Siêu Cấp Gen

chương 64: bị phong hồ vây

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Hết thảy thuộc tính của nó đều nhiều hơn điểm so với ta, sau khi cường hoá gen hẳn là sẽ tăng lên được điểm." Trần Phong động tâm, cái mục tiêu này, hắn là có thể thực hiện.

Trần Phong lặng lẽ đi tới gần, nhưng mà, ở khoảng cách đại khái mười mét với con Phong Hồ, chỉ thấy cái mũi của con Phong Hồ hơi hơi động một cái, đột nhiên nhìn về phía vị trí của Trần Phong.

Không tốt, đã bị phát hiện, trái tim của Trần Phong nảy một cái, hắn chỉ chú ý đến thuộc tính cùng với lực lượng của Phong Hồ, mà quên mất năng lực cảm giác của tên gia hỏa này cũng phi thường cường đại.

"Vù!" Phong Hồ nhận thấy khí tức lạ lẫm, trong nháy mắt chạy tới, tốc độ so với Trần Phong còn nhanh hơn mấy phần, ba cái đao gió gần như trong nháy mắt liên tiếp ngưng tụ ở trước mặt.

Hưu! Hưu! Hưu! Từng đạo từng đạo đao gió phá không mà đến.

Tâm thần của Trần Phong cuồng loạn, cái tỷ lệ này con m nó là % sao?

Xoạt! Trần Phong vô ý thức phóng thích ra một đạo đao gió, vẻn vẹn chỉ xuất hiện một cái.

Đạo ánh sáng màu xanh lam va chạm cùng với đao ánh sáng của Phong Hồ, nhưng mà, chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, đao gió của Trần Phong liền trực tiếp sụp đổ, mà ở trong cái nháy mắt này, Phong Hồ đã đánh tới, đạo đao gió đi theo, vẻn vẹn chỉ trong thời gian vài giây đồng hồ, Phong Hồ đã bộc phát ra năng lực săn giết cường đại của mình.

"Không thể kéo dài." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Đầu Phong Hồ này siêu việt toàn diện chính mình, nếu như không sử dụng Quầng sáng may mắn, gần như không có bất kỳ cơ hội sống sót nào.

"Vù —— " Mắt thấy đao gió đã tới gần, Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, đao gió của chính mình rốt cục vào thời khắc này bạo phát, tiêu hao điểm giá trị may mắn, uy năng đáng sợ trong nháy mắt này tỏa ra.

liên phát! Phốc! Phốc! Phốc!... Ánh sáng màu lam lấp lóe.

Một tiếng ngao ô phát ra, con Phong Hồ đã mất đi ý thức, Trần Phong cấp tốc xuất ra thiết bị thu thập gen đã sớm chuẩn bị, đem gen của con Phong Hồ thu lấy, tiêm vào bên trong cơ thể của mình.

Ong! Trần Phong cảm giác được có một dòng nước ấm tràn vào, gen vừa được tiêm vào bắt đầu dung hợp cùng với gen trong cơ thể, thân thể hơi hơi nóng lên, đổ ra một chút mồ hôi, tuy nhiên cũng không gây quá nhiều ảnh hưởng. Trần Phong có thể cảm giác được tố chất thân thể đang được tăng cường toàn diện, chờ đến lúc quá trình cường hoá gen kết thúc, các thuộc tính gen đều được tăng lên.

—— ——

Gen thuộc tính:

Lực lượng:

Nhanh nhẹn:

Thể chất:

Tinh thần:

—— ——

Bốn loại thuộc tính đều tăng lên toàn diện hai điểm, muốn tìm một con Phong Hồ phù hợp, cũng không phải là dễ dàng như vậy!

Sàn sạt! Trần Phong chưa kịp tận hưởng hết dư vị, cũng cảm giác được chung quanh truyền đến đủ loại thanh âm kỳ dị, mùi máu tươi nhàn nhạt trên mặt đất bắt đầu hướng về chung quanh phiêu tán.

"Phải rời đi khỏi nơi này." Trần Phong cảnh giác, lập tức rời đi.

Mà không đến một phút đồng hồ hắn rời đi, có mười mấy đầu biến dị thú xuất hiện, tranh giành nhau, đem thi thể của con Phong Hồ xé nát ra, đây chính là thế giới của biến dị thú!

Nếu như không có có Quầng sáng may mắn phụ trợ, kẻ bị xé nát ra từng mảnh kia chính là Trần Phong.

"Con kế tiếp." Ánh mắt của Trần Phong rơi lên trên người của mấy con Phong Hồ đang du đãng ở phía xa, tìm kiếm lấy mục tiêu của chính mình.

Một...Hai con...Ba con...Trần Phong lặng yên không một tiếng động tiến hành săn giết.

Những con Phong Hồ này dù sao cũng chỉ là biến dị thú cấp F bình thường, ở dưới đao gió bạo phát vô hạn của Trần Phong, căn bản là không có lực hoàn thủ, điều mà Trần Phong phải để ý duy nhất đó là, sau khi xong việc nhất định phải lập tức rời đi, tuyệt không thể để cho mấy con hung thú khác phát hiện, không phải như vậy thì tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn.

Nửa ngày thời gian trôi qua, tinh thần lực của Trần Phong rốt cục đã đạt đến điểm, bốn lần tăng lên điểm, ba lần tăng lên điểm!

Quá khó khăn, bảy giờ đồng hồ, vẻn vẹn tiến hành bảy lần cường hoá gen, bình quân một giờ chỉ có thể tìm được một đầu biến dị thú phù hợp. Trần Phong tính toán, tổng cộng tiêu hao điểm giá trị may mắn, bởi vì có một lần hắn phải tiêu hao đến điểm giá trị may mắn, đó là trong lúc vô tình bị mấy con biến dị thú ngẫu nhiên phát hiện, phải tiêu hao điểm giá trị may mắn mới đào thoát được.

"Tiêu hao điểm giá trị may mắn mới tăng lên được điểm tinh thần a?" Trong lòng của Trần Phong yên lặng tính toán.

Có Quầng sáng may mắn còn như thế, những người khác thì phải làm như thế nào? Cường hoá gen, quả nhiên là hung hiểm vạn phần.

"Buổi chiều, chỉ cần săn giết thêm mấy con liền trở về." Trần Phong âm thầm nói ra.

Chỉ là, không biết vì sao, hết thảy Phong Hồ đột nhiên biến mất, Trần Phong tìm kiếm một lát, vẫn không có phát hiện ra bất luận con Phong Hồ nào, dù là hắn có xâm nhập đến gần hang ổ của Phong Hồ, vẫn không hề phát hiện ra một con Phong Hồ nào.

"Có điểm gì đó là lạ." Trần Phong cảm thấy có chút không lành.

Rút lui! Trần Phong không chút do dự chạy trở về, nhưng mà, lúc này.

"Hưu!" Một đạo đao gió lạnh lẽo dán vào da đầu bay qua, Trần Phong suýt soát tránh khỏi được một đòn công kích này, nếu như hôm nay không có điểm nhanh nhẹn gia tăng tăng lên lực phản ứng, hắn vừa rồi đã chết.

"Chuyện gì thế." Trần Phong vô thức quét mắt một vòng, nhất thời sợ vãi cả linh hồn.

Chung quanh có một đám Phong Hồ lít nha lít nhít xuất hiện, đem chính hắn vây vào giữa, dùng vẻ mặt băng lãnh nhìn hắn, chỉnh chỉnh tề tề, thế mà không có một con Phong Hồ nào chạy loạn.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Trần Phong có một cảm giác không đúng, hắn bị Phong Hồ vây quanh? Loại biến dị thú cấp thấp này, làm sao lại có trí khôn?!

Vào lúc Trần Phong còn đang kỳ quái, đầu Phong Hồ thủ lĩnh kia đã xuất hiện từ trên đỉnh núi, mà kinh dị nhất chính là, trên lưng của con Phong Hồ thủ lĩnh thế mà có một người trẻ tuổi đang ngồi!

Dùng Phong Hồ làm thú cưỡi? Trái tim của Trần Phong nảy mạnh một cái, người này là người nào!

Trên gò núi, con Phong Hồ thủ lĩnh kia ngạo nghễ mà đứng, trên lưng có một người trẻ tuổi tuấn mỹ tuyệt luân đang ngồi, dùng ánh mắt đạm mạc quét qua thân thể của Trần Phong, bên trong ánh mắt tràn ngập sự miệt thị vô tận.

"Lên!" Không nói nhảm, hắn phất phất tay, đầu Phong Hồ thi nhau vọt tới.

"Ngươi là ai?" Tâm thần của Trần Phong cuồng loạn, tung người lui một cái về phía sau, từng đạo từng đạo đao gió kinh khủng, ở trước mặt của hắn lưu lại từng vết chém sâu hoắm trên mặt đất.

"Tê —— " Trần Phong hít vào một ngụm hơi lạnh.

"Xoẹt!" Đao gió chém tới.

Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, thừa dịp khoảng đình trệ khi những con Phong Hồ phóng thích ra đao gió, trong nháy mắt bạo phát một lần phát, chém chết hai con Phong Hồ, sau đó lại cấp tốc trốn đi. Điểm nhanh nhẹn vừa mới tăng lên vào hôm nay ở thời điểm này đã phát huy ra tác dụng cực lớn, Trần Phong đều có thể mạo hiểm tránh thoát mấy lần công kích.

Đao gió! Đao gió đầy trời! Đây chính là lần đầu tiên mà hắn trải nghiệm cảm giác của đối thủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio