Quang Chi Tử

quyển 12 chương 19: cuộc chiến cuối cùng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phía trên Tư Đặc Luân pháo đài, ma pháp sư quân đoàn của Ngài Hạ vương quốc cùng đám chiến sĩ của Đạt Lộ vương quốc đều đang trợn mắt nhìn vào làn yêu khí ở nơi xa kia, toàn quân chỉnh tề im lặng chờ đợi. Đứng cùng bọn họ còn có đội quân mạnh nhật đại lục chính là thần chi hộ vệ quân của thần hộ lĩnh. Mỗi người bọn họ đều biết rằng hôm nay, có lẽ cũng là ngày cuối cùng bọn họ còn sống, nhưng không hề có một người lùi bước, vì hòa bình của đại lục cũng vì thân nhân của chính bọn họ, tất cả đều đã sớm hạ quyết tâm tử chiến.

Một lão ma pháp sư mặc bộ ma pháp bào màu trắng đi tới bên cạnh người thanh niên đang khoanh chân ngồi gọi:

-Trường Cung, tới rồi.

Người thanh niên từ từ giương đôi mắt, hai đạo hàn quang từ trong mắt hắn xạ ra bắn về phía màn vụ khí, người hắn tự nhiên bay lên, một vầng quoang mang màu vàng bao quoanh thân thể hắn, khí tức thần thánh tỏa ra mang đến cho người ta một cảm giác vững tâm, yên ổn. Không hề báo trước, sau lưng người thanh niên chợt xuất hiện ba đôi cánh ánh sáng màu vàng, khẽ rung lên trong không trung dù là những chiến sĩ không hề biêt ma pháp cũng rõ ràng có thể cảm giác được các loại năng lượng nguyên tố trong không khí không ngừng hội tụ về phía người thanh niên, hắn thở dài một tiếng nói:

- Tới rồi a, cứ vậy đi.

Bởi vì trên mặt hắn còn mang theo một chiếc mặt nạ ngân diện nên không ai có thể thấy được vẻ mặt hắn bây giờ như thế nào, tay phải hắn dần vươn ra, trên tay còn mang một bao tay màu vàng có trạm một viên bảo thạch trong suốt dưới ánh nắng tỏa ra những tia quang mang lóng lánh khác thường. Người thanh niên bắt đầu ngâm xướng:

-Thần vương ban cho ta quang minh kiếm,quang mang vạn trượng chiếu trời cao.

Không gian chung quanh phảng phất như đọng lại, phía trước người thanh niên khí tức thần thánh cường đại chợt phát ra, tinh thần mọi người đều chấn động, một thanh trường kiếm màu bạc xuất hiện trước người hắn, hắn thong thả vươn tay phải ra cầm lấy chuôi kiếm, khi tay hắn chạm vào chuôi kiếm tất cả mọi người đều cảm giác người và kiếm dường như đã hợp thành một thể, quang mang quanh thân thể người thanh niên đại phóng, giống như một mặt trời thứ hai tỏa sáng khắp cả pháo đài.

-Yêu vương, ta đợi ngươi đó.

Thanh âm nhàn nhạt mang theo vô tận tang thương vang lên.

Từ giữa màn vụ khí tựa hồ cảm giác được lời khiêu chiến của người thanh niên phát ra nên càng thêm nồng đậm, những thanh âm sa sa dần rõ ràng, một đàn yêu thú xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.Khác với lần trước, lần này bọn chúng không hề vội vàng tiến lên mà sắp xếp thành trận hình chỉnh tề dần tiến lên, từ đôi mắt đỏ quạch của bọn chúng lóe ra quang mang yêu dị.

Đoàn yêu thú không ngừng đi tới, từ màn vụ khí không ngừng xuất hiện thêm, chỉ trong chốc lát cả bình nguyên rộng lớn đã bị số lượng ma thú khổng lồ bao trùm. Chúng nó cũng không có xuất hiện ở chỗ khác, bởi vì mục tiêu của chúng hôm nay là Tư Đặc Luân pháo đài xưng hào vĩnh bất phá.

Nhịp tim của mỗi người ở Tư Đặc Luân pháo đài đều khẩn trương lên, mọi người đều cầm chặt vũ khí của mình, ma pháp sư cũng bắt đầu niệm chú ngữ, dưới sự thao túng của cả quân đoàn ma pháp sư, ma pháp năng lượng bắt đầu lóe ra quoang mang nhàn nhạt gần như thành thực thể, tất cả đều đang chờ đợi sự tấn công của ma thú.

Khi đội quân ma thú còn cách pháo đài gần ngàn thước chúng đều dừng lại, lẳng lặng đứng đó, hơn vạn con yêu thú mà không hề phát ra tiếng động nào lớn. Tựa hồ bọn chúng đang cùng đợi cái gì đó.

..........................

Nhìn đàn ma thú phô thiên cái địa trước mắt ta từ từ nheo mắt lại, hai ngày điều tức mang lại cho ta trạng thái tốt nhất, muốn chiến thì chiến luôn đi, yêu vương, hôm nay chúng ta sẽ quyết chiến một trận đi.

Năng lượng ba động khổng lồ đột nhiên từ bầu trời truyền đến, ta không nhin được ngẩng đầu lên nhìn, a ! Long tộc ! Mấy trăm con thần long bay lượn phía trên chúng ta khoảng trăm thước, ta mỉm cười, long tộc hóa ra không bỏ rơi ta.

Một phiến kim quang phủ xuống

-Chủ nhân.

Ta liền nhận ra ngay thanh âm thân thiết đó, chính là bằng hữu sinh tử của ta - Tiểu Kim . Ta hú dài một tiếng, phách động sáu cánh phóng lên cao, khéo léo rơi xuống ngay lưng của tiểu kim.

-Tiểu kim, huynh đệ tốt của ta, ngươi tới rồi.

Tiểu kim trả lời :

-Chủ nhân, trận chiến ngày hôm nay làm sao ta có thể không tham gia đây ? Phụ vương nói, chút nữa sẽ dụng toàn lực đấu với yêu vương để cho ngươi tiêu diệt tam đại yêu chủ trước, còn kết quả thế nào cũng chỉ có thể nghe theo thiên mệnh mà thôi.

Ta cảm kích vòng tay về phía thân ảnh màu vàng lớn nhất trên không trung. Long vương quả là vị trưởng giả đầy tôn kính a!

-Chủ nhân, ngươi xem.

Thanh âm Tiểu kim phát ra có chút khẩn trương. Ta nhìn về phía đám vụ khí kia, chỉ thấy ba chiếc bóng xám phóng lên cao, rất nhanh phi lên phía trên đội ngũ ma thú, đúng là tam đại yêu chủ của yêu tộc Minh yêu Gia Tư Khắc Lí Đa, Vu yêu Cáp Nhĩ Nguyệt Đế, cùng Huyết yêu Tạp Yến Đạt Nhĩ Gia, cả ba cùng kiêu ngạo ngẩng cao đầu, lẳng lặng phiêu phù ở giữa không trung, phía sau bọn họ bay ra một đoàn yêu thú, chúng đều có những đôi cánh thật lớn hiển nhiên có năng lực phi hành cực cao, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy số lượng yêu thú phi hành nhiều đến thế, chúng bay kín cả khoảng trời phía trên tam đại yêu chủ, tiếng đập cánh không ngừng vang lên, đó mới là thực lực chính thức của yêu tộc a !

Một tiếng hống quái dị xuyên làn vụ khí vang lên, trên mặt chúng yêu thú kể cả tam đại yêu chủ đều hiện vẻ cung kính, trong lòng ta trầm xuống, xem ra, yêu vương rốt cuộc đã làm tan biến hoàn toàn được ý thức của Hải Thủy thành công chiếm lĩnh thân thể của nàng rồi sao ?

Một đạo lam quang từ nơi sâu thẳm của làn vụ khí xạ ra, ngay cả ta còn không thể thấy rõ vì tốc độ quá nhanh, lam quang chợt lóe lên rồi biến mất, phía trước tam đại yêu chủ nhất thời có thêm một người, đúng là Hải Thủy. Mái tóc Hải Thủy tung bay, lóe lên màu hôi lam yêu dị, đôi đồng tử màu xám lúc ngẫu nhiên còn có một tia hồng mang xẹt qua. Trên người nàng vẫn mặc kiện ma pháp bào thủy hệ, khóe miệng khẽ mỉm cười nhạt.

Thanh âm yêu vương bất âm bất dương vang lên, nghe thấy liền có cảm giác lạnh xương :

-Ai, chiếm được thân thể này quả là không dễ dàng, không ngờ ý chí tiểu nha đầu này kiên cường như vậy. Tiểu tử, người vẫn còn muốn đấu cùng ta sao ? Chi bằng ngươi bỏ ý nghĩ đấu với ta đi, thật sự là chẳng biết sống chết, ta khuyên ngươi lui đi, nói không chừng ta sẽ lưu cho ngươi một mạng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio