Lái xe không chạy trốn bởi đã bị dọa cho choáng váng...
Nhưng chủ hàng đi cùng lái xe đã không thấy đâu, mượn thời cơ đi nhà vệ sinh, đã trốn không biết tung tích. Khu phục vụ này chỉ là một khu phục vụ tại một thị xã nho nhỏ, cũng không lớn, lại ở bên cạnh đường cao tốc, chủ hàng có thể chạy đi đâu chứ?
Sau khi khống chế được lái xe, tiếp viện liền chạy tới, tổng cộng có ba chiếc xe cảnh sát tới đây với hơn mười viên cảnh sát. Để lại 3 người kiểm kê bom và tiến hành điều tra lấy chứng cớ, những người còn lại bắt đầu bắt giữ chủ hàng.
Đang lúc cảnh sát chuẩn bị bao vây, lặng lẽ tới gần nhà vệ sinh của khu phục vụ, đột nhiên phía xa xa truyền đến một tiếng súng nổ vang.
Đám cảnh sát lập tức tập trung tinh thần, có án lớn, liền thay đổi chiến thuật, quyết định vây kín đối phương, khi cần thiết có thể áp dụng thủ đoạn cưỡng chế. Không ngờ còn chưa tiếp cận nhà vệ sinh thì chỉ thấy một chiếc BMW điên cuồng vọt ra, liên tiếp húc mấy chiếc xe cảnh sát, lao thẳng ra đường cao tốc.
Chủ hàng dùng súng sát hại chủ xe, cướp xe bỏ chạy.
Cảnh sát nổi giận, đều lên xe đuổi theo. Tuy nhiên xe cảnh sát đều là xe cũ, đều là loại xe áp dụng kỹ thuật của những năm 60-70, không thể so sánh với chiếc BMW đời mới. Kết quả là chiếc BMW càng chạy càng nhanh, nháy mắt đã không thấy tăm hơi.
Cảnh sát tự nhiên sẽ không dễ dàng để chủ hàng chạy thoát, lập tức thông báo cho cửa khẩu kế tiếp, cần phải giữ đối phương lại.
Qua kiểm kê, trên chiếc xe tải bao gồm lựu đạn phá và đạn pháo cối, tổng cộng hơn mười lăm ngàn quả. Sau khi kiểm kê số lượng rõ ràng, biết được hơn mười ngàn quả đạn pháo hoàn toàn có thể san phẳng một thành phố cấp 3, toàn bộ cảnh sát ở đây đều khiếp sợ trợn trừng mắt ngơ ngẩn tại chỗ.
Vụ án quan trọng nhanh chóng được báo cáo lên cấp trên với tốc độ nhanh nhất có thể, từ huyện lên tới thành phố rồi tới tỉnh. Nửa giờ sau, Bí thư Tỉnh ủy Trần Phong, Chủ tịch tỉnh Mai Thái Bình mời họp khẩn cấp ngay tại Tỉnh ủy tỉnh Sở.
Một cơn gió đông mênh mông cuồn cuộn đang nhanh chóng hình thành một trận cuồng phong có khí thế sét đánh tại tỉnh Sở.
Nếu nói cuộc phản kích cực kỳ nguy hiểm tại tỉnh Yến, lấy sản phẩm sữa để khai đao là nã pháo vào vấn đề an toàn thực phẩm, vậy sự kiện đạn pháo ở tỉnh Sở có lẽ thật sự là một lần không ngờ hơn cả không ngờ. Tạm thời không đề cập tới hậu quả nghiêm trọng của nó, tỉnh Dự ở láng giềng tỉnh Yến cũng đột nhiên bùng nổ vấn đề an toàn thực phẩm nghiêm trọng: xúc xích sử dụng chất tăng trọng siêu nạc và thực phẩm đông lạnh nhiễm khuẩn.
Tỉnh Dự là tỉnh lớn về thực phẩm, sản xuất rất nhiều thương hiệu nổi tiếng về xúc xích, chân giò hun khói và sủi cảo đông lạnh. Có thể nói, thực phẩm đông lạnh và xúc xích đã tạo ra rất nhiều lợi nhuận và thuế cho tỉnh Dự.
Gần như là cùng một lúc, cả vấn đề an toàn thực phẩm đối với xúc xích và thực phẩm đông lạnh đồng thời được đưa ra ánh sáng, lập tức khiến hình tượng tỉnh lớn về thực phẩm của tỉnh Dự bị giảm điểm rất mạnh. Giảm điểm chỉ là chuyện nhỏ, giảm sản lượng mới là vấn đề lớn. Các đầu mối bán buôn bán lẻ đều khẩn cấp hủy đơn đặt hàng, rất nhiều đầu mối bán buôn còn khẩn cấp trả lại hàng, khiến công nghiệp thực phẩm tỉnh Dự gặp phải sự tấn công trước tới giờ chưa từng có.
Tỉnh Dự nhanh chóng mời họp hội nghị khẩn cấp, ý đồ xoay chuyển ảnh hưởng, giảm thiểu tổn thất, nhưng thời gian đã chậm...
Dưới tình thế trong nước liên tiếp xuất hiện vấn đề an toàn thực phẩm nghiêm trọng, không ít chuyên gia bắt đầu từ sau màn bước ra trước đài, lên TV, viết bài văn hoặc thông qua truyenfull.vn, phát biểu quan điểm cần giải quyết vấn đề an toàn thực phẩm, vạch ra rằng trong tình thế mới về an toàn thực phẩm là liên quan tới quốc kế dân sinh, quan hệ tới kế hoạch lớn của toàn dân tộc, không thể có chút sơ sót. Nhất định phải tăng mạnh lập pháp, đồng thời càng cần phải có lực lượng tư bản mạnh mẽ tham gia, lấy quy luật thị trường làm đòn bẩy, lấy tài chính thúc đẩy, thông qua chính sách dẫn đường và tài chính rót vào, tiến hành mạnh mẽ và cứng rắn tráo bài.
Ý kiến của các chuyên gia tuy rằng không phải là thái độ của phía chính phủ nhưng cũng đại biểu cho quan điểm của một số nhân vật phía sau màn. Các chuyên gia tầm thường khi hô hào thì hơn nửa là sẽ chỉ dừng ở mức chính sách dẫn đường, mà lần này ý kiến của các chuyên gia đều không hẹn mà cùng đề xuất cần có lực lượng tư bản thúc đẩy. Điều này lập tức khiến người nhạy bén ngửi ra được hơi thở khác thường, hay là có tập đoàn lợi ích mới muốn mượn thế tạo thế đánh vỡ lợi ích lũng đoạn của tập đoàn lợi ích cũ, muốn nắm lấy ngành sản xuất thực phẩm trong nước, xuất kích từ cả hai tầng thủ đoạn là chính sách ủng hộ và ưu thế tài chính, chuẩn bị xây dựng lại trật tự thị trường?
Còn có người không kìm nổi hoài nghi, chính sách ủng hộ có thể dùng thủ đoạn chính trị giải quyết, ai có chỗ dựa cứng rắn, mạnh mẽ và thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn, người đó có thể mượn cơ hội chiếm lợi thế trước, nhưng nếu muốn thống nhất ngành sản xuất thực phẩm trong nước, không thể nghi ngờ chính là người si nói mộng. Ngành công nghiệp hàng ngàn tỷ không phải nói thống nhất là có thể thống nhất.
Từ vấn đề an toàn hạt giống tỉnh Hắc Liêu tới an toàn chế phẩm sữa tỉnh Yến, lại đến vấn đề chế phẩm lẩu tỉnh Tây, hiện tại lại xuất hiện vấn đề an toàn thực phẩm từ chế phẩm thịt và thực phẩm đông lạnh tỉnh Dự, nếu tiếp tục đẩy mạnh nữa, liên tưởng tới Hạ Tưởng từng dẫn phát một loạt xung đột vì vấn đề muối ăn ở tỉnh Tề, kẻ ra đòn độc đứng sau màn đến lúc này mới rốt cục bừng tỉnh ngộ: Hạ Tưởng quả là tinh quái xảo quyệt, lợi dụng sự kiện Ngô Hiểu Dương giấu diếm sự hiểu biết của mọi người. Bề ngoài là bị Quân ủy bắt buộc tới Bắc Kinh, trên thực tế hắn coi đây là cửa khẩu đột phá, muốn nhúng tay vào ngành sản xuất thực phẩm, muốn đánh vào ngành sản xuất thực phẩm vốn đang lung tung lộn xộn không chịu nổi, muốn xây dựng lại trật tự thị trường sao?
Nào có dễ dàng như vậy!
Mơ tưởng!
Không đề cập tới việc Hạ Tưởng đừng nghĩ lấy được giúp đỡ từ ngọn nguồn chính sách, cho dù muốn đẩy ngã cũng cần một lượng tài chính cực kỳ lớn mà không phải số lượng nhỏ. Một ngày đâu thể xây dựng xong thành Rome, ý tưởng của Hạ Tưởng quá ngây thơ rồi!
Kẻ ra đòn độc đứng sau màn giễu cợt Hạ Tưởng khờ dại, nhưng sự thật liền rất nhanh chứng minh rằng: Kẻ giễu cợt người khác khờ dại, kỳ thật mới chính là kẻ khờ dại nhất.
Gần như ngay trong lúc cả nước đang hình thành một cơn gió lốc nóng sốt về vấn đề an toàn thực phẩm tại các tỉnh, có tin đồn một công ty cổ phần nước ngoài cố ý tiến quân vào ngành sản xuất thực phẩm trong nước, ý đồ đầu tư 200 triệu đô la Mỹ, xây dựng lên một nhà máy thực phẩm lớn, từ thịt tươi tới gia công chế phẩm thịt, tiếp đó tới nghiên cứu chế tạo và sản xuất thực phẩm đông lạnh, chuẩn bị triển khai một khu sản xuất thực phẩm chưa từng có tiền lệ ở trong nước.
Tin tức vừa phát ra, lập tức hấp dẫn sự hứng thú rất lớn từ các tỉnh trong nước. Đầu tư 200 triệu đô la Mỹ, đối với bất cứ tỉnh nào cũng đều là một khoản đầu tư nước ngoài không nhỏ, ít nhất cũng có thể kéo các ngành công nghiệp liên quan hơn một trăm tỷ trở lên.
Ở thời đại kinh tế, lực hấp dẫn của lực lượng tư bản là lớn kinh người, hơn xa so với tưởng tượng của một số người.
Dừng ở đây, toàn bộ ý đồ của Hạ Tưởng cũng trên cơ bản đã rõ ràng, bố cục cũng gần hoàn thành.
Cho dù sau một ngày điều tra sự kiện truy tìm đạn pháo ở tỉnh Sở, cảnh sát địa phương thả cho đi bởi đó là vận chuyển quân nhu bình thường, hơn nữa đích đến cũng không phải là Bắc Kinh mà là tỉnh Hắc Liêu, nhưng phía sau màn vẫn còn những điểm rất đáng ngờ. Ví dụ như vì sao phải che dấu sự hiểu biết của người ngoài mà phải dùng xe tải dân dụng để vận chuyển? Vì sao chủ hàng vứt bỏ xe mà chạy? Hơn nữa sau khi bị cảnh sát đuổi bắt, tung tích của chủ hàng không rõ mà cũng không ai tiếp tục đề cập tới?
Cho dù còn rất nhiều điểm đáng ngờ chưa giải được nhưng dù sao sự tình cũng đã qua đi, hoặc là nói, xét từ góc độ tin tức mà nói, sự tình đã kết thúc và cũng chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió mà thôi. Trên thực tế, đằng sau tin tức đó, sóng xung kích của sự tình trực tiếp tấn công tới Quân ủy và kẻ ra đòn độc đứng sau màn.
Nếu nói các nơi gió nổi mây phun tập trung bùng nổ về vấn đề an toàn thực phẩm chỉ làm thương tổn tới căn cơ kinh tế của kẻ ra đòn độc đứng sau màn, nhưng một hồi vận chuyển đạn pháo tưởng như sợ bóng sợ gió lại như một mũi tên nhọn bắn thẳng vào ngực, khiến y nửa ngày vẫn không thể thở ra nổi. Cho dù y biết, kỳ thật sự tình vốn không quan hệ tới y, nhưng nếu có người thật sự muốn tạt nước bẩn lên người y, cũng khiến y tạm thời khó có thể tẩy rửa sạch sẽ được.
Tạt nước bẩn lên người kẻ khác, cuối cùng cũng sẽ bị nếm thử cảm giác bị người khác tạt nước bẩn.
Tuy rằng sau đó sự kiện này bị chứng thật rằng chỉ là một hồi hiểu lầm, nhưng vẫn khiến kẻ ra đòn độc đứng sau màn run sợ trong lòng, lại thẹn quá thành giận, quyết định tăng lớn thế công đối với Trương Lực và Mộc Phong, khi cần thiết cũng áp dụng những thủ đoạn không bình thường, ít nhất cũng phải khiến một trong Trương Lực và Mộc Phong ngã mới được.
Chỉ cần một người mở miệng cắn ra Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng sẽ không thể nhảy nhót được mấy ngày nữa.
Bên ngoài sự kiện rầm rộ đó, cuộc hội đàm giữa Hạ Tưởng và Quan Viễn Khúc cũng tiến vào giai đoạn kết thúc.
- Hiệu trưởng Quan, tôi có một giấc mộng, một giấc mộng đẹp vẫn luôn bị sự thật bức bách nhưng không muốn tỉnh lại. Có thể lúc tôi còn sống sẽ không thể thực hiện được, có lẽ bởi vì sức lực của một mình tôi quá nhỏ bé. Tôi hy vọng Hiệu trưởng Quan có thể bình luận một chút về giấc mộng của tôi, hoặc là rõ ràng đánh thức tôi dậy khỏi giấc mộng không thực tế đó.
Hạ Tưởng mượn mộng để nói sự thực, nửa thật nửa giả, vô tình cố ý thử quan niệm chính trị của Quan Viễn Khúc sau khi nhận chức.
Quan Viễn Khúc cũng không hỏi đến cuộc hội đàm giữa Hạ Tưởng và Nha Nội, tuy nhiên vẫn cảm thấy nao nao vì Hạ Tưởng chỉ nói chuyện với Nha Nội thời gian ngắn như vậy.
Hạ Tưởng mở miệng nói về giấc mộng, người thông minh như Quan Viễn Khúc sao không biết Hạ Tưởng là muốn mượn giấc mộng để nói chuyện, giải thích cho y về chuyện gió nổi mây phun ở các tỉnh, y tự nhiên rất sẵn lòng nghe. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Chờ khoảng hơn mười phút, Hạ Tưởng kể lại xong giấc mộng của hắn, Quan Viễn Khúc thật lâu vẫn không nói gì, chỉ dõi mắt nhìn ra không trung ngoài cửa sổ, cảm nhận được bầu trời trong xanh, là thời tiết tốt hiếm thấy ở Bắc Kinh. Y không nói được gì.
Không nói được gì là bởi vì trong lòng cảm động. Đúng vậy, Hạ Tưởng đã khiến y cảm động.
Từ bao lâu rồi, Quan Viễn Khúc gặp bao nhiêu quan chức muốn một lòng làm quan. Đúng vậy, chỉ một lòng làm quan, mục đích làm quan chính là làm quan, chính là vì mưu lợi cá nhân, vì mưu ích lợi cho người nhà, mò đủ rồi liền xuất ngoại bỏ trốn. Cho dù có để lại một mớ bòng bong thì cũng chẳng ai thèm để trong lòng.
Người giống như Hạ Tưởng, ngày đêm để lợi ích của quốc gia và của dân chúng trong lòng, tất cả xuất phát điểm của những đấu tranh chính trị đều là vì nước vì dân, Quan Viễn Khúc không dám nói là chưa bao giờ gặp qua người rường cột của nước nhà tương tự, nhưng ít nhất mấy năm gần đây, Hạ Tưởng là người duy nhất trong tầm mắt của y.
Chỉ với một giấc mộng của Hạ Tưởng, y liền biết rằng, trong sự kiện Ngô Hiểu Dương, y hẳn là nên giữ lập trường công chính.
Sự kiên định lập trường của Quan Viễn Khúc là một cơn gió đông mà Hạ Tưởng mượn được lúc tới Bắc Kinh. Đến tận lúc này, bố cục của giai đoạn trước đã trên cơ bản hoàn thành. Tiếp theo liền tới giai đoạn thu lưới toàn diện.
Hạ Tưởng tin tưởng rằng, trận chiến này nhất định sẽ khiến một số người phải trả giá cực kỳ đau đớn và thê thảm.
Ngay khi Quân ủy gia tăng thế công đối với Trương Lực, ý đồ đem Trương Lực làm cửa khẩu đột phá để phá vỡ cục diện bế tắc, ngay trong hội nghị tỉnh Lĩnh Nam, Mễ Kỷ Hỏa, vốn không bày tỏ thái độ trong sự kiện Trương Lực, không ngờ lần đầu tiên bày tỏ thái độ công khai.
Trong hội nghị thường vụ UBND tỉnh về các hạng mục công tác nửa năm đầu của UBND, không ngờ Mễ Kỷ Hỏa lại nhắc tới vấn đề Trương Lực. Lúc này Mễ Kỷ Hỏa đã đổi một thư ký mới, tuy rằng ông ta chỉ nêu ra một chút nhưng vẫn truyền đạt một tin tức có ý vị rất sâu xa.