Quỷ Môn Độc Thánh

chương 139 cả máy bay phải chờ vài hành khách đó.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lập tức ôm lấy Lâm Vãn Tình vọt vào phòng.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình sửa soạn ngăn nắp rồi rời khỏi nhà.

Chuyến đi tới Sở Châu lần này, Diệp Viễn quyết định dẫn theo Lâm Vãn Tình.

Thứ nhất là do tâm trạng Lâm Vãn Tình không được tốt, Diệp Viễn muốn đưa cô ta ra ngoài giải sầu.

Thứ hai là Diệp Viễn không làm chuyện nam nữ nhiều năm rồi, thật sự không nỡ để Lâm Vãn Tình ở lại Giang Châu.

Hai người vừa mới ra khỏi cổng biệt thự, thì đã thấy Sở Vân Phi ăn mặc chỉnh tề đừng chờ ở cửa.

“Anh Diệp, không ngại dẫn theo cái bóng đèn là tôi chứ!”, Sở Vân Phi cười nói.

Đêm qua Diệp Viễn bảo Sở Vân Phi đặt hai vé máy bay thì anh ta cũng đã đặt thêm cho mình một vé.

Nhà Sở Vân Phi không nằm ở Giang Châu, mà là ở Sở Châu, lần này anh ta định theo Diệp Viễn để về nhà một chuyến.

Ba người ra sân bay, nhanh chóng vào trong đăng ký.

Lẽ ra chín giờ sáng sẽ bay, nhưng sau khi mọi người đã ngồi trên máy bay rồi vẫn thấy nó không chịu cất cánh.

Trễ đâu đó khoảng một tiếng thì cuối cùng cũng có người không thể chịu nổi.

Nhanh chóng gọi tiếp viên hàng không tới để hỏi tình hình.

Lúc này tiếp viên hàng không mới báo cho bọn họ biết có vài người khách của khoang hạng nhất chưa đăng ký.

Cả máy bay phải chờ vài hành khách đó.

Rất nhiều người bày tỏ sự khó chịu, làm khó tiếp viên hàng không, nhưng nhóm tiếp viên cũng không thể giải quyết được, máy bay có cất cánh hay không chẳng phải do họ quyết định.

“Mẹ nó chứ, chắc chắn là mấy kẻ ăn trên ngồi trước rồi!”

Sở Vân Phi không nhịn được mắng một câu.

Sở Vân Phi vừa mới nói dứt câu thì đã thấy khoang hạng nhất có vài người đi vào.

Dẫn đầu là một người đàn ông còn khá trẻ, mặc tây trang phẳng phiu, đeo mắt kính gọng vàng.

Sau lưng là một người nước ngoài với vóc dáng cao lớn, cùng mái tóc vàng. Trong vòng tay người đàn ông ngoại quốc còn có một cô gái đeo mắt kính, có vẻ trạc tuổi tên kia, đeo khẩu trang và trùm kín mít, không thấy rõ mặt. Cô gái đó đã che chắn bản thân rất kỹ, nhưng vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt Diệp Viễn, anh dễ dàng thấy được gương mặt thật sự của người đó sau lớp khẩu trang và mắt kính. Đó chính là một gương mặt đại trà thường thấy

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio