Lâm Tuyền và cha rời trường về nhà, nhìn đoàn xe dưới lầu là biết Khổng Lập Dân, Lưu Hoa Đông tới rồi, nhưng lên nhà mở cửa ra vẫn giật mình, may mà nhà rộng tới mét vuông, nếu không đã chẳng chứa nổi bằng ấy người.
- Sao thế, làm gì mà đông vậy, hôm nay tôi có mời khách đâu.
Lâm Tuyền vừa thay dép vừa chào hỏi mọi người:
Trương Bích Quân trách hỏi:
- Tổng giám đốc, sao anh lại tắt máy, làm tôi gọi mãi không được.
Lâm Tuyền lấy cái Nokia cũ kỹ ra xem:
- À, tại bận tra điểm thi, có chuyện gì?
- Anh quên hôm nay giao đề án lên UBCK à?
- À, giao chưa?
Trương Bích Quân bị giọng hờ hững của y làm phát điên:
- Chuyện lớn như thế, anh không tỏ ra hưng phấn một chút, kích động một chút à?
- Ồ, vậy tôi khẩn trương một chút.
Lâm Tuyền nhún vai, song vẫn tỏ thái độ phối hợp:
- Giao chưa, kết quả thế nào rồi.
- Đương nhiên là giao rồi.
Trương Bích Quân kéo ghế ngồi xuống, biết Lâm Tuyền không kích động nổi:
- Anh không muốn biết bên Lệ Cảnh có phản ứng gì à?
- Muốn chứ.
- Muốn sao anh không hỏi?
Trương Bích Quân sắp mất hết kiên nhẫn rồi:
- Tôi không hỏi, cô có thể nhịn không nói được sao?
Trương Bích Quân há hốc mồm, định phản bác, song không nói nổi, sự thực là thế, song người ta là mỹ nữ, trước mặt ông chủ trẻ này chẳng khác gì xương khô. Đám Cố Hiểu Linh không nhịn nổi cười.
Khổng Lập Dân lên tiếng nói đỡ Trương Bích Quân:
- Chúng tôi khẩn trương nửa ngày, lau mồ hôi nửa ngày, cậu thì dửng dưng như không.
Lâm Tuyền ngồi xuống chiếc ghế Phương Nam nhường cho, vẫn còn hơi ấm cô để lại, mùi hương và hơi ấm trên cơ thể cô đã thành thứ thuộc phiện với y rồi, Lâm Tuyền nhấp một ngụm trà, nói:
- Rồi cô nói đi, Lệ Cảnh có phản ứng gì?
Trương Bích Quân hít một hơi lấy lại bình tĩnh báo cáo:
- Trần Minh Hành đưa ra một phương án không ai ngờ tới, tổng công ty xây dựng tăng phát hành .% cổ phiếu, giá trị sẽ tính theo giá bình quân phiên giao dịch từ khi đề án được thông qua, số tiền thu được trong lần phát hành cổ phiếu này sẽ dùng để mua cổ phần của Quốc tư ủy để gạch bỏ, cổ phiếu phát hành trong vòng hai năm không thể tiến vào thị trường cấp hai lưu thông.
- Ha ha ha, Trần Minh Hành đang mong cổ phiếu tăng vọt đây, quan trọng là phải xem khi nào đề án được cổ đông thông qua. Giá trị bình quân hai mươi phiên giáo dịch là cao hơn tới - % giá trị hiện nay, giá cổ phiếu tăng phát chỉ từ . - ., phương án này thông qua sẽ không thành vấn đề, hơn nữa còn cho chúng ta đủ lợi nhuận, để chúng ta thu tay. Ngoài ra chắc chắn bước tiếp theo Lệ Cảnh sẽ chỉnh hợp mảng địa ốc vào tổng cty xây dựng, như thế khoản vay chiếm dụng sẽ hóa thánh không rồi.
Lâm Tuyền nói tới đó nhìn Khổng Lập Dân ngồi bên Trương Bích Quân:
- Chú Khổng nghĩ sao?
- Trong nước còn chưa có giải pháp đề phòng cổ đông nắm cổ phần tuyệt đối xâm phạm lợi ích cổ đông vừa và nhỏ, cho nên phương án này sẽ được thông qua, Trần Minh Hành nắm quyền chủ đạo trọng tổ, trước khi trọng tổ sẽ đem toàn bộ tài sản có giá trị của Địa ốc Lệ Cảnh chuyển cho tập đoàn Lệ Cảnh, rồi đem mảng địa ốc sát nhập vào tổng cty xây dựng, xóa đi khoản vay chiếm dụng. Đó là cách làm tác động ít nhất tới địa ốc Lệ Cảnh, trọng tổ xong, tổng cty xây dựng khôi phục công năng huy động vốn, có lẽ càng có lợi với Địa ốc Lệ Cảnh, vừa giám đượt tốn kém, lại che dấu được vấn đề.
Lâm Tuyền nhíu mày, dù thế nào Liên hợp Tĩnh Hải cũng sẽ chiếm lợi trong đó, mà lợi nhuận này do Lệ Cảnh nhả ra, nhưng đó chỉ là món lợi nhỏ so với số tài sản chúng chiếm đoạt của quốc gia.
Lúc cổ phiếu tổng cty xây dựng đạt giá trị tối đa hơn đồng, tổng cổ phiếu cơ bản triệu, giá trị tới - tỷ, cổ phần quốc hữu chiếm %, cổ phiếu tầng quản lý do Trần Minh Hành đại biểu chiếm %, qua nhiều lần tăng phát hành cổ phiếu, gom được hơn tỷ, cổ phiếu cơ bản tăng lên tỷ, nhưng giá trị chỉ còn hơn đồng, tài sản quốc hữu giảm xuống triệu. Trần Minh Hành lại lấy quyền mua lại cổ phiếu tăng phát với giá thấp, thu lại một phần cổ phiếu lưu thông, thành đại cổ đông của tổng cty xây dựng, tập đoàn Lệ Cảnh hút máu của tổng cty xây dựng, chưa tới mười năm đã biến thành đại tập đoàn tài sản tỷ, Tập đoàn Đông Đô cũng phải đứng sau.
Địa ốc Lệ Cảnh tài sản tỷ chỉ là một bộ phận của tập đoàn Lệ Cảnh, dưới tên tập đoàn Lệ Cảnh còn có khách sạn Tây Thành sao, khách sạn Tĩnh Hải sao, trung tâm mua sắm Đại Thế Giới. Đều là ba tòa nhà do tổng cty xây dựng trang hoàng, về sau qua quan hệ tài vụ phức tạp, chuyển cho Lệ Cảnh với giá chưa bằng một nửa, đã thế Lệ Cảnh tới nay còn chưa trả triệu đồng tiền nhà.
Lâm Tuyền ngẩng đầu lên, nói:
- Phản ứng của Trần Minh Hành không nằm ngoài dự liệu của tôi, đây cũng là phương án có lợi nhất của Lệ Cảnh. Như thế vừa phòng ngừa tranh đoạt khống chế ở thị trường cấp hai, Liên hợp Tĩnh Hải lại có lợi, tất nhiên bán cổ phần kiếm lãi, chúng ta rút ra sớm, sẽ giúp bọn chúng ức chế giá cổ phiếu tăng lên. Nếu chúng ta bán ra sau khi chúng tăng phát hành cổ phiếu, bị bọn chúng cắn trả. Trần Minh Hành đang ép tôi bỏ bài tẩy chưa lật đây, đúng là một đối thủ đáng mong đợi.
Khổng Lập Dân không quên hỏi một câu:
- Tiếp theo Liên hợp Tĩnh Hải có hành động gì?
- Xem xem phương án có thể thông qua đại hội cổ đông không đã, dù sao Liên hợp Tĩnh Hải thu lợi là chắc chắn, không cần quá nóng lòng.
Phương Nam cũng nói:
- Nhìn qua phương án này không khác gì Lệ Cạnh trực tiếp mua cổ phần của Quốc tư ủy, đều là .%.
- À, tăng phát hành cổ phiếu có tác dụng nhất định ức chế giá cổ phiếu, còn đảm bảo trong toàn bộ quá trình, không nằm ngoài sự khống chế của bọn chúng.
Hôm sau, tổng công ty xây dựng giao dịch trở lại, cổ phiếu tăng %.
Ngày thứ ba, lại ngừng giao dịch, mở đại hội cổ đông lâm thời, thẩm duyệt phương án tăng phát, đối tượng gồm Lệ Cảnh và bốn công ty lớn phía dưới tập đoàn Lệ Cảnh. Vì tăng phát xong sẽ mua lại cổ phiếu của quốc tư ủy rồi hủy bỏ, cho nên Quốc tư ủy nằm ngoài đối tượng tăng phát. Đan Nguyên đại diện cho Liên hợp Tĩnh Hải tham gia đại hội cổ đông lâm thời này, không có gì ngạc nhiên, phương án thuận lời thông qua.
Ngày thứ tư, Lâm Tuyền dẫn đám Tiêu Lỵ Lỵ tới Kiến Nghiệp, tổng công ty xây dựng khôi phục giao dịch, cổ phiếu lại tăng giá, xem ra trò này còn tiếp tục một thời gian.
Chiếc xe thương vụ Becken màu đen xì xì diện mạo không ra sao mở cửa ra, đám Tiêu Lỵ Lỵ mới sửng sốt vì sự xa hoa bên trong, nhưng có điều làm Tiêu Lỵ Lỵ kinh ngạc nhất là Phương Nam từ bên trong mở cửa cho bọn họ.
Nếu như nói hai năm trước, Phương Nam ăn điểm ở vẻ ngoài nhu mì thật thà, đem so với mỹ nữ như Diệp Linh Thư vẫn còn thua sút, hiện giờ cô dung nhan lộng lẫy, mặc chiếc váy đỏ rực xếp nếp bằng chất liệu lụa mềm mại ôm lấy cặp mông tròn, càng thể hiện vẻ đẹp thành thục quyến rũ của cô, mái tóc màu tía nhạt, cái cổ sáng bóng mang dây chuyền ngọc trai, khí chất cao quý mà điềm tĩnh, làm hai cô bé Tiêu Lỵ Lỵ, Văn Nhàn nổi tiếng xinh đẹp ở trường trở nên rụt rè tự ti.
Lâm Tuyền đứng sau giục:
- Sao các em còn chưa lên xe?
"Dạ!" Tiêu Lỵ Lỵ thấy Phương Nam nhường chỗ mới cúi đầu bước lên, lúc này phát hiện khoang xe cao thế nào, cô đi giày cao gót mà không cần khom mình, Văn Nhàn cao m chỉ cần hơi khom một chút. Trương Giới nhìn thấy Phương Nam nở nụ cười chào thì ngơ ngơ nhìn, đến khi Văn Nhàn giật tay áo mới tỉnh lại, mặt đỏ tía tai không còn dám nhìn Phương Nam nữa.
Lâm Tuyền cũng cười, đến y quen tới từng tấc da thịt của Phương Nam mà thi thoảng vẫn còn sững sờ vì phong tình cô thể hiện ra nữa là chàng trai ngây ngô như Trương Giới, gọi điện bảo Quý Vĩnh cho xe lên đường.