Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

chương 142 : năng lực danh sư thần kỳ (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kĩ năng “Danh Sư”, cũng không phải kĩ năng chiến đấu, càng không phải là kĩ năng phép thuật, mà là một loại kĩ năng nghề nghiệp. Sau khi trở thành Danh Sư, có thể nắm giữ ánh mắt thần kỳ, chỉ nhìn một cái là có thể nhìn thấu khuyết điểm của người khác, hơn nữa có thể tìm ra phương pháp bù đắp. Có điều nếu như dùng tốt, trong lúc chiến đấu với kẻ địch, nhìn thấu khuyết điểm của đối phương, sau đó có thể dễ dàng đánh bại kẻ địch. Đường Tăng chân chính vừa ý chính là ưu điểm của nó trong khi chiến đấu với kẻ địch này. “Thật là đắt.” Đường Tăng rất yêu thích kĩ năng Danh Sư, có điều số điểm kinh nghiệm cần để đổi nó lại rất nhiều. Danh Sư nhất tinh cần 10000 điểm kinh nghiệm, Danh Sư nhị tinh 10 vạn, Danh Sư tam tinh 100 vạn. Lúc trước Đường Tăng còn tưởng rằng lập tức có thể đổi Danh Sư tam tinh, chỉ cần 100 vạn điểm kinh nghiệm, nhưng nhìn kỹ, mới phát hiện chính mình quá ngây thơ rồi. Ý của bảng giá hệ thống thật sự là: từ không phải Danh Sư trở thành Danh Sư nhất tinh cần 10000 điểm kinh nghiệm, từ Danh Sư nhất tinh đến Danh Sư nhị tinh cần 10 vạn điểm kinh nghiệm, từ Danh Sư nhị tinh đến Danh Sư tam tinh cần 100 vạn điểm kinh nghiệm. Nói cách khác, nếu như trực tiếp đổi kĩ năng Danh Sư tam tinh, tổng cộng cần 111 vạn điểm kinh nghiệm. “Có điều, dù gì ta cũng là Sư Phụ của Tôn Ngộ Không mà, nếu như ngay cả năng lực dạy bảo đồ đệ cũng không có, thì còn có tư cách gì để làm sư phụ?” “Mặc dù Danh Sư tam tinh vẫn chưa thể dạy bảo cho Tôn Ngộ Không cái gì, nhưng đối với cấp bậc của Tử Lan cùng Thanh Dật, thì đã đủ rồi.” “Chỉ có trở thành Danh Sư không gì không làm được, thì mới xứng với đáng danh hiệu “siêu cấp Đường Tăng” này chứ.” Đường Tăng nghĩ tới đây, nhất thời kiên định dự định trong lòng, hít sâu một hơi, nói với hệ thống: - Hệ thống, tao muốn đổi kĩ năng Danh Sư, đổi Danh Sư tam tinh. Không phải Đường Tăng không muốn đổi cấp bậc cao hơn, mà là hiện tại điểm kinh nghiệm của hắn chỉ đủ để đổi Danh Sư tam tinh. - Có xác định tiêu 111 vạn điểm kinh nghiệm, đổi lấy kĩ năng nghề nghiệp - Danh Sư hay không? Hệ thống hỏi. - Xác định! Đường Tăng kiên định nói. - Kengg, kĩ năng nghề nghiệp “Danh Sư” đổi thành công, hiện tại bắt đầu cải tạo. Âm thanh của hệ thống lại vang lên. Lập tức, Đường Tăng liền phát hiện mình không cách nào nhúc nhích, nhưng hắn vẫn không hoang mang, bởi vì hắn giống như bước vào một loại cảm ngộ từ nơi sâu xa, như là nằm mơ mấy đời mấy kiếp. Giấc mơ đầu tiên, hắn mơ thấy chính mình thành giáo viên của một trường học trên địa cầu, cẩn trọng, một lòng chỉ vì dạy dỗ thật tốt học sinh. Giấc mơ thứ hai, hắn mơ thấy mình trở thành một huấn luyện viên võ thuật, dạy vô số học trò, mặc dù không mơ thấy kết cục như thế nào, nhưng kinh nghiệm của huấn luyện viên lại thâm nhập vào tận xương tủy. Giấc mộng thứ ba, là một người trải qua tang thương của trăm kiếp, vượt qua Thiên Thế Luân Hồi, nhìn thấu cuộc sống ở nhân gian. Giấc mơ thứ tư. . . Giấc mơ thứ năm. . . Một giác mơ lại một giấc mơ, giống như bộ phim tua nhanh ở trong đầu, loại cảm giác đó giống như rối loạn thời gian, hoặc như thật sự vượt qua một thời gian dài như vậy. - Kengg, hoàn thành cải tạo kĩ năng nghề nghiệp “Danh Sư”, hiện nay trở thành Danh Sư tam tinh. Cũng không biết trôi qua bao lâu, âm thanh của hệ thống lại vang lên, rốt cục khiến cho Đường Tăng tỉnh lại từ trong vô số giấc mộng. Đường Tăng mở mắt lần nữa, một vệt tang thương ở trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất, có điều rất nhanh chút cảm giác tang thương ấy đã biến mất. “Hả?” Đường Tăng cảm ứng một chút, phát hiện thời gian mới trôi qua khoảng một phút, đồng thời hắn phát hiện, chính mình đã khác hoàn toàn rồi. Cũng không phải tu vi tăng lên, mà là hắn cảm thấy cách nhìn của mình đối với thế giới trước mắt đã thay đổi rồi. Trước mặt tẩm cung có vấn đề, hơn nữa là vấn đề lớn. “Âm khí thật nặng, cảm giác u oán nồng nặc. . . Trời ơi, tại sao lại cảm thấy một vị chua nồng đậm u oán? Thứ này dĩ nhiên có thể ăn mòn sức sống?” “Ôi mẹ nó, đó là oán linh?” Bỗng nhiên hắn lại nhìn thấy một cái bóng mờ trong suốt đỏ như máu ở cách đó không xa lóe lên một cái rồi biến mất. Đường Tăng vội vàng đuổi theo nhìn một chút, phát hiện tại bên trong góc của tẩm cung này, có một khối ngọc bội, lúc trước hắn cũng từng nhìn thấy khối ngọc bội này.

Đăng bởi: admin

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio