Trong dịp Quốc khánh, hành trình đến Bắc Kinh vừa khẩn trương lại bận rộn, đã đến hồi kết thúc. Buổi tối, ở nhà Tiếu Giai, Hạ Tưởng đang thưởng thức một bữa tối ấm áp.
Hạ Tưởng không tiếp tục ở lại hôn lễ náo nhiệt của Hứa Quan Hoa. Hứa Quan Hoa đã có một nhóm chiến hữu và bạn bè đến làm náo loạn đêm động phòng, cũng không có quan hệ lớn với hắn, hắn ngẫm nghĩ một chút, rồi gọi điện thoại cho Tào Thù Lê, biết được Tào Thù Lê cũng không đi cùng một chuyến bay trở về thành phố Lỗ với hắn, liền không nói thêm nữa, quay trở về chỗ ở của Tiếu Giai.
Tùng Phong Nhi vừa đi, nhà Tiếu Giai lại vắng vẻ đi nhiều, Hạ Tưởng đúng lúc xuất hiện, chính là để an ủi tâm trạng hiu quạnh của Tiếu Giai. Thực ra, Tiếu Giai là kiên cường nhất, cũng sẽ không bởi vì Tùng Phong Nhi rời đi mà buồn bã, nhưng thân là đàn ông, Hạ Tưởng phải thể hiện thái độ, làm dáng vẻ gánh vác trách nhiệm của một người đàn ông.
Tiếu Giai rất vui mừng, cô và Hạ Tưởng không rời không bỏ nhau suốt mười mấy năm, có lẽ Hạ Tưởng thay đổi rất nhiều, lại có lẽ Hạ Tưởng cũng không như cô biết về hắn, nhưng cô tự nhận là hiểu biết Hạ Tưởng, là người hiểu Hạ Tưởng nhất trong tất cả những người phụ nữ của hắn. Mặc kệ Hạ Tưởng có thừa nhận hay không, cô vẫn cảm thấy cô mới là người phụ nữ hiểu biết và tiếp nhận Hạ Tưởng nhất trên thế giới.
Cho nên Tiếu Giai vẫn kiên định tự cho mình là người phụ nữ phía sau Hạ Tưởng, chưa bao giờ để ý Hạ Tưởng còn có những người phụ nữ khác, bởi vì mặc kệ là Tào Thù Lê, Liên Nhược Hạm hay là đến cuối cùng phía sau Hạ Tưởng còn có ai, cô cũng không biết rõ, cũng lười đoán. Đối với cô, mặc kệ là ai, cũng không như cô, mới là người phụ nữ đầu tiên và hiểu Hạ Tưởng nhất.
Thân là một người phụ nữ, cuối cùng cũng phải có một bóng hình tươi đẹp có thể dùng, là trong chớp mắt cũng tốt, mà duy trì được lâu dài cũng tốt, chỉ cần trong lòng có yêu có hy vọng, liền có được hạnh phúc và tương lai...
Tiếu Giai xuống bếp, tự mình làm mấy món ăn đa dạng cho bữa tối vì Hạ Tưởng, hơn nữa tất cả đều mang mùi vị ở quê nhà. Nói đến hơn mười năm nay, số lần Tiếu Giai tự mình xuống bếp có thể đếm được trên đầu ngón tay, số lần tự mình xuống bếp vì Hạ Tưởng lại càng ít. Khó có được một ngày tốt cảnh đẹp như hôm nay, cũng là một lần hiếm thấy hai người gặp nhau đơn độc.
Đúng vậy, đơn độc gặp nhau, Tiếu Hạ bị đuổi về thành phố Yến, ở cùng ông ngoại, bà ngoại, chơi Quốc khánh.
Đêm thu như nước, mỹ nhân quyến rũ, sương gió năm tháng chỉ để lại một chút dấu vết trên mặt Tiếu Giai, dù sao thời gian trôi qua, mỹ nhân cũng có lúc đầu bạc, thật may Tiếu Giai chỉ hơi có vết chân chim ở mắt, nếu Hạ Tưởng không quan sát gần, cũng nhìn không ra Tiếu Giai đã là người mẹ hơn ba chục tuổi rồi.
Nhưng giống với đạo lý đàn ông sau khi trải qua phụ nữ mới chín chắn, người phụ nữ cũng cần trải qua đàn ông thì cuộc sống mới có thể trở nên tao nhã. Hiện tại Tiếu Giai, quyến rũ không giảm, phong thái vẫn như trước, so sánh với năm đó ngây ngô, thì hiện giờ chín chắn thướt tha hơn rất nhiều. Cô nâng chén ra hiệu với Hạ Tưởng, sắc mặt ửng hồng, hai mắt mơ màng, rượu chưa thấm cũng đã say.
- Phong Nhi đi rồi, về sau em lại độc thân, anh có phải lại tìm một người phụ nữ không cần xuất giá tới theo giúp em hay không?
Lời nói của Tiếu Giai, rõ ràng có ý trêu chọc, tuy nhiên cũng quả thật có vài phần thật lòng, cô sống một mình, chung quy cũng là cô độc,
- Dù sao anh cũng có nhiều phụ nữ, em sẽ không chua cay, cũng sẽ không làm trò tiểu nhân, khẳng định sẽ đối đãi với cô ấy như chị em ruột.
Lời nói chính là nói thật, Tiếu Giai đối đãi với người khác quả thật rất tốt, cũng không keo kiệt, cũng sẽ không so đo nhiều,
Đối với Tùng Phong Nhi vô cùng hào phóng, đối đãi Tùng Phong Nhi quả thật là thân như chị em, chính là chỗ khiến Tùng Phong Nhi cảm động và nhớ nhung Tiếu Giai, cảm kích Hạ Tưởng.
Lời nói của Tiếu Giai đương nhiên một nửa là vui đùa, nhưng một nửa là thật. Cô quả thật cần một người đến, sau này khi người phụ nữ càng lúc càng lớn tuổi, cũng muốn có cuộc sống của chính cô ta, nếu không có khả năng luôn luôn đi cùng cô, thay vì cô một thân một mình cô độc, thì có một người chị em làm bạn, cũng có thể an tâm hơn.
Hạ Tưởng cười ha hả:
- Anh ngày nào cũng bận muốn chết, làm sao có nhiều phụ nữ như vậy? Em muốn tìm người ở cùng, tìm người ở quê lên thì không còn gì tốt hơn, lại tin cậy, trung thực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Vệ Tân cũng rất được, cũng không biết anh có bỏ được hay không?
Tiếu Giai không để ý tới kỹ xảo nói lảng tránh của Hạ Tưởng, vẫn như cũ truy vấn hắn,
- Vệ Tân dịu dàng săn sóc, là người phụ nữ tốt hàng cao cấp, ánh mắt của anh thật sự là không tồi, những người phụ nữ bên mình có đủ mọi lứa tuổi, tuy nhiên tổng hợp từ trên xuống dưới, em thích nhất Vệ Tân. Vệ Tân là thứ thiết yếu ngôi nhà cần có, là người phụ nữ giống như lương thực thiết yếu của người đàn ông.
Hạ Tưởng làm bộ nghe không hiểu:
- Vệ Tân là đồng hương, chỉ có quan hệ này thôi.
Tiếu Giai cũng không để ý đến Hạ Tưởng đang giấu như mèo giấu cứt, nói thẳng:
- Được rồi, không tranh cãi với anh nữa, em chỉ hỏi anh một câu, anh có đồng ý để Vệ Tân theo giúp em hay không?
Hạ Tưởng đành phải giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo:
- Đó là chuyện giữa em và Vệ Tân, anh thực sự không liên quan.
- Tốt lắm, em coi như anh đồng ý, em đi tìm Vệ Tân nói chuyện, nếu cô ấy đồng ý, anh ít miệng thôi.
Tiếu Giai trắng mắt liếc Hạ Tưởng một cái, rõ ràng là gợi tình.
Hạ Tưởng đầu hàng:
- Được, được, em định đoạt, anh không bắt buộc, nếu em có thể thuyết phục được Vệ Tân, anh giữ lập trường trung lập.
- Biết ngay anh sẽ nói như vậy, một người người đàn ông, làm thì nói là làm, còn không dám thừa nhận, thật đúng là không quyết đoán.
Tiếu Giai hôm nay thảnh thơi khó được, có lẽ do Tùng Phong Nhi xuất giá, Tiếu Hạ không có ở đây, khiến giữa cô và Hạ Tưởng đơn độc mặt đối mặt một cách hiếm thấy mà trở nên ấm áp lãng mạn, dù sao thời gian đã lâu, giây phút ấm áp như thế giữa cô và Hạ Tưởng quá ít,
- Nếu Vệ Tân không phải người của anh, em liền nhảy lầu cho xong!"
Hạ Tưởng mỉm cười:
- Em uống nhiều rồi, nói cái gì ngu ngốc vậy?
- Em không ngốc, anh cũng không ngốc.
Tiếu Giai khiêu khích Hạ Tưởng, em biết đàn ông đều thích có con, nếu không, em lại sinh cho anh một thằng con trai nhé? Nếu không anh ngẫm mà xem,
Đế quốc kinh tế của em về sau đều để lại cho Tiếu Hạ, Tiếu Hạ lập gia đình rồi, cuối cùng còn không phải rơi vào tay người ngoài sao?
Hạ Tưởng không ngờ tư tưởng trọng nam khinh nữ của Tiếu Giai còn khá nghiêm trọng, kỳ thật hắn cũng từng muốn để lại đế quốc kinh tế của Tiếu Giai cho Tiếu Hạ, mà sau khi Tiếu Hạ lập gia đình, quả thật khả năng tài sản thành cho người khác. Nhưng tóm lại Tiếu Hạ là cốt nhục của chính mình, cho dù là nữ nhưng sao lại có khác biệt? Hơn nữa về sau khẳng định sẽ theo hình thức đầu tư cổ phần, Tiếu Hạ cũng thế, hoặc là lại sinh một thằng con trai cũng thế, không có khả năng một người có thể quản lý đế quốc kinh tế khổng lồ.
Tuy nói Hạ Tưởng nhiều ít cũng có chút tư tưởng trọng nam khinh nữ, nhưng so sánh ra thì còn đỡ hơn nhiều, chủ yếu cũng là hắn tự nhận thẹn với Tiếu Hạ và Mai Đình. Hắn có một ý tưởng chính là, mặc kệ Tiếu Hạ và Mai Đình lựa chọn con đường sống như thế nào, hắn luôn luôn chuẩn bị một phần đồ cưới thật lớn cho các cô.
Đương nhiên, trong chuyện chung thân đại sự, Hạ Tưởng tuy rằng là một người cha tiến bộ, nhưng sẽ âm thầm trấn thủ cho hai người, không thể để hai cô con gái gặp người không hiền lành, kết bạn bừa bãi.
Không ngờ, hôm nay đơn độc ở cùng Tiếu Giai, một chút liền khiến suy nghĩ của hắn trôi xa, suy nghĩ đến rất nhiều chuyện lung tung lộn xộn, không khỏi lắc đầu cười, thật sự là nghĩ quá xa xôi. Ít nhất còn mười mấy năm nữa Tiếu Hạ và Mai Đình mới xuất giá, bây giờ lại đi nghĩ chuyện của mười mấy năm sau, không phải là ăn no rửng mỡ hay sao?
Hay là trước hết nghĩ nghĩ chuyện lúc này và tương lai nửa năm sau là được rồi.
Việc lúc này đương nhiên chính là việc đọ sức giữa Tiếu Giai và Nha Nội, nói đến nếu Nha Nội lúc này đột nhiên thu tay lại, dưới tình hình Hạ Tưởng gặp phải sự lôi kéo của Trần Hạo Thiên cùng với một loạt tình thế rối rắm, tỷ như Hứa Quan Hoa rõ ràng bị kiềm chế và xa lánh trong quân đội, quyền uy của Lão Cổ gặp phải sự khiêu chiến trước nay chưa có. Lại tỷ như Mễ Kỷ Hỏa không ngờ xuất hiện, khiến cục diện càng thêm phức tạp khó dò, còn có cuộc quyết chiến cuối cùng ở tỉnh Tề cùng với hướng đi của hắn sau này, vân vân. Các vấn đề tập trung cùng một chỗ, cũng quả thật khiến hắn phân tán tinh lực, không muốn giằng co không để yên với Nha Nội, hắn sẽ lựa chọn cuộc chiến tin tức.
Nhưng tiếc nuối chính là, Nha Nội cũng không có dấu hiệu muốn thu tay lại, ngược lại, còn có xu thế làm trầm trọng thêm, cũng chứng minh một điểm, trước nhiệm kỳ mới, trước khi Chủ tịch Quốc hội lui ra, Nha Nội mượn cơ hội mở rộng chiến thắng, tấn công thành trì chiếm đất, sẽ không chịu buông tha cho sản nghiệp của Tiếu Giai mà mắt thấy có khả năng về tay.
Tiếu Giai... Có lẽ chỉ là một lần điển hình trong mấy lần chiến tranh kinh tế khi Nha Nội thâu tóm sản nghiệp của người khác, đối với Nha Nội mà nói, sau lưng Tiếu Giai cho dù là có Hứa Quan Hoa, cũng trốn không được số phận bị gã thâu tóm trong tay. Bởi vì thủ đoạn của gã chính đáng, bởi vì Hứa Quan Hoa thân là quân nhân, nếu tham gia quá nhiều vào việc của địa phương, rất dễ bị ảnh hưởng đến tiền đồ.
Càng có một nguyên nhân chính là, hiện tại Hứa Quan Hoa gặp phải một thế lực trong quân đội mạnh mẽ, cứng rắn xa lánh, chỉ sợ tự thân khó bảo toàn, làm sao còn có dư lực đến bảo vệ cho Tiếu Giai? Cho nên Nha Nội sẽ không buông tay.
Hơn nữa giai đoạn trước đã đầu tư quá lớn, Nha Nội từng bước một bị vùi lấp vào bên trong, đồng ý chịu để yên mới là lạ!
Hạ Tưởng liền biết, một ngày nào đó giữa Nha Nội và Tiếu Giai trong cuộc họp sẽ diễn một trận tranh đấu ngươi chết thì ta sống, đến lúc đó hắn phải toàn lực giải vây cho Tiếu Giai, và không thể để Nha Nội biết là tác phẩm phía sau màn của hắn.
Phải nói, chiến tranh kinh tế giữa Nha Nội và Tiếu Giai, cũng không phải phương diện Hạ Tưởng lo lắng nhất, hắn khó hiểu nhất chính là, Mễ Kỷ Hỏa bỗng nhiên quan tâm đến vấn đề của tỉnh Tề một cách quá mức sốt ruột và không rõ điểm xuất phát, khiến cho Hạ Tưởng vô cùng lo lắng đối với triển vọng của hắn ở tỉnh Tề sau này.
Chẳng lẽ nói, Mễ Kỷ Hỏa vừa ra khỏi Bắc Kinh, cũng muốn lựa chọn tỉnh Tề làm điểm dừng chân sao?
Tổng thể mà nói, Hạ Tưởng còn gặp phải rất nhiều vấn đề khó khăn, phải từng bước từng bước giải quyết. Giao hẹn lâu dài với Trần Hạo Thiên liền tạm thời không nói, trước giải quyết sự việc ở tỉnh Tề cho toàn vẹn rồi mới nói. Nhưng trước khi ngày mai về tỉnh Tề, còn có một phiền toái nhỏ cần xử lý một chút, chính là ngọn lửa nhiệt tình với Tiếu Giai đã được châm lên.
Cũng không phải là Hạ Tưởng cố ý châm, mà là Tiếu Giai lâu rồi chưa một mình ở chung với Hạ Tưởng, hơn nữa tức cảnh sinh tình, hoặc là Hạ Tưởng suy nghĩ sâu xa quá mức, thái độ chín chắn mà sức hấp dẫn mười phần, khiến cho cô động lòng xuân, nhớ tới những năm thángxa xôi đó, liền không ngăn được vẻ mặt và ánh mắt mơ màng càng thêm quyến rũ nhớ lại chuyện cũ.
Hạ Tưởng liền thực hiện một lần cảm thụ sâu sắc ngay tại nơi ở của Tiếu Giai.
Ngày hôm sau, Hạ Tưởng rời khỏi Bắc Kinh, quay trở về thành phố Lỗ.
Mặc dù mới đi khỏi thành phố Lỗ không đến vài ngày, tuy rằng lúc này vẫn còn trong dịp nghỉ Quốc khánh, nhưng vừa đến Tỉnh ủy, Hạ Tưởng liền nghe được mấy tin tức truyền tới, lập tức khiến hắn chấn động.
Tin tức thứ nhất là, Ngô Thiên Tiếu theo một con đường khác lấy được tin tức, nói là Tần Khản đến Bắc Kinh đã gặp mặt Thủ tướng!
Tuy rằng Hạ Tưởng cũng biết Tần Khản nhất định sẽ đi tới Bắc Kinh hoạt động trong dịp Quốc khánh, nhưng theo phỏng đoán của hắn, Thủ tướng sẽ không tự mình gặp mặt Tần Khản, vì cấp bậc của Tần Khản không đủ để Thủ tướng tự mình ra mặt, cũng là vì tránh bị nghi ngờ trong vở kịch sắp tới. Cho dù là lý do nào, Thủ tướng đều cần phải giữ thái độ không đếm xỉa tới, mà chỉ để Diệp Thiên Nam ra mặt là đủ.
Thật sự ra mặt tiếp đãi Tần Khản sao?
Hành động này, có thâm ý gì?
Trước khi Hạ Tưởng đoán được dụng ý của Thủ tướng, tin tức thứ hai, lại làm tăng biến số cho thế cục tỉnh Tề sau này.