Quỷ Y Vương Phi: Độc Sủng Chiến Vương Gia

chương 171: một thân phận khác

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhạc Thiên Tuyết có chút kinh ngạc. Cái này toàn bộ Kinh Thành đêu là vang nên lời chúc mừng. Cũng không biết là có bao nhiêu người nói.

Nàng quay đầu lại. Trông thấy Chiến Liên Thành bản thân đẩy xe lăn đến.

Hắn cười nhạt một tiếng. Thuận tay liền lôi kéo tay Nhạc Thiên Tuyết.

Nhạc Thiên Tuyết cảm thấy tay của hắn rất là ấm áp. Trong lúc nhất thời cũng không biết phải như thế nào phản ứng. Chỉ nói nói: "Làm sao lại biến thành như vậy. Cái này có nhiều người như vậy làm ta lúng túng."

Chiến Liên Thành nói cách khác: "Không sao. Dân chúng cũng là lấy,nhờ phúc khí của ngươi."

Dân chúng làm như vậy.thì phải cho lợi ích họ mới làm.

Nhạc Thiên Tuyết dở khóc dở cười. Nói: "Không thể tưởng được ngươi lại làm như vậy. Nhưng lại trêu chọc cười ta."

Chiến Liên Thành nói: "Vậy bây giờ nàng có phải rất cao hứng không."

Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ một chút. Cái kia cũng hiểu được. Liền gật đầu."Vậy ngươi đã cho trăm họ cái gì."

"Ta ở kinh thành mở mấy gian y quán. Dân chúng tham dự chuyện này. Ai tham gia cái này sẽ được phát một tấm bảng gỗ. Ai cầm bảng gỗ đến y quán sẽ được chữa miễn phí. Đây cũng là có tiện nghi cho họ." Chiến Liên Thành nói.

Nhạc Thiên Tuyết nhìn hắn một cái."Không thể tưởng được ngươi còn có thiện tâm như vậy. Bất quá. Cái y quán đó không phải bắt ta đến đó chữa bệnh chứ."

Chiến Liên Thành khẽ cười một tiếng."nếu nàng thích thì đi. Bất quá cũng là đừng đi thì tốt hơn. Dù sao làm ở đó sẽ rất mệt nhọc. : "

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Đây cũng không phải là chuyện gì vất vả. Ta cũng có thể ứng phó được."

Chẳng biết lúc nào. Người cũng đã là lui xuống. Chỉ còn lại có hai người ở đằng kia.

Chiến Liên Thành cũng chuẩn bị nhiều thức ăn. Đều được đầu bếp làm tỉ mỉ.

Bất quá Nhạc Thiên Tuyết ăn vào một nửa. Chính là nhớ tới muốn đi chùa Vạn Tự một chút.

Thấy nàng nói như vậy Chiến Liên Thành. Liền nhíu mày nói: "Vậy trí đại sư cũng đi cùng."

"Đúng vậy."

"nội công tâm pháp bây giờ của nàng tăng nên rất nhiều, cũng không phải do ta dạy nàng. Có phải Trí đại sư dạy nàng không." Chiến Liên Thành hỏi.

Nhạc Thiên Tuyết cũng liền gật đầu."Ông ấy xem như là một nửa sư phụ của ta."

"Quả nhiên là ông ấy." Chiến Liên Thành Thần sắc mặt ngưng trọng."Lúc trước ta bị thương. Người nọ rất là lợi hại. Ta vẫn muốn biết trên đời ai lại lợi hại như vậy. Hơn nữa chúng ta luyện cùng một nội công tâm pháp. Lúc ấy ta cũng là không thể tưởng được trên người của nàng cũng có nội công như vậy."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Trí đại sư tựa hồ là muốn thăm dò ngươi."

"Cái kia là tự nhiên. Hắn phát sư tiền triều. Những hòa thượng trong chùa Vạn tự cũng vậy." Chiến Liên Thành nói."Bất quá những người ấy lại một mực ở trong chùa Vạn Tự. họ đều là những người đã đắc đạo. Các hoàng tử đều là đi chỗ đó mà rèn luyện. Bọn hắn tuy rằng địa vị không cao. Bất quá Hoàng Thượng đối với bọn họ rất là tôn kính."

Nhạc Thiên Tuyết gật đầu."Trí đại sư đang tìm cái cây quạt kia."

Chiến Liên Thành trầm ngâm một chút."Hắn là phát sư tiền triều. Đều đã tuổi rồi. Khả năng hắn cũng là muốn phục quốc. Bất quá hắn với Tử Dạ là cùng một phái. Ông ấy trong hồ lô chứa cái gì vậy. Ngươi đêm nay đi chùa Vạn Tự sẽ biết. ta Tự nhiên cũng sẽ biết."

Nhạc Thiên Tuyết cũng là hiếu kỳ. Chính là đợi Chiến Liên Thành thu thập một chút. Sau đó tiến đến Vạn Tự tháp.

Bất quá Chiến Liên Thành là không thích hợp đi vào. Nên chỉ có Nhạc Thiên Tuyết một người đi vào.

Nhạc Thiên Tuyết vừa mới rơi xuống đất. Cái kia đã nhìn thấy nhiều hòa thượng từ Thượng đi ra. Trông thấy là Nhạc Thiên Tuyết liền cũng thu khí lại.

Tuệ giác đại sư nói một câu A di đà phật. Liền đối với Nhạc Thiên Tuyết nói: "Nhạc thí chủ rút cuộc đến. Lão nạp còn sợ Nhạc thí chủ là đã quên ước hẹn hôm nay rồi."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Buổi tối đến có thể ít người chú ý tới. Tuệ giác đại sư. Đây là có chuyện gì."

Tuệ giác đại sư liền lấy ra một cuốn thẻ tre nho nhỏ. Đưa cho Nhạc Thiên Tuyết. Nói: "Nhạc thí chủ. Trí sư huynh bảo lão lam đưa cái này cho thí chủ."

Nhạc Thiên Tuyết tiếp nhận. Cũng thuận miệng nói: "Đúng rồi. Ta lúc trước bị Tử Dạ abwts đi. Cũng là gặp được Trí đại sư. Ông ấy bị thương. Bất quá không có gì nguy hiểm. Hiện tại hẳn là đi theo Tử Dạ đi lương Tấn quốc."

Mọi người sắc mặt dừng một chút. Trong nội tâm tảng đá lớn liền phóng hạ rồi. nghe thấy trí đại sư không có chuyện gì bình an vô sự. Bọn họ cũng không cần lo lắng nóng ruột nóng gan nữa.

Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới đem thẻ tre kia mở ra. Bất quá vừa nhìn thấy một chút. Nàng có chút nhíu mày. Đây là...

Nàng mím môi. Theo nàng biết. Tiền triều có tứ đại gia tộc. Nhan gia là thiên hạ phú thương. Là Hoàng thương lượng. Mà Viên gia thì là sâu độc cùng thuật bói toán rất là lợi hại. Về phần Diêu gia. Chế tạo ra binh khí đều là thượng phẩm. Nhưng lại nghiên cứu chế tạo ra các loại binh khí cho quân đội sử dụng. Vô cùng lợi hại. Người cuối cùng nghìn gia lập nghiệp bằng hỏa dược (bom mìn, thuốc súng). Nhưng mà những phương pháp chế tạo hỏa dược không được truyền ra ngoài. Và chỉ có nghìn gia là có. Đó cũng là sợ người bụng dạ khó lường làm tổn thương đến nhiều người.

Thế nhưng tứ đại gia tộc sau khi ẩn cứ tẩu tán. Nghìn gia cũng chính là tung tích không rõ. Đồng thời phương pháp chế tạo hỏa dược kia cũng mất tích.

Mà trong tay nàng cầm thẻ tre này. Không chỉ có là phương pháp chế tạo hỏa dược. Hơn nữa còn có nhiều phương pháp chế tạo súng đạn.

Nhạc Thiên Tuyết không khỏi là sửng sốt. Tuy rằng lúc trước đã là hoài nghi. Bất quá hiện nay đã xác định. Trong nội tâm cũng không biết là cảm thụ gì

Tuệ giác đại sư thấy sắc mặt của nàng có chút không ổn. Tựu vội vàng nói: "Nhạc thí chủ. Ngươi không có việc gì chứ."

Nhạc Thiên Tuyết chất phác lắc đầu. Nàng dừng một chút. Lúc này mới hỏi: "Nếu như nói như vậy. Nghìn gia truyền nhân là mẹ ta."

Tuệ giác đại sư gật đầu."Đúng như vậy. Chính là mẫu thân thí chủ. Hoàng Thượng sớm đã biết rõ thân phạn mẹ thí chủ. Bất quá cũng là không có tiết lộ ra ngoài. Mẹ ngươi để bảo đảm chó phướng pháp chế tạo an toàn. Nên đã giao cho Trí sư huynh bảo quản. Cáithẻ tre này là quan hệ đến ự hưng thịnh của nghìn gia. Càng là quan hệ đến thiên hạ. Nhạc thí chủ phải bảo quản cho nó thật tốt."

"Nếu là như vậy. vậy tại sao không sớm giao cho ta. Hết lần này tới lần khác phải đợi đến sinh nhật ta mười bẩy tuổi." Nhạc Thiên Tuyết rất là nghi hoặc.

"Trí sư huynh trước đã bói qua một quẻ. Nếu là giao cho Nhạc Thí chủ sớm. Nhạc thí chủ nhất định là sẽ không bảo vệ được. Hiện tại bây giờ mới là thời điểm thích hợp. Nhạc thí chủ đã không giống ngày xưa. Có thể một mình đảm đương một phía rồi."

Nhạc Thiên Tuyết thần trí nhoáng một cái. Nàng dù sao mới đến nơi này được nửa năm. Nhưng mà hết lần này tới lần khác đều có thể thoát hiểm.

Nguyên chủ đích thật là không có năng lực bảo tồn vật này. Nhưng mà rơi vào trong tay nàng thì sẽ không giống nhau.

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Vậy bây giờ ta phải làm như thế nào."

Ân Tô Tô là một trong những truyền nhân. Nhan gia cũng không cần nói. Hiện tại tứ đại gia tộc đã có ba cái. Thiên Long Quốc đang bình yên. Chắc sự bình yên này không tồn tại được bao lâu, sắp nghiêng trời lệch đất.

Tuệ giác đại sư đã nói: "Lão thiên gia tự do an bài (ý trời). Nhạc thí chủ không cần quá mức chú ý. Hiện tại Nhạc thí chủ chỉ cần bảo vệ tốt thẻ tre này. Thời cơ đến sẽ đến. Nhạc thí chủ cảm thấy làm như thế nào là đúngthì làm như vậy."

Nhạc Thiên Tuyết trong nội tâm hít một tiếng. Cũng chính là nghĩ đến thân phận mình. Nên Ngọc Cô Hàn mới làm vậy. Thật sự là phiền toái.

Nàng suy nghĩ một chút. Hỏi: "Cái địa sư có nghe thấy sự xuất hiện của truyền nhân Diêu gia không."

Tuệ giác đại sư lắc đầu."Chưa nghe thấy Trí sư huynh đề cập qua. Lão nạp cũng là không rõ ràng lắm. Diêu gia nhiều năm như vậy nhưng cũng không có một chút tin tức nào. Nếu như muốn xuất hiện."

Thì chắc sẽ làm cho Thiên Long quốc cũng nghiêng ngả một chút. Tứ gia tộc thiếu một cũng không được. Dù sao Thiên Long Quốc trăm năm căn cơ. Cũng không phải là dễ dàng như vậy là có thể đối phó đấy.

Nàng rời đi Vạn Tự tháp. Cảm thấy cầm cái thẻ tre này thật nặng(trong trách đây mà)

Bên ngoài. Chiến Liên Thành vẫn còn đợi nàng.

Hắn nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết đi ra. Chính là hỏi: "Thế nào."

Nhạc Thiên Tuyết nhìn hắn một cái. Tâm sự nặng nề.

Chiến Liên Thành càng là kỳ quái. Hỏi: "Làm sao vậy."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Chiến Liên Thành. Ta có đôi khi sẽ không biết mình là ai."

"Vì cái gì nói như vậy." Chiến Liên Thành sững sờ. Cảm thấy nàng có chút kỳ quái.

Nàng ngược lại là hỏi: "Vậy ngươi nói. Ta là ai."

Chiến Liên Thành nói: "Ngươi là Nhạc Thiên Tuyết. cũng đã từng đoạt của ta thất sắc Linh dược quỷ y cô nương."

Nàng đắng chát cười cười."Còn gì nữa không."

"Còn có cái gì." Chiến Liên Thành hỏi.

Nhạc Thiên Tuyết theo dõi hắn. Cái kia ánh mắt rất chân thành tha thiết. Không có một chút giả rối.

Cái này là Chiến Liên Thành. Hắn một khi đã toàn tâm toàn ý. Căn bản không có nửa điểm giả rối

Ánh mắt kia đã biểu đạt tất cả. Nhạc Thiên Tuyết cười cười. Nhìn hắn đeo mặt nạ. Nói: "Nơi này nói chuyện bất tiện. Chúng ta trở về đi. Cũng miễn làm cho người ta có thể nhận ra."

Chiến Liên Thành cảm thấy nàng là lạ. Bất quá cũng là tùy ý nàng. Trở về phủ tướng quân. Hai người vào một phòng. Nàng liền đem cái thẻ tre kia mang ra.

Nàng liếc mắt nhìn hắn. Lại đưa cho hắn cầm lấy xem.

Chiến Liên Thành cảm thấy kỳ quái. Chính là mở ra nhìn thoáng qua. Lập tức liền cũng là kinh ngạc. Hắn hai mắt mở to. Có chút phản ứng không kịp quá bất ngờ.

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Vậy bây giờ. Ta có thêm một thân phận khác có phải hay không."

Chiến Liên Thành nhíu mày."Thế nào lại là ngươi."

Hắn đưa ra nghi vấn như vậy. Nhạc Thiên Tuyết lại nói: "Tại sao không thể là ta. Nghe nói Hoàng Thượng đã sớm biết mẹ ta là người Nghìn gia."

Chiến Liên Thành còn đang trầm tư. Qua một lát. Hắn mới nói: "Hoàng Thượng cũng biết. Cái kia tất nhiên là Hoàng Thượng từ đó cản trở. Ta lúc trước đuổi theo điều tra nghìn gia. Bất quá những người truyền tin tức cho ta đều chết sạch. Ta khi đó cũng là buồn bực. Người nghìn gia sao lại kém cỏi như vậy."

Cho nên hắn mới nói được Nhạc Thiên Tuyết không thể nào là truyền nhân của tứ đại gia tộc. Hơn nữa Đồng Thiên Trường có một thân phận khác... Quả thật là không nghĩ đến.

Nhạc Thiên Tuyết theo dõi hắn. Hỏi: "Ngươi ngay từ đầu quả thật là không biết."

Chiến Liên Thành cười nhạo một tiếng."Vậy ý của ngươi là nói là. Ta là biết rõ ngươi là người nghìn gia. Nên mới tìm cách tiếp cận ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết rầu rĩ gật đầu. Nói: "Ta là đã từng nghĩ qua như vậy."

Chiến Liên Thành bất đắc dĩ. Hít một tiếng."Nếu là ta đã sớm biết. ta sẽ không yêu thích nàng."

Nàng có điểm kinh ngạc nhìn hắn.

"Nàng cũng đã biết thuộc hạ là thuộc hạ. Thuộc hạ của nàng tốt nhất cũng đừng cùng nàng dây dưa tình yêu. nàng chỉ cần bọn họ trung thành với nàng là đủ rồi. Thật giống như hạo Nguyệt vậy." Chiến Liên Thành nói."Ta cùng với nàng... Đây cũng là không thể ngờ được. Liền cũng là được rồi. Nếu nàng nghĩ rằng ta cố ý tiếp cận nàng. Vậy thì nàng có thể đem cái thể tre này đốt đi." Chiến Liên Thành nhàn nhạt nói.

Nhạc Thiên Tuyết mân mê đôi môi. Chợt đúng là cười cười."Ta mới không làm như vậy. Đây là bảo bối nhà ta. Nhiều lắm là ta không mang ra giúp đỡ ngươi là được rồi."

Chiến Liên Thành trừng mắt với nàng."nàng quả thật là có ý định làm như vậy."

Nhạc Thiên Tuyết biết rõ hắn nên nói giỡn một tiếng. Nàng hừ cười một tiếng. Chính là cầm lấy tay của hăn. Nói: "Đúng vậy. Vậy làm sao có thể lấy ra. Dù sao ta vốn chính là quỷ y cô nương . Ta sẽ dùng y thuật. Hỏa dược này không thích hợp với ta."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio