Trương Minh Vũ liếc mắt nhìn sang, vừa lúc thấy Long Tam đang đi ra từ phía bên kia của biệt thự.
Bây giờ anh chỉ có thể tìm hiểu ở chỗ Long Tam.
Chẳng mấy chốc, Long Tam đi tới bên cạnh anh, trầm giọng nói: "Cậu Minh Vũ, sao vậy?"
Trương Minh Vũ chậm rãi hỏi: "Tình hình bây giờ thế nào rồi?"
Long Tam do dự, nói: "Rất nguy hiểm”.
Hả?
Đôi mắt của Trương Minh Vũ mở to ngay lập tức khi nghe những lời đó.
Rất nguy hiểm ư?
Long Tam nói tiếp: "Tối qua Âu Dương Triết bị chọc giận, lúc trở về đã bắt đầu thu xếp”.
"Nếu như tôi đoán không nhầm, Dạ Thập Nhất đã chuẩn bị ra tay rồi”.
Ôi...
Trương Minh Vũ cau mày.
Bị Dạ Thập Nhất nhắm vào rồi sao?
Long Tam lại trịnh trọng nói: "Lần trước sau khi Âu Dương Tịnh trở về cũng đã chuẩn bị, bây giờ có lẽ đã chuẩn bị xong xuôi rồi”.
Ôi vãi...
Trương Minh Vũ sửng sốt.
Chuẩn bị xong xuôi rồi hả?
Một lúc lâu sau, Trương Minh Vũ hỏi: "Còn bên phía Thần Ẩn thì sao?"
Long Tam chậm rãi nói: "Bên phía Thần Ẩn thì không cần phải nói nữa, trong ba nhóm người, Thần Ẩn muốn hạ gục nhà họ Lâm nhất”.
Hả?
Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Tại sao?"
Long Tam do dự, sau đó nói: "Bởi vì trong nhà họ Âu Dương, chỉ có gia chủ mới biết bí mật của nhà họ Lâm”.
"Họ chỉ muốn có được nhà họ Lâm”.
Trương Minh Vũ cau mày, hỏi: "Còn Thần Ẩn thì sao?"
Long Tam trầm giọng nói: "Thần Ẩn và nhà họ Lâm là kẻ thù cũ, bọn họ muốn lấy mạng của mọi người trong nhà họ Lâm”.
Đây...
Dứt lời, con ngươi Trương Minh Vũ đột nhiên co rụt lại!
Thần Ẩn... vậy mà lại có mục đích này?
Vậy trước đó?
Long Tam lại giải thích: "Đương nhiên, Thần Ẩn cũng muốn lấy được thứ mà nhà họ Lâm cất giấu, nhưng... điều này không quá quan trọng”.
Lúc này Trương Minh Vũ mới đột nhiên bừng tỉnh.
Có được là tốt nhất, còn không có được thì... giết người...
Như vậy xem ra, Thần Ẩn thậm chí còn đáng sợ hơn nhà họ Âu Dương!
Phù!
Trương Minh Vũ điều chỉnh hơi thở của mình, tiếp tục hỏi: "Thế Thần Ẩn cũng sắp ra tay rồi à?"
Long Tam lắc đầu.
Trương Minh Vũ sửng sốt, đây là có ý gì?
Không ra tay sao?
Long Tam nghiêm túc nói: "Thần Ẩn luôn sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào”.
Ồ
Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật dữ dội.
Mẹ kiếp... chết tiệt!
Trương Minh Vũ liếc mắt nhìn!
Vui mừng quá sớm rồi!
Chẳng mấy chốc, trong lòng Trương Minh Vũ xuất hiện cảm giác nghiêm trọng.