia. Do Tào Kiến Sơn chỉ định.
Ồ.
Chu Chính Nhã gõ gõ bàn. Sau lưng Lưu Nguyên Đào nhất định là nhân vật rất lớn. Dù không thành bạn cũng không thể làm mất lòng.
- Buổi lễ khai giảng có ai tham gia?
- Sáng mai cử hành, Tào Kiến Sơn sẽ tham gia.
- Như vậy đi, anh nói với Tào Kiến Sơn, nói tôi cũng tham gia lễ khai giảng.
Thư ký mặc dù rất khó hiểu nhưng vẫn nghe lời đi làm.
Hiệu trưởng trường Đảng rất khó hiểu, liên tục nhận được điện của Lãnh đạo tỉnh ủy nói sẽ tham gia lễ khai giảng. Y vốn nghĩ lần này chỉ có Tào Kiến Sơn – một Lãnh đạo tỉnh ủy sắp ngã tham gia thì lễ khai giảng chỉ cần làm đơn giản là được. Nhưng bây giờ không biết Lãnh đạo tỉnh ủy uống nhầm thuốc gì mà không ngừng nói sẽ tham gia. Trong này nhất định là có thứ gì mình không hiểu.
Hiệu trưởng gọi vài cuộc điện thoại mà không hỏi được gì cả.
Y mặc dù rất buồn bực nhưng không thể không chú ý và phải bố trí lại.
Lưu Nguyên Đào thời gian này như đi trên mây. Sau khi Tào Kiến Sơn hỏi chuyện của mình, y đầu tiên thành Phó chủ tịch huyện, sau đó vào lớp Tập huấn cán bộ. Hôm nay lễ khai giảng càng làm y sợ hãi. Thành viên bộ máy Tỉnh ủy đếu khá nhiều. Cả Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh đều bắt tay y, rồi cổ vũ. Tào Kiến Sơn còn nói có việc gì thì trực tiếp báo cáo với đối phương.
Mình sao may mắn như vậy?
Lưu Nguyên Đào rất khó hiểu.
Nghĩ tới con gái, Lưu Nguyên Đào thở dài một tiếng. Đây nhất định có quan hệ tới con gái. Không biết con gái làm gì nhỉ. Cũng may vợ mình đã lên Bắc Kinh, chắc hỏi được gì đó.
Đương nhiên tâm trạng Lưu Nguyên Đào rất vui vẻ. Các Lãnh đạo tỉnh ủy đều có ý tốt thì con đường phát triển của y đã hoàn toàn mở ra.