Rể Quý Rể Hiền

chương 82

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không rảnh quan tâm đến ánh mắt kinh hãi củamọi người chung quanh, Cao Phongbước lên trước hai bước, nắm tóc cậu ấm, nghiêm nghị hỏi.

"Tao hỏi mày, ai sai mày tới đây gây sự? Mày tốt nhất nên khai cho thật." Cao Phong lạnh lùng nhìn cậu ấm.

Cậu ấm vốn muốn nói dối lấp liếm cho qua, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Cao Phong, trong lòng giật mình đánh thót, vô cùng sợ hãi, một câu nói láo không dám nói.

"Ừ... Là Vũ Hoàng Minh, Vương Hoàng Minh bảo tôi đến." Lúc này vì an nguy của chính mình, cậu ấm bạc nhược không thể không bán đứngVũ Hoàng Minh.

Đương nhiên hắn không muốn giống như những thanh niên đang nằm la liệt kia, bị Cao Phong đánh cho không ra hình người nữa.

"Vũ Hoàng Minh?" Cao Phong khẽ cau mày, Vũ Hoàng Minh biết câu lạc bộ thể hình này là của anh sao?

Cho dù biết đi nữa, thì tại sao hắn phải làm như vậy, làm như vậy với mục đích gì?

"Đúng đúng, chính là Vũ Hoàng Minh, Vũ Hoàng Minhsai tôi đến đây hây rối gây càng lớn càng tốt." Cậu ấm bị Cao Phongtúm chặt cổ áo, không ngừng gật đầu như gà con mổ thóc.

"Tại sao hắn phải làm như vậy?" Cao Phong hơi khựng lại một chút.

Hỏi đến đây, bàn tay của Cao Phong túm cổ cậu ấm vô thức chặt hơn một chút.

"Vũ Hoàng Minh nói... Bảo bọn tôi dụ anh đến, chỉ cần dụ được anh đến, nhiệm vụ chúng ta vậy là xong.."

Cậu ấm cảm nhận được mạnh mẽ sức lực từ bàn tay của Cao Phong, sợ đến nỗi thở cũng không dám thở mạnh, vội vàng thành thật trả lời.

"Dụ tao đến... Cao Phong khẽ cau mày, Vũ Hoàng Minh tại sao phải dụ Cao Phong đến nơi này?

Chẳng lẽ dẫn dụ Cao Phong đến là để đám cậu ấm này dạy cho một bài học?

Chỉ với bọn tôm tép cóc nhái mày mà cũng muốn làm khó Cao Phong?

Vũ Hoàng Minh à, mày không khỏi quá mức ngây thơ rồi.

Dụ mình từ nhà đến đây, như vậy...

Bỗng nhiên, trong đầu Cao Phong lóe lên bốn chữ, điệu hổ ly sơn!

Vũ Hoàng Minh có ý đồ để tiện gì với Kim Tuyết Mai, Cao Phong đương nhiên có thể nhìn ra, bây giờ nếu Vũ Hoàng Minh làm như vậy, chắc chắn chính là vì, muốn tách Cao Phong ra khỏi Kim Tuyết Mai!

Nghĩ đến đây, trong lòng Cao Phong lửa giận càng tăng lên ngùn ngụt.

Đúng như dự đoán, khi anh gọi điện thoại cho Kim Tuyết Mai, điện thoại di động của Kim Tuyết Mai đã ở trạng thái tắt máy.

Giờ phút này, trên người Cao Phong càng thêm lo lắng sợ hãi, nhiệt độ trong câu lạc bộ thể hình giảm mạnh, giống như có mưa đá hay bão tuyết từ trên trời rơi xuống, ai nấy đều cảm nhận được hơi thở lạnh toát tỏa ra từ trên người Cao Phong.

Rất nhiều người đều nín thở, hoặc là không dám thở mạnh, sợ làm Cao Phong càng thêm tức giận.

Ai cũng có điểm chết, đụng vào điểm chết này chính là đụng vào giới hạn cuối cùng, sẽ phải trả giá đắt, những lời này cũng không phải là không có lý do.

Vũ Hoàng Minh mà dám động một sợi tóccủa Kim Tuyết Mai, Cao Phong cho dù phải lật ngược cả thành phố này, không, cả trời đất này, cũng phải chém Vũ Hoàng Minh thành trăm nghìn mảnh vụn.

"Nói! Mày chỉ có cơ hội duy nhất, nếu dám nói láo nửa câu, mày, cùng với đám đồng bọn của mày, toàn bộ đều phải chết!" Cao Phong trong mắt càng đỏ ngầu, trông cực kỳ kinh kùng, giống như một con sư tử đang điên loạn.

"Ở, ở nhà... Hạ Vy, ở nhà bạn gái Trương Hàn!"

"Nhưng mà nhà Hạ Vy ở đâu thì tôi không biết, anh Phong,anh nhất định phải tin tưởng tôi, tôi thật sự không biết!" Cậu ấm nào dám nói láo, lúc này hắn thật sự bị Cao Phong uy hiếp muốn són ra quần.

Cao Phong nghe vậy lửa giận trong lòng càng tăng lên, không ngờ cả Hạ Vy cũng can dự vào đó.

Anh sớm đã nhìn ra, Hạ Vy tuyệt đối không phải loại bạn bè tốt đẹp.

Nhưng Cao Phong có thể nào cũng không ngờ nổi, Hạ Vy sẽ đi giúp đỡ Vũ Hoàng Minh, đẩy Kim Tuyết Mai vào biển lửa!

Thảo nào Vũ Hoàng Minh biết câu lạc bộ thể hình Phong Minh có liên quan đến mình, chắc hẳn là Hạ Vy tiết lộ!

"Đại Minh, canh chừng bọn chúng, tôi có việc phải ra ngoài một chuyến." Cao Phong không kịp suy nghĩ nhiều, xoay người liền đi ra cửa.

"Anh Phong, em đi với anh!" Khúc Đại Minh dặn dò nhân viên mấy câu, vội vàng sải bước đuổi theo Cao Phong.

Cao Phong không từ chối, trên đường xuống cầu thành, anh tiếp tục gọi điện thoại cho Kim Tuyết Mai mấy lần, nhưng tất cả đều trong trạng thái tắt máy.

"Đúng rồi, Lâm Hân!"

Cao Phong chợt nhớ đến, Lâm Hân cùng Hạ Vy là bạn thân, cô ta nhất định biết nhà của Hạ Vy ở đâu.

Lúc đầu mua xe, Lâm Hân cũng coi như nhân viên tiếp đãi riêng của Cao Phong, giữa hai người vẫn giữ lại số điện thoại để tiện liên lạc.

Sau khi đầu bên kia có người bắt máy, Cao Phong cũng không nói vòng vo, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề chính.

Lúc Lâm Hân nhận được điện thoại của Cao Phong vô cùng mừng rỡ, lại nghe Cao Phong hỏi địa chỉ của Hạ Vy thì hơi mơ màng một chút, nhưng cuối cùng vẫn báo địa chỉ cho Cao Phong.

Từ địa chỉ gửi qua Lâm Hân, Cao Phong trên đường không nói một lời, chở Khúc Đại Minh chạy hết tốc lực đến căn hộ của Hạ Vy.

Trên suốt đoạn đường, không biết đã vượt bao nhiêu cái đèn đỏ, nhưng Cao Phong một chút cũng không thèm để ý.

Nhà Hạ Vy.

"Hạ Vy cậu uống ít thôi..." Kim Tuyết Mai cướp chai rượu trong tay Hạ Vy.

Điện thoại di động của hai người, đều bị tắt máy ném qua một bên, đây là yêu cầu của Hạ Vy.

Cô nói bây giờ không muốn bị bất kỳ ai quấy rầy, muốn hoàn toàn cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài, cho nên ngay cả điện thoại di động của Kim Tuyết Mai đều phải tắt máy.

Kim Tuyết Mai nhìn dáng vẻ nhu nhược yếu đuối của cô ta bây giờ cũng không khỏi mềm lòng, không thể làm gì khác hơn là chiều theo ý cô.

"Tuyết Mai, cậucó phải là bạn thân của tôi hay không, nếu là bạn thân của tôi, vậy thì cùng uống rượu với tôi!"

Bỗng nhiên, Hạ Vy nhìn Kim Tuyết Mai, vẻ mặt vô cùng thành thật.

Kim Tuyết Mai thật sự là không cách nào từ chối Hạ Vy lúc này, dù sao cô ấy bây giờ thật sự quá đáng thương.

Nhưng mà, trong đầu Kim Tuyết Mai chợt nhớ đến, sự kiện ở quán bar Long Phi trước kia, cho nên trong lòng có hơi do dự.

"Hạ Vy, cậu biết đấy, tôi không rượu không được tốt cho lắm, cho nên rất ít uống rượu." Kim Tuyết Mai khéo léo từ chối.

"A ha ha, vậy thôi bỏ đi, dù sao bây giờ tôi cái gì cũng mất rồi, cái gì cũng mất hết rồi." Hạ Vy tự giễu cười một tiếng, ôm chai rượu bắt đầu rót.

Kim Tuyết Mai thấy dáng vẻ này của Hạ Vy, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, do dự chốc lát, rốt cuộc vẫn cầm chai rượu lên.

"Chỉ cần cậu đồng ý với tôi là đừng nghĩ linh tinh, đừng làm chuyện điên rồ, tôi sẽ uống với cậu!"

"Được ! Tuyết Mai, tôi nghe lời cậu, chỉ cần cậu uống với tôi không say không về, cái gì tôi cũng nghe cậu hết."

"Tôi bảo đảm, chỉ cần hai chúng ta say sưa hôm nay xong, ngày mai thức dậy tôi sẽ quên hết mọi chuyện không vui trước đây." Hạ Vy vội vàng bảo đảm với Kim Tuyết Mai.

Sau đó lại chủ động giúp Kim Tuyết Mai mở nắp chai rượu, đặt vào tận tay Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai yên lặng một chút, cuối cùng vẫn ngửa cổ bắt đầu uống rượu.

Có điều cô không phát hiện, lúc này ánh mắt Hạ Vy thoáng qua một tia khinh thường cùng giễu cợt, cùng với sự đắc ý khi thực hiện được âm mưu.

Sau đó, Hạ Vy không ngừng cho Kim Tuyết Mai uống rượu.

Chỉ cần Kim Tuyết Mai nói không uống nữa, cô ta lập tức nói Kim Tuyết Mai không coi cô là bạn bè, thậm chí dọa sẽ lập tức nhảy lầu.

Kim Tuyết Mai làm sao lại để cho cô ta làm như vậy, chỉ có thể hết lần này đến lần khác cố gắng uống rượu, rất nhanh gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng.

Hạ Vy uống rượu tốt hơn nhiều so với Kim Tuyết Mai, lúc uống rượu lại cố ý uống rất ít, cho nên lúc này Kim Tuyết Mai đã bị chuốc đến choáng váng mặt mày, còn cô ta vẫn không hề hấn gì.

"Tuyết Mai, trước đây không phải cậu từng nói với tôi, cậu vô cùng ghét cuộc sống hiện tại, cũng cảm thấy Cao Phong rất vô dụng sao?" Hạ Vy trầm ngâm nói.

Kim Tuyết Mai đang mơ mơ màng màng, nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại trầm mặc rất lâu, mới chậm rãi mở miệng.

"Đó là trước kia, nhưng sau đó tôi nhận ra, có anh ấy ở bên cạnh, vẫn rất tốt." Rượu vào lời ra, đến bây giờ không có Cao Phong ở đây Kim Tuyết Mai mới dám thổ lộ cõi lòng, nên những này nói ra đều là lời thật lòng.

"A ha ha, hắn ta có tốt hơn nữa cũng chỉ là một tên phế vật thôi, chị em tốt như tôi đây thật đau lòng vì cậu, cho nên tìm cho cậu một người đàn ông có tiền gấp trăm lần hắn ta." Hạ Vy lại cười nhạt.

"Không! Không cần, tôi, tôi chỉ cần, chỉ cần Cao Phong thôi" Kim Tuyết Mai cho dù uống uống mơ hồ, vẫn giữ vững lập trường của mình.

"Cái này cậu không tự quyết định được đâu." Hạ Vy trầm ngâm cười một tiếng, đưa tay với lấy điện thoại di động, chuẩn bị gửi tin nhắn cho Vũ Hoàng Minh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio