Siêu Cấp Gen

chương 330: học giả

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Học Giả

Học Giả

Chiến sĩ cấp B căn bản là không có năng lực như vậy! Căn cứ theo sự hiểu biết của Trần Phong, chỉ có không gian đại sư cấp A cấp cao nhất, hết thảy các loại gen năng lực đều có thể khống chế lực lượng không gian, dùng tất cả thời gian để nghiên cứu không gian, mới có thể kiến tạo được một vùng không gian biến dạng cùng với xuyên qua nhỏ nhoi!

Loại năng lực này, liền xem như ở bên trong cấp A cũng cực kỳ hiếm thấy! Còn cấp B? Không có khả năng!

Lại nói, nếu quả thật người này có khả năng tiện tay chế tác ra một cái không gian, cũng thiết trí thành vòng lặp vô hạn, tại sao lại muốn thiết trí thành loại cầu thang nghịch lý này? Ngươi trực tiếp vẽ một cái vòng tròn, kiếm một cái hành lang, thậm chí trực tiếp kiếm một cái nhà tù, để cho người ta không có cách đi ra ngoài là được rồi! Tại sao đối phương không làm như thế?

Rất đơn giản, làm không được! Nguyên nhân là vì vi phạm quy tắc không gian! Cho dù Trần Phong cũng không hiểu nhiều về lực lượng không gian thần bí, thế nhưng cũng biết một chút tri thức cơ bản về nó, ví dụ như —— không gian mà ngươi xây dựng, cần phải có lối ra và lối vào! Cho dù là không gian thế ngoại đào nguyên độc lập, ngươi cũng cần phải có lối ra và lối vào, có đúng hay không?

Mặc dù có rất nhiều người đem lối ra và lối vào thiết trí ở cùng một chỗ. Mà ở nơi này, không có lối ra, cũng không có lối vào, chỉ có cầu thang vĩnh viễn hướng lên cùng với vĩnh viễn hướng xuống!

Có khả năng hay không? Tuyệt đối không có khả năng! Cho nên, lối ra và lối vào rốt cuộc ở đâu? Trần Phong nhìn một chút bậc thang ở phía dưới, lại nhìn về phía đỉnh cầu tháng, hắn rất rõ ràng, lối ra và lối vào, chắc chắn là ở phía dưới cùng hoặc là trên cùng, vô luận là bên nào! Chỉ cần hắn có thể đi đến phần cuối, là có thể đi ra ngoài!

Đây cũng là lý do tại sao đối phương lại thiết trí ra cái cầu thang huyền diệu này, là vì để cho ngươi tìm không thấy lối ra và lối vào! Cho nên, chỉ cần đi đến phần cuối là có thể sao? Trần Phong thử nghiệm đi lên phía trên, vô luận đi lên bao xa, bình thuốc thử gen vẫn đang đợi hắn ở phía trước, hắn, vẫn như cũ còn ở nguyên tại chỗ.

"Vẫn như cũ ở nguyên tại chỗ sao?" Trần Phong bỗng nhiên cười.

Vòng lặp vô hạn? Cầu thang nghịch lý? Buồn cười!

Nếu như có lối ra và lối vào, chính mình vẫn còn ở nguyên tại chỗ, như vậy chỉ có một cái khả năng, đối phương đã lợi dụng một loại năng lực nào đó, khiến cho hắn tưởng là hắn đã đi lên phía trên! Hơn nữa, hắn vừa vặn biết một cái năng lực như vậy!

Ví dụ như ——một tấm gương! Nếu như điểm kết thúc của thế giới vô tận được thể hiện bằng một tấm gương, mặc dù ngươi không thể bước vào bên trong gương, thế nhưng mà, nếu như có một loại gen năng lực khiến cho ngươi bước vào được trong gương?

Ví dụ như ——cái cầu thang trước mắt, nếu như hình ảnh ở phía trước được nguỵ tạo bởi một tấm gương, ở mặt ngoài là đi lên, nhưng trên thực tế...là đi xuống thì sao?

Cho nên, cái tầng lầu này, sẽ vĩnh viễn đi không hết! Bởi vì khi bước đi lên, sẽ thông qua một loại ảnh gương mô phỏng nào đó bước trở về!

Đây là gen năng lực —— mô phỏng ảnh trong gương!

Thông qua loại gen năng lực này chế tạo ra một đoạn cầu thang giống như đúc, thế nhưng tất cả các loại lực lượng ở bên trong lại tương phản với đoạn cầu thang thật! Trọng lực là tương phản, thị giác là tương phản, hết thảy đều là tương phản! Cho nên người đi vào trong đoạn cầu thang mô phỏng này mới không có bất cứ một cảm giác dị thường nào. Mặc dù không biết người kia làm như thế nào, có thể đem loại gen năng lực này dung hợp với năng lực không gian, thế nhưng không phải là không có thể!

"Để ta tới thử một chút đi."

Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Xoạt!

Hắn bước ra một bước, nếu như hắn đoán không lầm...

Trần Phong đi đến bậc thang thứ năm mươi, nếu như đã đoán được cái kết cấu của cái cầu thang này là như thế nào, như vậy chỗ mà hắn muốn nhắm vào liền dễ dàng hơn rất nhiều.

Hắn giơ tay sờ vào phía trước, trống không, loại ảnh trong gương này nhìn không thấy, sờ không được, cảm giác không thấy, chỉ có duy nhất một cách có thể phát hiện, đó là nhiệt độ!

Xoạt! Đao gió hàn băng bùng nổ.

"Xoạt!" Không gian trống rỗng trước mắt, xuất hiện một lớp băng bao bọc ở bên ngoài.

"Xuất hiện!" Tâm trạng của Trần Phong chấn động, quả nhiên là như thế!

Như vậy ——thì kết thúc đi!

Oanh! Lực lượng trong tay của Trần Phong chấn động, toàn bộ lớp băng bị chấn nát! Thế giới cầu thang vô tận trong nháy mắt kết thúc, Trần Phong đi theo bậc thang tiến lên phía trước, ở nơi đó, có một ánh hào quang nhàn nhạt, đó chính là cửa ra vào hiện thực!

Loại không gian độc lập này, tốc độ thời gian trôi qua rõ ràng không bình thường, Trần Phong khẳng định...trong hiện thực, hẳn là cũng không lâu lắm!

Mà vào lúc này, trên đỉnh núi tuyết, Tả Tiểu Nhu không thể tưởng tượng nổi nhìn vị chiến sĩ cấp B kia, hỏi: "Ngươi là ai?!"

Trần Phong đã biến mất, nàng đã thấy Trần Phong bước ra ngăn cản người này, thế nhưng dùng thực lực của Trần Phong, ít nhất cũng có thể chống đỡ được một phút đồng hồ, vào một phút này, đã đủ để cho nàng đạt được thắng lợi, thế nhưng mà chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, Trần Phong liền biến mất! Loại thực lực này...

"Ta?" Người kia cười cười: "Bọn hắn ưa thích gọi ta là Học Giả."

"Là ngươi!" Sắc mặt của Tả Tiểu Nhu đại biến.

Học Giả! Là một tên gia hỏa khủng bố bên trong tổ chức thần bí! Mặc dù thực lực của hắn chỉ có cấp B, tuy nhiên lại không có ai dám xem thường hắn, hắn rất mạnh về năng lực khống chế không gian, chính mình sáng tạo ra bí kỹ dung hợp không gian, đủ để khiến cho bất luận kẻ nào cũng phải sợ hãi! Đây là một tên địch nhân rất đáng sợ! Kẻ địch bị hắn trục xuất, còn chưa có người nào có thể trở lại.

Trần Phong... trong lòng của Tả Tiểu Nhu lạnh lẽo, chính mình chỉ sợ là đã hại Trần Phong.

Thật xin lỗi, Tả Tiểu Nhu thở dài một tiếng, một trận chiến này, không thể tiếp tục! Huynh đệ Lôi gia nàng còn có thể miễn cưỡng đối phó, nếu như thêm vào một tên Học Giả, nàng căn bản là không có một chút phần thắng nào! Nàng nhìn thoáng qua Tần Hải vẫn còn đang ở bên trong quá trình đột phá...chỉ sợ chỉ có thể dựa theo như lời mà Trần Phong nói, cưỡng ép mang Tần Hải rời đi! Chỉ là, nếu làm như thế, cơ hội đột phá mà Tần Hải thiên tân vạn khổ mới tìm kiếm được này, sẽ một lần nữa biến mất!

Mặc kệ, Tả Tiểu Nhu khẽ cắn môi, bởi vì vào cái thời điểm này, ánh mắt của Học Giả đang nhìn chăm chăm vào nàng, một cỗ lực lượng không gian cường đại, đang bắt đầu tản ra xung quanh, hắn đã muốn xuất thủ!

Đi! Tả Tiểu Nhu phóng tới Tần Hải.

Phản trọng lực!

Ô...ô...n...g ——Tốc độ của nàng tăng lên dữ dội, trong nháy mắt liền phóng đến trước mặt Tần Hải.

Nhưng mà, ngay trong nháy mắt nàng chuẩn bị chạm vào Tần Hải, có một cỗ lực lượng kinh khủng bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng, Lôi Hạo đột nhiên lao ra, ngăn trở con đường đi của nàng.

"Cứ như vậy liền muốn rời đi?" Lôi Hạo nhe răng cười một tiếng.

Oanh! Lực lượng cường đại chảy xuôi quanh người của hắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio