Hạ Tưởng rời khỏi chỗ ngồi, mới đi được mấy bước, Chung Dương liền bực mình, đứng phía sau Hạ Tưởng nói:
- Chủ tịch tỉnh Hạ, bỏ rơi ông Edward rồi đi, có phải là quá không lễ phép ư?
Cuối cùng Hạ Tưởng đã nổi giận:
- Chủ nhiệm Chung, tôi làm việc gì, không cần anh phê duyệt đúng không?
Chung Dương ngừng bước, vẻ mặt thay đổi.
Lời nói của Hạ Tưởng không hề lưu tình, trực tiếp mang y trở về nguyên hình, cũng là lẽ thường. Y là Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển nắm quyền thế trong nước. Trong tay nắm quyền phê chuẩn vô số hạng mục quan trọng, lời nói không dễ nghe, nếu y không thích cố ý không phê chuẩn các hạng mục trọng đại của một tỉnh nào đó, như vậy tỉnh này sẽ có khả năng tổn thất mấy chục tỉ đầu tư.
Nhưng nếu Hạ Tưởng không hùa theo y, không lấy lòng y, y cũng không làm gì được Hạ Tưởng. Y không quyền lực quyết định tiền đồ của Hạ Tưởng. Ngược lại, có lẽ có một ngày nào đó Hạ Tưởng còn có thể dùng quyền lực ảnh hưởng tới số phận của y.
Chung Dương tâm tư đã biến đổi trong nháy mắt, vừa cảm thấy bị Hạ Tưởng quát vào đầu, càng như quét rác vào mặt. Y liền nói có chút không vừa lòng:
- Lời của Chủ tịch tỉnh Hạ không dễ nghe, tôi chỉ là nhắc nhở thật lòng.
- Xin lỗi! Chủ nhiệm Chung! Tôi còn có việc, sau này có cơ hội lại tới nghe lời chỉ giáo của anh.
Thái độ của Hạ Tưởng bất hòa mà lạnh lùng. Quay người nghênh ngang đi, không lưu lại cho Chung Dương một chút mặt mũi gì.
Chung Dương ngẩn người ngay tại chỗ, cuối cùng đã lộ ra sự phẫn nộ.
Y có phẫn nộ tức giận hay không cũng không phải lo lắng. Quan trọng hơn là, mâu thuẫn giữa y và Hạ Tưởng, bị lọt vào tầm ngắm của Đại Phục Thịnh cách đó không xa. Đại Phục Thịnh tuy chỉ là lặng lẽ nhìn, vẻ mặt không lộ ra, nhưng thư kí vẫn theo sát bên ông ta nhận ra điều không vui trong mắt ông ta.
Thư ký theo ánh mắt thất vọng của Đại Phục Thịnh, nhìn thẳng vào bóng dáng của Chung Dương. Trong ánh mắt của thư ký liền hiện lên một ánh hào quang khác thường. Bóng dáng của Chung Dương, đã in sâu trong lòng y.
Điểm dừng chân cuối cùng của chuyến hành trình là nước Đức.
Lấy nước Đức trở thành trạm dừng chân cuối cùng, cũng là biểu thị sự coi trọng nước Đức. Nước Đức là đối tác buôn bán lớn nhất ở Châu Âu của Trung Quốc. Trong đó buôn bán lớn nhất phải kể tới ô tô quần chúng.
Rất nhiều người trong nước khi nói tới yêu nước, có lẽ nhận định sai lầm rằng mua xe Nhật Bản thì là không yêu nước. Lấy việc đó thành lý do mua xe Đức. thật sự là lý luận sai trái. Thực sự Nhật Bản đã tạo thành thương tổn không thể bù đắp đối với Trung Quốc, nhưng một sự thật khác lại là, nước Đức đúng là một trong những quốc gia chống Trung Quốc nhất ở Châu Âu.
Một điều tra của nước ngoài cho thấy, nước Đức và Tiệp Khắc là quốc gia chống Trung Quốc nhất Châu Âu, chiếm vị trí thứ nhất và thứ hai. Lý do rất khiến mọi người khó hiểu, không phải là vì vấn đề trong chính trị, mà là vì những e ngại trong nền kinh tế Trung Quốc và đe dọa trong quân sự, cho nên rất không thích Trung Quốc.
Từ trước tới giờ truyền thông nước Đức luôn thích mang người Trung Quốc miêu tả thành hình tượng của những thằng hề.
Sở dĩ làm sự kiện chống Trung Quốc chính là ủng hộ giấu diếm. Mà trước đó không lâu, nước Đức trước tòa Thị chính có gần 1000 thành phố vì tự do và chính nghĩa của Tây Tạng mà phất cờ khởi nghĩa, kỷ niệm tròn một năm cái gọi là "khởi nghĩa Tây Tạng", lúc đó, Volkswagen của Đức đang có sức che giấu hai nhà máy Volkswagen ở nam bắc của Trung Quốc, chân tướng sự việc hộp số xe
Việc này ở truyền thông trong nước rất ít đưa tin. Nguyên nhân tự nhiên là do xuất phát từ yêu cầu của phương diện kinh tế và chính trị, không muốn tổn thương tình cảm nhân dân nước Đức. Sau khi làm tổn thương tình cảm nhân dân Trung Quốc, nhân dân Trung Quốc miễn cưỡng cười rộng lượng như trước. Rốt cuộc sau lưng là lực lượng gì khiến nhân dân Trung Quốc nghiến răng nghiến lợi nuốt vào trong, sẽ làm mọi người suy nghĩ sâu sa.
Ngoài ra so với hai nước dẫn đầu chống Trung Quốc, việc che dấu phản Trung Quốc của nước Đức rất sâu, hơn nữa là thấm vào tận trong xương.
Tiên phong cấp tiến chống Trung Quốc là có một quốc gia, nó vĩnh viễn đứng phản diện lịch sử, mỗi lần đều chọn hướng sai đứng sai đội, mệnh danh là vùng tồi tệ nhất của Châu Âu - Ba Lan. Ngoài ra một tiên phong cấp tiến khác chống Trung Quốc không cần phải nói, tất nhiên là Anh quốc một nước theo đuôi của nước Mỹ.
Nhưng so sánh nước Ba Lan và nước Anh chống Trung Quốc là ở trước mặt, thương tổn tạo ra với Trung Quốc là không lớn. Việc chống Trung Quốc của nước Đức là sau khi Trung Quốc đạt được lợi ích lớn nhất, lại lần lượt đối chọi với chính trị và kinh tế, thuộc loại điển hình ăn của anh uống của anh rồi trở mặt cho anh một đấm, một tát
Hạ Tưởng không có thành kiến với ô tô của nước Đức, đối với sự nghiêm túc của người Đức cũng rất khâm phục, nhưng đối với sự tính toán và khôn khéo của dân tộc Germain, lại không có quá nhiều thiện cảm. Hành trình lần này tới nước Đức, hắn lại tính toán là chỉ nhìn không nói. Bất luận đối phương thảo luận bất cứ vấn đề chính trị hoặc kinh tế nào, để tránh dẫn tới tranh cãi không cần thiết.
Sau khi chấm dứt các nghi thức cùng ngày, buổi tiệc tối thì Hạ Tưởng không tham gia, mà về phòng, lên mạng một cách yên lặng.
Trước tiên là nói chuyện với Cổ Ngọc.
Cổ Ngọc đặc biệt hài lòng với ô tô mà Hạ Tưởng đã tặng cô, nói là không giống với ô tô trên thị trường, tính năng và điều khiển đều tốt hơn cả. Tất nhiên, là một ấn bản hạn chế, không thể công khai tiêu thụ ra bên ngoài. Mặc dù giống nhau về bề ngoài và kiểu dáng, nhưng từ trong ra ngoài, đều phải tinh tế sang trọng hơn. Nhất định sẽ mang lại cảm nhận khác thường.
Vốn dĩ Cổ Ngọc một mình tĩnh dưỡng trong một thị trấn nhỏ ở châu Âu, đã tĩnh tâm rồi. Hiện tại lại bị sự nhiệt tình của Hạ Tưởng kích động. Cô bảo với Hạ Tưởng, từ giờ cô bắt đầu đi du lịch khắp châu Âu, muốn dùng phong thái cuộc sống hoàn mới đón nhận sinh mệnh sắp ra đời.
Hạ Tưởng sẽ không giống người đàn ông khác thuyết phục Cổ Ngọc từ từ không cần làm loạn, không cần chạy loạn lên, phải an tâm tĩnh dưỡng ở nhà. Hắn chỉ khuyên Cổ Ngọc không nên kích động mạnh, cẩn thận tác động tới thai khí. Đồng thời khi du lịch, phải sắp đặt ổn thỏa tất cả, toàn bộ trợ lý đi theo, chỉ xe cho chuyến du lịch thôi không dưới hai chiếc.
Trợ lý của Cổ Ngọc đều là xuất thân nữ binh đặc chủng, đã là trợ lý, lại là lái xe kiêm vệ sĩ. Có họ bên cạnh, Hạ Tưởng hoàn toàn an tâm. Điều khiến Hạ Tưởng càng yên tâm là Cổ Ngọc tuy gầy yếu, trong lúc mang thai lại không có phản ứng quá mạnh mẽ, lặng lẽ trôi qua.
Trong trí nhớ, khi Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm mang thai, tố chất cơ thể cũng rất tốt, còn Tiếu Giai và Mai Hiểu Lâm phản ứng mãnh liệt, đã nghén một thời gian.
Nói chuyện với Cổ Ngọc một lúc, hạ Tưởng liền khuyên cô đi nghỉ sớm, sau đó hắn lại cùng Quý Như Lan nói mấy câu.
Mạng điện lưới quốc gia và tổ chức điện thế tỉnh Tây đã tiến hành giai đoạn đàm phán cuối cùng. Về mặt mạng lưới điện quốc gia cuối cùng cũng biểu lộ ý lo lắng. Đối với ba điều kiện đã đề xuất của phương diện điện thế tỉnh Tây do Quý Như Lan lãnh đạo chủ yếu, phá lệ đáp ứng được hai điều, chỉ có một điều kiện cuối cùng vẫn còn đang giằng co.
Điều kiện mấu chốt nhất sau cùng, sau khi Quý Như Lan đưa ra điện thế tỉnh Tây thuộc sở hữa của mạng lưới điện quốc gia, cho phép điện thế tỉnh Tây nhập vào tầng giữa của mạng lưới điện quốc gia chỉ là đưa vào tầng giữa không đưa vào tầng cao, vẫn là giữ lại đường sống. Hơn nữa lấy quy mô và thực lực điện thế tỉnh Tây, cũng không có khả năng gia nhập tầng cao.
Mạng điện lưới quốc gia không đồng ý, Quý Như Lan thì không nhượng bộ, liền bị mắc lại ở cửa ải sau cùng Nguồn:
- Không vội! Trước tiên hãy thả lỏng một chút.
Hạ Tưởng nói:
- Tôi cũng nghe thấy tin tức này rồi. Trước cuối năm, có thể tin tức cải cách điện lực lan truyền ra ngoài.
Giám sát điện lực quốc gia sẽ chính thức vạch ra một quy định liên quan đến đầu tư vào ngành sản xuất điện lực. Nội dung không chỉ đề cập tới tiền đầu tư vào nhiệt điện, thủy điện, hạch điện và nguồn năng lượng mới và lĩnh vực phát điện truyền thống. Còn cho phép tài trợ công thẳng vào mắc xích lưới điện tự nhiên lũng loạn của quốc gia. Theo tiết lộ, quy định trong năm sẽ ra sân khấu.
Tuy rằng áp dụng mở rộng đầu tư mạng lưới điện quốc gia, không thể mở rộng hoàn toàn giống mở rộng phát triển các khâu điện lực, áp dụng hình thức "mở rộng bộ phận", tức là chỉ cho phép đầu tư tư nhân và đưa vào hoạt động. Nhưng ít ra cũng vì mở ra một cánh cửa lũng đoạn của mạng lưới điện quốc gia. Hạ Tưởng lợi dụng điện thế tỉnh Tây dùng kế ngựa gỗ thành Troy tiến đánh vào nội bộ mạng lưới điện quốc gia trước, có tác dụng thúc đẩy tích cực.
Cần phải nói, có thể biết trước được phương hướng của chính sách, quả thật là một khoản tài phú to lớn.
- Tình hình mạng lưới điện thì dễ nói. Chỉ là anh vừa rời Tấn Dương, thì cảm thấy toàn bộ tỉnh Tây đều trống vắng, cũng nhanh trở về đi thôi?
Quý Như Lan vừa mới nói chính đáng, bỗng nhiên trở nên dịu dàng vô cùng:
- Em đã xem tin tức trên mạng, một vài Công chúa lưu truyền của Thụy Điển vô cùng coi trọng anh. Anh cũng nên cẩn thận, đừng trở về nước với những chuyện xấu.
- …
Hạ Tưởng không có lời nào để nói, chuyện tốt thì không ra khỏi cửa, chuyện xấu thì lan truyền ngàn dặm. Nhiều chuyện là thiên bẩm của con người trên thế giới, người Thụy Điển của Bắc Âu cũng thích lan truyền tin tức
- Đều nói lung tung, sự việc không có căn cứ. Em tin ư?
Vừa nghĩ không đúng, liền hỏi:
- Em có thể nói tiếng Thụy Điển.
Quý Như Lan cười với vẻ mặt đắc ý:
- Em đúng có thể nói tiếng Thụy Điển, cho nên trực tiếp lên một vài diễn đàn thời sự của Thụy Điển mới xem được bình luận.
Cũng khó trách! Sự kết giao giữa Công chúa và hắn, nhất định không thể đăng tải bản tin trên giới truyền thông Chính phủ. Trong nước cũng không thể có, chỉ lưu truyền trong dân chúng Thụy Điển, lại để Quý Như Lan biết được. Hạ Tưởng đành nói:
- Thực sự, anh chỉ thích con gái Trung Quốc.
- Tin anh mới lạ.
Quý Như Lan lại đùa Hạ Tưởng một câu, xuống mạng.
Sau đó, Hạ Tưởng lại hướng về phía Tào Thù Lê, Liên Nhược Hạm báo bình an.
Liên Nhược Hạm chuẩn bị khởi hành tới nước Mỹ, cô cũng thuyết phục ông nội, phải mang Liên Hạ cùng đi ra nước ngoài.
Hạ Tưởng rất hối tiếc, không thể tự mình đưa tiễn Liên Nhược Hạm và Liên Hạ khởi hành.
Lúc đầu Hạ Tưởng muốn nghỉ ngơi thả lỏng, không ngờ lại nhận được tin tức của Mai Hiểu Lâm. Mai Hiểu Lâm nói, cô đã giải quyết xong thủ tục xuất ngoại của Mai Đình rồi. Mấy ngày nữa sẽ đi, e là không chờ tới ngày hắn trở về.
Hạ Tưởng sững sờ một lúc, không trả lời lại, nhẹ nhàng đóng lại máy tính, đúng dậy đi tới trước cửa sổ, nhìn ra bóng đêm ngoài bán đảo Scadinavia phía ngoài cửa sổ, trong lòng có một chút buồn man mác và không vui.
Cho tới giờ có lẽ Mai Hiểu Lâm sẽ cho rằng hắn không yêu thương Mai Đình. Thực sự không phải vậy, hắn đối với mỗi đứa trẻ đều yêu thương hết lòng. Trở thành một người bố không xứng đáng, luôn lo sợ và ân hận. Nhất là lần trước khi hắn và Mai Đình đi dạo ở Bắc Kinh, sau đó tiếp xúc với Tiếu Giai, thì tình yêu dành cho hai cô con gái còn nhiều hơn là cho con trai.
Có một đứa con trai là thần khí, có một đứa con gái là may mắn. Liên Hạ càng đẹp trai hơn trước kia khiến cho người yêu thích, Mai Đình cũng càng hiểu chuyện hơn trước kia cũng khiến hắn vui mừng. Khi tình yêu của hắn đối với Liên Hạ và Mai Đình đang tràn đầy, hai người lại dời xa tầm mắt của hắn. Thực sự khó tránh khỏi thương cảm.
Nếu hôm nay Liên Hạ và Mai Đình cùng xuất ngoại, còn ít tuổi đã sống một mình bên nước ngoài. Nói vậy sau này trưởng thành cũng có thể tràn đầy thử thách. Cũng không biết Liên Hạ và Mai Đình khi ở nước Mỹ sẽ đi con đường không giống nhau thế nào.
Giống với các ông bố trong thiên hạ, Hạ Tưởng đối với tương lai của Liên Hạ và Mai Đình khi ở nước Mỹ tràn đầy tình yêu tha thiết. Đương nhiên hắn cũng không đoán trước được là, cuộc sống ở Mỹ của Liên Hạ và Mai Đình luôn không cùng xuất hiện. Mãi cho tới nhiều năm sau đó, vì một chuyện lớn mà lần đầu tiên bắt tay.