Rung Động

chương 14

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: Từ Thanh Phàm

Cảnh Trừng tổ chức phản công thêm vài lần, nhưng cũng chẳng thể thay đổi được tình hình đang bất lợi.

Sau khi hồi sinh lần thứ ba, cô bắt đầu thấy chán nản, cũng biết mình sắp không thể kiên trì được lâu nữa.

Lúc mới bắt đầu, rất nhiều người chơi thường thất bại khi làm chỉ huy. Nguyên nhân không phải bởi vì họ không hiểu cách đánh mà do họ không đủ tự tin vào bản thân. Khi đang ở thế thua, không có nghĩa là không thể lật kèo, nhưng nếu chính bản thân mình cũng buông xuôi thì đồng đội làm sao dám gửi gắm tính mạng của mình cho bạn.

Cảnh Trừng giờ đang ở giai đoạn này. Cô vẫn cứ im lặng điều khiển nhân vật cầm sư loli lao vào quân thù.

Chỉ biết lặng lẽ giết địch.

Nhưng vẫn không thay đổi được cục diện.

Chỉ chốc lát sau.

[Hệ thống nhắc nhở]: Hiệp sĩ Khấp Mặc Ngân đã giữ bảo tàng được ba phút, hai phút nữa có thể thành công mở bảo tàng.

Kết quả của trận đấu dường như đã rõ, có lẽ mọi người không cần phải lãng phí thời gian nữa rồi.

Trong đoàn vẫn có người quyết không chịu thua, họ vẫn đang tấn công vào hướng Đông. Có người thì đã chấp nhận thất bại, họ treo máy tại điểm hồi sinh để chờ thêm hai phút nữa, khi địch nhân mở được bảo tàng là có thể thoát ra.

Trong YY không một ai nói chuyện, chỉ có tiếng gõ bàn phím cùng ánh sáng xanh nhấp nháy như đang nhắc nhở mọi người rằng đoàn trưởng của họ vẫn đang ương ngạnh thực hiện trách nhiệm của mình.

- Trận đấu còn chưa kết thúc.

Tất cả mọi người đều im lặng, đột nhiên trong kênh xuất hiện một cái đèn xanh.

Một giọng nam trầm ổn, ôn hòa, như từ trên trời rơi xuống:

- Mọi người nghe theo lệnh của tôi.

- Đội một và đội hai ở tại chỗ chờ lệnh, những người còn lại theo tôi đánh úp từ phía khác.

Cảnh Trừng giật mình, quay đầu lại thì nhìn thấy Đàm Dật đang nói chuyện.

Anh chăm chú đang nhìn vào máy tính với ánh mắt kiên định.

Có thể nói, ánh mắt ấy vẫn kiên định như thế từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ.

- Chiến sĩ mặc áo giáp đỏ phía đối diện chính là chỉ huy của địch, chúng ta sẽ đánh lén hắn.

Đàm Dật chỉ huy rành mạch, chỉ lệnh chính xác.

- Mọi người phải nhớ đừng chém giết lung tung, dồn tất cả sát thương đánh vào hắn cho đến khi hắn bị giết ra khỏi bản đồ mới thôi.

Bắt giặc trước bắt vua, chỉ cần tên chỉ huy bị giết thì toàn bộ đội hình của địch sẽ chia năm sẻ bảy ngay.

- Bắt đầu hành động.

Anh lời ít ý nhiều phân phó xong, liền cầm kiếm nhảy lên lưng ngựa, đạp cương rồi dẫn đầu xung phong lên trước.

- Chiến trường còn chưa kết thúc, những ai còn sống đều chiến đấu đến giây phút cuối cùng cho tôi.

Trong kênh theo dõi cuộc chiến, có người nhạy bén nghe ra manh mối.

[Thư Sinh Không Thích Sách]: Định mệnh, thanh âm này... nghe quen quen?

[Mạch Tiêu Tiêu]: Anh cũng thấy thế à?

[Phù Vân A Khốn]: Không chỉ hai người thấy vậy đâu!!

[Đương Nhiên Là Tha Thứ Nàng]: Á đù, tôi cũng cảm thấy như thế!

[Thư Sinh Không Thích Sách]: Thực sự là tôi đang nghi ngờ lỗ tai mình, mấy ông nói xem giống ai?

[Mạch Tiêu Tiêu]: Tôi.. tôi.. tôi không dám nói! >_

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio