Lúc này, ông ta đang chuyên tâm cầm la bàn, bấm đốt ngón tay như đang tính toán cái gì.
“Chú Lý, đây là đại sư Diệp, Diệp Viễn. Đại sư Diệp rất lợi hại, anh ấy…”
Sở Vân Phi đang định giới thiệu thân phận của Diệp Viễn với Lý Hồng Đào.
Nhưng Lý Hồng Đào lại khoát tay ngăn lại.
“Đừng quấy rầy đại sư Ngô!”
Nói xong, Lý Hồng Đào khẽ liếc nhìn Diệp Viễn, thấy anh còn trẻ lại nhìn bộ đồng phục giao hàng trên người anh thì vẻ mặt ông ta hơi đổi sắc.
Cho dù lúc trước Sở Vân Phi nói Diệp Viễn lợi hại thế nào, nhưng nhìn bộ đồng phục giao hàng kia, ông ta chợt thấy mất hứng với Diệp Viễn.
“Ngồi đi!”
Nể mặt Sở Vân Phi, Lý Hồng Đào lạnh nhạt nói một câu, sau đó không thèm nhìn Diệp Viễn một lần nào.
Mà đầy mong đợi nhìn đại sư Ngô trước mặt.
Còn Diệp Viễn, trong khoảnh khắc nhìn thấy Lý Hồng Đào, anh hơi bất ngờ.
Sau đó, anh lại ý vị nhìn Vương Kỳ Văn đang ngồi trên đùi Lý Hồng Đào.
Đương nhiên, Sở Vân Phi nhìn ra thái độ của Lý Hồng Đào. Điều này khiến anh ta cảm thấy ngại ngùng, áy náy nhìn Diệp Viễn.
Nhưng Diệp Viễn chỉ thản nhiên lắc đầu, anh đã bị quá nhiều người coi thường rồi.
“Đại sư Diệp, mời anh ngồi!”
Diệp Viễn cũng không khách sáo, ngồi xuống sô pha bên cạnh Lý Hồng Đào.
Mà lúc này, Vương Kỳ Văn đang ngồi trên đùi Lý Hồng Đào lại dùng ánh mắt coi thường và ghét bỏ trừng Diệp Viễn.
Bất giác, cô ta ngồi tránh xa Diệp Viễn một chút.
Như muốn tỏ ra, Diệp Viễn tới đây làm ô nhiễm bầu không khí vậy.
Sở Vân Phi nhìn thấy động tác của Vương Kỳ Văn thì tức phát điên lên.
Sao mà một con diễn viên tép riu lại coi thường ân nhân cứu mạng của anh ta.
Nếu Vương Kỳ Văn không phải là tình nhân của chú anh ta thì anh ta đã không tha cho cô ta rồi.
Diệp Viễn vẫn chẳng hề để ý.
Mà quay sang nhìn đại sư Ngô phía đối diện.
Nhìn cách ăn mặc của ông ta, lại nghe Lý Hồng Đào gọi ông ta là đại sư Ngô, Diệp Viễn đã đoán được đại sư Ngô chính là Ngô Thanh Phong, một thầy phong thuỷ có tiếng ở Giang Bắc. Như cảm nhận được ánh mắt của Diệp Viễn, đại sư Ngô cũng mở mắt ra. Ông ta nhìn sang Diệp Viễn. Ngay khi nhìn thấy Diệp Viễn, trong lòng ông ta chợt run lên.