Nam sinh ban đều bị chọc giận.
Bọn họ đa số đều không giỏi đánh nhau, còn là bị nam sinh của ban đánh. Nam sinh ban nãy bị Lương Quyết Thành đánh cho tức đến không chịu nổi, vốn là đã thua người ta vậy mà quay đầu lại thấy tên cầm đầu đánh bọn họ đang ôn nhu lấy lòng nữ sinh kia. Cái này bảo bọn họ chịu sao được?
Các thầy nghe đến đây liền đau cả đầu.
Một mặt là mấy đứa nói người ta trước, một mặt là mấy đứa động thủ trước, cả hai bên đều không thể không phạt.
Thế là mỗi đứa lại bị các thầy phê bình cho một trận.
Nam sinh ở cái tuổi này, phê bình vài câu thì chẳng có tác dụng gì, kết thù thì cũng đã kết thù rồi, về sau tám phần mười chắc chắn sẽ còn sinh sự nữa. Thế là mấy thầy liền đem giờ thể dục của hai lớp này tách ra.
Nhưng cho dù là ban hay ban cũng đều không phục.
Chuyện này sẽ qua đi đơn giản như thế sao? Đương nhiên là không rồi!
Lúc tan học, lớp phó của ban mang theo vài nam sinh ngăn ở cửa chính của ban .
Nam sinh ban thiếu chút nữa muốn động thủ, lớp phó ban liền ném tới một chiến thư.
“Đánh tới đánh lui cũng chẳng ra sao cả, dù sao cũng là học sinh, nên dùng phương thức văn minh để giải quyết chứ nhỉ.” Nam sinh kia trông hơi quen, Tiễn Ý Ý đeo balo đi ra cửa, giống như nhớ tới lần trước có gặp qua nam sinh này đi bên cạnh Tiễn Mân Văn thì phải.
“Thứ sáu, sau khi tan học, gặp nhau ở sân bóng bên phía Tây Chức. Chúng ta dùng bóng rổ để quyết định. Nếu bọn tao thắng, Tiễn Ý Ý cùng các người đều phải cho lớp tao một lời xin lỗi, về sau phải quét dọn hành lang lớp tao một năm. Nếu bọn tao thua thì ngược lại.”
Ủy viên thể dục của ban lập tức đáp ứng.
“Không đến là tôn tử!”
Kiểu như ai không đến phải gọi đối phương là ông nội ấy.
Lớp phó ban lộ ra một nụ cười, giống như là mang theo ý tứ miệt thị.
Cái này không hợp lẽ thường cho lắm.
Học sinh của ban đều học tập rất tốt, thế nên những thời gian hoạt động thể dục thể thao đều bị học tập chiếm lấy. So với ban thì phương diện thể dục chắc chắn là kém hơn, cũng không biết bọn họ lấy tự tin đâu ra để đấu bóng rổ với ban nữa.
Nhưng ủy viên thể dục đã đồng ý, ngay lập tức liền chọn ra năm người chơi chính, hai thành viên dự bị, chuẩn bị để thứ sáu tới chơi chết đám mọt sách kia.
Mấy nam sinh xoa xoa tay, gọi Tiễn Ý Ý lại.
“Tiễn Ý Ý! Chiều thứ sáu đi cùng bọn tôi đi! Xem chúng tôi vì cậu mà xả nỗi giận này!”
Tiễn Ý Ý đeo balo chuẩn bị rời đi, kỳ thật cô cũng không nghĩ sẽ can thiệp vào. Nhưng nói cho cùng thì hai ban xung đột với nhau chủ yếu cũng là do mình mà ra.
Cô gật đầu đồng ý.
Không chỉ vì cô, mấy hoạt động ngoài trường như thế này rất khó được diễn ra, mấy học sinh của ban đều nóng lòng muốn thử tham gia náo nhiệt. Ủy viên thể dục tính tính, tùy tiện đếm ra được mười mấy, hai mươi học sinh đi theo.
Nhiều người nhiều khí thế, đó là chuyện tốt.
Có một thời gian xác định, mấy ngày nay đám học sinh đều yên ổn lại, chẳng sợ nếu bây giờ có gặp nhau cũng sẽ không sinh ra mâu thuẫn gì.
Mọi người đều biết, chiến trường lớn nhất là ở bên ngoài trường kia.
Thứ sáu.
Tiễn Ý Ý đi theo mấy nam sinh đó. Lương Quyết Thành cùng Tại Tiếu và Chu Tam, thêm vài người nữa cũng kéo đi. Nhâm Kha và Tô Á Na cũng theo sau, còn có cả Diêu Nhất Nam không biết dở chứng gì mà đi mua mấy cái bông cổ động, có quỷ mới biết được là hắn mua mấy thứ này từ bao giờ.
“Tôi cũng là một phần tử của ban , tất nhiên là phải vì các bạn mà ủng hộ hết mình rồi, đừng khách khí như thế.”
Hắn thậm chí còn tiêu tiền thuê một đội cổ động viên tới. Bây giờ đã là tháng mà một đám nữ sinh lộ ra một thân váy ngắn với cái eo thon nhỏ xinh xinh, sức sống bắn ra bốn phía theo sau mấy học sinh của ban .
Cái thao tác này rất được mấy nam sinh của ban hưởng ứng, vây quanh mấy nữ sinh của đội cổ động đó thi nhau chụp hình.
Đây là lần đầu tiên Tiễn Ý Ý sang bên phía Tây Chức.
Bên Tây Chức là cái tên gọi tắt, ở Tây khu bên này có một cái học viện nghề nghiệp.
Khả năng là bởi vì điểm thi thấp cho nên ở đây toàn những học sinh không học vấn, không nghề nghiệp, phong cách trường học cũng không tốt, đánh nhau ẩu đả đã là chuyện thường xuyên phát sinh.
Phía Tây Chức này đối với việc học tập đó chính là một cái thật xa vời.
Nhưng họ lại có một ưu điểm.
Bên đó có ba sân bóng rổ, bên trong bên ngoài đều có. Có đôi khi mấy học sinh trường khác hay mấy người tan tầm đi làm về đều sẽ tới đây chơi.
Chẳng qua là tỉ lệ học sinh nữ ở đây là bằng không.
Phong cách, kỉ cương bên Tây Chức không tốt, đa số mấy học sinh ở đây đều là côn đồ, hay ngăn cản người khác ở trong ngõ nhỏ mà đánh, cướp tiền, khi dễ nữ sinh,…
Ban có tổng cộng bảy, tám nữ sinh theo tới, còn có cả một đội cổ động viên. Vừa đi vào cổng trường phía Tây Chức, mấy học sinh phía Tâu Chức trái phải đều đang đánh giá họ.
“Nhất Trung?”
“Còn mặc đồng phục học sinh nữa, ngon nghẻ ghê nhỉ?”
“Nhìn em gái đứng giữa kia kia, chậc chậc, chân dài thật.”
“Rất trắng, eo cũng thon gọn…”
Mấy nam sinh không mặc đồng phục đều không e dè gì mà đánh giá mấy người bên Nhất Trung.
Nhất là nữ sinh, tất cả đều bị quan sát một lần.
“Ánh mắt đó đáng sợ quá…” Tô Á Na có chút sợ, bọn họ đều được mấy nam sinh bảo vệ ở bên trong, cô ấy giơ tay khoác lấy cánh tay Tiễn Ý Ý, nhỏ giọng nói.
Tiễn Ý Ý cũng không hề thích cái loại đánh giá này. Rõ ràng đều là học sinh, vậy mà ánh mắt mấy người này nhìn bọn họ so với đám người hỗn tạp trong xã hội kia còn ghê tởm hơn.
Balo của cô được Lương Quyết Thành đeo trên vai, anh cùng Tại Tiếu và Chu Tam đi ở phía cuối hàng, lúc nâng mắt lên phát hiện ra tình huống này liền nhanh chóng bước tới bên cạnh Tiễn Ý Ý, một tay khoác lên vai cô.
Sự xuất hiện của Lương Quyết Thành khiến học sinh bên phía Tây Chức sửng sốt.
“… Lương Quyết Thành của Nhất Trung kìa.”
“Hắn tới làm gì?”
“Tìm đại ca sao?”
“… Hắn đi cùng mấy người này… tới chơi bóng rổ hả?”
“Nữ sinh kia là gì của hắn?”
Người ở đây hầu như đều biết tới Lương Quyết Thành.
Vốn còn đang đánh giá Tiễn Ý Ý, vừa nhìn thấy Lương Quyết Thành thì đều thu ánh mắt lại.
Không phải bọn họ sợ, mà đây đều là kỹ năng sinh tồn cơ bản.
Không cảm nhận được những ánh mắt ghê tởm kia nữa, Tiễn Ý Ý có chút nhẹ nhõm, thở phào một hơn.
Bả vai truyền đến nhiệt độ nóng bỏng.
Lương Quyết Thành đang khoác tay lên vai cô.
Anh rất ít khi chủ động có những động tác như vậy với cô, ngẫu nhiên có cũng đều xuất phát từ một mục đích gì đó. Lần này anh chủ động ôm cô cũng là để mấy người kia rõ ràng, người nào có thể nhìn, người nào không thể nhìn.
Tiễn Ý Ý phối hợp với bước chân của Lương Quyết Thành, hai người đi trong đám người cũng có thể khiến cho người khác phân biệt ra được.
Mấy học sinh ban đã sớm tới đây, không biết có phải là trước khi tan học đã chạy vội đến đây hay không.
Cầm đầu đám học sinh đó đứng ở bên ngoài sân bóng rổ chính là tên lớp phó kia.
Phía sau hắn còn có mấy nam sinh cùng lớp và Tiễn Mân Văn.
Tiễn Mân Văn vốn không định tới.
Nhưng cô ta nghe nói Diêu Nhất Nam cũng tới, hơn nữa lớp phó còn nói với cô ta là trận bóng rổ này nhất định sẽ thắng. Cho nên Tiễn Mân Văn vẫn là dao động rồi cùng đi với mấy người này.
Ở sân bóng trừ học sinh ban còn có mấy người nam sinh cao to bên phía Tây Chức.
Học sinh phổ thông không cho phép uốn tóc, nhuộm đầu, rồi xăm hình hay là mặc quần áo lố lăng. Mấy nam sinh bên phía Tây Chức này, mặc đồng phục bóng rổ, nhuộm tóc vàng, trên cánh tay còn lộ ra cái hình xăm. Tư thế ngồi đặc biệt giống đại ca xã hội đen.
Tên "xã hội đen" kia đánh giá trên dưới người của ban , thời điểm nhìn thấy đội cổ động viên liền nở nụ cười.
Trong tươi cười còn tràn đầy cảm giác khinh bỉ.
“Đây là đem phần thưởng sau khi bọn tao thắng tới hả?”
Nhưng rất nhanh, bọn chúng liền nhìn thấy Lương Quyết Thành trong đám người.
Gã cầm đầu thu lại nụ cười, nhăn mày.
“Lương Quyết Thành…sao hắn lại ở đây? Chẳng phải là từ trước đến giờ hắn không tham gia mấy cái này sao?”
“Nghe nói hình như chuyện này có liên quan tới bạn gái hắn…”
“Hắn có bạn gái?”
“Chính là cô gái đang bị hắn ôm ấy… Xinh thật…”
"Đại ca xã hội đen" nhìn chằm chằm Tiễn Ý Ý, nhếch miệng cười không có chút thiện ý gì.
“Nữ nhân của Lương Quyết Thành…A.”
Hắn đứng lên, “Ơ, không nghĩ hôm nay Lương ca sẽ tới. Như thế nào đây? Cũng muốn chơi sao?”
Mấy nam sinh ban đã phát hiện có chỗ không đúng.
Nam sinh ban tới đều đang mặc đồng phục học sinh, đeo kính, cũng không có làm nóng người, chỉ đứng ở một bên cười cười.
Mà mấy nam sinh bên phía Tây Chức thì ngược lại chủ động tiến lên chào hỏi, mặc đồng phục ôm bóng rổ trong tay.
Bộ dáng này, giống như người sẽ đấu với bọn họ hôm nay là mấy người Tây Chức này vậy.
“Đệch mẹ…” Tại Tiếu cười đến xanh mặt, “Đám nhất ban kia sợ sao?”
Không ít người đều đã đoán được.
Lớp phó ban tươi cười nói: “Bọn tao chỉ bảo là dùng bóng rổ để quyết đoán, không hề nói người chơi với chúng mày là bọn tao.”
“Bọn tao cùng mấy học sinh phía Tây Chức xem như là bạn tốt, giúp đỡ lẫn nhau cũng là chuyện bình thường.”
Lớp phó cùng "đại ca xã hội đen" bắt tay nhau.
"Đại ca xã hội đen" ngoắc ngoắc ngón tay.
“Nhất Trung, hôm nay chơi cùng chúng mày, là bọn tao.”
“Được lắm, nhất ban, chúng mày đều là chó chết!”
Nam sinh ban nổi giận tại chỗ.
Cùng nhất ban đánh so với cùng phía Tây Chức đánh có thể đánh đồng với nhau được sao?
Chó má!
Nhất ban quả thực đều là một đám cẩu vật mà!
Mấy thành viên tham dự thi đấu đều có sắc mặt không tốt.
Bọn họ có thể chơi bóng rổ, nhưng cũng chỉ có thể đối mặt với nhất ban mới có cái tự tin chiến thắng.
Phía Tây Chức thực lực không tệ, hơn nữa ai mà chẳng biết bọn họ chơi vừa bẩn lại vừa đen, lúc chơi đều có thể tung ra ám chiêu. Thực lực cộng thêm ám chiêu, đánh với bọn hắn có thể thắng được mới là lạ.
Nam sinh ban đều cười ha hả.
Bọn họ cũng rất vất vả mới có thể nghĩ đến cái này.
Cùng ban đấu bóng rổ, bọn họ cũng chưa điên như vậy. Làm sao có thể để cho bọn chúng thắng dễ dàng như thế chứ?
Vừa vặn ban có học sinh có một người anh họ đang học bên phía Tây Chức, liên lạc một chút đội bóng rổ bên đó, hứa hẹn sẽ cho mỗi người Tây Chức tham gia đấu bóng tệ, để bọn họ đánh thay trận này.
Ban khinh địch, liền để bọn hắn nếm thử tư vị bị đánh bại đi.
Mấy nam sinh đó đều trốn phía sau nam sinh Tây Chức, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
“Nói là trận bóng rổ nhưng cũng không nói là cùng ai đánh. Đây đều là quy tắc trong vòng, mấy người không đánh được thì nhận thua đi, hiện tại xin lỗi bọn tao thì coi như xong chuyện.”
Ban hỏa khí đã xông lên tận não.
“Con mẹ nó, lão tử cho heo xin lỗi cũng không đối với mấy đứa tiểu nhân như chúng mày nói lời xin lỗi.”
“Đánh! Không phải chỉ là một trận bóng rổ sao!?”
Nam sinh ở cái tuổi này rất dễ dàng bị kích thích, càng nói càng tức giận, hai ba câu liền trực tiếp đáp ứng.
Trên sân bóng rổ, Tây Chức vây quanh một vòng lớn. Nơi này là địa bàn của bọn họ, một truyền mười, mười truyền một trăm, không bao lâu người người đều vây đầy quanh sân bóng.
Ban cùng ban , nhân số không nhiều, cũng chỉ có một đám.
Đám người cổ động được Diêu Nhất Nam thuê về có chút sợ hãi, quần áo họ mặc đều không phải kín đáo gì. Bị mấy nam sinh Tây Chức dùng ánh mắt lưu manh dò xét, mấy nữ sinh này ít nhiều đều không cảm thấy thoải mái.
Một lúc sau có người đưa đến cho bọn họ một kiện áo khoác măng tô.
Diêu Nhất Nam đứng xem ở bên cạnh lười biếng nói: “Gió lớn quá, các cậu cẩn thận, bị cảm thì đều là tôi bỏ tiền ra mua thuốc men cả đấy. Mặc áo vào đi.”
Nữ sinh cổ động đều đỏ mặt, ngoan ngoãn khoác áo lên.
Áo măng tô bao bọc ở ngoài dài đến đầu gối, mấy cô gái đều có cảm giác an toàn hơn không ít, dần dần thả lỏng ra.
Đám người Tây Chức không được nhìn, chửi thầm một tiếng.
Mấy nam sinh đều đang làm nóng người. Các cô gái cổ động đứng ở ngoài giơ bông cổ vũ vây quanh nam sinh ban nhảy nhót.
Xem cuộc chiến, học sinh ban đều cùng chung một mối thù.
“Nhất ban đúng là không biết xấu hổ.”
“Bọn chúng vốn là không cần mặt mũi nữa rồi. Thua nhiều quá đến phát sợ rồi ấy chứ.”
Tại Tiếu nghĩ nghĩ, tiến tới bên người Lương Quyết Thành.
“Lương ca, phía Tây Chức này chơi bẩn lắm, chỉ với mấy người của chúng ta, e là…”
“Đúng đấy, lần trước tao bị bọn nó chơi xấu, đánh một khuỷu tay lên bụng. Thù này lão tử vẫn còn nhớ rõ!”
Chu Tam cũng thầm nói.
Nam sinh chơi bóng rổ ở đây cũng không ít người biết đến. Lần trước Chu Tam cùng phía Tây Chức chơi qua một trận, bị ấn cho một cái, hắn vẫn nhớ kỹ là phải bảo thù. Trở về làm nũng Lương Quyết Thành một cái để anh vì hắn xuất mã.
Vốn là trước kia Lương Quyết Thành chuẩn bị đi giúp đỡ hắn ta, nhưng lúc ấy Tiễn Ý Ý lại chuyển trường tới, thời gian của anh cũng không còn là của anh nữa. Cho nên Chu Tam liền gác chuyện này sang một bên.
Tạm gác sang một bên cũng chính là tới tận bây giờ.
Lương Quyết Thành không lên tiếng.
Anh nhìn một cái cũng biết được hôm nay bọn họ không thắng được.
Người của Tây Chức chơi vừa có trình độ lại vừa bẩn. So với bọn họ thì nam sinh ban đều có sự chênh lệch rất lớn, không phải cứ muốn thắng là được.
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm sân bóng rổ.
Đám người Tây Chức đều cao hơn một mét tám, có người còn gần một mét chín, người vừa to lại vừa khỏe.
Nam sinh ban đứng ra so với bọn họ liền có chút nhỏ bé.
Mắt thường cũng thấy rõ được sự chênh lệch này.
Trận bóng mở màn. Chỉ trong ba phút, nam sinh ban đều không chạm đến bóng được, lưới nhà mình đã bị đập cho sắp nổ.
:
Sắc mặt mọi người đều rất khó coi.
Ngược lại với họ, ban lại đang thoải mái ôm cánh tay xem náo nhiệt.
Tiễn Mân Văn đứng ở trong đám người nhất ban, ánh mắt ngẫu nhiên đảo qua Tiễn Ý Ý đang cau mày, khóe miệng khẽ nhếch, lại lướt qua Diêu Nhất Nam.
Diêu Nhất Nam đứng ở bên cạnh Tiễn Ý Ý, lười biếng giơ tay quơ quơ bông cổ vũ, ánh mắt lại không đặt ở trên sân bóng rổ.
Tiễn Mân Văn phát hiện, Diêu Nhất Nam đang nhìn Tiễn Ý Ý.
Khóe miệng tươi cười của cô ta cứng đờ.
Nam sinh ban còn đang cười lớn.
“Chúng mày không phải nói muốn cho bọn tao đẹp mặt sao? Như vậy là sao đây ta?”
“Nói xin lỗi đi, bọn tao sẽ tha cho.”
Ban tức giận đến xanh cả mặt. Đây chính là mấy đứa tiểu nhân đang đắc ý mà.
“Một đám chó chết đến bóng rổ cũng không dám tự mình đánh thì không có tư cách nói!”
“Bọn họ không có tư cách, thế thì chắc bọn tao có tư cách ha.” Nam sinh cao lớn bên phía Tây Chức nhếch miệng nhìn chằm chằm vị trí của ban , trên mặt đầy ý tứ gây chuyện.
“Muốn nhận thua sao?” Dừng một chút, hắn lại nở ra một nụ cười vi diệu: “Chúng mày muốn tự nhận thua, hay là muốn bọn tao nhận thua?”
Một người khác cợt nhả nói tiếp, trên mặt đều là khiêu khích đối với Lương Quyết Thành, nhìn chằm chằm về phía Tiễn Ý Ý, liếm khóe miệng.
“Để người kia, ai, cái cô bé xinh đẹp kia, bạn gái của Lương Quyết Thành phải không nhỉ? Để cô bé đó đến đây cho mỗi người bọn tao sờ một cái, bọn tao liền nhận thua, thế nào?”