Sau Khi Một Tên Ma Vương Chinh Phục Thế Giới

chương 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Dahlia

Beta: Dahlia

OO

Lần gặp đầu tiên của ta và dũng sĩ sau bốn tháng xa cách lại bất ngờ vô cùng hòa bình.

... Nếu như bỏ qua chuyện hắn đánh ta thành đầu heo.

Tuy rằng ta cũng không hiểu tại sao, ta chưa từng ngụy trang thất bại bao giờ, rốt cuộc là tại sao hắn lại nhìn ra, rõ ràng ta ngụy trang không chê vào đâu được, từ Ma vương thành đi ra đến khi tìm được dũng sĩ cũng không có ai nhận ra ta mà.

Vậy tại sao dũng sĩ lại có thể lập tức nhận ra ta?

Chẳng lẽ bởi vì chúng ta là kẻ thù?

Thân là một Ma vương, ta có tới hàng ngàn, hàng vạn bộ hạ.

Thân là một Ma vương vị thành niên, ta có tới hàng ngàn, hàng vạn bộ hạ đều không cho phép ta đi xa nhà.

Không phải chỉ là kỳ thành niên khác nhau thồi à! Có cái gì cần lo lắng chứ! Ta sống so với nhân loại còn lâu hơn đó!

Ta làm một tên trạch Ma vương mấy vạn năm, còn chưa từng một thân một mình ra khỏi cửa đó.

Ngẫm lại còn có chút kích động đây.

Song khi màn đêm buông xuống, kích động của ta liền biến thành tuyệt vọng.

Ta.

Xuất môn.

Không mang tiền.

Không nên hỏi ta tại sao một Ma vương xuất môn lại muốn mang tiền.

Thân là một Ma vương, ta cũng phải tuân thủ luật pháp của Ma vương.

Tuy rằng phiến đại lục này đã bị ta chinh phục, coi như ta đi ăn cơm bá vương cũng không có ai dám phản đối, nhưng mà ta bây giờ đang ngụy trang thành nhân loại a!

Nếu như ngày thứ nhất xuất môn đã bại lộ thân phận trước toàn thế giới, vậy quả thực không có chút cảm giác thành công nào!

Cho nên ta quyết đoán... ôm đùi dũng dũng sĩ.

Không nên hỏi thân là Ma vương cẩn thận quăng đi đâu rồi.

Ta bây giờ là nhân loại!

Soái Ma vương là ai, hắn lớn lên đẹp trai như vậy sao ta lại biết hắn chứ.

Nhà dũng sĩ rất dễ tìm, ở bên trong thôn nhỏ, nhà của hắn càng thêm bắt mắt.

Ta từ trước tới nay chưa từng gặp qua căn phòng nào rách nát hơn căn của hắn... ╭(╯^╰)╮

Ngẩng đầu nhìn một chút cái lỗ trên nóc, ta có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao a, ta đột nhiên cảm thấy mình nghiệp chướng thật nặng nề.

Nếu như ta không có chinh phục thế giới, dựa theo thông lệ bị dũng sĩ đánh bại, nói không chừng dũng sĩ hiện tại đã công thành danh toại, cưới công chúa, ở trong lâu đài.

Dĩ nhiên, cảm giác cũng chỉ là cảm giác.

Thân là một Ma vương, nhìn thấy dũng sĩ chán nản như thế, ta hận không thể đắc ý ngửa mặt lên trời cười to phút.

Cảm giác này, thật cmn sảng khoái a.

Sau khi ở trong lòng cười xong, ta bỗng nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng.

Nhà dũng sĩ rách nát như thế, mà ta lại muốn qua đêm ở nhà hắn, vậy chẳng phải ta cũng phải ở trong căn nhà rách nát này sao?

...

Ta còn chưa từng ở qua căn phòng nào bên ngoài Ma vương đó!

Cảm giác hảo kích động a! >v

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio