Vương Hướng Tiền và Mã Dục vội đến hiện trường xử lý vụ việc, Tỉnh ủy cũng vì việc này mà triệu tập một hội nghị.
Lôi Trị Học chủ trì hội nghị.
Tại hội nghị, Lôi Trị Học sau khi nói quan điểm của mình về xung đột giữa điện địa nhiệt tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia, phát biểu bài nói có tính chỉ đạo, liền giao cho Hạ Tưởng đề ra phương pháp giải quyết cụ thể cho mâu thuẫn lâu năm giữa điện địa nhiệt tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia. Text được lấy tại
Lời phát biểu sau đó của Hạ Tưởng, được các nhà sử học đời sau gọi là bài phát biểu có ý nghĩa vượt thời đại---cho dù ý nghĩa vượt thời đại khi nói đã sử dụng bừa bãi, nhưng phải thừa nhận, lần này các sử học gia nịnh nọt Hạ Tưởng, không có chút khoa trương nào---lúc Hạ Tưởng ở tỉnh Tây cải cách xí nghiệp than, sau khi quan niệm chấp chính chủ đạo thúc đẩy chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng sơ bộ lộ rõ, ý nghĩ cải cách xí nghiệp trong nước, xí nghiệp Trung ương và những đầu sỏ lũng đoạn quốc gia, trong lúc xử lý tranh cãi điện địa nhiệt tỉnh Tây, cũng vừa lộ ra manh mối.
Đối với các nhà sử học gia sau này mà nói, nghiên cứu sơ yếu lí lịch của Hạ Tưởng là một công trình gian khổ và rườm rà. Quá trình Hạ Tưởng trưởng thành và hình thành tư tưởng chủ thể của hắn, có tính cân nhắc và tính mịt mờ, chính là nói, tư tưởng mỗi giai đoạn của Hạ Tưởng dường như rất không giống nhau, không biết là cố ý che giấu hay có ý lung lạc, dù sao theo sự tăng cao cấp bậc của Hạ Tưởng, rất nhiều suy nghĩ và biện pháp lúc trước của hắn, đều dần dần biến mất dưới ánh hào quang của giấc mộng lớn.
- Cải cách điện địa nhiệt tỉnh Tây, bắt buộc phải làm.
Lời phát biểu đầu tiên của Hạ Tưởng, câu đầu tiên liền thể hiện rõ quyết tâm tiếp tục thực hiện cải cách của hắn.
- Từ trước đến nay, mạng lưới điện quốc gia từ lâu đã muốn nuốt trọn điện địa nhiệt tỉnh Tây, nhưng nhiều năm như vậy vẫn chưa được như ý nguyện, nguyên nhân là gì? Tôi nghĩ mọi người ngồi đây đều biết rõ, là do sùng bái tư tưởng chủ nghĩa bảo hộ địa phương.
Phía trên trực tiếp nhắc đến chủ nghĩ bảo hộ địa phương, chẳng lẽ nói, Hạ Tưởng thân là Chủ tịch tỉnh của tỉnh Tây, không ưu tiên nghĩ đến lợi ích tỉnh Tây, lại vì tiền đồ cá nhân giải vây cho mạng lưới điện quốc gia? Cũng đúng, thế lực phía sau mạng lưới điện quốc gia, có thể bật đèn xanh cho con đường thăng quan tiến chức sau này của Hạ Tưởng, đắc tội với điện địa nhiệt tỉnh Tây không hề sợ, dù sao điện địa nhiệt tỉnh Tây là xí nghiệp trực thuộc tỉnh, do Chủ tịch tỉnh quản lý.
Không ít người ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Tưởng.
Phương án mạng lưới điện quốc gia thôn tính điện địa nhiệt tỉnh Tây, mặc dù nhiều lần đề xuất nhưng lần nào cũng bị gác lại, nguyên nhân là vì khó khăn quá lớn. Thể chế điện địa nhiệt tỉnh Tây quá cứng nhắc, quản lý lạc hậu, kết cấu tổ chức phức tạp, tố chất nhân viên khá thấp, hơn nữa về chế độ quản lý và kĩ thuật lạc hậu quá nhiều so với mạng lưới điện quốc gia. Mặc dù tổng tài sản điện địa nhiệt cao, 81 công ty con, nhưng lương bình quân của công nhân cấp dưới quá thấp chỉ hơn 1000 tệ, đã đến mức nếu không cải cách thì khó mà tiếp tục được!
Hội trường lập tức nổi lên âm thanh nghị luận, hay cho một Chủ tịch tỉnh Hạ, cải cách xí nghiệp than còn chưa thành công, đã có chủ ý với điện địa nhiệt tỉnh Tây, gan thật không nhỏ, thủ đoạn cũng thật nhanh nhạy. Cho dù bên trên có người, cho dù là phụng mệnh làm việc cũng phải từng bước đẩy mạnh mới được, ăn một miếng đã thành tên béo hay sao? Đại Chủ tịch tỉnh Hạ, cẩn thận liều lĩnh quá…dễ dàng một phát ngã gục!
Lôi Trị Học im lặng ngồi ở giữa, đối với lời nói của Hạ Tưởng không ủng hộ cũng không phản đối, dường như không đếm xỉa đến, như người ngoài cuộc yên lặng nghe Hạ Tưởng phát biểu.
- Bởi vì vấn đề mạng lưới điện quốc gia thôn tính điện địa nhiệt tỉnh Tây, đã phát sinh ra hai lần bạo lực. Các đồng chí, ấn tượng mà tỉnh Tây để lại trong lòng cán bộ Trung ương rất không tốt!
Hạ Tưởng giọng nghiêm trọng nói.
- Tài nguyên phong phú, điện địa nhiệt tỉnh Tây dồi dào điện lực, cung cấp 72% diện tích tỉnh Tây. Nhưng trong các thị trường khác thì chiếm rất ít. Nguyên nhân chẳng lẽ là do mạng lưới điện quốc gia lũng đoạn hay sao? Không phải, là tự thân điện địa nhiệt tỉnh Tây có vấn đề.
- Cá nhân tôi không hề phản đối mạng lưới điện quốc gia thôn tính điện địa nhiệt tỉnh Tây!
Cuối cùng Hạ Tưởng ném ra một quả bom tấn.
Lời này vừa nói ra, hội trường liền một phen đầy tiếng nghị luận, không ít người kích động kêu to phản đối.
- Chủ tịch tỉnh, tôi phản đối thôn tính.
- Chủ tịch tỉnh, thôn tính đối với điện địa nhiệt tỉnh Tây mà nói một trăm hại nhưng không có một lợi, không thể thôn tính!
- Chủ tịch tỉnh, 30 ngàn công nhân điện địa nhiệt tỉnh Tây sẽ không đồng ý thôn tính.
Âm thanh phản đối liên tiếp xuất hiện, loạn hết cả lên.
Hạ Tưởng giơ tay trấn áp âm thanh phản đối, vẻ mặt thản nhiên nói:
- Các đồng chí đừng vội lo lắng, thôn tính cũng chưa chắc là chuyện xấu hoàn toàn, hơn nữa mạng lưới điện quốc gia muốn thôn tính điện địa nhiệt tỉnh Tây phải đáp ứng ba điều kiện.
Những âm thanh phản đối dần dần chìm xuống, không ít người ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu Hạ Tưởng đang muốn chơi trò gì, trong việc đàm phán mạng lưới điện quốc gia thôn tính điện địa nhiệt tỉnh Tây, phía Ủy ban nhân dân tỉnh không phải không từng đưa ra điều kiện, hơn nữa không chỉ ba điều kiện, mười ba cũng có, nhưng cho dù là mười ba hay ba mươi đều kiện, điều kiện đầu tiên đã bị mạng lưới điện quốc gia phủ định rồi.
Đàm phán không hề có chút tiến triển nào.
Khóa trước Ủy ban nhân dân tỉnh đưa ra điều kiện đầu tiên --- thực ra nên nói là điểm mấu chốt của điện địa nhiệt tỉnh Tây--- mạng lưới điện quốc gia thu nhận toàn bộ các nhân viên cán bộ của điện địa nhiệt tỉnh Tây, lương và đãi ngộ theo tiêu chuẩn của mạng lưới điện quốc gia, đối đãi như cán bộ của mạng lưới điện quốc gia.
Mạng lưới điện quốc gia đương nhiên không đồng ý, thiết bị điện địa nhiệt tỉnh Tây lạc hậu cũ kỹ, gần 70 công ty nhánh, mỗi công ty ít nhất cũng có 100 thợ điện là nông dân, cộng lại liền thành gần mười ngàn thợ điện là nông dân, là một gánh nặng rất lớn.
Mạng lưới điện quốc gia mới không cần một gánh nặng lớn như vậy, vốn dĩ quản lý của điện địa nhiệt tỉnh Tây lạc hậu, kĩ thuật lạc hậu, chất lượng nhân viên không cao, cái mà mạng lưới điện quốc gia muốn tiếp nhận chỉ là mạng lưới và kênh thông tin của điện địa nhiệt tỉnh Tây mà thôi, không phải là suy nghĩ cao thượng, nâng cao thu nhập cho công nhân viên điện địa nhiệt tỉnh Tây.
Hạ Tưởng giơ một ngón tay lên:
- Điều kiện đầu tiên, 30 ngàn cán bộ nhân viên điện địa nhiệt tỉnh Tây, mạng lưới điện quốc gia thu nhận toàn bộ, và theo tiêu chuẩn của mạng lưới điện quốc gia tăng thêm tiền lương và đãi ngộ.
Hạ Tưởng vừa nói xong, hội trường yên lặng như tờ, không phải không muốn nói mà là không có gì để nói, nguyên nhân chính của mấy lần đàm phán đều thất bại chính là nằm ở việc tiếp nhận 30 ngàn nhân viên cán bộ, bây giờ Hạ Tưởng lại nói đến chuyện này, chẳng khác nào….không nói!
- Điều kiện thứ hai, cho phép điện địa nhiệt tỉnh Tây trước khi bị thôn tính có thể tổ chức lại.
- Ồ?
Hội trường lại nổi lên những tiếng nghị luận ong ong, nếu nói điều kiện đầu tiên của Hạ Tưởng không có gì mới mẻ, thì điều kiện thứ hai lại có chút thú vị. Hơn nữa không chỉ một chút thú vị mà là vô cùng có thâm ý.
Ánh mắt của không ít người liền sáng lên.
- Điều kiện thứ ba…
Hạ Tưởng giơ ngón tay thứ ba lên.
- Sau khi mạng lưới điện quốc gia thôn tính điện địa nhiệt tỉnh Tây, cho phép vài vị lãnh đạo cấp cao của điện địa nhiệt tỉnh Tây gia nhập vào tầng lớp quản lý cao cấp của mạng lưới điện quốc gia.
" Ồhhh…", hội trường một mảnh tiếng ồn ào, Hạ Tưởng là sư tử há to mệng, hay là cố làm người khác kinh sợ sao? Mạng lưới điện quốc gia là thôn tính điện địa nhiệt tỉnh Tây chứ không phải mua lại, càng không phải hợp tác, dựa vào cái gì mà mạng lưới điện quốc gia phải nhượng bộ, tiếp nhận ba điều kiện không bình đẳng của điện địa nhiệt tỉnh Tây chứ?
Chủ tịch tỉnh Hạ cho dù thật sự đòi lợi ích cho điện địa nhiệt tỉnh Tây thì cũng không thể không hợp với thực tế, đừng nói là lãnh đạo cấp cao của mạng lưới điện quốc gia sau khi nghe xong cũng không cho là vậy, ngay cả các vị ngồi đây cũng thấy ba điều kiện của Chủ tịch tỉnh không phải là có thành ý mà đưa ra điều kiện, mà là cánh cửa do người tạo ra, không phải muốn đàm phán mà muốn khai chiến.
Hạ Tưởng thu hết vào đáy mắt những phản ứng của các vị ngồi đây, cười ha ha:
- Mục tiêu rất xa, hiện thực khốc liệt, mọi người hãy đợi xem!
Qua nửa ngày, hiện trường tranh đấu đã được khống chế, Vương Hướng Tiền ra mặt điều chỉnh tranh chấp, trấn an cứu trị người bị thương, và gặp mặt với người phụ trách mạng lưới điện quốc gia, hi vọng mạng lưới điện quốc gia nhường một bước.
Mã Dục ở bên cạnh không nói gì, chỉ ra mặt làm công tác khơi thông cần thiết. Nhưng những nhân viên của điện địa nhiệt tỉnh Tây bao vây mạng lưới điện quốc gia vẫn chưa tản hết, chỉ có cảnh sát hiệp trợ điện địa nhiệt tỉnh Tây, ngoài việc trợ giúp giải vây đảm bảo trật tự an ninh, cả thế cục không được khống chế triệt để.
Trên thực tế, Vương Hướng Tiền chưa hề sử dụng biện pháp cứng rắn làm cho điện địa nhiệt tỉnh Tây lùi lại, dưới tình thế có lợi là điện địa nhiệt tỉnh Tây bao vây tấn công mạng lưới điện quốc gia, càng dễ đưa ra điều kiện với mạng lưới điện quốc gia.
Mạng lưới điện quốc gia rất phẫn nộ, gọi điện thoại về Bắc Kinh, thỉnh cầu Tổng bộ Bắc Kinh ra mặt dùng thủ đoạn chính trị để áp chế điện địa nhiệt tỉnh Tây.
Thế cục tạm thời giằng co.
Sau khi nghe tin sự việc không được hòa hoãn, Giang Cương ha hả cười, giơ chén rượu đỏ lên tỏ ý với Trần Diễm:
- Tổng giám đốc Trần, chúc mừng một ly.
Trần Diễm bị một cuộc điện thoại của Giang Cương mời đến Điếu Ngư Đài, nói có việc quan trọng phải bàn luận. Dạo này lúc Giang Cương bàn chuyện quan trọng với cô càng ngày càng nhiều, người không biết còn tưởng Giang Cương muốn trêu ghẹo gì cô, cô lại biết Giang Cương không có chút nào không an phận với cô, chỉ có lòng lợi dụng, đến cuối cùng mới phát hiện Lôi Tiểu Minh và Giang An đều có mặt.
Giang Cương nói muốn điện thoại cho Hạ Tưởng, quả thật đã gọi đi. Sự đối nghịch giữa điện địa nhiệt tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia đã kinh động đến Trung ương. Nghe đồn Tổng bộ mạng lưới điện quốc gia đã báo cáo về tình trạng của Ủy ban nhân dân tỉnh Tề với nội các chính phủ.
Tin rằng áp lực trên người Hạ Tưởng rất nhanh sẽ đúng hạn tới.
Trần Diễm trấn tĩnh tự nhiên ngồi đối diện Giang Cương, ngồi bên trái cô là Giang An, bên phải là Lôi Tiểu Minh, bốn người, là một tổ hợp vô cùng kỳ quái.
Trần Diễm và Giang Cương cụng ly, chỉ nhẹ nhàng chạm môi liền buông xuống:
- Tổng giám đốc Giang, bây giờ uống rượu chúc mừng còn khá sớm, vẫn chưa biết thái độ của nội các chính phủ thế nào, hơn nữa, sự kiện mạng lưới điện cũng không thể làm gì Hạ Tưởng.
- Là không thể làm gì Hạ Tưởng nhưng ít nhất cũng gây khó dễ cho hắn, làm hắn phân tán tinh lực, từ đó cô có thể ung dung được lợi, ha ha.
Giang Cương cười lớn.
- Tổng giám đốc Trần, hôm nay mời cô đến là vì tôi vừa mới nghĩ ra một biện pháp gây khó dễ cho Hạ Tưởng, nhưng chỉ có cô ra mặt mới được. Vì sự nghiệp chung của chúng ta, cũng vì lời hứa của cô với tôi, tôi nghĩ, đã đến lúc cô tóm lấy Hạ Tưởng rồi, cũng làm Hạ Tưởng tự mình biết danh tiếng chị cả Tấn Dương không phải là hư danh.
Trần Diễm mặt không biến sắc:
- Mời Tổng giám đốc Giang phân phó, tôi cũng rất mong đợi quyết thắng một trận với Hạ Tưởng.
Lôi Tiểu Minh co quắp vặn vẹo người vài cái, sắc mặt có chút biến đổi.
- Nghe nói quan hệ giữa cô và Quý Như Lan không tồi phải không? Bây giờ cô đừng động đến Hạ Tưởng, nếu làm Quý Như Lan ra mặt chủ động Hạ Tưởng, không phải cô sẽ thuận lợi tiếp xúc ở khoảng cách gần với Hạ Tưởng sao? Nếu vào lúc mâu thuẫn giữa điện địa nhiệt tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia làm to lên, đột nhiên lại truyền ra chuyện tình yêu của Chủ tịch tỉnh Hạ, chắc chắn sẽ ý dân như triều dâng. Nếu như Hạ Tưởng quá lún sâu vào, làm cho mọi việc đều không khống chế được, e rằng Chủ tịch tỉnh Hạ sẽ bị điện giật đến mức toàn thân đen sì, hình tượng bị hủy hoàn toàn…