Edit: Thiên Ngân
Tiền Ý Ý cho Lương Quyết Thành ba lần. Lần đầu tiên, vài người Vu Tiếu chê cười cô muốn bao dưỡng Lương Quyết Thành. Lần thứ hai, Lương Quyết Thành tự cho rằng Tiền Ý Ý là muốn bao dưỡng anh.
Lần thứ ba, Tiền Ý Ý không cần người khác nói, bản thân tự nói muốn bao dưỡng anh.
Bao dưỡng thì bao dưỡng.Dù sao một người đưa tiền một người hiến thân thể, còn không phải là bao dưỡng sao!
Tiền Ý Ý đúng lý hợp tình, tư thái ưỡn ngực kiêu ngạo coi mình bao dưỡng người khác giống với lên sân khấu nhận giải thưởng.
Lương Quyết Thành nắm chặt quai đeo cặp sách, trong lòng có chút phức tạp.
Cô ấy quả nhiên đã nói ra.
Từ lần đầu tiên gặp mặt, Tiền Ý Ý vẫn luôn mơ ước cậu, tiếp cận anh, muốn hiểu được tâm tư của anh, căn bản không thể gạt được đôi mắt của bất cứ người nào.
Bao dưỡng……
Nếu đổi lại là người khác ở trước mặt cậu nói cái từ này, Lương Quyết Thành sẽ khiến đối phương biết cái gì gọi là tiền giảm giá phòng vip bệnh viện một năm là bao nhiêu.
Nhưng người nói từ này lại là Tiền Ý Ý.
Cân nhắc đến số tiền rồi giấy tờ vẫn còn ở trong cặp cậu.
“Cậu muốn gì?”
Lương Quyết Thành rũ mắt, sinh nhật cậu vào tháng , bây giờ còn chưa đến tháng , khoảng hai tháng nữa thì cậu mới đến tuổi trưởng thành, nếu cô muốn…… Muốn làm những việc người trưởng thành bị bao dưỡng phải làm, anh phải làm sao bây giờ?:((((
Lương Quyết Thành giấu bóng ma trên mặt, nhiều lên một chút lo lắng.
Tiền Ý Ý tròng mắt chuyển động, đương nhiên là muốn Lương Quyết Thành đóng giả bạn trai cô!
Đang muốn mở miệng, nhạc chuông điện thoại vang lên.
Tiền Ý Ý nhìn chữ ‘ mẹ ’ lập lòe trên màn hình điện thoại.
Dường như chỉ trong nháy mắt, biểu tình của Tiền Ý Ý thay đổi.
Cô trở nên bức bối, thậm chí là áp lực.
Tiền Ý Ý đi đến chỗ hàng rào.
“Alo?”
Từ điện thoại, mẹ Tiền trực tiếp đưa ra yêu cầu, vô cùng không khách khí nói: “Con về nhà đi, ngày mai chuẩn bị đi xem mắt.”
Tiền Ý Ý nhăn chặt mi: “Con đã có bạn trai, vì cái gì mà bắt con đi xem mắt?”
“Tao đã hỏi qua tổng phụ trách trong trường của mày, ngoại trừ Tào Khung ra mày vốn không hề quan hệ tốt với nam sinh khác, dùng cái cớ này lừa gạt chúng tao, Ý Ý, mày cũng làm thật quá đáng rồi.”
Giáo viên trong trường này, ngoại trừ tổng phụ trách không ai suy nghĩ như ông.
Tổng phụ trách muốn Tiền Ý Ý phải ăn mệt chút, nhưng ông không dám đem hạt giống tốt trong việc thi đại học của trường nói với mẹ Tiền, vạn nhất làm người khác cảm thấy Lương Quyết Thành yêu sớm, Tiền gia tài cao thế lớn, vạn nhất làm hại đến mầm non Trạng Nguyên tốt này, trường học mất đi một Trạng Nguyên, ông ta tìm ai mà khóc?!
Với một chút suy nghĩ e ngại như vậy, tổng phụ trách liền đem Lương Quyết Thành giấu diếm. Cho nên thông tin không đầy đủ tới tai mẹ Tiền, Tiền Ý Ý ở trường học căn bản không có quan hệ tốt với nam sinh, nó ở đâu mà có bạn trai được?
Mẹ Tiền tự nhận đã bắt thóp được nhược điểm của Tiền Ý Ý, vênh mặt hất hàm sai khiến: “Nuôi mày lớn như vậy, làm cha mẹ tìm cho mày một vị hôn phu có thể chăm sóc mày sau này, là chúng tao có ý tốt. Con trai Diêu gia rất tốt, mày cùng cậu ta đính hôn trước, sau khi học xong cấp ba là có thể sinh con.”
Tiền Ý Ý đáy mắt một mảnh lạnh lẽo, cô tức quá hóa cười.
“Con có bạn trai. Không biết người mẹ liên hệ là ai, lừa gạt mẹ, nhưng là con cùng bạn trai con quan hệ rất tốt, hơn nữa……”
Tiền Ý Ý nói được một nửa, mua nút thắt, “Không lâu nữa, mẹ sẽ nhanh chóng biết quan hệ giữa con và anh ấy tôys như thế nào."
“Thay con sắp xếp một cuộc hẹn xem mắt, không bằng mẹ vì chị tìm chọn nhiều ứng cử viên thích hợp thì hơn.”
Cúp điện thoại, Tiền Ý Ý giơ tay quạt quạt gió.
Tâm trạng tốt gì, đều bị một cuộc gọi của mẹ Tiền phá hoại.
Đi xem mắt, đính hôn, sinh con.
Mẹ Tiền thật ra bàn tính chủ ý rất tốt. Tìm một nhà có lợi cho lợi ích gia đình Tiền gia, cùng con cái đối phương xem mắt rồi đính hôn, cầm chắc được tiền của ông nội trong tay, để cô sau khi tốt nghiệp cấp ba sinh con, lại lấy thêm một khoản tiền nữa.
Đến mức về sau Tiền Ý Ý có cùng người đó kết hôn hay không, cũng không liên quan đến bọn họ.
Rốt cuộc chỗ nào ăn ngon bọn họ đều ăn, làm sao quản một đạo cụ đã lợi dụng xong.
“Bạn học Lương.”
Tiền Ý Ý để gió thổi một lúc, bình tĩnh.
Mẹ Tiền còn không phải là dựa vào cô không có bạn trai, đang ở tuổi vị thành niên còn bị họ nắm chặt ở trong tay sao.
Nhưng cô thật sự không phải!!!
Tiền Ý Ý giống như bước trên giày quân đội, mỗi một bước đi đều uy phong lẫm lẫm (), như thiên quân vạn mã(), sải bước đi tới một phen chống ở trên tường, chặn Lương Quyết Thành ở giữa vách tường và cô.
()Uy phong lẫm lẫm: vẻ oai nghiêm khiến người khác kính sợ
()Thiên quân vạn mã: hàng nghìn quân ngựa
Tường đông.
Tiền Ý Ý chặn Lương Quyết Thành mới phát hiện, thiếu niên so cô cao hơn nửa cái đầu.
Cô nâng cằm, ngước nhìn Lương Quyết Thành.
Lương Quyết Thành dựa trên tường, không được tự nhiên rũ mắt.
Tiền Ý Ý trong đáy mắt có ảnh ngược của anh.
"Mình nghĩ muốn nói với cậu vài điều kiện."
Khi cô nói chuyện, trong ánh mắt sáng rực lên một tia dũng cảm như sắp ra chiến trường.
Lương Quyết Thành cứng đờ cả người.
“…… Cậu nói đi.”
“Một năm này, mình muốn cậu thuộc về mình, phục tùng() mình.”
()Phục tùng: nghe theo, làm theo, tin theo
Trong một năm này, cô vừa tròn mười tám cũng tốt nghiệp cấp ba, đến lúc đó, cô có thể triệt để cùng cha mẹ Tiền cắt đứt quan hệ, những cái khác không nói, nhưng cô chắc chắn có thể bảo đảm sự tự do của bản thân, không đến mức bị đưa đi cùng một ai đó gặp mặt, đính hôn, rồi trở thành một vật hi sinh.
Chỉ cần một năm! Cô trước mắt bước lên hành trình của lão đại nhân vật phản diện này, cùng anh mở ra cốt truyện của nhân vật phản diện.
Hiện tại lão đại vẫn là một tiểu đáng thương, cô có tiền, cho cậu ta sự che chở, cậu ấy đảm đương làm bạn trai cô, cho cô tự do.
Thật tốt quá! Quả thật là đối tượng hợp tác trời ban tốt nhất!
Bộ dáng Tiền Ý Ý cười rộ lên, hai mắt cong thành hình trăng non, lông mi thật dài hình quạt bồ, mặt mày tươi cười khiến người khác không thể từ chối được.
Cô còn lắc lắc thẻ đen ở trên tay.
Lương Quyết Thành tránh ánh mắt cô.
Thuộc về, phục tùng……
Cô thật là, cái gì cũng đều dám nói hết
Nhưng chỉ là một năm sao?
Từ lớp đến lớp , sau khi tốt nghiệp liền ngưng hẳn hiệp ước?
Cô rốt cuộc là quá ngốc sẽ không tính sổ, hay là cố ý dùng phương thức này để lừa cậu?
Thẻ trong tay cô, thậm chí có thể mua một người cả đời.
Đoán không ra ý nghĩ của cô.
Lương Quyết Thành rũ mắt, đáy mắt thâm ý quay cuồng.
Cậu từ chối Tiền Ý Ý hai lần, đây là lần thứ ba. Lúc Tiền Ý Ý xuất hiện ở hội sở giúp cậu, còn có chi phí nằm viện mà cô trả hộ cậu, đều nói cho Lương Quyết Thành biết, hiện tại cậu chỉ có hai bàn tay trắng, cái gì đều làm không được, nếu ôm cái lòng tự trọng nực cười mà từ chối đường tắt trước mắt, nếu mẹ và em gái bởi vì thiếu tiền mà có gì ngoài ý muốn, cậu sẽ không tha thứ cho chính mình.
Hơn nữa……
Lương Quyết Thành dời mắt nhìn lại, tường đông, đáy mắt cô gái đều là ý muốn phải làm được.
“…… Được.”
Chỗ tiền lấy được từ cô, anh sẽ trả lại gấp bội cho cô.
Đáp ứng rồi.
Tiền Ý Ý cười đến nheo mắt, vui vẻ mà búng tay một cái.
“Thật tốt quá! Chúng ta tới tiến hành làm nội dung thứ nhất của cuộc giao kèo này đi!"
Tay cô buông lỏng rời khỏi tường đông, rời xa Lương Quyết Thành.
Lương Quyết Thành tự do.
Anh một tay nắm lấy quai cặp, đuổi kịp bước chân Tiền Ý Ý.
Thiếu nữ vui sướng giống như chim nhỏ, nhảy nhót, cô tâm trạng vô cùng tốt không hề có nửa điểm che giấu.
Vui vẻ như vậy sao?
Khóe miệng Lương Quyết Thành hơi nhếch lên.
Tiền Ý Ý cảm thấy, cần thiết muốn một kích trúng đích, làm Tiền phụ Tiền mẫu rốt cuộc không có biện pháp mở miệng nói đến việc xem mắt, đính hôn rồi sinh con ra.
“Cậu nói đi.”
Là hẹn hò, vẫn cùng nhau học tập, hay là bồi cô đi dạo phố?
Lương Quyết Thành lấy điện thoại ra tính toán gửi tin nhắn cho em hái, nói em ấy hôm nay cậu về muộn, để em ấy nấu cơm cho mình ăn thôi.
“Cậu là bạn trai của mình, đây là thân phận của cậu, sau đó công việc của cậu nội dung là, theo mình gặp ba mẹ nhà mình, nói cho ba mẹ mình, mình mang thai con của cậu, chúng ta muốn bỏ trốn!”
Lương Quyết Thành đang bước xuống cầu thang suýt nữa thì trượt chân, còn may là cậu tay mắt lanh lẹ, một phen nhanh chóng nắm chặt được lan can.
“……”
Đại tiểu thư thật biết đùa, so với cậu nghĩ…… Kích thích hơn nhiều.
Hiện tại bọn họ đã là ngồi chung trên một cái thuyền nhỏ, Tiền Ý Ý không ngại để cho Lương Quyết Thành biết một chút nội dung hợp tác.
“Mẹ mình vừa mới gọi điện thoại cho mình, muốn bắt mình đi xem mắt và đính hôn. Còn có, bà nói mình tốt nghiệp cấp ba xong phải sinh con.”
Tiền Ý Ý cười nhạo.
“Vào năm , cậu từng gặp qua một phụ huynh như vậy chưa?”
Vâng năm tác giả muốn chơi thành năm luôn rồi =))
Lương Quyết Thành nhịp tim đập đã trở lại bình thường, cậu chân dài, một bước đi bằng Tiền Ý Ý đi hai bước, nhanh chóng cùng Tiền Ý Ý sóng vai.
“…… Không cần để ý.”
Từ lúc bắt đầu quen biết Tiền Ý Ý, Lương Quyết Thành đã biết phun huynh nhà cô không phải là một người tốt gì. Đối xử bất công giữa hai chị em đến người ngoài đều nhìn ra được, thậm chí còn có hành động ở sau lưng bắt nạt con gái nhỏ của mình.
Người đàn bà Lưu Nhã kia, Lương Quyết Thành còn chưa có quên cô ta đã từng làm nhục Tiền Ý Ý.
“Mình cũng không để ý đến đâu.”
Tiền Ý Ý đi đến nhà để xe đạp.
Cô ôm cánh tay chờ Lương Quyết Thành mở khóa xe, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Bà ấy tốt xấu cũng là mẹ mình, mình còn chưa trưởng thành, dù mình muốn làm cái gì thì hiện tại đều không thể thực hiện được.”
Tiền Ý Ý bỗng nhiên nghĩ đến.
“Bạn học Lương, cậu đến tuổi trưởng thành chưa?”
Nếu bạn trai là người trưởng thành, có thể đem quan hệ giám hộ chuyển sang cho bạn trai đã trưởng thành không nhỉ?
Tiền Ý Ý càng nghĩ càng cảm thấy ý nghĩ của mình là đúng, tay chống lên cái giá xe đạp, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Lương Quyết Thành.
Cả người Lương Quyết Thành cứng ngắc.
Sao đang nói chuyện trong nhà cô lại chuyển sang đề tài người lớn thế này?
Lương Quyết Thành trầm mặc thật lâu.
“…… Rất nhanh.”
Còn có hai tháng.
Kỳ thật cậu đủ tuổi cũng không có biện pháp, mà Tiền Ý Ý đủ tuổi mới được. (Anh nghĩ gì thế)
“Thật tốt,” Tiền Ý Ý đáy mắt đều là hâm mộ, “Mình còn hơn nửa năm nữa cơ.”
Lương Quyết Thành không dấu vết thở nhẹ nhõm một hơi.
Như vậy cũng tốt, ít nhất lúc Tiền Ý Ý đưa ra yêu cầu về việc người lớn, anh còn có một cái cớ.
Xe đạp của Lương Quyết Thành không có yên sau nên không thể đèo người, Tiền Ý Ý chỉ có thể cùng Lương Quyết Thành đi bộ.
Trong trường học chỗ nào cũng không thấy một bóng dáng học sinh, đi đến phòng bảo vệ, chú trực ban ló đầu ra.
“Các cháu làm gì vậy, mới nửa buổi đã muốn đi đâu?”
Tiền Ý Ý nở nụ cười: “Chú ơi, chân cháu bị thương, cháu vừa mới đi thử vài bước thấy vẫn không được, chủ nhiệm lớp cháu bảo bạn ngồi cùng bàn đưa cháu đến bệnh viện.”
Lương Quyết Thành: “……”
Cái lý do này vậy mà chú trực ban lại tin là thật.
Đi ra khỏi cổng trường, Lương Quyết Thành quay đầu lại.
Cậu trốn học nhiều năm, vượt tường nhảy qua cửa sổ, đây là lần đầu tiên chính đại quang minh mà đi bằng cổng chính của trường trong thời gian bình thường nghênh ngang trốn học.
Chú Lưu đưa Tiền Ý Ý đến trường học thì lập tức rời đi, không có xe chờ cô ngoài cổng trường.
Lương Quyết Thành nhìn mắt cá chân Tiền Ý Ý.
“…… Ngồi lên đi.”
Cậu bảo Tiền Ý Ý ngồi vào yên trước xe đạp thể thao của cậu.
Ánh mắt của Tiền Ý Ý sáng lên.
“Cậu đẩy tớ sao, có hơi ngượng ngùng.”