Sát Thủ Vú Em

chương 85: đánh vu hồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Ring.

R: Vậy là tui chốt dàn cast [Vú em] nhe, bạn nào chưa coi mời dô đây coi: [Vú em] Nhân vật.

Nhưng chẳng bao lâu sau, đám người này cũng chẳng còn tâm tình nói giỡn trên YY nữa.

Bọn họ phải đối mặt với những người lợi hại hàng đầu của server bạn, sao có thể đùa bỡn người ta như vậy mãi được?!?

Chinh Chiến Công Tước và Hoa Sinh Mê đang chạy về cánh trái đã ngừng lại. Đồng thời, Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Không Lạnh cũng tạm ngừng.

Cả hai bên trái phải, đứng cách bọn họ không xa chính là người bên Vùng Đất Của Thần. Một bên năm, một bên sáu.

“Xem ra lần này chúng ta mới là ve.”

R: trong câu ‘bọ ngựa rình ve, chim sẻ phía sau’.

Tình hình rất rõ ràng. Vùng Đất Của Thần dẫn trước điểm nhưng vú em lại đang bị bắt, bọn họ biết rất rõ ưu thế của bản thân nên cũng không định để đám người Ôn Tiễu đánh được Cửu Anh. Nếu có thể kéo dài thời gian đến khi kết thúc thì bọn họ liền thắng!

“Tỏi! Mấy người các ông lập tức đi đường vòng chạy đến đại bản doanh phe địch phá kiến trúc!” Công Tước quyết định nhanh chóng. Nếu tất cả quân số của đối phương đều ra trận hết rồi, chỉ còn lại một Vạn Hoa không buff máu nổi, vậy vì cái gì mà không nhân cơ hội này đi phá nhà đối phương chứ?

Bên Vùng Đất Của Thần chặn đường đến chỗ Cửu Anh đúng là đã chơi đám Ôn Tiễu một vố, nhưng mà bản đồ này quá lớn, cơ hội kiếm điểm còn rất nhiều. Mười hai người, muốn đề phòng chặt chẽ thì căn bản là không thể nào!

Vốn hai người Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Không Lạnh đều cưỡi tọa kỵ +, vừa thấy đối phương trực tiếp xoay người bỏ chạy. Nhưng bên Chinh Chiến Công Tước và Ôn Tiễu thì có vẻ bi kịch hơn, ai tới cứu con gấu trắng + này a!

Thật ra khi Truy Phong Trục Nguyệt nhìn thấy con gấu + này thì hắn cũng rất sửng sốt. Bọn họ tâm tâm niệm niệm muốn giành chiến thắng, ai ngờ đối thủ chỉ xem đó như trò chơi. Cái cảm giác tôi đánh giá cao người, trong khi người căn bản không để trong lòng nhưng vẫn khiến tôi phải đánh tới mệt gần chết như vậy thật sự khiến người ta thấy rất thất bại.

“Anh chạy!” Ôn Tiễu quyết định dứt khoát, nhanh chóng xuống tọa kỵ chạy hướng đám người Truy Phong Trục Nguyệt, lại bảo Chinh Chiến Công Tước đi trước.

“Hai người các người chạy không thoát à?” Mùa Đông Không Lạnh rất nghi ngờ. Theo lý mà nói thì tọa kỵ + của Hoa Sinh Mê chạy không thoát còn có thể hiểu, nhưng Chinh Chiến Công Tước thì không thể nào a!

“Lưu Sa, hai người kéo sáu tên kia chạy vào giữa!” Chinh Chiến Công Tước lập tức hạ quyết tâm: “Tỏi, mấy ông đập kiến trúc phải nhanh lên!”

“Vậy hai người thì sao?” Mùa Đông Không Lạnh hỏi.

“Kéo bọn họ chạy một hồi, chỉ cần tôi với Củ Lạc là đủ rồi!”

“Doanh địa chúng ta đang trống!” Trên YY có người nhắc nhở.

“Đừng lo!” Chinh Chiến Công Tước ra lệnh: “Đập trước đi!”

Hùng Phong Vĩ Nghiệp lúc này vẫn còn đang dây dưa với Triêu Như Thanh Ti vừa nghe vậy liền nhíu mày, sau đó lập tức chạy về doanh địa nhà mình.

Vì thế, Triêu Như Thanh Ti chỉ biết trơ mắt nhìn Hùng Phong Vĩ Nghiệp biến mất trong nháy mắt, căn bản không kịp nói gì.

Khi Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Không Lạnh chạy đến thì vừa đụng mặt Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

Hùng Phong Vĩ Nghiệp sống lại ở doanh địa nhà mình nhanh chóng lên tọa kỵ, chạy ào về phía Chinh Chiến Công Tước và Hoa Sinh Mê trong ánh mắt của Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Không Lạnh.

“Đại Hùng đúng là nhân tài!” Mùa Đông Không Lạnh hít một hơi, sau đó tăng tốc đuổi theo đội mình.

“Công Tước, chạy được thì chạy, không được thì tự sát!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp nói: “Để tôi đến thay!”

Dùng chức nghiệp MT sát thương thấp nhất, máu phòng cao nhất đi thay thế dame giữ chân đối phương là một chuyện vô cùng sáng suốt.

“Được!” Lúc này Chinh Chiến Công Tước cũng không do dự. Chưa đến lúc sinh tử ly biệt, cần gì phải làm ra vẻ luyến tiếc. Game mà thôi, chết rồi hồi sinh lại vẫn là một hảo hán. Huống chi Ôn Tiễu mới không quan tâm nhiều như vậy, đối với cô, thắng lợi mới là mấu chốt!

Sáu người bên Vùng Đất Của Thần bị Chỉ Gian Lưu Sa và Mùa Đông Không Lạnh bỏ rơi, khi chạy đến đại bản doanh phe địch liền không chút do dự nhảy vào đập phá.

Cửu Anh tuy có nhiều điểm nhưng mấu chốt thắng lợi vẫn là phá hủy được thành chính của đối phương. Chỉ khi chưa dỡ được thành chính mà thời gian đã hết thì mới dùng điểm để phân định thắng thua.

Nguyên thần của Cửu Anh có thể giúp cho tấn công, nhưng giết được Cửu Anh lại là một chuyện vô cùng phiền phức. Cho nên Chinh Chiến Công Tước mới dùng cách dứt khoát nhất, trực tiếp xông lên!

Hai bên so tốc độ, tất nhiên là cần phải giữ chân dame của đối phương.

Ưu thế lớn nhất của bên Công Tước chính là ngay cả acc công kích thấp nhất là Hoa Sinh Mê thì thao tác cũng đủ linh hoạt để gánh vác hết thảy. Mà Hùng Phong Vĩ Nghiệp thì lại là đồng đội vừa chủ động vừa có tầm nhìn chiến lược.

Hoa Sinh Mê đứng cách Chinh Chiến Công Tước rất xa, cho nên năm người Truy Phong Trục Nguyệt mới không thể một lưới bắt gọn. Cung Thủ và vú em có một điểm chung, đó chính là đều biết cách chạy.

Cho dù bên kia có ngồi tọa kỵ phóng đến, Ôn Tiễu và Chinh Chiến Công Tước vẫn chạy được. Không cho họ đánh Cửu Anh? Vậy các người cũng đừng mong đánh!

Hùng Phong Vĩ Nghiệp vừa tới liền tung một chiêu Đại Lực Kim Cương giúp Chinh Chiến Công Tước thoát thân, để anh chạy về doanh địa nhà mình. Lúc này, phe Ôn Tiễu có chín người đang ở doanh địa địch, trong khi Vùng Đất Của Thần chỉ có bảy người bên đây.

Chinh Chiến Công Tước không đi đập kiến trúc phe địch mà lại trực tiếp về doanh địa nhà mình phòng thủ. Tuy chỉ có một mình nhưng có phòng và không phòng vẫn rất khác nhau.

Dù sao đối phương có chết thì sẽ hồi sinh ở Tháp Phòng ngự, mà chết ở nhà mình tương đương hồi sinh tại chỗ, ưu thế hơn nhiều!

“Truy Phong, đừng để bọn họ bám chân!” Khói Thuốc Cô Đơn nháy mắt đã phát hiện mình rơi vào bẫy của Hoa Sinh Mê. Cung Thủ dame cao kia đã chạy mất tích, thay vào đó là một MT.

“Được, mọi người đi trước, để một mình tôi xoay nhỏ này!” Truy Phong Trục Nguyệt lập tức ra lệnh.

Nhưng Ôn Tiễu và Đại Hùng há có thể dễ dàng buông tha bọn họ?

“Đại Hùng, họ chuẩn bị chạy kìa!” Ôn Tiễu nhắc nhở.

“Biết rồi! Xem tôi đây!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp vọt lên, trong nháy mắt máu gần cạn liền thả một chiêu quần công Chước Thiêu Trì Tục.

“Mẹ nó, lại là mười giây!” Truy Phong Trục Nguyệt mắng một câu, nhưng bọn họ chỉ có thể tiếp tục xông lên phía trước, thuận đường đạp lên thi thể Hoa Sinh Mê.

Dùng hai mạng đổi lấy thời gian mười giây cầm chân cả năm người, không thể nào lời hơn được nữa!

Hiện tại quân số trong doanh địa nhà đã tăng lên ba, nghĩa là Hoa Sinh Mê và Hùng Phong Vĩ Nghiệp đã đáp máy bay về nhà phòng thủ, trong khi đám người Truy Phong Trục Nguyệt vẫn còn đang trên đường.

“Chờ bọn họ trở về.” Chinh Chiến Công Tước nói: “Lưu Sa, bên ông thế nào rồi?”

“Nhờ Đại Hùng ban tặng, dỡ được một cái đồ đằng rồi!”

Tổng cộng có bốn đồ đằng, dỡ hết đồ đằng mới có thể đánh thành chính.

“Muốn trộm Tháp Phòng ngự của bọn họ không?” Đại Hùng rảnh rỗi hỏi.

“Không trộm.” Chinh Chiến Công Tước nói: “Bọn họ đoạt cửa truyền tống, nếu chúng ta trộm Tháp Phòng ngự thì họ chết sẽ hồi sinh trong doanh, đến lúc đó triệu hồi cửa truyền tống chẳng phải sẽ có lợi cho họ sao? Đi, chúng ta đi trộm Cửu Anh!”

“Còn trộm Cửu Anh?” Chỉ Gian Lưu Sa hỏi: “Chờ mấy người đánh Cửu Anh xong thì đã sập nhà từ đời nào rồi!”

“Chưa chắc!” Ôn Tiễu cười cười: “Hồi nãy ông với Lãnh Nữu có thấy Cửu Anh không?”

“Không có, hẳn là ở bên trái!” Mùa Đông Không Lạnh mở miệng nói chuyện.

Đúng là trời cũng giúp ta!

Ba người Ôn Tiễu đồng loạt lên ngựa, nhanh chóng xông ra ngoài.

Lần này không phải giỡn, một trận gió lướt qua, mấy người Truy Phong Trục Nguyệt vừa chạy đến đã thấy ba người vọt về phía có Cửu Anh.

“Lão đại, có đuổi theo không?” Khói Thuốc Cô Đơn hỏi.

“Cửu Anh điểm.” Mộc Thôn Ngư Hỏa bồi thêm một câu.

Truy Phong Trục Nguyệt chần chờ một lúc. Cửu Anh điểm cao, nhưng điều kiện tiên quyết chính là phải tính xem đánh được Cửu Anh thì kiến trúc đã phá xong chưa. Nếu có được Cửu Anh rồi mà kiến trúc vẫn còn thì đó quả thực chính là thần khí trợ công, nhưng lỡ như đến lúc đó kiến trúc bị phá hết rồi thì sao? Thứ nhất là mọi người sẽ chẳng ai quan tâm đến điểm này, thứ hai là đi nước cờ hiểm như vậy chỉ khiến phe địch tăng cường đề phòng thôi.

“Theo tôi thấy a, ba đấu ba đi.” Triêu Như Thanh Ti lên tiếng giúp Truy Phong Trục Nguyệt củng cố niềm tin: “Vú em công kích không tới đâu, đi cũng không sao. Khảm Đao đi đi, chỗ bọn họ ít ra cũng còn một tên bạo lực đánh xa, chúng ta cần phái đi hai Hoa một Kháng. Như vậy thì tốc độ phá kiến trúc chúng ta sẽ không thua, mà thù hận thì cũng không thiếu.”

“Đi.” Đại bản doanh không có kẻ địch, căn bản không cần vú em thêm máu: “Ba người đi nhanh đi.”

Ba người Triêu Như Thanh Ti lập tức rời khỏi trạng thái chiến đấu, lên ngựa chạy qua.

“Liệu bọn họ có đến không?” Ôn Tiễu vừa chạy vừa hỏi.

“Em nói thử xem?” Chinh Chiến Công Tước cười đáp: “Có thể dễ dàng bỏ qua dụ hoặc như vậy thì đã không phải là Truy Phong Trục Nguyệt ham lợi trước mắt.”

“Công Tước nói có lý.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp cũng đáp lại: “Chúng ta vòng qua chỗ Cửu Anh đến doanh địa đối phương. Tính thời gian nào, không thể lãng phí được!”

“Tôi phát hiện Đại Hùng rất thích đánh vu hồi.” Chỉ Gian Lưu Sa nói.

Đại Hùng cười ha ha. Cái gọi là cao thủ dân gian hẳn là dùng để chỉ hắn.

Đợi đến khi ba người Triêu Như Thanh Ti tìm được Cửu Anh thì căn bản chẳng thấy bóng dáng kẻ địch đâu!

“Mẹ nó, lại bị lừa!” Cầm Đại Khảm Đao cắn răng đập bàn: “Thật là đê cmn tiện!”

“Hẳn là chủ ý của Hùng Phong Vĩ Nghiệp rồi!” Khúc Động Tam Thiên liên tục bị rơi vào bẫy nên nghĩ đến MT của đối phương trước tiên, lúc mới giao thủ hắn đã dùng đấu pháp này rồi: “Tên trung lập này trâu thật a!”

“Vậy giờ có đánh Cửu Anh không?” Cầm Đại Khảm Đao tức giận, ngay cả giọng nói chuyện cũng trở nên hung hãn hơn mấy phần.

“Thanh Ti em xem xem!” Truy Phong Trục Nguyệt hiển nhiên là tin tưởng Triêu Như Thanh Ti hơn.

Triêu Như Thanh Ti tiến lên tung một chiêu Huyền Nguyệt Trảm qua, kích động đến Cửu Anh đang đứng trong góc.

Cửu Anh lập tức công kích Triêu Như Thanh Ti, mà Triêu Như Thanh Ti lại vô cùng linh hoạt lui về phía sau.

Chạy đến một khoảng cách nhất định, quái sẽ tự động bỏ đi.

“Đánh được.” Triêu Như Thanh Ti nói: “Công kích khá, phòng ngự bình thường, nếu không ai giành thì OK.”

“Cần qua giúp không?” Khói Thuốc Cô Đơn chuẩn bị rời nhóm chạy qua.

“Đừng, lát nữa sẽ theo không kịp tiến độ đâu.” Triêu Như Thanh Ti trả lời: “Dựa theo đấu pháp của Hùng Phong Vĩ Nghiệp thì bọn họ nhất định còn trở lại.”

“Giành không lại chúng đâu.” Cầm Đại Khảm Đao nói: “Chúng ta bầu ngực em, sao giành lại dame cao bên kia?”

Lúc này, bên Ôn Tiễu đã đánh xong đồ đằng thứ hai, còn bên Vùng Đất Của Thần thì là một cái rưỡi. Chỉ hơn kém nhau nửa cái, vẫn còn cơ hội đuổi kịp.

“Đánh!” Triêu Như Thanh Ti hạ quyết tâm: “Khảm Đao, kéo Cửu Anh xuống đánh!”

Cầm Đại Khảm Đao không nói hai lời, lập tức xông lên kháng. Thỏ Trắng Ác Quỷ cũng bắt đầu thêm máu.

“Đến giờ rồi.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp ngừng tung skill: “Công Tước, Củ Lạc!”

“Khoan khoan.” Chỉ Gian Lưu Sa giành nói: “Công Tước ở lại, tôi đi! Mùa Đông, đi!”

Mười người còn lại trên YY đồng loạt im lặng nhìn tài khoản của Chỉ Gian Lưu Sa. Thân thiết với Mùa Đông Không Lạnh như vậy từ khi nào thế? Nói cứ như sắp thành người nhà vậy?

Kỹ năng của Cung Thủ công kích cao, nếu tấn công đơn độc thì sát thương đúng là số một.

Theo lý thuyết thì nếu giành sát thương, cũng nên để Hoa Sinh Mê công kích thấp nhất này đi giết người mới phải. Nhưng mọi người đều ngầm hiểu mà giữ im lặng.

Mùa Đông Không Lạnh chỉ ‘Ừ’ một tiếng rồi lập tức rời khỏi trạng thái chiến đấu, đi theo Chỉ Gian Lưu Sa chạy về phía Cửu Anh.

~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio