Sát Thủ Vú Em

chương 84: họa không phải họa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Ring.

[Trước mặt] Huyết Sắc Tịch Dương: Các bạn server kế bên, khỏe không?

[Trước mặt] Bão Nhiệt Đới: Bạn bên trái, bạn bên phải, bạn phía trước, bạn đằng sau!

Đúng vậy, bên Ôn Tiễu, hai tên Thích Khách này đã chạy tới đón đầu trước.

Ôm cây đợi thỏ ngay chỗ cách đại bản doanh nhà mình chỉ có mấy bước, đám Vùng Đất Của Thần không có vú em quả thật chỉ như một mớ tạp nham!

Chỉ chốc lát sau, đám người Ôn Tiễu cũng đã chạy đến.

Hiển nhiên, nơi đây lại nổ ra một cuộc chiến nữa!

Lãnh Tuyết Nhi vẫn đứng ở cuối đội, thêm máu cho Bão Nhiệt Đới không biết sợ là gì xông lên phía trước.

Đám người Vùng Đất Của Thần biết mình không có vú em, căn bản không kéo dài được, chỉ có thể vừa đánh vừa lui.

“Giết người đợt này xong có thể kéo điểm lên được một chút!” Không thể lãng phí bất kì cơ hội nào. Ôn Tiễu vừa dứt lời, hai Thích Khách liền xông ra ngoài.

Ba Cung Thủ phía sau cũng đã bắt đầu kéo cung bắn tên. Mùa Đông Không Lạnh thì nhảy vọt lên, khí thế giết người.

“Mùa Đông Không Lạnh này là nhân yêu hả trời!” Sơ Cuồng Đao Khách bị cô đánh choáng hỏi: “Làm gì có đứa con gái nào lại kiêu ngạo như vậy!”

“Là con gái thật.” Khúc Động Tam Thiên nói: “Con gái như con trai, ông có thể đi nghe cô ta chỉ huy thành chiến ở server thử xem.”

Sơ Cuồng Đao Khách còn đang định nói gì thì “Xoẹt!”, lại là một ánh chớp lóe lên, lần này là đến từ Hoa Sinh Mê.

“Mẹ nó, server đều là con đàn ông hết sao?”

“Ông nghĩ ai cũng được như Thanh Ti sao?” Khói Thuốc Cô Đơn hỏi: “Thanh Ti, thoát được chưa?”

“Vẫn chưa.” Triêu Như Thanh Ti nói: “Tên Võ Tôn này dai quá, máu lại dày đánh không thấm.”

“Tiểu Bạch!” Quạ Đen Thiên Thần mở miệng: “Em giữ chân Hùng Phong Vĩ Nghiệp, để Thanh Ti thoát thân!”

“Tại sao lại là em!” Thỏ Trắng Ác Quỷ tức giận: “Em cũng bị quấn khó chịu lắm mà!”

“Thanh Ti kỹ thuật tốt hơn!” Khói Thuốc Cô Đơn thản nhiên nói: “Có điều cũng không quan trọng nữa, đợt này gánh không nổi rồi.”

Trong lúc nói chuyện, mấy người bên Vùng Đất Của Thần đã bị diệt cả đội.

Nhưng dù vậy, mười người cũng chỉ được có mười điểm mà thôi.

Ôn Tiễu thở dài, chỉ huy trận đấu liên server này đúng là có chút áp lực.

Thứ nhất là do không quen bản đồ, thứ hai là trận này tính toán hơi phiền, cho dù có đánh hết sức cũng không biết có kéo điểm lại được hay không. Tuy bình thường cũng quen chỉ huy rồi nhưng giờ nhìn các thành viên trong đội, Ôn Tiễu cứ cảm thấy như mình đang múa rìu qua mắt thợ.

“Để anh!” Ôn Tiễu đang im lặng mấy phút, đột nhiên bị hai tiếng của Chinh Chiến Công Tước làm bừng tỉnh.

Cô không có nghe nhầm đó chứ?

Bên kia YY truyền đến tiếng cười của Chỉ Gian Lưu Sa: “Nhịn hết nổi?”

“Đao còn chưa rỉ, ra múa mấy đường.” Chinh Chiến Công Tước trả lời.

Hiển nhiên Chỉ Gian Lưu Sa không hề hoài nghi năng lực của Chinh Chiếc Công Tước. Dù sao thì trước đây, khi hai người họ vẫn còn lần mò tìm hiểu về game thì đều là trong hoàn cảnh mới lạ như thế này.

Nếu nói bạn cũ đã có, bản đồ mới cũng có mà Chinh Chiến Công Tước vẫn không nghĩ cách thì Chỉ Gian Lưu Sa tuyệt đối không tin.

Vậy vì sao vừa rồi hắn không nói? Bởi vì hắn còn phải suy nghĩ.

Ôn Tiễu thở phào nhẹ nhõm. Mùa Đông Không Lạnh tất nhiên là đồng ý xem thử chiến thuật của Chinh Chiến Công Tước. Chỉ Gian Lưu Sa sao cũng được. Hùng Phong Vĩ Nghiệp lại không quan tâm. Tuy nhiên Thông Hoa Đại Toán, Tây Điểm Binh Nhận và Huyết Sắc Tịch Dương thì lại có vẻ giật mình, dù sao ở liên minh Quân Lâm lâu vậy rồi, hôm nay đã là ngày Chinh Chiến Công Tước nói chuyện nhiều nhất. Giờ anh còn định lên chỉ huy nữa, đúng là quá bất ngờ. Im Lặng và Lãnh Tuyết Nhi vẫn một lòng kiếm điểm. Nếu nói ai ý kiến thì chắc chỉ có mỗi mình Giả Trang mà thôi.

“Ông cái tên muộn tao không nói chuyện mà chỉ huy được thì tôi cũng có thể biến thân thành GM! Mẹ nó đừng có phá!”

“……” Chinh Chiến Công Tước chậm rãi nói: “Ba cậu cũng không phải Lí Cương.”

“Hahaha!” YY truyền ra tiếng cười của mọi người: “Tiểu Giả lại bị dìm hàng.”

“Mẹ nó cứ thích nhìn tôi nổi bão đúng không?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị tức giận bất bình: “Đi ra ngoài solo!”

“Xác định?” Chinh Chiến Công Tước hỏi: “ kim?”

“ kim?” Ôn Tiễu cười nhạt: “Anh cũng không thiếu tiền, không bằng chơi cái khác đi?”

“Em nói xem.” Chinh Chiến Công Tước tất nhiên sẽ không phản bác lời Ôn Tiễu.

“Thua thì lên [Truyền âm] đi, kêu chị một tiếng là được.” Mùa Đông Không Lạnh nói.

“Chỉ vậy thôi?” Chỉ Gian Lưu Sa có vẻ rất thoải mái. Chuyện này đâu có vấn đề gì a!

“Đúng, chỉ vậy thôi.” Ôn Tiễu trả lời: “Thế nào?”

Cả Chinh Chiến Công Tước, Chỉ Gian Lưu Sa và Im Lặng Như Tờ đều ngửi được mùi âm mưu.

“Truyền âm thì truyền âm, còn nếu tôi thắng thì sao?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị hoàn toàn bại lộ IQ.

“Tôi bỏ server này, không chơi nữa.” Tiền cá cược của Chinh Chiến Công Tước vô cùng hấp dẫn.

Đối mặt với điều kiện mê người như vậy, Giả Trang Bất Khả Tư Nghị sao có thể từ chối được đây?!?

Chỉ Gian Lưu Sa cười khan mấy tiếng, cứ mặc kệ Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đi.

Nếu Mùa Đông Không Lạnh có ở cùng chỗ với Ôn Tiễu thì phỏng chừng hai người đã đập tay ăn mừng rồi.

Nhưng hiện tại mọi người vẫn còn đang ở chiến trường, không khí có phần thoải mái hơn không có nghĩa là áp lực của bọn họ nhẹ đi. Các thành viên Vùng Đất Của Thần chết rồi hồi sinh tại Tháp Phòng ngự đã tập họp lại.

“Hai đứa em!” Truy Phong Trục Nguyệt tức giận đến sắp phát nổ. Triêu Như Thanh Ti và Thỏ Trắng Ác Quỷ vẫn chưa thoát khỏi Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

“Tức gì chứ?” Triêu Như Thanh Ti trào phúng: “Chưa chắc đã xấu?”

Truy Phong Trục Nguyệt im lặng. Cô nàng Triêu Như Thanh Ti này, tuy có rất nhiều ý tưởng nhưng con người lại quá mức cao ngạo. Nếu chịu được thì tốt, còn mà không được thì sẽ khiến người ta cảm thấy xa cách.

“Tôi giữ chân Hùng Phong Vĩ Nghiệp, Tiểu Bạch trở về.” Triêu Như Thanh Ti nói xong thì đột nhiên đổi hướng, chạy về phía góc chết.

Hùng Phong Vĩ Nghiệp vẫn không dừng chân. Trong khi Thỏ Trắng Ác Quỷ phía trước cũng chạy vòng sang hướng khác.

“Cửu Anh sắp ra!” Chinh Chiến Công Tước nói: “Đại Hùng trở về!”

“Được!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp vừa nghe vậy liền thôi không đuổi theo nữa, chuẩn bị thoát khỏi trạng thái chiến đấu rồi leo lên tọa kỵ chạy về. Nhưng đúng lúc này, Triêu Như Thanh Ti lại quay đầu tung cho hắn một chiêu.

Khi bị công kích thì căn bản là không thể rời khỏi trạng thái chiến đấu. Tình hình bây giờ đã biến thành Triêu Như Thanh Ti đuổi theo Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

“Tạm thời không về được.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp báo lại: “Bị Hoa đeo rồi!”

“Có phải một đứa chạy rồi đúng không?” Trong giọng Chinh Chiến Công Tước mang theo vẻ mỉa mai: “Giữ chân Kháng của chúng ta, chính bọn họ lại thiếu một vú em.”

“Chúng ta còn chưa biết sát thương của Cửu Anh thế nào.” Ôn Tiễu nhắc nhở.

“Nếu một vú em có thể buff được một MT thì chỗ chúng ta có đến ba người, chẳng lẽ còn sợ không buff nổi một Thích Khách sao?” Chinh Chiến Công Tước quyết định dứt khoát: “Đại Hùng, cứ chơi với cô ta đi!”

“Có thể giết chết Hoa đó.” Chỉ Gian Lưu Sa đưa ra ý kiến: “Đại Hùng trở về sẽ đảm bảo hơn.”

“Đừng quá hy vọng vào tôi.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp trả lời: “Máu của tôi đã bị hai đứa Hoa này bào sắp hết rồi, bây giờ quyền chủ đạo không thuộc về tôi.”

……

[Hệ thống] Cứu Anh hiện thế!

Cửu Anh có thể xuất hiện ngẫu nhiên ở bìa bên trái hoặc phải của bản đồ. Từ đại bản doanh chạy đến mỗi bên đại khái cần ba phút, nhưng bi thương là bọn họ cần phải tìm kiếm nữa.

Đương nhiên, cả hai phe đều đang đoán xem Cửu Anh sẽ xuất hiện ở bên nào.

Dưới tình huống mọi người đều mờ mịt thế này, có thể tới đầu tiên mới là mấu chốt.

“Đi hướng nào?” Thông Hoa Đại Toán hỏi.

“Không gấp.” Chinh Chiến Công Tước trả lời: “Cửu Anh nhất định sẽ không đơn giản hơn giành Phi Ưng đâu. Nếu là Boss thì không có chừng mười phút sao có thể đánh xong được.”

“Chia năm năm đi tìm?”

“Chia năm năm thì quá lãng phí.” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời Im Lặng Như Tờ: “Nếu đối phương hành động chỉnh thể thì bất luận là năm năm hay sáu sáu, chúng ta đều không thể lấy ít địch nhiều. Không bằng cử mỗi bên đi một hai người tìm, đến lúc đó chạy trốn cũng đơn giản hơn.”

“Nhưng lỡ như đối phương cũng chỉ phái một hai người đi tìm thì sao?” Tây Điểm Binh Nhận tỏ vẻ khó hiểu.

“Đừng quên chúng ta có ưu thế ba Hoa.” Chinh Chiến Công Tước trả lời: “Một Hoa không gánh nổi, cho dù có đến trước thì cũng chỉ có một khả năng là bị Cửu Anh giết chết thôi.”

“Mấy người đúng là dông dài!” Ôn Tiễu phản bác: “Bọn họ cũng đâu phải ngu ngốc, sao có thể không biết mình không có Hoa, không thể kháng chứ? Hai hai đi, những người còn lại chờ. Tôi cá một củ lạc, bọn họ nhất định đang chờ chúng ta ra tay trước!”

“Tôi và Củ Lạc đi bên trái.” Chinh Chiến Công Tước sắp xếp: “Lưu Sa ông đi bên phải.”

“Cho một Hoa với chớ!” Chỉ Gian Lưu Sa tỏ vẻ kháng nghị: “Tuyết Nhi theo anh đi!”

Những lúc thế này, Im Lặng Như Tờ thân là bạn thân sao có thể không đẩy một cái cho được: “Tuyết Nhi ở lại, Mùa Đông đi cùng Lưu Sa!”

“Đậu, cô ta không phải Hoa, cô ta không có ngực!” Chỉ Gian Lưu Sa muốn khóc.

“Tôi không phải Hoa thì chẳng lẽ ông phải?” Mùa Đông Không Lạnh kiên quyết phản đối việc người khác khinh bỉ chức nghiệp của mình: “Coi thường ngực phẳng sao?”

Chỉ Gian Lưu Sa chỉ có thể cam chịu.

……

V tách ra hai phía, những người còn lại chờ trước cửa doanh địa nhà mình. Mà bên kia, Hùng Phong Vĩ Nghiệp vẫn còn dây dưa với Triêu Như Thanh Ti. Đám người Vùng Đất Của Thần hiện tại lại không sốt ruột.

Tọa kỵ của Chinh Chiến Công Tước là +, mà của Ôn Tiễu là +. Cho nên tất nhiên Ôn Tiễu phải tự chạy.

Từ YY Ôn Tiễu truyền đến tiếng click chuột liên tục, Chinh Chiến Công Tước đang chạy phía trước cô đột nhiên ngừng lại.

Ngay sau đó, Ôn Tiễu thấy anh xuống khỏi tọa kỵ + hoa lệ, thay bằng con gấu trắng khoe mông +.

“……” Ôn Tiễu chỉ có thể gửi một hàng chấm câu biểu lộ cảm xúc.

“Đi theo.” Chinh Chiến Công Tước không nói chuyện mà lại gửi tin nhắn riêng qua.

“Chúng ta không cần gấp sao?” Ôn Tiễu pm hỏi lại anh: “Này hình như cũng quá nhàn nhã rồi.”

“Không vội, Lưu Sa và Lãnh Nữu chạy nhanh, nếu Cửu Anh ở bên phải thì bọn họ nhất định sẽ nói. Còn mà không nói thì nhất định là bên trái rồi, chờ bọn họ chạy đến thì chúng ta cũng vừa tới.”

“Hahaha.” Ôn Tiễu lập tức hiểu ngay: “Anh là cố ý đúng không? Loại chuyện đi tìm hiểu kiểu này thì một người là đủ rồi a!”

“Không thể nói, không thể nói.” Chinh Chiến Công Tước cố ý ra vẻ huyền bí.

“Tiếng đánh chữ của ai lớn vậy?” Giọng Mùa Đông Không Lạnh đột nhiên chiếm cứ toàn bộ YY: “Này, hai người các người có nói chuyện yêu đương thì cũng đừng có lộ liễu vậy a!”

“Khụ khụ!” Chinh Chiến Công Tước ho khan hai tiếng.

“Làm ơn kín đáo một chút có được không? Bảo đám FA tụi tôi sống sao đây?” Chỉ Gian Lưu Sa lập tức hùa theo.

“Nếu không thì hai người cũng tụ lại đi?” Ôn Tiễu nhỏ giọng nói.

“Dẹp!” Lần này lầ Mùa Đông Không Lạnh và Chỉ Gian Lưu Sa đồng thanh.

Vì thế, Ôn Tiễu liền nhẹ nhàng dẹp qua một bên.

“Thật ăn ý a. Bạo Lực Nữu nói cũng có lý lắm.” Im Lặng Như Tờ rảnh rỗi không chuyện gì làm lại bắt đầu bán Chỉ Gian Lưu Sa.

“Tại sao ông lại có loại bạn bán anh em thế này chứ!” Mùa Đông Không Lạnh chất vấn Chỉ Gian Lưu Sa.

“Hỏi tôi? Vậy tại sao cô lại có loại bạn bán chị em như vậy!” Chỉ Gian Lưu Sa phản bác.

“Đậu, A Tiễu bà lần sau mà còn bán tôi nữa thì có tin tôi sẽ cướp Công Tước về tay không?” Mùa Đông Không Lạnh căm giận nói.

Ôn Tiễu cùng Chinh Chiến Công Tước đồng thời đánh một chuỗi chấm lửng ở kênh [Đội ngũ].

“Im Lặng, tôi nói cho ông biết. Lần sau ông mà còn bán tôi nữa thì tôi quyết định sẽ bắt đầu theo đuổi Tuyết Nhi!” Chỉ Gian Lưu Sa cũng không cam lòng yếu thế.

Im Lặng Như Tờ và Lãnh Tuyết Nhi cũng đánh một chuỗi chấm lửng.

“Không tệ nha, tôi có lời khen đó!” Mùa Đông Không Lạnh nói với Chỉ Gian Lưu Sa.

“Cũng vậy.” Chỉ Gian Lưu Sa đáp.

~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio