Sáng sớm hôm sau, Tiêu Ngũ tại Phẩm Đô gặp Diệp Hiểu Đồng. Diệp Hiểu Đồng vô cùng vui vẻ, không chỉ vì Tiêu Ngũ là người được Ôn Tử Tuyền giới thiệu, mà còn vì cô và Ôn Tử Tuyền có quan hệ rất thân thiết, càng vì Tiêu Ngũ là người được Hạ Tưởng tin cẩn, và cũng có quan hệ cực kỳ phức tạp với Lý Đinh Sơn.
Diệp Hiểu Đồng nhỏ hơn Ôn Tử Tuyền ba tuổi, tuy không thâm thúy như Ôn Tử Tuyền có hương vị con gái bao trùm làm người ta suy nghĩ viển vông, nhưng tự mình cũng có một sự tao nhã đặc biệt, những lúc nhấc tay đưa chân cực kỳ phong tình, cũng xem như một phụ nữ đoan trang hiếm thấy chốn quan trường.
Diệp Hiểu Đồng rất rõ Ôn Tử Tuyền đang mở cho mình một cánh cửa lớn, cơ hội trước mắt nếu như có thể nắm chắc, cô sẽ mượn cớ thiết lập quan hệ tốt đẹp với Lý Đinh Sơn, thậm chí tiến thêm một bước trong việc đặt quan hệ với Phó bí thư Hạ, con đường làm quan sẽ rộng lớn vô cùng.
Đương nhiên điều kiện trước tiên là, cô phải tận tâm làm tốt công việc của mình, và trợ giúp Tiêu Ngũ hoàn thành được nhiệm vụ trọng đại.
Mục đích Tiêu Ngũ đến Phẩm Đô lần này, Diệp Hiểu Đồng trong lòng cũng biết, là vì điều tra tình hình Phẩm Đô mà đến. Trên thực tế, Lý Vinh Thăng trước khi rời chức cũng đã bước đầu điều tra ra manh mối, dù gì Lý Vinh Thăng cũng đảm nhiệm chức vụ ở Phẩm Đô nhiều năm, đối với các thế lực hắc ám ở Phẩm Đô nắm rõ như lòng bàn tay. Chỉ có điều còn chưa kịp xử lý, Lý Vinh Thăng đã bị điều nhiệm làm Phó chủ tịch tỉnh.
Sau khi Lý Đinh Sơn lên nhậm chức, Diệp Hiểu Đồng vẫn chưa có cơ hội báo cáo với Lý Đinh Sơn. Dù sao Lý Đinh Sơn cũng là nhân vật số một, phía dưới có Thị trưởng, Phó thị trưởng và vô số Phó thị trưởng, cùng với phần đông Ủy viên thường vụ, đều phải báo cáo với Lý Đinh Sơn, làm sao đến lượt một Phó trưởng ban thư ký Thành ủy như cô được? Lúc Lý Vinh Thăng còn đương nhiệm, quan hệ giữa cô và Bí thư Lý coi như cũng khá, bây giờ Lý Đinh Sơn lên nhậm chức, đồng nghĩa với việc Bí thư Lý đối với cô mà nói, đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.
Tiêu Ngũ, liền trở thành cây cầu nối kết cô và Lý Đinh Sơn, quyết định việc giữa cô và Lý Đinh Sơn có thể xây dựng quan hệ tốt đẹp được hay không.
Diệp Hiểu Đồng đối với sự ghé thăm của Tiêu Ngũ liền hết sức niềm nở.
Tiêu Ngũ đối với người ở chốn quan trường, mắt thấy tai nghe nhiều rồi, cũng hiểu rõ đằng sau những sự nhiệt tình niềm nở cũng có dụng ý của nó. Nếu Phó Bí thư Hạ đã không phản đối việc gã và Diệp Hiểu Đồng gặp mặt, đã chứng tỏ Diệp Hiểu Đồng là người đáng tin, gã liền trực tiếp nói rõ mục đích đến đồng thời kể lại sự tình tối qua.
Diệp Hiểu Đồng nghe xong liền nhíu mày, tình thế so với sự tưởng tượng của cô còn nghiêm trọng hơn vài phần, bởi vì đối phương đã ra tay quá nhanh.
Cô nghĩ ngợi một lúc, thử thăm dò một câu:
- Anh Tiêu, anh có phải muốn gặp mặt Bí thư Lý?
Lý Đinh Sơn đến Phẩm Đô đúng vào lúc chuyển giao, bận tối mày tối mặt, có gặp Tiêu Ngũ hay không, Diệp Hiểu Đồng trong lòng không dám chắc, càng không dám chủ động thay Tiêu Ngũ giới thiệu gặp mặt, cô cũng không có gan lớn như vậy.
Tiêu Ngũ lại nói:
- Việc đó còn phải mong Trưởng ban thư ký giúp tôi báo một tiếng.
Diệp Hiểu Đồng bị làm khó, Tiêu Ngũ nói rất thoải mái, cô đến hiện tại chỉ muốn gặp mặt Lý Đinh Sơn còn không có cơ hội, càng không dám chủ động gọi điện thoại đến xin chỉ thị, nhưng Tiêu Ngũ dù gì cũng nói cương quyết như thế rồi, cũng phải thử một lần vậy.
Điện thoại là do thư ký Lã Vệ Đông của Lý Đinh Sơn nghe, Lý Đinh Sơn là cán bộ cấp phó tỉnh, có thể trực tiếp đưa thư ký lên làm việc.
- Bí thư Lý đang bận, Trưởng ban Diệp muốn báo cáo thì phải đợi sắp xếp.
Lã Vệ Đông ngữ khí không nóng không lạnh, rõ ràng là giải quyết việc công.
- Không phải tôi báo cáo công tác…
Đừng nói Diệp Hiểu Đồng là Phó trưởng ban thư ký Thành ủy. Trên thực tế, địa vị ở Thành ủy, còn không bằng Lã Vệ Đông, cho nên cô lo sợ Lã Vệ Đông cúp máy, vội vã nói một câu:
- Là một người bạn của Phó Bí thư Hạ mốn gặp Bí thư Lý.
Tên tuổi của Hạ Tưởng quả nhiên có tác dụng, Lã Vệ Đông lập tức hỏi ngay:
- Ồ… Là ai?
- Tiêu Ngũ!
- Anh Tiêu đến sao?
Giọng điệu Lã Vệ Đông thay đổi hẳn, lập tức niềm nở vô cùng, như thể biến thành một người khác:
- Anh Tiêu đến còn xin phép gì nữa, trực tiếp đến văn phòng Bí thư Lý là được rồi.
- …
Buông điện thoại, ánh mắt Diệp Hiểu Đồng nhìn Tiêu Ngũ dường như tỏa sáng. Đến giờ cô mới biết, Tiêu Ngũ đến Thành ủy gặp cô trước, không phải muốn được cô giúp, mà là vinh hạnh cho cô.
Nói đúng hơn, cô có thể giúp Tiêu Ngũ làm được việc chính là cái may của cô.
Tin tức Tiêu Ngũ gặp mặt Diệp Hiểu Đồng ở Thành ủy, đồng thời sau đó cũng gặp mặt Lý Đinh Sơn, ngay tức khắc đã lọt vào tai Lão Thiết. Lão Thiết sẽ phản ứng như thế nào, Hạ Tưởng không biết, Hạ Tưởng chỉ biết rằng, bước làm việc tiếp theo ở Phẩm Đô, e rằng sẽ không nhẹ nhàng như thế nữa.
Không lâu sau, cũng quả thực chứng minh được suy đoán của Hạ Tưởng, nhưng từ đó mà dẫn đến những phản ứng dây chuyền, cũng là phong ba khiến người ta không chuẩn bị kịp.
Hạ Tưởng sau giờ làm việc buổi sáng, liền liên tiếp sắp xếp mấy việc, sau khi nói chuyện với Khâu Nhân Lễ, hắn lại cùng với Chu Hồng Cơ gặp gỡ tại phòng làm việc.
Nửa giờ sau, Tôn Tập Dân tới Hội đồng nhân dân tiếp nhận chất vấn. Tôn Tập Dân vừa đi, Tần Khản liền nhận được thông báo, Khâu Nhân Lễ có việc tìm gã.
Đến văn phòng của Khâu Nhân Lễ, Tần Khản vẫn một bộ dạng bình tĩnh tự nhiên, vừa đến liền nhẹ nhàng bâng quơ hỏi han:
- Bí thư Khâu có chỉ thị gì?
Khâu Nhân Lễ sắc mặt không hề hòa nhã, lạnh lùng lên tiếng:
- Ngồi đi.
Tần Khản thản nhiên ngồi xuống, làm dáng bộ chăm chú lắng nghe. Khâu Nhân Lễ không nói nữa, dường như đang trầm tư, lại dường như đang thất thần, dù sao không khí cũng bỗng chốc trầm mặc mà quái dị.
Thủ pháp thường dùng của kẻ bề trên chính là im lặng, lấy im lặng để thể hiện quyền uy, lấy im lặng để tạo áp lực. Bởi vì thân là cấp dưới, đối mặt với người có thể quyết định vận mệnh tiền đồ của mình, khó tránh khỏi sẽ có tâm lý thấp thỏm lo lắng. Nhưng Tần Khản lại vẫn giữ thái độ bình tĩnh, tiếp tục làm dáng bộ khiêm tốn, kiên nhẫn chờ đợi chỉ thị của Khâu Nhân Lễ.
Tất nhiên, Khâu Nhân Lễ làm Bí thư tỉnh ủy, không thể làm khó vận mệnh tiền đồ của Tần Khản, nhưng lại có thể trực tiếp làm suy yếu quyền lực trong tay Tần Khản, vì vậy lúc Khâu Nhân Lễ nhìn thấy bộ mặt vẫn y nguyên như thế của Tần Khản, trong lòng bỗng không hiểu sao bỗng cảm thấy khinh miệt.
Thật ra dựa theo cấp bậc và tâm tính hiện nay của Khâu Nhân Lễ, cùng với trình độ nhìn xa trông rộng của gã, không nên có thành kiến cá nhân với Tần Khản. Cũng sớm thấy được rất nhiều loại người chỉ vì lợi ích cá nhân của mình trong chốn quan trường, nhưng hôm nay vẫn không thể kiềm chế được sự không vui trong lòng, bởi vì Tần Khản đã quá làm ầm ĩ rồi, lại có quá nhiều mưu kế.
Quan trọng là, trước đây Tần Khản có làm ầm ĩ và gây sức ép đi nữa, thì cũng chỉ nhằm vào Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ, nhưng bây giờ đã không còn như thế nữa rồi. Vấn đề Đại hội Hội đồng nhân dân đã động chạm đến lợi ích của gã rồi, thậm chí sẽ làm gã phải chịu liên lụy, Khâu Nhân Lễ liền nổi giận.
Phải nói, đặt bất kỳ ai vào vị trí này cũng sẽ tức giận.
Từ trước tới nay, Khâu Nhân Lễ ở tỉnh Tề thi hành chính sách tôi tốt bạn tốt mọi người đều tốt, vừa không gây thù với các thế lực địa phương, cũng không kết oán với người khác, có thể lôi kéo được sẽ tận lực lôi kéo, có thể hóa giải được sẽ hết mực hóa giải, vạn bất đắc dĩ mới tính đến việc chèn ép.
Lần đầu tiên, Khâu Nhân Lễ phải giơ cao quyền lực đánh mạnh, tạo áp lực với Tần Khản.
- Đồng chí Tần Khản, kinh tế tỉnh Tề năm nay tuy rằng tốc độ phát triển khá, nhưng khoảng cách với tỉnh xếp trên tỉnh ta vẫn hơi xa một chút. Chúng ta trước nay vẫn tự nhận là tỉnh kinh tế mạnh đứng thứ hai, thực ra sau vài năm vẫn chỉ xếp thứ ba. Lẽ ra, nhân dân tỉnh Tề không hề lười biếng hơn so với các tỉnh anh em, kết cấu kinh tế của tỉnh Tề cũng rất hợp lý, thu hút đầu tư nước ngoài, điều chỉnh kết cấu sản nhiệp, kiến thiết và đầu tư các hạng mục quan trọng, đều xếp hạng đứng đầu cả nước, tại sao trước giờ vẫn không bước lên nổi vị trí thứ hai? E rằng vẫn là do nguyên nhân nội bộ bất hòa.
- Bất kể là đến từ đâu, chỉ cần thân làm cán bộ tỉnh Tề, đều cần phải thương yêu tỉnh Tề, xây dựng tỉnh Tề, làm đẹp cho tỉnh Tề. Toàn tâm toàn ý vì tỉnh Tề phục vụ, chứ không phải hờ hững chần chừ, kén cá chọn canh, thậm chí không ngần ngại bôi nhọ hình tượng tỉnh Tề, lấy sinh mệnh của người dân vô tội ra mà đánh cược.
- Đồng chí Tần Khản, công việc của đồng chí tại tỉnh Tề mấy năm nay, Tỉnh ủy cũng rõ như ban ngày. Đối với công tác của đồng chí, Trung ương cũng có thái độ rõ ràng, hy vọng ở nhiệm kỳ cuối này, có thể duy trì là một Đảng viên có lương tri và nguyên tắc, không được vì nhất thời hồ đồ, mà gây ra sai sót nguy hại tới danh dự cả đời.
Tần Khản trịnh trọng đứng dậy, bày tỏ thái độ: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
- Tôi nhất định ghi nhớ lời Bí thư Khâu dạy bảo, sẽ luôn yêu cầu nghiêm ngặt với bản thân, vì sự phát triển của tỉnh Tề tạo ra những cống hiến to lớn hơn nữa.
Khâu Nhân Lễ gật gật đầu:
- Đồng chí hiểu được là tốt rồi, hy vọng đồng chí không còn gánh nặng tâm lý nữa, tiếp tục trên cương vị công tác mới, vì sự phát triển kinh tế tỉnh Tề mà cống hiến hiệu quả.
Tần Khản cuối cùng nghe ra được điều gì, hỏi:
- Bí thư Khâu, có phải phân công của tôi có điều chỉnh?
- Đại khái có một ý định sơ bộ, đợi đồng chí Tập Dân trở về, sẽ có quyết định cuối cùng, đồng chí phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
- Tôi xin phục tùng sự bố trí của Tỉnh ủy.
Thái độ Tần Khản vô cùng nghiêm chỉnh,
- Tôi là một viên gạch của Đảng, Đảng đặt chỗ nào thì tôi sẽ ở chỗ đó.
- Tốt, đồng chí có tư tưởng giác ngộ như vậy là việc tốt.
Khâu Nhân Lễ lúc này cũng không thể không biểu hiện ra khuôn mặt tươi cười, quả thực khâm phục sự làm bộ làm tịch của Tần Khản.
Tần Khản sắc mặt bình lặng bước khỏi văn phòng Khâu Nhân Lễ, từ đầu chí cuối duy trì phong thái thong dong, sau khi trở về văn phòng, mới cuối cùng dỡ bỏ vẻ ngụy trang, vô cùng phẫn nộ đập tay xuống bàn.
Tuy rằng việc Khâu Nhân Lễ điều chỉnh phân công của y đã sớm ở trong dự liệu, nhưng điều không ngờ đến là Khâu Nhân Lễ lại trực tiếp gặp mặt y để nói chuyện. Nếu Khâu Nhân Lễ chỉ đưa ra quyết định điều chỉnh phân công, thì có nghĩa chỉ có Chủ tịch tịnh tạo áp lực. Bây giờ thì vui rồi, tương đương với hai nhân vật đứng đầu liên kết lại với nhau nhằm vào y mà chèn ép, khiến cho Tần Khản cảm thấy áp lực gia tăng gấp bội, hơn nữa có phần thẹn quá hóa giận.
Ngồi ở văn phòng được một lát, điện thoại lại reo, một tin càng làm y phẫn nộ vừa truyền đến —— Hạ Tưởng và Trình Tại Thuận đêm qua xảy ra mâu thuẫn, còn nữa, hai người nói chuyện riêng hơn mười mấy phút, cụ thể đã nói chuyện gì thì không thể nào biết được.
Nhưng có thể biết rõ một điều là, Trình Tại Thuận sau khi gặp mặt Hạ Tưởng, cực kỳ không vui, thậm chí còn nổi giận.
Thậm tệ hơn, tài xế của Hạ Tưởng còn đánh tài xế của Trình Tại Thuận bị thương nặng!
Sao mà ra nông nỗi này? Tần Khản sau khi bị Khâu Nhân Lễ đá móc, lại nghe được tin Hạ Tưởng và Trình Tại Thuận xung đột, cuối cùng cũng tức giận.
Nhưng sự việc vẫn chưa coi như là xong đâu, điện thoại lại reo, tin truyền đến là nhóm Tiêu Ngũ ở Phẩm Đô bình an vô sự, hơn nữa còn tạm thời thoát ra khỏi tầm theo dõi, không một tung tích. Nhưng có một điểm có thể xác định, chính là Tiêu Ngũ đã tiếp xúc với phía Ủy ban, không những đã gặp Lý Đinh Sơn, mà còn gặp mặt nói chuyện riêng với Diệp Hiểu Đồng.
Hạ Tưởng… Thật sự động chạm đến giới hạn của y rồi, Tần Khản không thể kìm nổi cơn phẫn nộ nữa. Hạ Tưởng lúc nào cũng đối địch với y, nhất là việc nhúng tay vào tình hình của Phẩm Đô, chính là điều khiến y không thể chấp nhận nhất, bởi vì nếu như tình hình dịch bệnh ở Phẩm Đô được điều tra rõ chân tướng thì….