Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

chương 163: cuộc chiến của hai người đàn ông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu mua băng linh hồn châm. Có thể vì mạng mình liên tục vài năm.

Ai không sợ chết. Người có tiền càng là sợ chết.

Bất quá Nhạc Thiên Tuyết cũng chính là cười cười. Thì thào nói ra: "băng linh hồn châm nếu dùng không đúng chỗ. Đó cũng là sẽ đoạt mạng người. Xem ra có ít người không hiểu. Có thể muốn tìm xui xẻo."

Nam tử chẳng qua là cố giằng lấy băng linh hồn châm này cho nàng. Giá cả đã là nên đến năm vạn hai. Coi như là cái giá này cũng khá cao rồi.

Bất quá vào lúc này. Có một người khoan thai đến chễ. Nhan sông cũng là vội vàng đi nghênh đón.

Nhạc Thiên Tuyết trừng thẳng con mắt. là Chiến Liên Thành đến.

Nàng đều muốn đứng lên. Bất quá nam tử lại là chế trụ mạch tại tay của nàng. Cười mỉm nhìn xem nàng.

Nhạc Thiên Tuyết đây cũng là không dám lộn xộn rồi. Nhưng Chiến Liên Thành đến. Đây cũng là cơ hội duy nhất của nàng.

Hô hấp của nàng có chút dồn dập. Cũng là toát ra mồ hôi.

Chiến Liên Thành cũng tránh khỏi phiền toái. Liền an vị dưới lầu.

Hắn lạnh lùng cơ hồ là tiêu điểm của hội trường . Lần này còn có rất nhiều người theo dõi hắn.

Chiến Liên Thành không thèm quan tâm. Hắn nhìn lướt qua băng linh hồn châm. Cũng là bộ dạng nhất định phải có.

Đây đối với Nhạc Thiên Tuyết có tác dụng rất lớn. Tuy rằng Nhạc Thiên Tuyết bây giờ là tìm không được. Nhưng hắn cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lúc này đây .

Thì cứ như vậy. Hai phe đọ sức. Giá cả lại là đấu đã đến mười vạn lượng.

Toàn trường mọi người là kinh hô. Châm này lại nên tận giá như vậy. Nhan gia thế nhưng là lợi nhuận đại phát rồi.

Nhạc Thiên Tuyết cũng là có chút điểm kinh hồn bạt vía đấy. Sợ nam tử sẽ ra tay ám toán Chiến Liên Thành.

Cũng vào lúc này. Nam tử lại kéo ra cung tuyến kia.

Nhạc Thiên Tuyết muốn ngăn cản. Bất quá sau lưng Nhạc Cơ lập tức liền rút ra Chủy thủ. Chống đỡ yết hầu Nhạc Thiên Tuyết ."Hảo hảo ngồi xuống. Cô nương."

Nhạc Thiên Tuyết cũng là không thể triển khai.

Nam tử kích thích dây cung tuyến. Nhưng mà giờ phút này cũng là không có chỗ lợi gì. Hắn có chút nhíu mày. Thấy Chiến Liên Thành quay đầu liền nhìn đến nơi này.

Sắc mặt hắn liền trầm xuống."Chiến Liên Thành tốt. Mới bất quá là hai năm không gặp. Nội công của hắn lại là tăng nên không ít. Thú vị."

Chiến Liên Thành mặc dù muốn mua được băng linh hồn châm. Bất quá lúc này có một người một mực cùng hắn đấu giá. Cũng không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian. Hiện tại hắn còn ám toán chính mình. Cái kia quả nhiên là không thể nhịn.

Chiến Liên Thành lăn xe lăn. Hắn tay áo vung lên. Cái kia chính là có một đạo nội lực mạnh mẽ phát ra.

Nam tử kia hừ một tiếng. Lại là trực tiếp động thủ. Vậy hắn cũng là không khách khí.

Nhạc Thiên Tuyết càng là kinh hãi. Bởi vì nàng biết rõ nam tử này võ công không kém. Vậy Chiến Liên Thành có thể bị nguy hiểm hay không.

Tấm lụa mỏng đằng trước Nam tử đã bị nội lực của hắn làm cho xé rách. Bất quá Nhạc Thiên Tuyết một bên thế nhưng là hoàn hảo không tổn hao gì. Vậy hẳn là không muốn cho người khác nhìn thấy nàng.

Nam tử áo tím lóe lên. Cái kia đã là một dây cung tuyến bắn đi ra. Đem nội lực của Chiến Liên Thành cho hóa giải.

Chiến Liên Thành trông thấy nam tử kia. Con mắt chính là trừng thẳng. Hắn tại sao lại ở chỗ này.

"Chiến Liên Thành. Ám toán ta tính là cái gì. Có bản lĩnh đến cùng ta đánh một trận." Nam tử chậm rãi nói. Hắn dùng nội lực khống chế mấy cây dây cung tuyến. Cái kia bộ dáng lười biếng cũng là khuynh đảo chúng sinh.

Mọi người nhìn thấy dung mạo hắn. Đều là ngược lại rút một cái hơi lạnh. Đây thật là đẹp.

Tuy rằng Chiến Liên Thành là so ra mà vượt hắn. Bất quá mọi người thấy Chiến Liên Thành nhiều hơn. Tự nhiên là có điểm ngán. Hiện tại nhìn thấy một người có thể so sánh cùng Chiến Liên Thành. Cái kia tự nhiên là hai mắt tỏa ánh sáng.

Có nữ tử cơ hồ là muốn té xỉu rồi. Bởi vì hắn mị nhãn đích thật là đủ mê người đấy.

Nhưng lại Chiến Liên Thành cũng là bất vi sở động (không động đậy di chuyển). Chậm nói: "Tử Dạ. Ngươi không ở Lương Tấn quốc làm đế vương. Đến Thiên Long Quốc xem náo nhiệt cái gì."

Lời này vừa ra. Mọi người lại là sợ ngây người.

Tử Dạ. .

Chính là Hoàng đế mới tàn bạo của lương Tấn quốc. . Làm sao lớn lên lại đẹp như thế.

Chiến Liên Thành ánh mắt lạnh nhạt. Hắn cùng với Tử Dạ đã giao thủ. Tự nhiên là biết rõ tướng mạo Tử Dạ.

Tử Dạ từ trước đến nay cũng rất ít lộ diện. Ngọc Chỉ Dương cũng là chưa từng gặp hắn. Lúc này hắn cũng là biết rõ. Vừa rồi người ngăn cản mình đến tột cùng là ai.

Mà Nhạc Thiên Tuyết càng là trừng to mắt. Nàng làm sao lại không thể tưởng tượng được. Rõ ràng chính là Chiến Liên Thành đã dừng nói qua về Tử Dạ.

Giờ phút này nàng lại là kinh hãi không dứt. Không thể tưởng được mình là rơi vào trong tay của hắn. Nàng còn tưởng rằng Tử Dạ cũng là một đại hán cường thế. Không thể tưởng được hắn rõ ràng lớn lên lại kiều mị như thế. Không thể tưởng được. Hắn thì cứ như vậy có thể giết cha đoạt vị...

Tử Dạ cũng không nhìn nàng. Nhưng lại tựa hồ là biết rõ suy nghĩ trong nội tâm nàng. Liền đối Chiến Liên Thành nói: "Hắc hắc. Chiến Liên Thành. Ta biết rõ ngươi sẽ đến. Cho nên cũng là muốn đến xem cuộc vui một chút. thám tử Của ta hình như là thăm dò được tin tức. Ngươi tìm người khắp nơi. Làm sao lại không đi tìm rồi. Hết lần này tới lần khác liền đến nơi đây cùng ta giật đồ."

Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm rầu rĩ đấy. Chủy thủ trên cổ cũng là rất sắc bén. Hiện tại cổ của nàng đã là xuất hiện vết đỏ rồi. Có máu tươi chảy ra.

Nàng mân khẩn bờ môi. Nghĩ đến biện pháp.

Nàng cũng nghe thấy Chiến Liên Thành lúc này nói ra: "Bổn vương muốn đoạt. Vậy thì sao."

Tử Dạ liếm liếm bờ môi. Nói: "Vậy nhìn ngươi có mạng để đoạt không."

Ngón tay của hắn nhảy lên. Đó chính là có dây cung tuyến bắn ra.

"Vương gia." Hạo Nguyệt lập tức chính là rút thanh kiếm ném ra. Chiến Liên Thành tiếp trong tay. Âm vang hai tiếng. Liền đem cái dây cung tuyến kia cho ngăn lại.

Cái kia dây cung tuyến rơi xuống trên cây cột. Còn từ trên cây cột bay tới. Ở phía cây cột đằng kia có một nam tử bị trúng chiêu. Nức nở nghẹn ngào một tiếng chính là ngã xuống.

Lúc này. Hội trường mọi người là kinh hô. Xem ra Tử Dạ nổi tiếng là tàn bạo cũng không phải giả dối.

Mọi người chạy ra bên ngoài. Cũng mặc kệ buổi đấu giá này rồi. Chỉ có một chútngười coi như võ công không tệ lưu lại. Trong đó có Ngọc Chỉ Dương.

Còn có mấy nữ tử không sợ chết. Cái kia đều là mê luyến tướng mạo Tử Dạ. Không đành lòng rời đi. Sợ sau khi rời đi sau này không có cơ hội nhìn nữa.(các chị này cũng điên cuồng ghê).

Tử Dạ hừ một tiếng. Trông thấy tình cảnh hỗn loạn như vậy. Buổi đấu giá này coi như là không thể tiến hành được nữa rồi. Vậy hắn làm sao có thể mua băng linh hồn châm cho tiểu mĩ nhân của hắn.

Hắn cùng với Chiến Liên Thành qua vài chiêu. Tình cảnh là càng thêm hỗn loạn rồi.

Nhan sông thế nhưng là thiếu chút nữa liền quỳ xuống cầu hai vị lão tổ tông này. Lại là ở chỗ này ra tay. Hơn nữa hai người cũng đều là người không thể đắc tội được.

Hắn vội vàng hô hào: "băng linh hồn châm chẳng lẽ không thể dùng chân kim bạch ngân mua được sao. Làm gì vậy liền muốn động thủ đây. . Cùng lắm thì hai người mỗi người một nửa là được."

Chiến Liên Thành hừ một tiếng. Không đồng ý. Đây là Tử Dạ động thủ trước đấy.

Tử Dạ càng chắc là sẽ không dừng tay rồi. Hắn nói ra: "Mỗi người một nửa. Cái kia không có khả năng. đồ vật của ta. Cũng không thể là để cho người khác cùng ta giống nhau."

Hai người đánh chính là càng ngày càng kịch liệt. Cũng tổn thương đến mấy người rồi.

Tử Dạ hình như là sợ xúc phạm tới Nhạc Thiên Tuyết. Chính là bay xuống.

Lúc này. Những Nhạc Cơ đều là có chút khẩn trương. Sợ Tử dạ sẽ bị thương đây.

Chủy Thủ trên cổ Nhạc Thiên Tuyết hơi di động một chút. Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy. Trong nội tâm thầm nghĩ cơ hội đã đến.

Nhạc Cơ thế nhưng là không đem tâm tư đặt ở trên người nàng. Tay của nàng hơi chút khẽ động. Một cái chặt cổ tay. Đã là đem Chủy thủ cho bổ ra.

Nàng nhạc cơ gần nhất chấn động. Phản ứng lại đem Nhạc Thiên Tuyết một lần nữa bắt được. Nhạc Thiên Tuyết đã là thối lui. Hơn nữa là còn một chưởng đánh ra.

Nàng động tác cực nhanh. Mấy Nhạc Cơ cũng là trở tay không kịp.

Tử Dạ quay đầu lại. Trông thấy phía trên tiếng vang lớn như vậy. Sắc mặt trầm xuống. Hắn làm sao lại đã quên. Tiểu mỹ nhân của hắn thế nhưng là một người không an phận.

Tay của hắn giơ lên. Lại là muốn quay trở lại. Bất quá lúc này Nhạc Thiên Tuyết dĩ nhiên là đem lụa mỏng cho giật ra. Nàng câu nói đầu tiên nói là: "Chiến Liên Thành. Ta ở chỗ này đây."

Chiến Liên Thành nghe thấy thanh âm. Cái kia cũng là cả kinh. Ngẩng đầu nhìn lại. Nhạc Thiên Tuyết đang đứng ở trong một rạp nhỏ ở lầu hai.

Trong lòng của hắn mừng rỡ vô cùng. Nàng bình an là tốt rồi.

Thấy Tử Dạ đều muốn quay trở lại. Chiến Liên Thành lúc này cũng là không quản được nhiều như vậy. Liên tiếp bay vụt ra mấy mũi ám khí. Ngăn cản Tử Dạ.

Tử Dạ bị ngăn trở. Thấy Nhạc Thiên Tuyết đã có cơ hội nhảy xuống. Hắn hừ một tiếng. Chính là nói: "Tiểu mỹ nhân. Ngươi chỗ này không thể thoát khỏi được đâu."

Hắn đứng ở một bên. Tay có chút giật giật. Những Nhạc Cơ kia đã là đem một cái đàn cổ mang đến. Tử Dạ ánh mắt chợt tối. Lúc này hắn tấu nhạc (âm công). Nhạc Thiên Tuyết ngực chính là khó chịu. Nàng liền đi cũng là đi không được nữa.

Sắc mặt nàng tái nhợt. Liền ngẩng đầu nhìn Chiến Liên Thành.

Chiến Liên Thành vội vàng là vận công ngăn cản Ma Âm của Tử Dạ . Nhưng lại thuận đường bảo hộ Nhạc Thiên Tuyết.

Hai phe nội lực đều là cường thịnh. Chỉ khổ là những người khác. Đã liền hạo Nguyệt cùng Ngọc Chỉ Dương cũng là thiếu chút nữa ngăn cản không nổi.

Ngọc Chỉ Dương nhổ ra một búng máu. Hôm nay hắn kiến thức được mở mang biết được sự lợi của Tử Dạ. Rút cuộc minh bạch hắn vì cái gì có thể làm Hoàng đế lương Tấn quốc rồi.

Mà Chiến Liên Thành là người duy nhất có thể chống lại Tử Dạ. Hắn cũng là biết rõ. Vì cái gì Nhạc Thiên Tuyết lại chọn Chiến Liên Thành rồi.

Ngọc Chỉ Dương trước lúc hôn mê. Đầu mơ mơ màng màng nhìn thấy Chiến Liên Thành không có một chút tổn thương. Càng đấu càng hăng.

Hạo Nguyệt đều muốn đi lên đem Nhạc Thiên Tuyết cứu ra. Nhưng là đụng phải mấy Nhạc Cơ ngăn cản.

Nhạc Thiên Tuyết nội lực tuy rằng còn tính có thể. Bất quá Tử Dạ giờ khắc này là nhằm vào nàng đấy. Nàng coi như là có thể gắng gượngđi qua. Đó cũng là khó có thể toàn thân trở ra.

Tử Dạ xoay người một cái. Nhưng là châm ngòi một cái dây đàn. Đem Nhạc Thiên Tuyết cũng là giật qua. Nhạc Thiên Tuyết đã là mơ mơ màng màng rồi. Bất quá nàng ngược lại là biết mình không có bị nội thương. Tử Dạ đối với nàng xem như lại lưu tình.

Tử Dạ nở nụ cười một tiếng. Khiêu khích nhìn xem Chiến Liên Thành. Nói: "Chiến người thọt. Muốn đoạt người của ra. Ngươi cũng là quá không biết tự lượng sức mình rồi."

Chiến Liên Thành mân khẩn bờ môi. Nếu không phải hắn sợ xúc phạm tới Nhạc Thiên Tuyết. Hắn làm sao sẽ lại để cho Tử Dạ thực hiện được.

Hắn lạnh giọng nói: "Thả nàng."

Tử Dạ đãlà đưa đàn cổtrong tay giao cho Nhạc Cơ. Hắn tận lực ôm lấy Nhạc Thiên Tuyết. Nàng đã là hôn mê rồi.

Môi của hắn giật giật."Mơ tưởng."

Tử Dạ sau đó chính là nhẹ nhàng rời đi. Chiến Liên Thành lập tức chính là đuổi theo mau. Nhưng chỉ nghe thấy thanh âm Tử Dạ truyền đến: "Nếu như ngươi là đuổi theo đến. Ta nhưng là sẽ giết nàng."

Chiến Liên Thành nhưng lại không nghe. Bất quá đuổi theo sau khi ra ngoài. Chính là phát hiện không thấy bóng dáng Tử Dạ. Đã liền mấy bóng dáng Nhạc Cơ cũng là không trông thấy.

Chiến Liên Thành sắc mặt bất thiện.(không tốt)

Tử Dạ quả nhiên là không sợ chết rồi. Lại là một lần một lần khiêu khích hắn. Lúc này đây còn chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn.

Buổi đấu giá này nhiều người cũng đã hôn mê. Đã liền hạo Nguyệt cũng là ngăn cản không nổi.

Chiến Liên Thành thay đổi quần áo. Mặt nạ che mặt. Liền cũng rời đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio