Sát Vương

chương 110: thuyền biển to lớn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Màn đêm che lấp bờ biển đen kịt một mảng, sóng lớn ngập trời, khắp nơi đều là mưa to như trút nước.

Một chiếc thuyền dài tới mấy nghìn trượng cao tới hơn nghìn trượng thần bí chạy ở trên bờ biển, trước quái vật khổng lồ này, con người giống như là một hạt bụi nhỏ bé vậy.

Một ngân tu lão nhân áo quần tả tơi cắp lấy một nam tử trẻ tuổi nhanh chóng chạy tới gần quái vật khổng lồ này, người nam tử này cố gắng mở mắt nhìn thấy chiếc thuyền cực lớn ở trên biển thì cực kỳ rung động tựa hồ như tiến nhập vào trong mộng cảnh vậy.

Thuyền biển lớn như vậy không biết nhân lực nào mới xây dựng được đây?

Tuy ở trên biển bão đột nhiên xuất hiện, sóng lớn ngập trời nhưng chiếc thuyền này vẫn ổn như là thái sơn, trấn sóng áp sóng không hề bị bão lớn mà nghiêng ngả.

Cuối cùng ngân tu lão giả cũng ép nam tử kia lên chiếc thuyền cực lớn được, bởi vì tới gần quá cho nên nam tử trẻ tuổi không cách nào nhìn thấy đỉnh thuyền nữa, cả chiếc thuyền biến mất trong bức tường lớn vô biên vô hạn.

Chiếc thuyền lớn nghìn trượng vô cùng cũ kỹ nhưng lại vững chắc, mặc cho sóng to gió lớn vẫn ổn như núi thái sơn, ngân tu lão giả mang người trẻ tuổi đi tới cạnh bờ xong, thân ảnh thoáng chốc tung lên hơn trăm trượng một lát sau, hắn cưỡng ép nam tử kia lên boong thuyền.

Hải thuyền vô cùng lớn ở trên biển như bàn thạch nhưng nếu là người không có tu vi học võ đứng ở trên mặt thuyền nhất định sẽ bị cuồng phong cuốn đi không thể đứng vững.

Ở trên boong thuyền không có một người, cột buồm rách tung tóe, khiến cho nó phát ra một vẻ u linh vô cùng.

Ngân tu lão nhân đặt nam tử lên trên boong thuyền, nam tử sử dụng tru bình tấn cố gắng kháng cự mà đứng thẳng nhưng tất cả chỉ là phí công cả người hắn nhanh chóng bị gió cuốn đi, lão nhân kia nhanh tay lẹ mắt lập nên một trận pháp trong nháy mắt đã ấn hắn xuống boong thuyền.

Trận pháp trấn thụ thân thể của nam tử, khiến cho hắn chỉ lung lay rồi vững vàng ở trên boong thuyền, người nam tử trẻ tuổi này chính là Từ Tiều mất tích thần bí ở trong Từ phủ.

- Từ Tiều, về sau ngươi ở chỗ này luyện công cho tốt, khát đói cần công pháp gì thì tìm ta là được.

Ngân tu lão giả mở miệng nói, tuy gió rất to nhưng thanh âm của lão vẫn rõ ràng mà truyền tới tai của Từ Tiều.

- Ta làm sao tìm được ông?

Từ Tiều vội vàng hỏi một câu.

- Gọi hai tiếng sư tổ ta sẽ xuất hiện.

- Được...

Từ Tiều xoa từng vết mưa ở trên mặt, hướng về phía lão nhân kia mà hỏi một câu:

- Sư tổ khi nào thì con có thể trở về Áo Bỉ Đảo?

- Sau khi cột nước kia biến mất ngươi có thể đi ra.

Ngân tu lão giả chỉ cột nước khủng bố phía trước rồi nói với Từ Tiều.

- Cột nước?

Từ Tiều quay đầu lại nhìn cột nước mà ngân tu lão nhân chỉ, hắn lập tức rung động. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Một cột nước ngập trời mấy nghìn trượng xuất hiện, như thiên long hấp thủy vậy, phiêu du ở trên mặt biển, điên cuồng xoay tròn.

Ở trên bầu trời tràn ngập mây đen, không khí cũng bị cột nước này mà biến thành hình lốc xoáy, lộ ra vẻ cực kỳ dữ tợn.

- Nếu như con về muộn Huyền Nhi có lẽ cũng đã xuất giá rồi.

Khuôn mặt của Từ Tiều tràn ngập vẻ thống khổ, hắn đột nhiên hơi hối hận vì đã cùng với ngân tu lão nhân đi tới nơi này.

- Vậy ngươi phải nhanh hơn rồi.

Ngân tu lão nhân nói xong câu đó liền biến mất ở trong sóng to gió lớn.

- Huyền nhi nàng chờ ta ta sẽ trở nên mạnh mẽ, ta nhất định sẽ cứu muội ở trong tay tên khốn kiếp kia, ta nhất định sẽ giết hắn.

Từ Tiều ở trong mưa gió tàn sát mà gào thét lên.

Tiếng sấm rung trời vang lên, từng luồng sét ở phía trên bầu trời đánh xuống, bổ lên trên thuyền thật lâu rồi mới biến mất, chiếc thuyền lớn sau khi bị tấn công lay động một thoáng rồi ổn định lại.

....

Ngạnh phương ngư cảng.

Ở trong trận địa mấy trăm ngự lâm binh sĩ tinh anh đang cùng với đại quân hải tộc chiến đấu say xưa khắp nơi đều là máu huyết hồn phách và thi thể, những binh sĩ hải tộc này cấp bậc tương đương với Nhân Nguyên tứ cấp ngũ cấp nhưng bọn chúng sau khi lên lục địa cũng chỉ có thể phát huy tới tam cấp tứ cấp mà thôi cho nên sau khi đánh nhau với đám ngự lâm quân bọn họ vẫn không thể tiêu diệt hết được.

Mà bây giờ binh sĩ ngự lâm quân sống sót đa phần đều là cường giả Nhân Nguyên tứ cấp, sức chiến đấu vô cùng cường hãn hơn nữa trải qua nghiêm chỉnh huấn luyện, tuy Phương Kích không ở trong trận nhưng bọn họ đã tạo thành trận hình không ngừng chém giết.

Một số cường giả ở trong hải tộc cũng không tham chiến, mà đứng ở bên ngoài nhàn nhã trò chuyện với nhau, tâm tư của bọn họ cũng giống như Phương Kích, muốn cho những thuộc hạ những binh sĩ này có nhiều cơ hội tiến bộ hơn nữa.

Đường Tiêu sau khi hóa thân thành Tuyết Điêu thì phi thân tới, rơi xuống mặt đất, dùng một bộ Hổ Liệt quyền đánh về phía trước, với tu vi hiện tại của hắn, so với Nhân Nguyên lục cấp Mục Thương còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Đường Tiêu một đường xông lại giống như là hổ vào bầy dê vậy một quyền phóng ra ba gã hải tộc bị bắn xa mấy chục thước, không đầy một lát sau hắn đã đánh cho toàn bộ hải tộc trận hình đại loạn,mấy trăm binh sĩ ngự lâm ở trong trận hình phòng thủ chém giết, khiến cho hải tộc trận đại loạn, từng thanh âm gào khóc vang rền, thế trận nhất thời bị Đường Tiêu làm cho nghịch chuyển.

- Khặc khặc lại có võ giả mạnh mẽ như vậy thật là tinh khí tinh khiết, ta thích cỏ non đẹp trai như vậy.

Ở đằng xa nữ hải thủ lĩnh yêu thú cười dâm một tiếng sau đó nàng lập tức thả người tiến tới, lặng yên không một tiếng động đánh về phía Đường Tiêu.

- Đường công tử coi chừng.

Có binh sĩ ngự lâm quân phát hiện ra liền nhắc nhở Đường Tiêu một tiếng.

Đường Tiêu đang kịch chiến say sưa, nghe thấy tiếng la thì ngẩng đầu lên thấy một bóng đen đang giáng từ trên trời xuống, hướng về phía hắn mà bày ra một phù triện, tuy nhiên nữ hải yêu này không phải muốn đem hắn đuổi bắt mà là muốn đem về hải tộc hưởng thụ cảm giác mỹ diệu.

Nhìn thấy phù triện che lấp trời đất kia, Đường Tiêu không hề suy nghĩ liền chuyển động thân thể, ngay lập tức hai đạo phù triện trắng xanh của hắn bay ra, đạo phù trinệ màu xanh hướng về phía quanh người của hắn mà đẩy ra ngay lập tức bảy tám binh sĩ hải tộc bị đẩy bay ra ngoài, đạo phù triện màu trắng thì xoay thành một khiên tròn, đột nhiên hướng lên đỉnh đầu đem phù triện của nữ hải trên đỉnh đầu nện cho nát báy.

- Hay hay thủ đoạn hay!

Nữ hải yêu kia có vẻ trở tay không kịp nàng lập tức thu hồi phù triện đã nát báy duỗi cánh tay ra tạo thành một cái miệng cá mập cực lớn, hung hăng cắn về phía Đường Tiêu.

- Con mẹ nó!

Đường Tiêu ở kiếp trước chưng từng nhìn thấy cá mập lớn như vậy tuy nhiên cái này cũng không ảnh hưởng tới phản ứng bản năng của hắn.

- Loa Toàn Giảo Nhục trận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio