Chương
Hắn nhướng mày, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng:
-Lý Phong, Lý Chấn hai người này tuy làm việc không ra gì, lại ngược lại có thể cùng Quân Khương Lâm ngưu tầm ngưu, mã tầm mã; đây là mỗi người đều có một tác dụng! lấy công tử bột đối phó công tử bột, nhất là Quân Khương Lâm lại là một tên công tử bột ngốc nghếch, dùng hai người bọn họ làm việc này ngược lại sẽ thu được kết quả không tưởng tượng được. Nếu sử dụng thực lực chân chính của chúng ta đối phó Quân Khương Lâm chỉ sợ Quân Khương Lâm ngược lại sẽ không mua sổ sách huống chi, ha ha…
Hắn cười nhẹ, ý tứ còn lại không nói ra nhưng ai cũng hiểu được: giết gà cần gì dùng đến dao mổ trâu?
Cao thủ chỉ dùng để đối phó cao thủ! Sắt tốt đương nhiên muốn làm một lưỡi đao tốt! Để cho tuyệt định cao thủ đi đối phó một kẻ tay không tấc sắt tầm thường, bọn họ sẽ cảm giác nhiệm vụ dễ dàng mà còn có thể coi như một sự sỉ nhục.
Một bản nhạc hay nếu để cho một tên đồ tể nghe, không chỉ người đánh đàn cảm thấy ủy khuất bội phần mà ngay cả tên đồ tể kia cũng như đứng trên đống lửa không thì cũng buồn ngủ.
-Nói cũng đúng!
Lý Thượng nhìn đại tôn tử của mình tán thưởng, xem cách nói của lão đối với tôn tử này ngày càng vừa lòng. Trưởng tôn Lý Du Nhiên vốn là nhân vật đứng đầu trong lớp trẻ của gia tộc, vô luận là mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều thể hiện phong phạm thủ lĩnh, quả nhiên không chê vào đâu được. Vô luận là tâm cơ hay mưu trí đều là chọn một trong trăm, thậm chí tu vi huyền khí cũng thuộc loại thiên tài khó gặp, bất quá mới hai lăm tuổi đã tiến vào kim huyền cảnh giới. Tốc độ như vậy, cho dù là toàn bộ Thiên Hương quốc cũng tuyệt đối là tuyệt phẩm.
Mà đáng quý nhất là tâm tính trầm ổn, không kiêu căng, không nóng nảy; thái độ lại âm trầm, cực giỏi bày mưu tính kế, tính toán toàn cục, tuổi còn trẻ đã có thể ngồi trong màn quyết thắng ngoài ngàn dặm, cho dù chính lão năm đó cũng chạy theo không kịp. Lý gia muốn hưng thịnh, kỳ vọng hoàn toàn đặt lên người Lý Du Nhiên. Có tôn tử như thế, chính mình cũng có thể kiêu ngạo.
Ưu điểm lớn nhất của Lý Du Nhiên chính là không nhìn người mà luận sự; cho dù đánh giá Quân Khương Lâm hèn kém như vậy, khẩu khí của Lý Du Nhiên cũng lạnh nhạt đàm luận, không có nửa ý khinh thường.
Nhân vật như vậy, bất luận ở nơi nào, đều là nhân tài bậc nhất.
-Kế hoạch lần này mặc dù cũng coi như chu toàn, nhưng cũng phải dự phòng vạn nhất, nếu có thể thành công trong một lần tất nhiên là tốt nhất
Tuy rằng cảm thấy Quân Khương Lâm tuyệt đối không có khả năng đào thoát lần này, dù sao, kế hoạch chính là do Lý Du Nhiên đích thân bố cục, hơn nữa thông qua Đường Nguyên mà tới, lấy tâm tính của Quân Khương Lâm có thể trốn thoát mới là lạ. Chỉ cần Quân Khương Lâm rơi vào trong bẫy, Lý Du Nhiên tự nhiên cũng có tiến thêm một bước làm cho hắn vĩnh viễn không thể thoát thân. Đến lúc đó, một đời của Quân Chiến Thiên dù không đảo lại, cũng sẽ vì tôn tử mà sụp đổ, không thể tạo thành uy hiếp.
-Vạn nhất?
Lý Du Nhiên nhíu mày, tất cả kế hoạch trong nháy mắt tính toán lại một lần, lắc đầu nói:
-Không có vạn nhất, huống chi, lần này còn có Mạnh Hải Châu ở bên cạnh, Mạnh Hải Châu không tính là nhân vật lợi hại gì nhưng đối phó Quân Khương Lâm là chuyện dễ dàng! Quân Khương Lâm, trốn không thoát tay ta!
-Nếu hắn trốn được thì sao?
Lý Thượng rõ ràng coi đây là một truyện cười.
-Trốn được?
Lại còn tự hỏi một chút, rốt cuộc bất cười, Lý Du Nhiên thản nhiên nhìn ra ngoài cửa, nói:
-Hắn sẽ không phải là Quân Khương Lâm!
Quả thật, không thừa nhận cũng không được, kế hoạch của Lý Du Nhiên nhằm vào tính cách của Quân Khương Lâm, có thể nói là dùng đúng chỗ, hoàn mỹ không sơ sót. Chỉ là trời cao trêu người, bố cục hoàn mỹ này lại có một khuyết điểm đặc biệt, bố cục của bọn chúng nếu là Quân Khương Lâm thì thành công đã như ván đã đóng thuyền, gạo nấu thành cơm.