Chương
“Còn nói cái gì mà vị đối tác gì kia của Chung Đỉnh không đồng ý cho tớ tham gia tống nghệ này, nói hình tượng hiện tại của tớ không thích hợp tham gia tống nghệ yêu đương, chỉ thích hợp chuyên tâm gây dựng sự nghiệp.”
“Không thích hợp cái con bà nó, hình tượng của tớ làm sao? Hiện tại hình tượng của tớ chính là thiếu bạn trai, chính là căn hận lấy chồng!” Nhìn ra được Tô Ngưng quả thật bị chọc tức, lại không nghĩ đến cô ấy sẽ mắng người.
“Cậu nói xem cái vị đối tác gì kia của Chung Văn Thành, tám đời không thấy người đến Chung Đỉnh một lần, ông ta đứng ở sau màn khua tay múa chân chỉ huy cái gì chứ?”
“Cả ngày cứ như người không dám để ai nhận ra, lại còn hay thích tỏ vẻ.” Tô Ngưng bắn liên thanh một hồi: “Tớ vốn còn định sau khi hợp đồng đến hạn sẽ gia hạn thêm với Chung Đỉnh, hiện tại tớ quyết định, sau khi đến hạn sẽ dẫn theo San Ni ra ngoài làm việc độc lập, không chịu sự sắp đặt của đám tư bản này nữa!”
Du Ân chuyển ly nước cho Tô Ngưng, sau đó trấn an cô ấy nói: “Thật ra tớ cũng thấy cậu không nên tham gia chương trình tống nghệ này.”
Tô Ngưng trừng mắt tức giận nhìn cô, Du Ân còn nói: “Cậu cũng hiểu ý tớ mà, đã đợi nhiều năm như vậy, đương nhiên không thể bỏ dở nửa chừng.”
Tô Ngưng mở to hai mắt, ngửa đầu uống cạn ly nước, sau đó cô ấy nhìn Du Ân quyết tuyệt nói: “Tớ quyết định rồi, tớ chờ Chu Trường Ninh đến khi tớ hết hạn hợp đồng, nếu anh ấy còn không trở lại, tớ sẽ giải hợp đồng, sau đó lên chương trình yêu đương này vào mùa tiếp theo!”
Thái độ của Tô Ngưng quyết tuyệt như vậy, Du Ân cũng không tiện nói gì.
Tự cho mình một kỳ hạn chờ đợi cũng được, kỳ hạn vừa tới, nếu còn không chờ được đáp án mình muốn, vậy thì đúng là nên dứt khoát buông tay, đây cũng là một lựa chọn không tồi.
Tô Ngưng thở dài, vẻ mặt tiếc nuối nói với Du Ân: “Cậu không biết tổ đạo diễn nói với San Ni là sắp xếp cho tớ mấy đối tượng yêu đương đẹp trai cỡ nào đâu, trong đó còn có một vị là luật sư, nghe nói còn nằm trong top luật sư nổi tiếng trong ngành, nghĩ thôi là thấy động lòng rồi.”
“Ngoài ra còn có một huấn luyện viên tập thể hình, cậu cũng biết mà, trước giờ tớ thích nhất là những người đàn ông có vóc dáng đẹp.”
Du Ân nhíu mày nói: “Chu Trường Ninh thoạt nhìn có hơi gầy…”
Không phải là người có vóc người đẹp trong miệng Tô Ngưng.
Tô Ngưng hừ hư nói: “Đó là do cậu không biết thôi, anh ấy là điển hình của loại người mặc quần áo thì gầy, cởi [email protected] áo thì có thịt đó.”
Du Ân “…”
Là cô đã quá khờ dại, cho nên quên mất, năm đó Tô Ngưng và Chu Trường Ninh đã có tiếp xúc thân thể, đương nhiên cô ấy biết dáng người Chu Trường Ninh thế nào.
Có điều Du Ân cũng chỉ nhìn Tô Ngưng một cái, sau đó nói giống như đã nhìn thấu tất cả: “Minh tinh họ Tô kia, nếu cậu thật sự [email protected] muốn nam sắc thì không chỉ trong chương trình yêu đương, trong hiện thực cậu cũng có thể tìm thấy rất nhiều trai đẹp lại ưu tú, không phải sao?”
Du Ân còn bồi thêm một câu: “Chỉ là cậu không chịu tìm mà thôi.”
Trong lòng cô ấy chỉ có Chu Trường Ninh, ngoài miệng nói người đàn ông khác đẹp trai cỡ nào chỉ là nói cho sướng miệng thôi.