.
Chờ ta ăn uống no nê, giáo chủ lạnh lùng hỏi ta: "Ngươi còn muốn chạy không?"
Ta gật đầu: "Ta muốn đi học."
Giáo chủ dừng một chút rồi nói: "Ta cũng dạy ngươi được vậy."
Ta: "Ta còn muốn thi khoa cử nữa."
Giáo chủ hỏi ta: "Ai dạy ngươi nói thế?"
Ta: "Một huynh đài hạ độc ta."
Giáo chủ nắm cổ tay ta bắt mạch rồi nói với vẻ u ám: "Loại độc này......!là của Nhậm Tầm?" Hắn lại ngước nhìn ngọc bội đeo trên cổ ta, "Sao hắn hạ độc ngươi mà lại cho ngươi ngọc bội kia?"
Ta không tiện nói ra chuyện tìm đồ thay Nhậm huynh đài nên đành phải nói dối giáo chủ lần đầu tiên: "Ta cũng không biết nữa, chắc hắn thấy ta gầy quá nên muốn ta đem ngọc bội này đi đổi đồ ăn bồi bổ thân thể......"
.
Thủ hạ Bính thì thào: "Các ngươi thử nói xem, ngoại trừ Tả hộ pháp thì ai lại vì người khác gầy mà liều mạng đưa tiền cho người khác mua thịt chứ?"
Thủ hạ Giáp lắc đầu: "Ta nghĩ không có đâu."
Thủ hạ Ất nói: "Nhìn kìa, vành tai Tả hộ pháp đỏ lên rồi, bịa chuyện vụng về quá đi."
Bọn họ đang bàn tán say sưa thì giương mắt thấy giáo chủ đi tới "rầm" một tiếng đóng chặt cửa.
.
Giáo chủ không hỏi ta chuyện liên quan tới Nhậm Tầm nhưng ánh mắt hắn lại rơi vào cổ tay ta: "Ai buộc dây đỏ cho ngươi?"
Ta nói: "Liễu huynh."
Hắn lại túm lấy cổ tay kia của ta hỏi: "Vòng tay này là ai cho?"
Ta nói: "Phó Ngọc."
Giáo chủ đột nhiên ngẩng đầu nhìn ta, một lát sau hắn lại cúi đầu ngắm nghía ta thật kỹ.
Hắn nói: "Túi tiền viền vàng này là của Yến Trọng cho ngươi đúng không?"
Ta thành thật gật đầu.
Giáo chủ hít sâu một hơi.
Giáo chủ hung hăng đấm bàn một cái.
Hắn lạnh lùng nhìn ta rồi rũ mắt như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Ta cảm thấy hắn đang tức giận nhưng lại không biết hắn giận cái gì.
Vì ta nhận đồ của Yến minh chủ và những người khác sao?
Ta nói: "Có phải ta không nên nhận những thứ này không? Nếu giáo chủ không vui thì sau này ta không nhận nữa."
"Bọn hắn cho ngươi đồ chắc là muốn có được gì từ ngươi đấy." Giáo chủ lại hít sâu rồi nói, "Thôi, sau này ngươi đừng nhận nữa là được rồi."
Ta chồm tới trước lén lút quan sát vẻ mặt hắn rồi lí nhí hỏi hắn: "Giáo chủ, ngươi đang giận à?"
Giáo chủ không trả lời ta.
Tay hắn siết chặt thành nắm đấm để trên bàn.
Đúng là tức giận thật rồi.
Ta đứng lên xích lại gần giáo chủ rồi dang hai tay hỏi hắn: "Ôm một cái nhé?"
Giáo chủ lườm ta, vẫn không nói gì.
Ta chớp mắt mấy cái mới hiểu ra.
Ta ôm hắn rồi hôn chụt một cái lên môi hắn.
Hình như cũng không đúng, giáo chủ vẫn chẳng để ý tới ta.
Ta quỳ một gối xuống trước mặt hắn, ôm eo hắn, gục đầu lên đầu gối hắn rồi ngẩng mặt hỏi hắn: "Hôn cũng vẫn giận sao?"
Giáo chủ rũ mắt nhìn ta rồi đưa tay nâng cằm ta lên gãi nhẹ như gãi chó.
Hắn hỏi ta: "Đây là ai dạy ngươi?"
Ta ủ rũ nói: "Nếu giáo chủ không thích thì sau này ta không hôn nữa."
Sao ta hôn những người khác bọn hắn đều vui vẻ mà chỉ mình giáo chủ có phản ứng này chứ?
Giáo chủ véo má ta.
Hắn gằn từng chữ: "Kiêm Minh, ngươi là chó của ta, đời này cũng đừng hòng chạy."
Ta ấp úng: "Đương nhiên ta là chó của giáo chủ rồi, chỉ là ta muốn......"
Hắn cúi đầu hôn môi ta một cái: "Ta nói đừng hòng chạy.".