Khoảnh khắc tiếp theo, hai người dark web và Ô Khải xuất hiện ở cách đó xa nghìn trượng cùng với hai người mặc áo giáp vàng và xác ướp bên cạnh. Ở đó còn có mấy tên cao thủ của đất thánh nhà họ Tiêu cần bọn họ đi đối phó. Mà hiện tại, toàn bộ những cao thủ của đất thánh nhà họ Tiêu kia đều xuất hiện. Người dẫn đầu đối mặt với mấy người kia vẫn tỏ ra thờ ơ như cũ. "Người của dark web, còn có nhà họ Ô ở Tiềm Long, nhà họ Trần và tộc Mông thị ở Tây Bắc, các người đây là tới tìm chết à? Dám đối đầu với nhà họ Tiêu sao?" Nhưng cả hai đều không nói lời nào, trực tiếp dùng chiêu thức mạnh mẽ tiến lên chào hỏi đám người này. "Nếu đã cố tình tìm chết, vậy thì tôi sẽ thỏa mãn các người!" Sau khi những cao thủ của đất thánh nhà họ Tiêu quát lạnh một tiếng thì tiến lên đón nhận mấy đòn công kích. Mà bên này, dưới sự dẫn dắt của Kiếm Vô Nhai, gia tộc Hiên Viên cộng thêm một đám cao thủ nữa cùng nhau lên đường. Hai bên cũng đã có một cuộc chiến thực sự. Mặc dù gia tộc Hiên Viên bên này có đám người Kiếm Vô Nhai và Mông Mục Chi gia nhập. Nhưng đối mặt với tứ đại gia tộc có căn cơ thâm hậu, bọn họ cũng vẻn vẹn chỉ chiếm được một chút thế thượng phong. Đúng lúc hai bên đã thực sự giao chiến. Ở một bên khác. Hiện tại, Diệp Viễn đã xuất hiện trước cửa một tòa trang viên cực kỳ xa hoa có diện tích hàng chục nghìn mét vuông ở vùng ngoại ô phía tây thủ đô. Trước lối vào trang viên có một chiếc cổng khổng lồ không biết đã trải qua bao mưa gió. Trên chiếc cổng khổng lồ đó. Có một tấm bảng hiệu cực lớn, phía trên là ba chữ rồng bay phượng múa. "Phủ Thượng Quan!" Không sai, đây chính là phủ đệ của gia tộc Thượng Quan. Ngay trước khi Diệp Viễn đến gần cổng, ba bóng người cao lớn đã xuất hiện trước mặt anh. "Phủ đệ gia tộc Thượng Quan, không phận sự miễn vào!" Tuy nhiên, ba người này vừa mới nói xong. Diệp Viễn tiện tay vung lên, ba người đã ngã bay ra ngoài. Đập mạnh lên phía trên chiếc cổng lớn của gia tộc Thượng Quan đã đứng sừng sững ở đó không biết bao nhiêu năm. "Bùm!" Một tiếng vang thật lớn, chiếc cổng khổng lồ ầm ầm ngã xuống. "Bọn chuột nhắt từ đâu tới dám cả gan đến đây phá hỏng bảng hiệu phủ Thượng Quan!" Gần như cùng lúc đó, một tiếng quát lớn vang lên. "Vù vù vù..." Giây tiếp theo đã nhìn thấy những luồng ánh sáng bắn ra từ trong trang viên. Rơi xuống xung quanh Diệp Viễn. Khi một ông lão trên người toả ra khí thế mạnh mẽ trong số đó nhìn thấy Diệp Viễn, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia sát ý. "Diệp Diệt Tiêu? Cậu phế đi người gia tộc Thượng Quan, chúng ta còn chưa tìm cậu báo thù thì thôi, cậu còn dám chủ động tới gia tộc Thượng Quan sao?" Nhưng Diệp Viễn cũng không nhiều lời, đưa tay vỗ mạnh một chưởng về phía ông lão. "Tìm chết!" Sắc mặt ông lão lạnh lẽo, phía sau lưng ông ta có một bóng người khẽ động, một chưởng sắc bén cũng nhanh chóng đánh về phía Diệp Viễn. "Bùm!" Hai bàn tay va chạm. Diệp Viễn vẫn đứng vững vàng tại chỗ. Mà người lao tới kia, cả người đã trực tiếp hóa thành một màn sương máu. Cảnh tượng này khiến đôi mắt ông lão hơi ngưng lại. "Diệp Diệt Tiêu quả nhiên là danh bất hư truyền, phần thực lực này đúng là lợi hại". Nhưng Diệp Viễn vẫn im lặng như cũ, tiện tay lại đánh ra một chưởng. Một võ giả khác sau lưng ông lão đang định ra tay thì bị ông ta ngăn lại. Vừa mới nhìn thấy thực lực của Diệp Viễn, ông ta biết rõ, trừ ông ta ra, bất kỳ ai khác tiến lên cũng chỉ có thể chịu chết. Đối mặt với một chưởng có vẻ bình tĩnh của Diệp Viễn, ông lão cũng không dám có chút chủ quan nào. Vừa rồi, một thuộc hạ của ông ta chính là bị một chưởng nhẹ như bay này đánh thành sương máu. Điều này khiến ông ta hiểu rằng Diệp Viễn mạnh hơn ông ta tưởng tượng rất nhiều. Gần như cùng lúc đó, nội lực của ông lão trào ra mãnh liệt, tất cả ngưng tụ lại trong lòng bàn tay Sau đó đập mạnh với một chưởng của Diệp Viễn. "Bùm!" Hai chưởng va chạm lần nữa. Toàn thân ông lão cũng trực tiếp hóa thành một màn sương máu. "Cái… cái này, sao có thể?" Ở cổng trang viên, đám người gia tộc Thượng Quan nghe thấy tiếng ồn ào nên chạy ra hóng chuyện đều sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này. Bọn họ vốn muốn xem gia tộc sẽ đối phó với Diệp Viễn như thế nào, nhưng không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy. Cao thủ nhà họ vậy mà ngay cả một chưởng của Diệp Diệt Tiêu cũng không chịu nổi. Sau khi ông lão bị giết, Diệp Viễn chậm rãi đi về phía cổng trang viên. Đồng thời bàn tay vung lên, một đoàn Nguyên Anh Chi Hoả ngưng kết mà thành. Sau đó ngón tay cong lên, búng một cái, Nguyên Anh Chi Hoả như một mũi tên, bay nhanh về phía đám người gia tộc Thượng Quan còn đang choáng váng đứng trước cửa trang viên. Nhưng ngay khi Nguyên Anh Chi Hoả cách đám người gia tộc Thượng Quan kia chỉ còn một mét, một kết giới trong suốt đột nhiên xuất hiện trước cửa toàn bộ trang viên. Hoàn toàn ngăn cản Nguyên Anh Chi Hoả ở bên ngoài.