Rể Quý Rể Hiền

chương 93

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng mà ánh mắt Trương Hàn rất tinh, liếc mắt liền nhận ra xe Cao Phong, nên trực tiếp đi đến chỗ Cao Phong bên này.

"Cộc cộc cộc." Trương Hàn đưa tay gõ cửa kính xe Cao Phong một cái.

Cao Phong khẽ cau mày, mở cửa kính xe ra nhìn.

"Ôi chao! Thật đúng là Cao Phong rồi! Mày đến đây làm gì hả?" Trương Hàn đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó cười nhạt nhìn Cao Phong.

"Có việc." Cao Phong nhàn nhạt trả lời.

Không phải anh là người hẹp hòi, mà là bởi vì sau mấy chuyện xảy ra đến nay, Cao Phong hoàn toàn không có một chút cảm tình nào đối với Hạ Vy và Trương Hàn,

"Mày đến công ty chúng tao làm chuyện gì? Mày quen biết ai hả?" Trương Hàn khinh thường tựa vào xe Cao Phong, nhàn nhã đốt một điếu thuốc.

Ở chỗ khác Trương Hàn có lẽ không dám đấu tay đôi với Cao Phong, nhưng nơi này là nơi nào?

Nơi này là công ty bất động sản Phong Mai, mà Trương Hàn, là nhân viêncông ty bất động sản Phong Mai!

Cao Phong cho dù ngạo mạn đi nữa, cũng sẽ không dám gây sự ở công ty bất động sản Phong Mai chứ phải không?

"Tôi tìm Lâm Vạn Quân, anh nếu không có việc gì mời đi cho, tôi muốn xuống xe." Cao Phong nhàn nhạt nói.

"Tao khinh! Mày còn biết Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân nữa cơ đấy, mày nghĩ mày là ai?"

"A, tao nhớ ra rồi, hôm thực hiện nghi thức động thổ, mày hình như có bắt tay với Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân đúng không?"

"Không phải tao muốn lên giọng dạy đời mày, nhưng mà, Cao Phong, mày cũng quá lên mũi lên mặt rồi !Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân là người có thân phận gì, ông ấy cũng là người mày có thể với tới sao?"

"Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân bất quá chỉ là trước mặt nhiều người như vậy, đối gặp lúc thì diễn tuồng với mày tí thôi, chẳng lẽ mày thật sự cho rằng, Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân sẽ vô cùng coi trọng mày đấy chứ?"

Trương Hàn cười to, hắn cảm thấy Cao Phong thật sự cực kỳ buồn cười.

Tổng giám đốc Lâm Vạn Quân cho Cao Phong một cục kẹo, Cao Phong liền được đà leo lên? Cũng không tự lượng sức mình một chút, mình có thân phận gì?

"Ông ta coi trọng tôi hay không tôi không biết, nhưng tôi biết, ông ta nhất định rất muốn được tôi coi trọng."

Cao Phong lãnh đạm nói xong, sau đó đẩy cửa xe ra trực tiếp đi xuống xe.

Trương Hàn vốn đang tựa vào cửa xe , bây giờ bị Cao Phong đẩy ra, người lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã trên đất.

"Mày!" Trương Hàn chỉ Cao Phong định mắng.

"Sao hả, bị đòn chưa đủ phải không?" Không đợi Trương Hàn nói hết câu, Cao Phong liền liếc hắn một cái.

Trương Hàn tiếp xúc với ánh mắt này của Cao Phong, không nhịn được rụt đầu xuống, nhưng lập tức lại ưỡn ngực lên!

Nơi này là công ty bất động sản Phong Mai, hắn thật sự không tin, Cao Phong dám đánh mình ở chỗ này, hắn có gì phải sợ?

"Cao Phong, mày đừng tưởng rằng thành phố Hà Nội này mày ngon lắm, ở đây là công ty bất động sản Phong Mai!"

"Tao là nhân viên công ty bất động sản Phong Mai, được công ty bất động sản Phong Mai bảo vệ, mày thử đụng vào tao một cái coi!"

Trương Hàn vừa nói, vừa cố ý chọc tức Cao Phong, trực tiếp dí mặt mình đến trước mặt Cao Phong.

Cao Phong nếu thật sự dám đánh mình, mấy chục bảo vệ công ty bất động sản Phong Mai còn không cho Cao Phong ra bã trong nháy mắt?

Người khác không biết, nhưng Trương Hàn biết sức chiến đấu của những nhân viên bảo vệ kia.

Mặc dù thực lực Cao Phong cũng không tệ, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của những nhân viên bảo vệ chuyên nghiệp đó.

Cao Phong sờ sờ mũi, mặt đầy cân nhắc nói: "Mày muốn ăn đòn đến thế cơ à?"

"Mày ngon! Mày ngon thì đánh, mày đánh tao thử một cái." Thân thể Trương Hàn nghiêng về trước, đưa má phải đến trước mặt Cao Phong, khinh thường lẩm bẩm.

"Bốp!" Một giây kế tiếp, Trương Hàn chợt nghe một tiếng hết sức đanh gọn.

Đi kèm với tiếng động này là, nóng rát và đau buốt, má phải của hắn đau rát, giống như bị người ta đột nhiên xáng một bạt tai.

Không, không phải giống như, vốn chính là như vậy!

Cao Phong đã ra tay, hơn nữa lại là một bạt tai! Trương Hàn bàng hoàng!

Cao Phong sao lại có lá gan lớn như vậy, dám ở trước cửa công ty bất động sản Phong Mai, đánh nhân viêncông ty bất động sản Phong Mai?

Chẳng lẽ Cao Phong không biết, công ty bất động sản Phong Mai là đơn vị hàng đầu về kinh tế thành phố Hà Nội, ngay cả quan chức có địa vị trong thành phố, cũng phải nhún nhường vài phần với công ty bất động sản Phong Mai?

"Cao Phong! Mày thật sự dám đánh?" Trương Hàn ôm má phải, không thể tưởng tượng nổi nhìn Cao Phong.

Cao Phong không nói hai lời, nâng tay phải lên, lại là một bạt tai tàn nhẫn khác.

"Bốp!" Một tát này khiến cho Trương Hàn thụt lùi mấy bước, đầu óc lại càng choáng váng mụ mị.

"Tao có gì không dám?" Cao Phong dửng dưng.

"Mày... Mày..." Trương Hàn vô cùng tức giận, bàn tay chỉ vào Cao Phong cũng không ngừng run rẩy.

"Nói đi cũng phải nói lại, da mặt của mày thật đúng là quá dầy, làm cho tay tao cũng phát đau rồi đấy." Cao Phong nhàn nhạt vặn cổ tay một chút, trên mặt còn mang vẻ chê bai.

Trương Hàn thiếu chút nữa hộc máu vì giận!

Mày đánh tao, còn nói mặt tôi làm đau tay mày?

Thế nào, là tao xin mày đánh tao chắc?

Bất quá Trương Hàn liền chuyển hướng suy nghĩ một chút, mới vừa rồi mình đúng là như vậy mà, tự đưa mặt lên xin Cao Phong đánh!

Đối với Cao Phong, hắn không đánh lại, bản thân lại đuối lý, chỉ có thể nghiến răng nuốt vào bụng!

Nhưng hắn thật sự nuốt không trôi cơn giận này, bên ngoài tao không dám đối đầu với Cao Phong mày, nhưng đây chính là công ty bất động sản Phong Mai!

"Tao hôm nay sẽ cho mày biết, hai cái tát này của mày trị giá bao nhiêu! Tao sẽ còn cho mày biết, người của công ty bất động sản Phong Mai không phải dễ trêu như vậy!"

Trương Hàn giận dữ chỉ vào Cao Phong, sau đó xoay người, kêu gào trước công ty bất động sản Phong Mai.

"Tao thấy là..." Đang lúc ấy, Cao Phong nhàn nhạt lên tiếng.

"A ha ha, Cao Phong, bây giờ mày muốn nói xin lỗi tao phải không, tao cho mày biết ông nội mày không chấp nhận! Mày chờ chết đi!" Trương Hàn cười gắn.

Hắn còn tưởng rằng, Cao Phong nghe hắn đem công ty bất động sản Phong Mai ra hù dọa, cho nên muốn xin lỗi mình cơ.

"Không phải, tao thấy là, nếu tao là mày, bây giờ biết điều thì lái xe đi, ngày mai còn có thể đến công ty bất động sản Phong Mai đi làm như bình thường"

"Nếu không, bất quá là mày tự rước lấy, làm không xong thì ngay cả công việc cũng không có đâu." Cao Phong suy tư nhìn Trương Hàn.

Trương Hàn nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó càng thêm tức giận, rống to với Cao Phong: "Mày cho rằng mày là thứ chó má gì, mà cũng có thể khiến cho tao đi làm hay mất việc ở đây hả?"

Cao Phong khẽ lắc đầu, nếu Trương Hàn cố ý không nghe anh khuyên, vậy thì mặc kệ hắn.

Mà trong lúc Trương Hàn chuẩn bị gọi điện thoại kêu bảo vệ đến, bỗng nhiên một chiếc taxi lái đến, một cô gái dáng dấp không tầm thường từ trên xe bước xuống.

"Trương Hàn, tại sao anh còn chưa về?" Giọng nói cô gái vọng đến.

Cao Phong quay đầu nhìn lại, chính là Hạ Vy, bất quá anh một chút hoàn toàn không bất ngờ.

Anh cũng biết, ban đầu Hạ Vy nói với Kim Tuyết Mai là Trương Hàn vứt bỏ cô ta, nhất định là lừa dối Kim Tuyết Mai.

Hôm nay xem ra, quả nhiên không khác với Cao Phong phỏng đoán.

"Anh vốn đi về rồi, không ngờ đụng phải thằng phế vật này, còn đánh anh nữa!" Trương Hàn căm hận trợn mắt nhìn Cao Phong một cái.

Vừa nói, vừa bấm số điện thoại.

Lúc Hạ Vy nhìn thấy Cao Phong, cũng rất bất ngờ, trong lòng cũng có vẻ khinh bỉ.

Cao Phong chẳng lẽ thật sự muốn đến công ty bất động sản Phong Mai tìm việc làm sao, hắn không biết tự lượng sức mình à?

Bất quá, Hạ Vy cũng không dám biểu hiện ra, cô vẫn còn nhớ dáng vẻ kinh khủng của Cao Phong ngày hôm đó, bây giờ nhớ lại cũng không nhịn được cảm thấy run lên vì sợ hãi.

Cho nên nếu như không phải cần thiết, cô thật sự không muốn có bất kỳ mâu thuẫn nào với Cao Phong nữa.

"Được rồi, chúng ta trở về đi thôi!" Hạ Vy khuyên một câu.

"Hạ Vy em đừng có xen vào! Nó có ngạo mạn thế nào đi nữa, thì nơi này là công ty bất động sản Phong Mai, anh không tin hắn có thể trâu bò được ở chỗ này."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio