Quan Thương

chương 245: phong vân lại nổi lên (2-3-4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời này đáng lẽ do Cảnh Nhất Dân hỏi mới đúng, Dương Đắc Chí nhìn ông ta, thấy Cảnh Nhất Dân ra hiệu mới trả lời:

- Đây cũng là chỗ rất kỳ lạ, nghiệm thu trì hoãn sau khi thông xe nửa tháng.

Lâm Tuyền ngồi phịch xuống ghế, Cảnh Nhất Dân lúc này lại bình tĩnh uống trà:

- Cháu nhìn ra cái gì rồi?

- Lệ Cảnh không không định để nghiệm thu thông qua, công trình cầu Ngũ Nhất mới có triệu, Trần Minh Hành đâu có ngốc kiếm tiền trong đó, nhất là vào thời điểm hiện tại, ông ta cần càng thêm thận trọng.

Lâm Tuyền bảo Diệp Chiếu:

- Anh Diệp, anh bật máy vi tính vào mạng đi, lát nữa mọi người sẽ hiểu dụng tâm thật sự của Lệ Cảnh.

Mở biểu đồ cổ phiếu , Lâm Tuyền thở dài, cuối năm ngoái y trở về, không quan tâm tới cổ phiếu nữa, chỉ yêu cầu Đan Nguyên giám sát tình hình cải tổ. Không ngờ tổng công ty xây dựng từ háng hai ngoan cường bước vào xu thế tăng giá, nay giá cổ phiếu đạt tới . đồng, tăng so với cùng kỳ năm ngoái bốn lần.

- Lệ Cảnh nắm % cổ phiếu, trong đó cổ phiếu lưu thông là %, giá trị đạt tới . tỷ, thao túng giá cổ phiếu kiếm lời mời là vơ vét tiền thực sự.

- Quá trình trọng tổ của tổng cty xây dựng rất thuận lợi, Lệ Cảnh nắm cổ phiếu lâu dài cũng không lo mất giá, dù muốn huy động vốn cũng không cần bán ra cổ phiếu lưu thông xong, chơi một đòn ngầm chứ.

Liễu Diệp Thiên chủ quản công nghiệp, kiến thiết nên rất am hiểu chuyện kinh tế.

- Địa ốc lên cơn sốt quyết định hướng đi của tài chính, dự kiến TTCK trong tương lai sẽ rơi vào một quãng thời gian dài mù quáng, Trần Minh Hành cũng nhận thức rõ ràng được việc này, vụ tranh đoạt cổ phần với Liên hợp Tĩnh Hải khiến Lệ Cảnh tiêu hao gần triệu, trong qua trình trọng tổ, lại tiêu hao triệu nữa tăng phát, hiện Lệ Cảnh đã giật gấu vá vai, thị trường địa ốc lại nóng như thế, Lệ Cảnh tất nhiên muốn ra sức mua đất. Còn tại sao chơi chiêu hiểm này là muốn đẩy cổ phiếu xuống đáy vực, để có thể thao tác lần nữa. Còn một điểm này, trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có triệu cổ phiếu, Lệ Cảnh cũng muốn cắn Liên hợp Tĩnh Hải một cái.

Ánh mắt Lâm Tuyền cho thấy sự khinh bỉ của y, trước kia nhờ cổ phiếu tăng giá, bán đi với giá cao, số cổ phiếu nắm trong tay là lãi ròng, vả lại cho dù không có Dương Đắc Chí bắn tin, chẳng lẽ đám Đan Nguyên toàn hạng ăn không ngồi rồi?

Y có thể mường tượng ra kế hoạch của Lệ Cảnh, trước tiên đẩy cổ phiếu lên rồi bán ra với giá cao, số tiền thu được sẽ lập một công ty mới, cùng lúc đó tin tức công trình cầu Ngũ Nhất có vấn đề giáng một đòn chí mạng vào cổ phiếu , bọn chúng vừa thành công lấy được tiền lại vừa chơi Liên hợp Tĩnh Hải một vố.

Bước tiếp theo tất nhiên mua lại cổ phiếu với giá thấp, lại đem hạng mục công ty mới thành lập kia chỉnh hợp vào tổng cty xây dựng, đẩy giá lên lần nữa.

Trần Minh Hành bao năm qua không biết tiến bộ, vẫn dựa vào tổng cty xây dựng để cướp tiền của người khác, Lâm Tuyền đầy đủ lý do xem thường ông ta.

Cảnh Nhất Dân phẫn nộ vỗ bàn:

- Lệ Cảnh dám lấy kiến thiết tân khu ra thao túng giá cổ phiếu.

Đáng thương nhất là dân chơi cổ phiếu, bọn họ mua vào với giá cao, trong thời gian chưa tới ba tháng, cổ phiếu trong tay bọn họ sẽ có giá chưa bằng /, lúc đó khóc không ra nước mắt.

Tổng cty xây dựng hoàn toàn trở thành công cụ của Lệ Cảnh, trắng trợn, vô xỉ, Trương Minh Hành không phải là doanh nhân, ông ta là hạng sâu mọt lợi dụng quan thương câu kết hút máu người khác, có điều Lâm Tuyền không phẫn nộ như Cảnh Nhất Dân, trong lòng thầm tĩnh toán chu kỳ Lệ Cảnh cần xuất hàng, Trương Giai Minh đúng là quá nóng vội, trong chu kỳ mấy tháng đó, Liên hợp Tĩnh Hải đều có thể bất chấp tổn thân đả kích hắn.

Lâm Tuyền gọi điện ngay cho Đan Nguyên:

- Tôi là Lâm Tuyền đây, lập tức tiệu tập nhân viên phòng chứng khoán, từ ngày mai bán ra , nếu phát hiện Lệ Cảnh có dấu hiệu khác thường, trực tiếp đánh nó xuống đáy luôn, không cần quan tâm tới tổn thất, phải kéo chân Lệ Cảnh, không cho bọn chúng tháo chạy.

bán ra với giới hạn giá thấp nhất có thể so giá thị trường, gọi là limit down, ít nhất theo mình hiểu là thế.

- Tổng giám đốc, chuyện gì thế ạ?

Đan Nguyên tay còn đang bóp vú vợ, Liên hợp Tĩnh Hải thời gian qua đang thảo luận nâng hắn lên chức phó tổng giám đốc, toàn thân trong tâm trạng hưng phấn, phải tìm vợ phát tiết. Lúc này nghe Lâm Tuyền ra lệnh thế thì xìu xuống luôn, nếu đem đánh xuống đáy, Liên hợp Tĩnh Hải tổn thất tới triệu:

- Thời gian qua Lệ Cảnh tạo thế đẩy giá lên, tôi biết bọn chúng sắp tung cổ phiếu ra, đang định mai xin chỉ thị tổng giám đốc, Liên hợp Tĩnh Hải cũng thừa cơ xuất hàng, song không cần làm thế ...

- Trước kia tôi có nói với anh một câu, có còn nhớ không?

- Tổng giám đốc.

Đan Nguyên vỗ trán:

- Anh nói nhiều lắm, làm sao tôi nhớ được.

- Chúng ta chỉ cướp của kẻ cướp, không cướp của nông dân.

- À đúng, tôi nhớ rồi ...

Đan Nguyên kẹp điện thoại vào cổ, chắp tay xin lỗi cô vợ đang nhìn mình ai oán, cúi người lấy quần áo:

- Tôi lập tức tới công ty, thao tác cá chết lưới rách này đâu cần toàn bộ mọi người ra tay? Kinh động Lệ Cảnh thì không hay, chỉ cần tôi và lão Triệu là đủ, hay là tổng giám đốc cũng tới chơi, đem mấy trăm triệu ra phá lung tung một phen cũng sảng khoái lắm.

- Biến, tôi làm gì có thời gian.

Lâm Tuyền miệng thì mắng, có điều rất động lòng:

- Mà tổng giám đốc vừa mới ở chỗ Vệ Tư Minh mà, sao đột nhiên lại quan tâm tới TTCK?

Lâm Tuyền đem chân tướng kể cho hắn:

- Nếu Lệ Cảnh không dùng thứ thủ đoạn khốn kiếp này, có lẽ tôi còn tha cho chúng một đường sống ..

- Đcm ..

Đan Nguyên chửi hết sức thô tục:

- Trước kia tôi cũng bị loại khốn kiếp này ép cho thiếp chút nữa nhảy lầu tự tự, tổng giám đốc cứ quyên tâm, Lệ Cản không chạy thoát được đâu.

Lâm Tuyền cúp điện thoại, bảo Dương Đắc Chí:

- Giám đốc Dương, những lời của anh hôm nay ít nhất có thể khiến hàng nghìn người dân chơi chứng khoán thoát khỏi lò lửa, nếu anh rời khỏi tổng cty xây dựng, Thiên Tinh Hồ, Tân Năng Liên Hợp, tất cả những xí nghiệp dưới tên tôi đều có chỗ sẵn sàng.

Dương Đắc Chí chỉ gặp Lâm Tuyền một lần khi y đưa Trần Phi Lăng về khách sạn, khi đó có tin đồn y là ông chủ đứng sau Liên hợp Tĩnh Hải, nhưng không được chứng thực, Lâm Tuyền lại rất ít lộ diện ở trường hợp công chúng, nên tới giờ ông ta vẫn nửa tin nửa ngờ về thân phận của Lâm Tuyền.

Liễu Diệp Thiên nói:

- Tôi thấy anh nên nghỉ một thời gian đã, ngày mốt có đoàn khảo sát Châu Âu, tôi điền tên an vào, đợi chuyện lắng xuống hãy suy tính ...

- Thế cũng tốt.

Lâm Tuyền quay sang hỏi:

- Chú Cảnh, cầu Ngũ Nhất thuộc phạm vi đốc sát của Trương Quyền, tổng giám đốc tổng cty xây dựng là con trai ông ta, có nên vận động một chút, đề Trương Quyền lui về?

Thần kinh Liễu Diệp Thiên run lên, không cần biết Trương Quyền đi đâu, thị trưởng chắc chắn sẽ là cái ghế của ông ta, nín hơi đợi ý kiến của Cảnh Nhất Dân.

Cảnh Nhất Dân ngẫm nghĩ nói:

- Cứ xác định xem cầu Ngũ Nhất có vấn đề không rồi hẵng hay.

Lâm Tuyền gật đầu:

- Cháu về trước chuẩn bị đối phó với bọn chúng.

Hôm sau thứ tư, TTCK mở cửa lúc giờ, cổ phiếu vẫn tiếp tục xu thế tăng giá, so với giá đóng cửa . hôm qua đã tăng lên % thành ..

Trương Đào nhìn chằm chằm vào màn hình, lệnh thao tác viên đặt lệnh mua lớn ở vị trí thứ hai, thứ ba, thứ tư. Thời gian qua bằng đủ loại thao tác đã kéo vọt giá cổ phiếu lên %, theo kế hoạch hôm nay tiếp tục tung quả bom khói cuối cùng, đẩy giá cao lên tối đa, sau đó thừa cơ bán ra, trong vòng một tháng tiếp đó, sẽ biến cổ phiếu thành tiền thật bạc thật, trước tháng sẽ bán toàn bộ hơn triệu cổ phiếu lưu thông trong tay.

Trương Giai Minh đi tới, theo dõi màn hình một lúc rồi hỏi:

- Phía Liên hợp Tĩnh Hải có động tĩnh gì không?

- Phòng chứng khoán bên đó mấy ngày qua có hoạt động phối hợp cùng Đh Tĩnh Hải, chừng giờ đã lên xe tới Đh Tĩnh Hải rồi.

- Ồ, Lâm Tuyền rảnh rang thật, xem ra y không có động tác gì đâu, xuất hàng đi.

Trương Giai Minh mượn ánh phản chiếu từ màn hình vuốt lại tóc, xác định không có sợi nào lệch khỏi hàng mới rời đi. Đây là một tòa biệt thự dưới quyền sở hữu của Lệ Cảnh, an ninh được bố trí chặt chẽ, chỉ có duy nhất một lối ra vào, Trương Đào và tám thao tác viên đã sống khép kín trong biệt thự này nửa tháng rồi, chỉ có bên ngoài liên lạc vào, bọn họ không thể liên lạc với bên ngoài, ngay ăn uống ị đái cũng ở đây luôn. Trương Đào bị đưa tới đây mới biết được mục đích, tiếp đó liền bị hạn chế hành động.

Trương Đào thấy Trương Giai Minh quá cẩn thận rồi, có thể phối hợp với Liên hợp Tĩnh Hải kiếm lợi cơ mà, chu kỳ xuất hàng dài một chút, động tĩnh lớn như thế, Liên hợp Tĩnh Hải không thể không chú ý, nếu không phối hợp tốt, có khi tăng thêm tổn thất không cần thiết.

Trương Đào tiếp tục ra lệnh đẩy giá lên, chuẩn bị tới giá . sẽ từ từ xuất hàng, cổ phiếu trong tay người chơi cổ phiếu và cơ cấu đầu tư không nhiều, cho nên đẩy giá lên cao % chỉ tốn triệu.

- Không rút được, hai đơn bán . và không rút được nữa ...

Một thao tác viên kêu lên:

Giá cổ phiếu hiện tại là ., hai đơn bán . và . không xuất hiện ở màn hình, chỉ có tiến vào giao diện giao dịch mới nhìn thấy, Trương Đào chạy ra xem, không biết có chuyện gì?

- Giao dịch rồi, hai đơn bán đó giao dịch rồi.

Thao tác viên lại kêu lên:

- Dân cổ phiếu giờ ngu quá, chúng ta treo giá mua ., bọn họ lại chọn giao dịch với giá thấp.

Trương Đào không để ý, nói:

- Khả năng đối phương thao tác nhầm, cứ tiếp tục đẩy giá lên đi, dụ cho bọn họ vào.

Tới trưa, tiêu hao triệu mà chưa nâng được cổ phiếu lên ., Trương Đào phát giác ra có chuyện lạ, buổi chiều đột nhiên có một giao dịch lớn triệu cổ phiếu nhấn chìm tất cả, giá cổ phiếu tức thì tụt xuống ..

Trương Đào còn nhìn giao dịch đó mà choáng váng, trên màn hình chi chít giao dịch lớn đơn vị, khoản giao dịch vừa rồi ít nhất tiêu hao của bọn họ triệu, hắn cuống cuồng chạy vào phòng nghỉ của Trương Giai Minh, chẳng kịp gõ cửa đã xông vào, Trương Giai Minh đang nằm úp lên cô thư ký xinh đẹp.

Mỗi đơn vị là cổ phiếu.

Cả hai người giật mình quay đầu lại, nhìn Trương Đào không mời mà tới, kinh ngạc tới mức quên cả đuổi hắn ra hay lấy chăn che cơ thể trần chuồng của bọn họ.

Trương Đào cũng trố mắt, cô thư ký kia, thường ngày thư ký xinh đẹp đeo cái kính cận này cứ ôm tài liệu cúi đầu theo Trương Giai Minh, bộ dạng đáng thương, làm người ta dễ liên tưởng tới cô gái hiền lành bị ông chủ bóc lột. Gặp hắn, cô thư ký ấy hay cười bẽn lẽn, làm Trương Đào không tránh khỏi sinh ra tơ tưởng, không ngờ cùng Trương Giai Minh ... hơn nữa cả phóng khoáng chuyện chăn gối như Điền Lệ cũng chưa bao giờ cho hắn chơi chỗ đó.

Cô thư ký phản ứng trước tiên, thét lên kéo khăn mặt che lấy thân trên, hạ thể trắng trẻo thì lộ hết ra ngoài.

- Có chuyện gì mà cuống lên thế?

Trương Giai Minh chẳng ngại có người nhìn cơ thể trần truồng của mình, thong thả lấy khăn giấy lau khô dịch thể trên người rồi lấy quấn áo mặc vào.

Trương Đào tuy có chút hụt hẫng vì hình tượng đổ vỡ, nhưng nhìn thân thể cô thư ký lõa lộ, cổ họng khô rang, Trương Giai Minh không đuổi hắn đi, hắn cũng nhân cơ hội nhìn cho đã:

- Liên hợp Tĩnh hải có hành động rồi.

- Sao có thể chứ?

Trương Giai Minh không đủng đỉnh được nữa, vừa mặc áo sơ mi vừa chạy ra ngoài.

Trương Đào luyến tiếc nhìn cô thư ký một cái mới chạy theo, đến phòng thao tác thấy Trương Giai Minh toát mồ hôi nhìn màn hình:

- Đúng là đơn bán lớn của Liên hợp Tĩnh Hải chứ?

- Ngay đầu giờ chiều đã tung ra triệu cổ phiếu, chúng tôi rút không được, tiêu hao một lúc triệu, trừ Liên hợp Tĩnh Hải còn ai có thể liền một lúc bán ra nhiều cổ phiếu như thế.

Trương Đào nói:

- Lúc nãy giao dịch lớn đó đã tăng tới đơn vị, năm đơn mua phía dưới cộng lại có đơn vị.

Đối phương như phát hiện Trương Giai Minh xuất hiện, đơn bán lớn tức thì rút hết đi, chỉ còn lại đơn vị, nhưng là đơn mua tương đối lớn.

Lâm Tuyền lúc này đang ung dung ngồi trên ghế sô pha, nói với Đan Nguyên, Triệu Chí Quốc:

- Nếu chụp ảnh được mặt bọn chúng lúc này nhỉ, tôi sẵn sàng bỏ ra triệu mua một tấm.

Phương Nam lườm y một cái, mắng:

- Tiểu nhân đắc chí.

Tuy hiện giờ quan hệ chưa công khai, nhưng Phương Nam trước mặt người quen biết không còn cố ý đóng vai trợ thủ Lâm Tuyền nữa rồi.

Lâm Tuyền cười ha hả, vỗ vai Đan Nguyên:

- Cho anh cơ hội giải trí đó, nhớ để người chơi cổ phiếu nhỏ cơ hội bỏ chạy, nếu không ảnh hưởng rất ác liệt.

Dân chơi cổ phiếu nhỏ mới nhảy vào cổ phiếu bị đơn bán lớn kia làm giật mình, vội vàng hủy giao dịch, giá cổ phiếu tụt thẳng xuống .. Hai giờ chiều, đơn bán lớn kia triệt tiêu, Trương Giai Minh đich thân tọa trấn, cẩn thận kéo giá lên ., tới h , lại một đơn bán lớn nuốt hết tất cả đơn mua, giá cổ phiếu tụt xuống ., nhưng không treo bất kỳ đơn bán nào ở giá đáy, giá bật trở lại ..

May mà Trương Giai Minh lần này thận trọng, cho nên mới bị đơn bán lớn kia nuốt mất triệu, có điều ít nhất Liên hợp Tĩnh Hải phải bán ra . đơn gị:

- Họ Lâm đó lên cơn điên rồi à?

Trương Đào không hiểu gì hết, hai đơn bán lớn của Liên hợp Tĩnh Hải khiến tất cả mọi người sững sờ, không chỉ ở biệt thự kia mà tất cả người chú ý tới cổ phiếu cũng đều đang hết sức sợ ném chuột vỡ đồ, trừ đội cảm tử tranh thủ lúc cổ phiếu bật lại, còn tất cả đứng ngoài quan sát, tạo thành cục diện hai nhà đều không bán được hàng ra. Tới khi sắp kết thúc giao dịch, Liên hợp Tĩnh Hải lại tung ra đơn bán lớn, cổ phiếu lập tức chạm đáy, cuối cùng đóng cửa ở giá ..

Mọi người đưa mặt nhìn nhau, thủ pháp trái lẽ thường của Liên hợp Tĩnh Hải làm giá cổ phiếu mất tới %, thiệt hại lớn nhất là bọn họ, dù bọn họ bán ra triệu cổ phiếu, nhưng đem so với triệu cổ phiếu của họ thì đó chỉ là cái lông trâu. Lệ Cảnh mất triệu, Liên hợp Tĩnh Hải cũng mất trên triệu.

Trương Đào dè dặt kiến nghị với Trương Giai Minh:

- Có nên liên lạc với bọn họ không? Họ làm bừa thế này, chỉ khiến hai bên đều tổn thất.

Trương Giai Minh không chịu nổi ý nghĩ phải xuống nước với Lâm Tuyền, mím môi nhìn màn nhình nói:

- Xem tình hình đã rồi tính.

Ngày hôm sau thứ , khi cổ phiếu bật lại giá . lại bị đơn bán lớn của Liên hợp Tĩnh Hải nhấn chìm xuống ., bán ra . đơn vị, giá cứ thế bị ép tới phiên giao dịch buổi chiều.

Lệ Cảnh tốn tới triệu mà không gây ra tác động nào, dường như chỉ cần treo đơn mua ra, sẽ bị đơn bán của Liên hợp Tĩnh Hải lấn áp. Dân chơi cổ phiếu càng chỉ dám đứng quan sát, đội cảm tử cũng bị thủ pháp kỳ quái kia làm sợ hải, vội vàng bỏ của chạy ra, không dám tùy tiện vào nữa.

Ngày thứ ba, cổ phiếu từ khi mở cửa giao dịch liền tục giá không ngừng, tuy không có tin tức xấu nào, nhưng giá cổ phiếu mất %, còn .. Ngày hôm đó các giới truyền thông lớn qua quan sát xu thế kỳ lạ này, đều nhận thức được tổng cty xây dựng khả năng sẽ có tin tức kinh người, ào ào kéo đến Tĩnh Hải.

Ubck cũng đưa ra chất vấn với hành động khác thường của Liên Hợp Tĩnh Hải với , Liên Hợp Tĩnh Hải chính thức tuyên bố với giới truyền thông và UBCK một lý do để cho có: Gom tiền cho hạng mục mới.

Trong ba ngày cổ phiếu trong tay Liên hợp Tĩnh Hải mất giá triệu, cổ phiếu lưu thông trong tay của Lệ Cảnh cũng tổn thất hơn triệu.

Trừ Đan Nguyên, Lâm Tuyền chỉ đem chân tướng nói với một số ít, chính vì hành động này làm công ty liên quan tới Liên hợp Tĩnh Hải rất hoang mang. Triệu Tĩnh là người đầu tiên chạy tới, đặt tay lên trán Lâm Tuyền ngạc nhiên nói:

- Có sốt đâu.

Di động của Lâm Tuyền bị gọi tới liên tục sắp cháy luôn, y liền đưa nó cho Phương Nam, để cô dùng ngôn ngữ xã giao ứng phó, y ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần mặc kệ Triệu Tĩnh ngon ngọt dụ dỗ thế nào.

Phương Nam gõ cửa kính, giơ di động lên, ý bảo có cuộc điện thoại cần y nhận.

- Ai thế?

Lâm Tuyền đi ra hỏi:

- Trương Đào, không biết sao lại gọi vào số này.

Lâm Tuyền đã một năm rồi không liên hệ với Trương Đào nữa, do dự một lúc vẫn nhận điện thoại, giọng rất xa lạ:

- Tôi là Lâm Tuyền đây.

- Em ở phòng tiếp khách dưới lầu, có thể gặp anh một lần không?

- Được, tôi xuống ngay.

Lâm Tuyền đi thang máy xuống phòng tiếp đãi ở tầng một, Trương Đào và Điền Lệ ngồi im lặng trên ghế sô pha, có điều thần sắc khác nhau, Trương Đào mỏi mệt, Điền Lệ thì phẫn hận, vừa thấy Lâm Tuyền mặc bộ áo sơ mi ngắn tay nhàn nhã đi tới thì đứng bật dậy lạnh lùng chất vấn:

- Vì sao phải dùng trò thủ đoạn lưỡng bại câu thương này, anh ỷ có tiền cho rằng có thể thao túng tất cả à?

- Tôi không phải kẻ muốn thao túng tất cả.

Lâm Tuyền bình tĩnh ngồi xuống, lấy thuốc lá ra nhưng phát hiện không thấy bật lửa, có lẽ Phương Nam tịch thu để hạn chế y rồi, gần đây nhiều việc Lâm Tuyền bất giác hút nhiều thuốc lá hơn mà bản thân không nhận ra.

- Sao anh không trao đổi trước, Lệ Cảnh không đúng, nhưng không cần làm cả hai bị thiệt hại như vậy mà.

Trương Đào giọng khàn khàn, hắn mấy hôm liền mất ngủ, sống dưới áp lực cũng như sơn thịnh nộ của Trương Giai Minh:

- Em nghĩ bên anh mất triệu.

- Gần triệu.

- Có thể hòa giải không, hiện ai cũng nơm nớp lo sợ, Liên hợp Tĩnh Hải có thể đưa ra tuyên bố không bán cổ phiếu nữa?

Lâm Tuyền dựa lưng vào ghế sô pha, nếu không phải nể tình bạn trước kia, y đã không ngồi xuống nói chuyện thế này:

- Cậu đại biểu cho Trương Giai Minh?

Điền Lệ tức tối nói:

- Tiểu Vũ có % cổ phần ở tổng cty xây dựng đấy, anh đang làm hại cả cô ấy đó.

- Ồ, phải rồi.

Hiện Lâm Tuyền đã có thể thản nhiên đối diện với cái tên này:

- Thế thì sao? Liên hợp Tĩnh hải đã ra tuyên bố cần tiền hạng mục mới, trong tay tôi còn % nữa, Lệ Cảnh lo cổ phiếu mất giá thì có thể mua lấy. Sau khi trọng tổ, tổng cty xây dựng có chút khởi sắc, xoay chuyển thua lỗ tháng liên tiếp, chẳng lẽ không đủ tự tin duy trì giá .?

- Tự tin này thì có.

Trương Đào cười khổ giải thích:

- Nhưng nếu Liên hợp Tĩnh Hải không hành động bừa bãi, có thể từ từ bán ra giá . cho tới khi hạ xuống còn ., trong vòng ba tháng là sẽ bán hết được. Song tình hình hiện nay thế này, Liên hợp Tĩnh Hải làm sao gom thêm được tiền.

Lâm Tuyền thấy Trương Đào không biết chi tiết nội tình, chẳng buồn nói với hắn, kệ không có bật lửa, ngậm điếu thuốc lên môi tỉnh queo nói:

- Trợ lý xinh đẹp của tôi mấy ngày qua nghỉ phép, tôi ở trong văn phòng một mình buồn chán, đem bán cổ phiếu chơi, ai mà biết lại gây xung đột với thủ đoạn nâng giá của các vị.

- Anh, anh ...

Điền Lệ chỉ mặt Lâm Tuyền song tức tới mức không nói ra lời nữa, thiên hạ có ai đem số cổ phiếu - triệu ra bán chơi chứ? Chắc có một mình y mà thôi. Điền Lệ qua Trần Vũ biết Lâm Tuyền sáng lập Liên hợp Tĩnh Hải bốn năm trước, nhưng trong đó có bao tiền thuộc về cá nhân Lâm Tuyền thì không ai biết.

Bọn họ luôn cho rằng Liên hợp Tĩnh Hải lớn mạnh nhanh như thế là vì cấu kết quan thương, vơ vét tiền của người dân. Suy nghĩ đó một phần xuất phát thực tế, một phần do tâm lý con người tác quái, thử nghĩ xem Lâm Tuyền tuổi không hơn bọn họ là mấy, đang từ vị thế ngang hàng nhau, bỗng nhiên nhận ra khoảng cách đôi bên chênh lệch là thế, tâm lý mất cân bằng tìm lời giải thích xoa dịu cái tôi của bản thân.

- Dù giá cổ phiếu có giảm xuống đồng tôi cũng không thay đổi quyết định, UBCK có chất vấn cũng vô nghĩa. Đương nhiên Lệ Cảnh là đại cổ đông, có quyền yêu cầu mua cổ phiếu Liên hợp Tĩnh Hải định bán ra với giá bình quân phiên giao dịch.

Trương Đào kéo tay Điền Lệ ngồi xuống, bình tĩnh hỏi:

- Kế hoạch của Liên hợp Tĩnh Hải định giảm bao nhiêu phần trăm?

- - %.

Nói thế tức là nếu Lệ Cảnh muốn duy trì giá cổ phiếu hiện tại, phải bỏ ra triệu, nếu như mặc cho cổ phiếu tụt giá, Lệ Cảnh thiệt hại khỏi phải nói, chỉ e trong vòng hai năm tới chẳng bán ra được, mà kế hoạch lần này là dùng cổ phiếu gom tiền, bọn họ không còn tiền dư nữa rồi.

Hiện giờ chính sách kiềm chế giá nhà ở tại Tân Thành Nam Cảng của thành phố Tĩnh Hải đã có tác dụng, đồng thời ảnh hưởng ngày một sâu rộng tới thị trường địa ốc toàn bộ Tĩnh Hải, muốn thoát khỏi ảnh hưởng của Tân thành Nam Cảng, phải học theo mô hình phát triển đó. Lệ Cảnh định phát triển Thế Kỷ Thành rộng mẫu ở phía nam sông Thông Vận.

Chỉ cần bán ra được chừng tỷ, là có thể lập công ty khai phát mới thao tác hạng mục Thế Kỷ thành, tổng cty xây dựng định sẵn phải cống hiến cho Lệ Cảnh, lại có thể trả đũa Liên hợp Tĩnh Hải một vố, không để họ nắm % cổ phiếu ngồi không hưởng lợi, không ngờ chuẩn bị bán cổ phiếu ra bị Liên hợp Tĩnh Hải bắn hạ.

Trương Đào thấy thái độ Lâm Tuyền kiên quyết như thế thì không biết phải khuyên thế nào, thực ra trong lòng hắn để tổng cty xây dựng khai phát Thế Kỷ Thành sẽ bớt được rất nhiều phiền phúc. Trước kia chẳng qua không muốn Liên hợp Tĩnh Hải làm ngư ông đắc lợi mới làm thế, Trương Đào thấy nên thuyết phục Trương Giai Minh, Trần Minh Hành để tổng cty xây dựng khai phát hạng mục Thế Kỷ thành.

Hắn làm sao biết được Trần Minh Hành còn giấu một chiêu âm hiểm.

Lâm Tuyền tất nhiên mặc cho Trương Đào, Điền Lệ muốn nghĩ gì về mình thì nghĩ, không vạch trần chuyện này ra, Lệ Cảnh vơ đất quy mô lớn ở phía đông nam vốn trong dự liệu của Lâm Tuyền. Đông nam tân khu vốn nắm trong phạm vi thế lực của Trương Quyền, Trần Minh Hành vì chèn ép đối thủ tiềm tàng, đem mười mấy mảnh đất trong khu vực hơn mét vuông, gộp lại thành bốn phần bán đấu giá. Như thế chỉ có ba chủ đầu tư ở Tĩnh Hải có khả năng cạnh tranh với Lệ Cảnh, nhưng ba nhà này đều không thể rút khỏi Tân thành Nam Cảng tranh đoạt với chúng.

Cảnh Nhất Dân, Lâm Tuyền hiểu muốn đánh bại hoàn toàn Lệ Cảnh phải khiến bọn chúng muốn nhả đất đã nuốt ra cũng không thể, nên mắt nhắm mắt mở cho bọn chúng giở trò, chỉ phái người ngầm thao tác nâng giá, khiến Lệ Cảnh phải tốn thêm chi phí

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio