Quan Khí​

chương 1089: trương tất tường lên chức

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trương Thư Sơn – Chủ tịch Bắc Kinh đột nhiên bị bắt tạo chấn động quá lớn. Bắc Kinh là thủ đô Trung Quốc, trong này ẩn chứa điều gì?

Trong mấy ngày truyền thông không ngừng đưa tin về việc Trương Thư Sơn bị bắt, có đủ loại dư luận. Ban Tuyên giáo Trung ương đã lợi dụng việc này tuyên dương công tác chống hủ bại của Trung ương.

Vương Trạch Vinh hôm sau đi làm biết được việc này, hắn một lần nữa thấy quyết tâm chống hủ bại của Trung ương. Cho dù trong này có vài vấn đề thì ít nhất Trung ương cũng đã làm việc này.

Làm cho Vương Trạch Vinh thú vị chính là người khơi mào vụ án của Trương Thư Sơn là Mạnh Học Nam.

Mạnh Học Nam làm ở tỉnh một năm và được điều tới Ủy ban kỷ luật Trung ương công tác. Mặc dù không làm quan to nhưng tính cách của y chính là không sợ một ai. Ngay khi Trương Thư Sơn xuất hiện vấn đề, y đã chịu đựng áp lực cấp trên và kiên quyết vạch trừ việc này ra.

Vương Trạch Vinh cũng biết chỉ riêng Mạnh Học Nam thì không thể đánh ngã Trương Thư Sơn. Trong này còn có lực lượng rất mạnh. Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng không cần hiểu rõ. Chỉ cần Mạnh Học Nam phát triển tốt là được.

Mạnh Học Nam có thể một lần nữa làm ra thành tích chính là rất tốt đối với Vương Trạch Vinh. Mạnh Học Nam thanh niêm như vậy nếu không được đề bạt thì Trung Quốc đúng là có vấn đề. Có Mạnh Học Nam ở Ủy ban kỷ luật Trung ương, ít nhất sẽ có sức ảnh hưởng lớn đối với đám quan chức hủ bại.

Vương Trạch Vinh còn phát hiện một điều thú vị là khi Mạnh Học Nam đến Ủy ban kỷ luật Trung ương, chính khí trong quan khí của hắn tăng lên nhiều.

Chẳng lẽ mình đề bạt một người thanh liêm nên chính khí của mình cũng tăng lên?

Vương Trạch Vinh không rõ nên cũng không suy nghĩ nữa, dù sao chỉ cần chính khí tăng lên là ổn. Lần này Trương Thư Sơn bị bắt, Trung ương cũng nhanh chóng điều chỉnh bộ máy Bắc Kinh. Hạng Nam nói đã đúng, Trương Tất Tường thuận lợi lên làm Phó bí thư, Chủ tịch Bắc Kinh. Trương Tất Tường lên chức khiến thế lực Hạng hệ tăng mạnh. Vương Trạch Vinh về thì mấy ông lão của Hạng gia đều tới nhà Hạng Nam.

Sau đó Vương Trạch Vinh mới biết Hạng gia mới đầu có thế lực nhất định ở Bắc Kinh. Sau khi Hạng lão gia tử mất, Trương Thư Sơn trước đây theo Hạng gia thì đã rời đi. Lần này có thể đánh ngã Trương Thư Sơn, đây là một cách Hạng gia thể hiện năng lực.

Vương Trạch Vinh nghĩ thầm bảo sao Hạng Nam nói chuyện rất hàm hồ, hóa ra chuyện này là do lực lượng Hạng gia hoạt động.

- Vậy Nam Điền chẳng lẽ cùng là phạm vi thế lực Hạng gia?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Hạng Thành cười nói:

- Cái này thì không phải. Hạng gia chưa từng can thiệp vào Nam Điền, Ngũ Chí Lăng là người Chu hệ.

Hạng Kiền thấy Vương Trạch Vinh không quen tình hình Bắc Kinh mấy nên cười nói:

- Cháu không phải cũng được gọi là một trong ngũ kiệt ư? Sao không biết tình hình Chu gia vậy?

Vương Trạch Vinh lúc này mới hiểu ra Ngũ Chí Lăng là nhân viên bên ngoài của Chu gia.

Hạng Kiền nói:

- Tháng trước Chu lão gia tử chết, nếu không phải vậy thì Trương Thư Sơn khó mà ngã.

Hạng Quang lúc này cũng ở đây, y coi như không còn suy nghĩ chống đối Vương Trạch Vinh nữa. Y biết mình dù như thế nào cũng không theo kịp Vương Trạch Vinh. Vì thế y sửa thái độ đối với Vương Trạch Vinh, cố tạo quan hệ tốt với đối phương.

- Trạch Vinh, có một số việc ở Bắc Kinh chú có thể không rõ ràng. Lúc trước khi Hạng gia ở đỉnh thời kỳ thì Trương Thư Sơn biểu hiện rất tốt, vẫn nghe lời Hạng gia. Vì thế Hạng gia mới đưa y lên làm Phó chủ tịch thường trực Bắc Kinh. Thật không ngờ ông vừa qua đời, y liền dựa vào phe đối lập với ông là Chu lão gia tử, thành người Chu hệ. Điều này tạo thành đả kích rất lớn đối với kế hoạch của Hạng gia, khiến Hạng gia không thể làm rất nhiều việc.

Vương Trạch Vinh nhìn mấy người thế hệ trước của Hạng gia, thấy mấy người đều rất nghiêm túc. Hắn có thể tưởng tượng lúc ấy Hạng gia nguy hiểm như thế nào. Trương Thư Sơn phản bội, đây là đả kích không nhỏ đối với Hạng gia.

Nghĩ tới Bí thư thành phố Sơn Thành Chu Thế Khánh là Ủy viên Bộ Chính trị, Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Nam mà thấy khiếp sợ. Từ việc này có thể thấy địa vị của Hạng Nam ở Trung ương cao như thế nào. Chu Thế Khánh kia căn bản không thể chống đối lại.

Hạng Tâm Lam nói:

- Cũng phải cho đối phương biết hậu quả phản đối Hạng gia là như thế nào. Thông qua chuyện của Trương Thư Sơn, Hạng gia chúng ta đã được nở mày nở mặt.

Hạng Nam lúc này nói với Vương Trạch Vinh:

- Chuyện Bắc Kinh về cơ bản là như vậy. Đồng chí Trương Tất Tường có thể dựa vào. Có đồng chí này ở Bắc Kinh thì có lợi cho sự phát triển của con. Bây giờ Ngũ Chí Lăng là nhân viên CHu hệ nhưng lại có quan hệ rất gần với Trương Thư Sơn, hai người này hợp tác làm không ít chuyện vi phạm pháp luật. Lần này Trung ương nhất định sẽ nhanh chóng điều chỉnh bộ máy Nam Điền.

Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Nam biết ở việc này ngoài ông thì còn có lực lượng khác tham gia.

Hạng Kiền nói:

- Trạch Vinh, bác thấy chuyện cháu đến Nam Điền về cơ bản đã được xác định. Lần này Hạng gia ta phải thông qua cháu mà tiến vào Nam Điền.

Hạng Kiền tính toán tốt thật. Vương Trạch Vinh còn chưa tới Nam Điền mà y đã muốn thế lực Hạng gia tiến vào.

Thấy Vương Trạch Vinh hơi đổi mặt, Hạng Định vội vàng nói:

- Bố, Vương ca phải đến Nam Điền gây dựng sự nghiệp, con thấy không nên gây phiền phức cho Vương ca.

Hạng Nam nhìn Hạng Thành rồi nói:

- Tôi thấy chúng ta không nên ảnh hưởng tới sự phát triển của Trạch Vinh.

Hạng Thành nói:

- Đúng thế, sự phát triển của Trạch Vinh không là việc cá nhân mà đại biểu Hạng gia chúng ta. Tôi thấy tạm thời không nên đi ảnh hưởng tới Trạch Vinh.

Ra khỏi nhà Hạng Nam, Vương Trạch Vinh đến nhà Trương Tất Tường.

Đến đây thì thấy Trương Tất Tường không có nhà, chỉ có vợ ở nhà.

Thấy Vương Trạch Vinh đến, vợ Trương Tất Tường cười nói:

- Trương thúc cháu bây giờ rất bận, cô gọi bảo chú về.

Vợ Trương Tất Tường liền gọi điện cho chồng.

Vợ Trương Tất Tường cười nói:

- Trương thúc cháu sợ không dám về nhà vì có người đến tặng quà. Đi, chúng ta đến chỗ khác.

Vương Trạch Vinh cũng cười cười và lái xe đưa vợ Trương Tất Tường đến một sơn trang yên tĩnh.

Vương Trạch Vinh trực tiếp vào một căn phòng thì thấy Trương Tất Tường đang đọc sách ở đó.

- Trương thúc sao phải trốn xa thế?

Trương Tất Tường thở dài nói:

- Chú đúng là thấy phiền quá. Lần này Bắc Kinh xảy ra chuyện, rất nhiều chức vụ thay đổi, bao người gọi điện tới.

- Chúc mừng Trương thúc lên chức.

Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.

Trương Tất Tường cũng lộ rõ vẻ vui mừng mà nói với Vương Trạch Vinh:

- Lần này đối với chú là rất quan trọng, có thể tiến bộ đến bước này thì con đường chính trị của chú đã tiến thêm rất dài.

Nhìn Trương Tất Tường, Vương Trạch Vinh nói:

- Trương thúc, nói thật chú đáng lẽ phải sớm tiến bộ.

Trương Tất Tường xua tay nói:

- Không nên nói như vậy. Có thể thành Chủ tịch Bắc Kinh, chú coi như có thể áp dụng một số suy nghĩ của mình. Đối với chú mà nói, chú hy vọng chính là cháu tiến bộ.

Nhìn vợ ngồi bên, Trương Tất Tường nói:

- Trạch Vinh, nhân mấy năm chú đương chức sẽ cố gắng tạo đường cho cháu. Cả đời chú muốn thấy nhất là cháu không ngừng tiến bộ.

Vương Trạch Vinh thầm so sánh Trương Tất Tường và mấy người Hạng gia kia và thở dài một tiếng. Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói tình hình Chu gia cho Trương Tất Tường nghe.

Nghe Vương Trạch Vinh nói, Trương Tất Tường gật đầu nói:

- Việc này chú đã biết, cũng không có gì. Đừng nhìn Chu Thế Khánh là Ủy viên Bộ Chính trị, Trương Thư Sơn cũng không thể giữ được thì có thể làm gì chú.

Trương Tất Tường có rất nhiều kinh nghiệm chính trị, Vương Trạch Vinh biết lần này sau khi Trương Thư Sơn ngã, Trương Tất Tường nhất định sẽ nhân cơ hội chỉnh đốn Bắc Kinh. Có Hạng Nam ủng hộ, Trương Tất Tường sẽ không xảy ra chuyện.

Trương Tất Tường nhìn Vương Trạch Vinh và đang suy nghĩ có nên nói điều mình nghĩ ra không. Bắc Kinh là thủ đô của Trung Quốc, là địa bàn của Tổng bí thư. Bí thư Bắc Kinh – Lý kiền ý là người của Bí thư Lâm. Bây giờ Hạng gia đẩy mình ra, đây là muốn tranh quyền với Bí thư Lâm, công tác đúng là không dễ dàng gì.

Trương Tất Tường đã thấy rất nhiều thứ, Hạng gia đang nóng lòng muốn trở lại thời kỳ đỉnh cao, như vậy vừa có lợi vừa rất nguy hiểm đối với Vương Trạch Vinh.

- Trạch Vinh, cho dù xảy ra chuyện gì thì cháu cũng phải nhất chí với Trung ương.

Trương Tất Tường biết góc độ của mình khác, chỉ có thể hoàn toàn đi theo Hạng gia. Nhưng Trương Tất Tường không hy vọng Vương Trạch Vinh mãi gắn chặt vào Hạng gia.

Trương Tất Tường nhìn ra vấn đề thì Vương Trạch Vinh cũng có thể nhìn ra. Hôm nay hắn tìm Trương Tất Tường là để nhắc y một chút, nhưng bây giờ có thể thấy Trương Tất Tường đã hiểu rõ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio