Rể Quý Rể Hiền

chương 89

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mọi người đều vô cùng nghi hoặc, nếu là xe lỡ đường, vậy thì cũng hơi khó tin!

Dù sao đây là ban đêm, mười mấy chiếc xe ập đến một lúc, thoạt nhìn là thấy không phải đi lạc hay làm việc bình thường.

Nhưng mà Vũ Hoàng Minh nói hắn không gọi thêm người khác, vậy những người này ở đâu ra?

Chẳng lẽ là, Cao Phong gọi đến sao?

Đám người Vũ Hoàng Minh đánh chết cũng không tin.

Cao Phong chẳng qua chỉ là một thằng ăn bám thôi.

Tuy nói có người bạn là mở câu lạc bộ thể hình, nhưng vậy thì sao?

Nếu muốn,những công tử nhà giàu này có thể phá tan câu lạc bộ thể hình Phong Minh bất cứ lúc nào, khiến cho nó sập tiệm không bao giờ ngóc đầu lên nổi.

Mọi người ngừng động tác lại, Cao Phongđứng chắn trước mặt Kim Tuyết Mai, không nói một lời nhìn sang phía bên kia.

Đang lúc ấy, điện thoại di động của Cao Phong nhận được một tin nhắn.

Cao Phong cầm điện thoại lên xem, là Lâm Vạn Quân gửi đến.

"Cậu chủ, xin thử cho ông giả nàychưa được ngài đồng ý đã tự tiện làm như vậy, nhưng ngài là cậu chủ nhà họ Cao chúng tôi, tôi tuyệt đối không để đám chó mèo hoang này càn quấy trước mặt ngài!"

Tin nhắn của Lâm Vạn Quân gửi đến, khiến Cao Phong có chút ngờ vực, chú Quân nói vậy là có ý gì?

Chẳng lẽ, Lâm Vạn Quân biết chuyện xảy ra bên này, cho nên điều động lực lượng của gia tộc, cử vệ sĩ gia tộc đến?

Trong thời gian Cao Phong suy nghĩ, kia mười mấy chiếc xe kia cũng đã đến bên cạnh, không nói hai lời trực tiếp thắng xe lại.

Lúc này ai nấy đều hiểu, những chiếc xe này, quả nhiên là hướng về bọn họ.

"Cao Phong... Bọn họ lại có thêm nhiều người đến nữa..."

"Chúng ta, chúng ta chạy đi!" Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng kéo kéo áo Cao Phong , nhỏ giọng thúc giục.

Nhưng Cao Phong chỉ khẽ gật đầu một cái rồi nói: "Xem thử tình hình thế nào đã."

Vả lại, đám người của Vũ Hoàng Minh không phải kẻ ngu xuẩn, căn bản sẽ không cho hai người Cao Phong cơ hội chạy trốn.

Thứ hai, sợ hãi bỏ chạy, đó cũng không phải là tính cách của Cao Phong.

Mười mấy chiếc xe này không giống với xe của đám người Vũ Hoàng Minh, xe của đám công tử bột cùng Vũ Hoàng Minh toàn bộ đều là xe thể thao.

Còn những chiếc xe này, tất cả đều là xe chuyên dụng, loại xe dành cho dân làm ăn lão luyện, cũng chính là loại xe mà giới doanh nhân thành công thường lái.

"Ha ha! Đừng sợ, tao biết là ai đến rồi!"

Vũ Hoàng Minh nhìn chiếc xe trước mặt một chút, bỗng nhiên bật cười.

Bởi vì chiếc Mercedes trước mặt, chính là xe của cha hắn Vũ Hoàng Lê.

Nói cách khác, đây là cha mình đưa người đến, căn bản hoàn toàn liên quan gì đến Cao Phongdù chỉ một chút.

Những tên công tử nhà giàu khác đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó trên mặt cũng lộ ra vẻ trầm ngâm.

Căn bản không cần Vũ Hoàng Minh giải thích, bọn họ cũng biết người đến là ai

Bởi vì những công tử nhà giàu này, tất cả đều nhìn thấy xe nhà mình.

Không chỉ là ba của Vũ Hoàng Minh là Vũ Hoàng Lê đến, mà cha chú của mấy chục công tử nhà giàu kia cũng đến.

Mặc dù cả đám đều hoang mang không biết người nhà mình giờ này đến đây làm gì, nhưng chắc không phải là giúp Cao Phongxử lý bọn họ chứ ?

Một giây sau, cửa xe mở ra, từng người bước xuống đều là đàn ông trung niên mặc trang phục của giới doanh nhân thành công.

Quả nhiên, chính là những công tử nhà giàu này cha chú, một không ít.

Điều khiến cho Vũ Hoàng Minh nghi ngờ là, Vũ Hoàng Lê và đám cha chú kia, thần sắc trên mặt vô cùng căng thẳng, hầm hầm tức giận.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Không chỉ là đám người Vũ Hoàng Minh hoang mang, ngay cả Cao Phong cũng có chút không hiểu cho lắm.

"Ba! Ba, sao ba lại đến đây?" Vũ Hoàng Minh quả thực không kềm chế được tò mò trong lòng, không nhịn được mở miệng kêu lên một câu.

Kim Tuyết Mai nghe đến đây, hai mắt đột nhiên trợn to lên.

"Tiêu rồi tiêu rồi! Đây cũng là người nhà của bọn họ, Cao Phong ơi chúng ta tiêu rồi." Kim Tuyết Mai có chút căng thẳng níu chặt cánh tay Cao Phong.

Vốn Kim Tuyết Mai còn nghĩ, đây có phải là người mà Khúc Đại Minh bạn của Cao Phong gọi đến hay không.

Bây giờ nhìn lại, hoàn toàn không phải, những người này lại là ba của Vũ Hoàng Minh dẫn đến!

Cao Phong không nói gì, anh cảm thấy chuyện có thể không đơn giản như vậy.

Quả nhiên, Vũ Hoàng Minh kêu một tiếng ba, nhưng Vũ Hoàng Lê căn bản không để ý đến hắn, thậm chí ngay cả nhìn cũng không liếc mắt một cái.

"Ông Thọ, chúng ta... Ai lên trước?" Vũ Hoàng Lê bỗng nhiên quay đầu, nhìn sang người trung niên bên cạnh hỏi.

"Ông Lê ông lên trước đi, tôi thấy chuyện này, hình như là con trai ông bày đầu." Người trung niên tên Thọ trả lời.

"Được rồi, cùng lên hết, không giáo dục những thứ đầu trâu óc chó này một chút, thế nào cũng có ngày bọn mình bị tụi nó ép chết." Một người trung niên đứng phía sau than nhẹ một tiếng.

Mười mấy người trung niên khác cũng đều nhất trí gật đầu một cái, sau đó Vũ Hoàng Lê bước lên trước nói: "Vũ Hoàng Minh, mày lại đây!"

"Ba, làm gì vậy, đây là ...?" Vũ Hoàng Minh mặt đầy hoang mang bướcđến.

"Mày! Mày còn dám hỏi ông nội mày..?"

Vũ Hoàng Lê vừa giận dữ vừa bất lực mắng một câu, sau đó đột nhiên giơ tay lên, một cái tát hung hăng giáng xuống.

"Bốp!" Một cái tát này của Vũ Hoàng Lê hoàn toàn không nương tay, đánh thắng vào mặt Vũ Hoàng Minh, lựa đánh mạnh đến nỗi làm cho Vũ Hoàng Minh phải thụt lùi mấy bước.

Một tát này hoàn toàn khiến cho Vũ Hoàng Minh choáng váng ù tai.

Hôm nay Vũ Hoàng Lê bị làm sao vậy, từ xưa đến nay Vũ Hoàng Lê chưa từng đánh hắn cái nào, vậy mà hôm nay, đây là lần thứ hai ông đánh hắn!

Không đợi hắn há mồm hỏi một câu, Vũ Hoàng Lê lại lần nữa bước lên, đá tiếp một đá.

Một đá này của ông bố làm cho Vũ Hoàng Minh ngã ngửa, bốn chân chổng lên trời, trông không khác một con chó thảm hại.

Vũ Hoàng Minh trong lòng vô cùng không phục, nhưng hắn có khốn kiếp hơn đi nữa, cũng không dám ra tay với Vũ Hoàng Lê, chẳng qua là trong lòng không thể hiểu nổi.

Cảnh tượng này khiến cho Cao Phong cùng Kim Tuyết Mai, còn có những công tử nhà giàu kia toàn bộ đều bối rối.

Chuuyện này là sao? Vũ Hoàng Lê không phải đến giúp đỡ con trai mình à, tại sao vừa mới đến liền ra tay đánh hắn?

Có điều, điều làm bạn kinh hoàng hơn, còn ở phía sau.

"Phan Thanh Huy, Phan Thanh Huy mày đâu?" Một người đàn ông trung niên gào lên.

"Ba, con, con ở đây..." Một công tử nhà giàu tay cầm ống thép, yếu ớt trả lời.

"Mày cũng có trong đám du thủ du thực này hả, mày còn cầm cây gậy sắt muốn làm gì hả? Lết qua đây!"

Người trung niên kia có vẻ là ba của Phan Thanh Huy, đợi Phan Thanh Huy đi đến bên cạnh, trung niên giơ tay lên, sau đó là hai bạt tai tàn nhẫn.

Tiếng bạt tai đanh gọn vang lên rợn người, ngay sau đó thanh niên tên Phan Thanh Huy hết bị tát đến bị đá, thê thảm vô cùng.

"Huỳnh Minh Hảo, Huỳnh Minh Hảo!" "Trần Thiện Đức, Trần Thiện Đức lết ra đây!"

"Lươn..."

Tiếp sau đó, những người trung niên ai nấy đều kêu tên thằng con cưng nhà mình lên, lần lượt điểm danh hết lượt đám công tử bột nhà giàu.

Những người đàn ông này căn bản không có bất kỳ do dự nào, giống như họ đều đã bàn tính với nhau từ trước hết cả, vừa tóm được quý tử nhà mình lập tức tay đấm chân đá liên hồi!

Hình ảnh kia, thê thảm không nỡ nhìn.

Một đám con cưng nhà giàuyốn ở trước mặt Cao Phong kiêu căng phách lối coi trời bằng vung, bây giờ bị cha chú đánh cho thụt lùi từng bước.

Hoặc là bạt tai quạt vào mặt, hoặc là dùng chân hết đá lại đạp, ai nấy đều thẳng tay không chút thương xót.

Nếu là người không biết chuyện nhìn thấy, tuyệt đối không dám tin, đây rõ ràng là hiện trường tội ác bạo lực gia đình, ai lại đối xử tàn nhẫn với con ruột mình như vậy?

Nhưng chỉ có trong lòng những người trung niên này hiểu rõ, bọn họ đang bảo vệ con mình!

Bọn họ đánh càng ác, mấy đứa Vũ Hoàng Minh càng an toàn.

Nếu không, nếu để đến khi người nhà họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh đích thân ra tay dạy dỗ, thì không chỉ đơn giản là bạt tai như vậy đâu!

Cao Phong lúc này rốt cuộc đã hiểu, tin nhắn của Lâm Vạn Quân là có ý gì.

Lâm Vạn Quân nhất định là dùng nhà họ Cao làm áp lực với những người này, cho nên những người này mới cuống cuồng đi tìm đám người Vũ Hoàng Minh này về dạy dỗ trước.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio