Hoàng Trạch Danh đang ngủ ở nhà, đột nhiên nhận được điện thoại của Lý Tương. Hoàng Trạch Danh mẫn cảm lập tức ý thức được chuyện tình không đơn giản, vội mặc quần áo rời cửa, đi lên lầu trên, gõ cửa nhà Cục trưởng Công an Hoàng Thao cùng ở trong khu nhà dành cho cán bộ cao cấp. Hoàng Thao cũng rất bất ngờ, đang muốn gọi điện thoại để hỏi, lại nhận được điện thoại của Hạ Thiên Nông.
Hoàng Thao buồn bực mà phẫn nộ dập nhanh điện thoại. Suy nghĩ một lúc, anh ta liền gọi điện cho Chủ nhiệm Văn phòng Cục Công an Thành phố. Nửa giờ sau, Lão Mạnh ngồi xe tới, Hoàng Trạch Danh và Hoàng Thao cùng lên xe chạy tới đồn công an nhà ga.
Hoàng Thao một cước đá văng văn phòng Đồn trưởng, tên béo vừa mới nhận chức Đồn trưởng hai ngày, đột nhiên thấy Cục trưởng Cục công an Thành phố tự mình đến lại nổi giận đùng đùng, sau lưng còn lãnh đạo phân cục và Cục công an thành phố đi theo, trong nhất thời cũng không hiểu được vì cái gì.
Gã kinh sợ mà đứng lên sau bàn làm việc, ra tiếp đón:
- Cục trưởng, các vị lãnh đạo, mọi người đây là…
Chủ nhiệm Văn phòng Cục công an thành phố Lão Mạnh tiến lên vài bước, ghé vào lỗ tai gã bất mãn nói:
- Đồn trưởng Cao, mọi người rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vừa mới để mấy người tiến hành chỉnh đốn tác phong kỷ luật, mấy người liền lạm dụng chức quyền… Nhanh chóng mời đồng chí phóng viên Báo Tân Hải Thần mấy người mang về ra đây cho ta.
Đồn trưởng béo lùn lúc này mới lộp bộp một tiếng, rõ ràng lại. Ban đầu gã là một cảnh sát khu vực ở đồn công an nhà ga, bởi vì rất nhiều cảnh sát khu vực và lãnh đạo đồn bị bắt hoặc tạm thời cách chức điều tra vì chuyện làm ô dù thu phí bảo kê cho gái mại dâm, vốn gã không có cơ hội được đề bạt đột nhiên vận may rơi vào đầu, thăng chức làm Đồn trưởng. Hai ngày này, gã họp trong cục, nghe nói Ngưu Đao kia chính là An Tại Đào, trong lòng liền có vài phần oán giận muốn tìm cơ hội sửa chữa An Tại Đào. Nguồn:
Cảnh sát khu vực đầu định từng thấy An Tại Đào trên TV, trong lúc vô tình gặp An Tại Đào ngoài bến xe, liền bới móc đưa hắn trở về. Vốn muốn giam hắn một ngày làm giảm bớt thói hung hăng chống tiêu cực kia, sau đó liền thả hắn ra. Cảnh sát trị an làm nghiêm, một phóng viên nho nhỏ như hắn cho dù bị bắt nhầm cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn.
Nhưng ai biết, không ngờ tên nhóc này kinh động Cục trưởng Cục công an thành phố, nhân vật số một giới cảnh sát Tân Hải là Hoàng Thao.
Đồn trưởng béo lùn lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sắc mặt bắt đầu tái nhợt.
…
…
Nếu An Tại Đào không phải con rể tương lai của Hạ Thiên Nông, chuyện này cũng không kinh động được trợ lý Chủ tịch Chành phố, nắm quyền Cục trưởng Công an Hoàng Thao. Mà ngay cả bị bắt nhầm, nhiều lắm cảnh sát cũng chỉ thả ra cho xong việc. Cảnh sát bắt nhầm trong lúc làm nhiệm vụ cũng không phải chuyện gì mới. Nói cách khác, nếu An Tại Đào chỉ là một phóng viên nhỏ bình thường, vậy hắn cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn. Nhiều lắm, là đưa ra ngoài ánh sáng trên báo một lần, loại đưa ra ngoài ánh sáng này có thể gây áp lực cho giới cảnh sát hay không, vẫn là một ẩn số.
Nhưng nói cách khác, cũng bởi vì điều này, lúc này An Tại Đào mới không thể không tiếp nhận Hoàng Thao bày mưu đặt kế hòa giải, rời khỏi đồn công an trong tiếng xin lỗi liên tục của Đồn trưởng béo lùn và cảnh sát đồn công an nhà ga.
Đương nhiên, đồn công an nhà ga lại phải thay Đồn trường, Đồn trưởng béo lùn mới nhận chức chưa tới ba ngày đã bị xuống rồi.
Tuy rằng Hoàng Trạch Danh không thể không cho Hoàng Thao thể diện, đáp ứng không đưa việc này ra ngoài ánh sáng. Nhưng lửa giận trong lòng ông ta lại bị dấy lên. Tuy rằng An Tại Đào không nói gì thêm, nhưng trong lòng hai người đều hiểu được, bên trong Thần báo có người lật trần chuyện hắn dùng bút danh Ngưu Đao, về phần có phải là ý định ác ý hay không thì chưa biết được.
Không tuân thủ kỷ luật đạo đức nghề nghiệp tin tức tối thiểu nhất, coi nghiêm lệnh của Hoàng Tổng biên ông đây như gió thoảng bên tai, điều này khiến Hoàng Trạch Danh cảm thấy cực kỳ phẫn nộ. Ông ta cắn chặt răng:
- Tiểu An, cậu đi trước đi, việc này tôi sẽ có sắp xếp.
An Tại Đào cười cười, cũng không nói gì. Thông minh như hắn, biết lúc này nói gì cũng là dư thừa.
Tuy rằng ở giữa có một trận sóng gió náo loạn như vậy, nhưng bữa cơm chiều hai nhà sắp xếp gặp mặt vẫn tiến hành đúng hạn. Trên bàn cơm, vợ chồng Hạ gia thái độ ôn hòa, nói chuyện hiền lành. An Nhã Chi luôn lo lắng, nếu thân gia hỏi đến cha Tiểu An, bà nên ứng đối thế nào? Cũng may vợ chồng Hạ Thiên Nông không hề nhắc đến vấn đề này, điều này khiến An Nhã Chi thả lỏng tâm tình.
An Nhã Chi cùng vợ chồng Hạ Thiên Nông xác định chuyện đính hôn như vậy. Tuy rằng An Nhã Chi kiên trì hết thảy công việc đính hôn do An gia làm, Hạ gia cũng không phản đối, nhưng thật ra An Nhã Chi hiểu được, có lãnh đạo thành phố Hạ Thiên Nông, loại chuyện này tất nhiên sẽ có rất nhiều người chạy chân hỗ trợ xử lý, việc cần hai mẹ con bà làm thật ra không còn nhiều nữa. Nếu Hạ gia định ra ngày đính hôn, chắc chắn là sớm đã có chuẩn bị.
Ngày hôm sau, đầu tiên Hoàng Trạch Danh khẩn cấp mời dự họp Đảng ủy và Đảng ủy, sau đó mời toàn bộ cán bộ công nhân viên chức trong tòa soạn. Trong đại hội, Hoàng Trạch Danh tìm từ rất nghiêm khắc, luôn nhắc lại và nhấn mạnh kỷ luật nghề nghiệp.
- Đây là sỉ nhục của tòa soạn chúng ta, theo tôi được biết, trong ngành còn chưa xuất hiện sự kiện để lộ bí mật tồi tệ như vậy… Một khi tra ra là ai trái với kỷ luật nghề nghiệp để lộ thân phận phóng viên điều tra ra bên ngoài, mặc kệ là ác ý hay là vô ý, tòa soạn đều sẽ xử lý nghiêm túc… Tôi hy vọng, tất cả đồng nghiệp tòa soạn có thể nhận thức được, chúng ta là phóng viên là ông vua không ngai thần thánh, nếu không thể tuân thủ kỷ luật và đạo đức nghề nghiệp lấy tin tối thiểu, tôi nghĩ, cũng không cần tiếp túc làm công việc này nữa…
Hoàng Trạch Danh ở trên đài phẫn nộ vỗ bàn, Hồ Dũng dưới đài hết hồn, mạnh mẽ tự kiềm chế nỗi lòng bối rối của mình, giả bộ kinh ngạc, các phóng viên bên người nhỏ giọng nghị luận.
====
Buổi sáng thứ hai, An Tại Đào đứng ở cửa phòng họp, lấy lại bình tĩnh. Bên trong, đang mời dự họp hội nghị thường kỳ của bộ máy lãnh đạo tòa soạn. Hắn nhẹ nhàng gõ cửa, đẩy cửa đi vào.
Chín lãnh đạo cao nhất tòa soạn kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn An Tại Đào, Triệu Sách nhíu mày:
- Tiểu An, cậu có chuyện gì? Các lãnh đạo đang họp, cậu lui ra ngoài trước.
An Tại Đào cười cười, đi qua đặt chín tấm thiệp mời trong tay trước mặt Triệu Sách, cất cao giọng nói:
- Các vị lãnh đạo, chiếm vài giây của các vị lãnh đạo… Các vị lãnh đạo, đêm nay tôi cử hành tiệc đính hôn ở sơn trang Giả Nhật, rất hân hạnh được đón tiếp các vị lãnh đạo…
Nói xong, An Tại Đào xoay người ra ngoài.
An Tại Đào trở lại Văn phòng Ban Tin tức, thấy các phóng viên đang túm năm tụm ba tại một chỗ nhỏ giọng nghị luận cái gì. Kỳ thật, An Tại Đào không cần nghe, cũng biết mọi người đang đoán rốt cuộc là ai có thể lấy được vị trí Phó trưởng ban Tin thứ ba. Đương nhiên, cán cân suy đoán luôn lắc lư giữa Phó Thụy Vân và Hồ Dũng, trên cơ bản không có mấy người xem trọng An Tại Đào.
Kinh nghiệm lý lịch nông cạn tất nhiên là một vấn đề, nhưng cũng không phải vấn đề quan trọng nhất. Kinh nghiệm lý lịch nông cạn, bằng vào năng lực nghiệp vụ và thành tích nghiệp vụ hiện tại của An Tại Đào, nếu tòa soạn đề bạt hắn làm Phó trưởng ban, cũng không có gì. Không phải Tôn Lan là người ngoài ngành cái gì cũng không hiểu đã làm Trưởng ban Tin tức hai năm sao? Mà hiện giờ, người ta cũng thành lãnh đạo cao tầng đứng đầu tòa soạn.
Cho nên, quan trọng nhất chính là có hậu trường và quan hệ hay không.
Trong mắt mọi người, tuy rằng An Tại Đào không tồi, nhưng không có quan hệ cứng rắn. Mà hai người trước được đề cử, một là tình nhân hiện tại của một lãnh đạo, đã có vị lãnh đạo này ra sức ủng hộ; người sau thì có Cục trưởng Giáo dục khơi thông trước sau.
Ngày cạnh tranh vị trí tới gần, các tin đồn đều đã truyền ra. Có người nói, Trương Đạo Luân đi tìm gặp riêng Hoàng Trạch Danh và các lãnh đạo khác, cố gắng tranh thủ vị trí này cho Phó Thụy Vân; mà Hồ Dũng hiển nhiên càng không cam rớt lại phía sau, nghe nói Cục Giáo dục cho tòa soạn mười danh ngạnh tiến vào trường Trung học số một Tân Hải, hai trung học trọng điểm nổi tiếng Tân Hải còn lần lượt thuê Hoàng Trạch Danh làm phụ đạo viên ngoài trường.