Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

chương 1067: tùy hầu châu hòa bích (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Sân bay Minh Dương.

Bên trong đang dừng lại mấy chiếc xe hơi, trong đó một chiếc xe có ông lão đang ngồi, hai ông lão có vẻ thực bình tĩnh, nhưng trong lòng đang lo lắng chờ đợi.

Bọn hắn chờ máy bay hạ cánh, đã chờ vài giờ liền.

- Thủ trưởng, đến rồi!

Một người trẻ tuổi bước nhanh đi đến trước cửa kính xe, nhỏ giọng nói một câu, trong xe hai vị bô lão đều nhìn hướng ra phía ngoài, cùng nhau đi ra.

Hai vị này, một vị trong đó chính là Hà lão, tự mình đến đón Lý Dương.

- Được!

Nhìn thấy máy bay dần dần hiện ra trong tầm nhìn, Hà lão mỉm cười gật đầu, liền đi xuống xe. Năm đó nhận Lý Dương làm đồ đệ, cho tới nay Hà lão đều cho rằng là lựa chọn chính xác nhất, đây cũng là kiêu ngạo lớn nhất của ông.

Hà Lão gia tin tưởng, cho dù tương lai trăm năm, ngàn năm sau, mọi người nhắc tới ông, đồng thời sẽ có một sự hâm mộ và ghen tị, thành tựu của Lý Dương, ông đã nhìn ra rồi.

Tương lai Lý Dương, tuyệt đối mạnh hơn nhiều nếu so với chính ông, hơn nữa không chỉ ở một lĩnh vực, một vùng đất.

Thật giống như người bên cạnh ông, khi nhìn ông, luôn mất tự nhiên mang theo một chút ghen tị.

Máy bay chậm rãi hạ xuống, dưới sự bảo vệ của cảnh vệ viên, Hà lão đi vài bước về phía trước.

Máy bay đến Minh Dương an toàn, cũng có nghĩa Lý Dương hoàn thành chuyện đem đồ vật trở về, một chuyến đi ra ngoài này của Lý Dương, vốn là đi Bình Châu, tiếp đó là Vân Nam, sau là Myanmar, thời gian tổng cộng gần một tháng.

Thời gian tuy lâu, nhưng thu hoạch cũng không nhỏ, vô luận là ở Bình Châu, hay là Vân Nam, Lý Dương đều có được bảo bối không tồi.

Nhưng thu hoạch lớn nhất, vẫn là hành trình ở Myanmar, một chuyến đi kinh điển, khiến Lý Dương kiếm được Phỉ Thúy cao cấp giá trị đến hai tỉ nhân dân tệ, tìm kiếm được bảo bối, để cho hắn mang về hai món bảo bối của Trung Hoa rất quan trọng.

Máy bay ngừng lại, cửa cabin chậm rãi mở ra.

Hà Lão gia đi về phía trước ngẩng đầu, rất nhanh, thân ảnh quen thuộc kia đã hiện ra trước mắt, khóe miệng Hà lão gia nhếch lên và nụ cười khoái trá hiện ra.

Từ trên máy bay, người đầu tiên xuống dưới, chính là Lý Dương.

Máy bay chuyên cơ này tính năng rất được, ngồi ở trong đó thực thoải mái, ở trên máy bay Lý Dương không trao đổi cùng mọi người nhiều, cố nghỉ ngơi, còn Bạch Minh và mọi người hàn huyên không ít.

Bọn hắn nói chuyện nhiều nhất chính là về Lý Dương, Bạch Minh đem chuyện Lý Dương ở Canada trở về nói ra toàn bộ.

Bạch Minh giảng giải vô cùng sinh động, đặc biệt là về ngọc bài Tử Cương Huyễn, Tùy Hầu Châu hắn cũng biết, nhưng cũng chưa thấy qua, liền nói vô cùng ít.

Dù là như thế, cũng làm cho Lâm Lang và Hawes tư tiên sinh sửng sốt, bọn họ cũng không biết những việc này.

Nhưng Lâm Lang sớm đã biết, Trần Vô Cực đã trở thành một đại tông sư giới chạm ngọc, Lý Dương cũng được Trần Vô Cực thu làm môn đệ, là đại đệ tử Khai Sơn, lần này tới gặp Lý Dương, cũng có cơ hội xây dựng quan hệ với Trần Vô Cực.

Châu báu Lâm Thị, nếu có thể mua sắm được những tác phẩm của Trần Vô Cực, nội lực ảnh hưởng cũng sẽ tự nhiên gia tăng.

Một đại tông sư, với đại sư, tuyệt đối là hai loại khái niệm bất đồng.

Đây cũng là lý do Lâm Lang vứt bỏ mọi chuyện ở Canada, kiên trì đích thân đến Myanmar tìm kiếm Lý Dương, bất cứ chuyện gì, Lâm Lang cũng đều tìm hiểu được trong máy bay.

- Lão gia, sao người cũng đến nơi này?

Lý Dương đi ra khỏi máy bay, đột nhiên kêu một tiếng, bước nhanh đi xuống dưới, phía sau hắn Vương Giai Giai cũng đi theo, chẳng ai ngờ rằng Hà lão gia lại ở sân bay, Hà lão gia đã mười mấy năm không tự mình đến sân bay đón người.

- Ta ở nhà không có việc gì, đến đây trước!

Hà lão cười lớn một tiếng, trong tiếng cười mang sự vui mừng, Lý Dương bước nhanh đi đến trước mặt lão gia, lại kinh ngạc nhìn ông lão bên cạnh ông.

- Hoàng viện trưởng, chào ngài!

Người đi cùng Hà lão gia chính là Hoàng viện trưởng ở Cố Cung, Lý Dương không nghĩ tới lão tiền bối này cũng tới, điều này làm cho trong lòng hắn có một tia cảnh giác, hôm nay hắn mang theo hai món bảo bối về, với tính cách vị lão tiền bối này chính là muốn nhìn thấy đồ.

- Hoàng viện trưởng gần đây không có việc gì, đúng lúc đi công tác đến Trịnh Châu, đi cùng ta ra đây!

Hà Lão gia mỉm cười nói một câu, ông nói lời này kỳ thật cũng là giải thích cho Lý Dương, Hoàng viện trưởng ở đây thuần túy là trùng hợp, khiến Lý Dương yên tâm.

Hoàng viện trưởng cũng bắt chuyện cùng Lý Dương, vừa nói một câu, ánh mắt của hắn đột nhiên sáng ngời, kinh ngạc nhìn một người trên máy bay đi xuống.

- Hawes tư tiên sinh, ngài cũng ở đây?

Hoàng viện trưởng còn đi vài bước về phía trước, đứng dưới cầu thang đợi Hawes tiên sinh.

Hawes tiên sinh và Hoàng viện trưởng là người quen cũ, hắn ở Mĩ có lực ảnh hưởng lớn, cũng không kém ảnh hưởng của Hoàng viện trưởng ở Trung Quốc, Hoàng viện trưởng nếu không có chức vụ cao trong Cố Cung, có lẽ còn kém Hawes tiên sinh.

- Hoàng viện trưởng, ngài khỏe chứ, tôi theo chân Lý Dương tiên sinh mà!

Hawes tiên sinh mang trên mặt nụ cười khoái trá, ở trên máy bay ông cũng có trao đổi với Lâm Lang và Bạch Minh bọn họ, lại nghe rất nhiều chuyện về Lý Dương, có rất nhiều chuyện, đều là lần đầu tiên ông ta nghe nói.

Mà trong mắt ông ta, Lý Dương cũng càng ngày càng thần bí, cũng làm cho ông càng ngày càng hiếu kỳ.

- Lý Dương?

Hoàng viện trưởng như có suy nghĩ gì, nhẹ nhàng gật đầu.

- Đúng rồi, Lý Dương, cậu ấy là một thanh niên thần kỳ!

Hawes tiên sinh ra sức gật đầu, chuyện về Lý Dương được biết đến càng nhiều, ý tưởng đi tìm Lý Dương trong lòng ông cũng lại càng nặng, hiện tại ông càng thêm chắc ở lại Trung Quốc, tạm thời sẽ không trở về.

- Vâng, thật sự cậu ta rất thần kỳ!

Hoàng viện trưởng mỉm cười gật đầu, Hawes tiên sinh nói những lời này ông ta rất đồng ý, đối với Lý Dương, cũng chỉ có thể dùng từ thần kỳ để hình dung.

Lưu Cương và mấy người vệ sĩ bắt đầu khiêng đồ xuống từ máy bay, Hà lão gia mang đến một chiếc xe vận tải, có thể xếp những thùng này, thùng thực bình thường, người không biết rất khó tưởng tượng trong này đều là bảo bối vô giá.

Thấy nhiều thùng lớn như vậy, Hoàng viện trưởng cũng có chút kinh ngạc, hắn đã biết tin tức về Tùy Hầu Châu và Lan Đình Tự, nhưng cũng không biết rõ mọi chuyện.

Thùng được dọn sạch, đoàn người lên xe, rất nhanh rời khỏi sân bay.

Đoàn xe chạy đến biệt thự, xuống xe thấy cảnh tượng quen thuộc, trong lòng Lý Dương lại dâng lên chút cảm thán, hiện tại thời gian hắn ở nhà càng ngày càng ít, không như trước kia mới bái sư. Khi đó không có việc gì có thể đi theo Hà lão gia học tập được nhiều, sau đó còn có thể đón cha mẹ đến nơi này, cùng chung vui.

Hiện tại hắn coi như là công thành danh toại, danh tính của mình nổi như cồn, nhưng cũng mất đi rất nhiều thứ, đây cũng là một sự bất đắc dĩ, một sự bất lực không thể làm khác được.

Cũng may Lý Dương tuổi trẻ, hắn còn có nhiều thời gian đến thay đổi tất cả chuyện này.

- Lý lão đệ, đều là người một nhà, hãy lấy đồ ra đi!

Vừa mới vào phòng khách, mông còn chưa đặt xuống, Bạch Minh liền vội vàng nói, mọi người hơi sửng sờ, lập tức cùng nhau nở nụ cười.

Tính nôn nóng của Bạch Minh, kỳ thật người trong hội chê cười không ít, tất cả mọi người quen biết hắn, cũng không ai để ý.

Lý Dương cười khổ lắc đầu:

- Anh Bạch, tôi lập tức lấy ra đây, anh có thể đừng quá nóng như vậy không ?

- Điều này có thể không vội sao, đây chính là Tùy Hầu Châu!

Bạch Minh lập tức chen một câu, nhưng vẫn ngồi xuống, Lý Dương bảo Lưu Cương đem rương nhỏ lấy ra, lại bảo cảnh vệ viên của Hà lão gia đóng cửa sổ, tắt đèn.

Tùy Hầu Châu, bản thân chính là một viên Dạ Minh Châu thật lớn, trong hoàn cảnh mờ tối mà xem là rất tốt.

Bạch Minh, Mao lão, Thái lão sư bọn họ đều ngồi thẳng người, trừng mắt to nhìn thùng trên tay Lưu Cương, tim đập nhanh hơn không ít.

Tùy Hầu Châu Hòa Bích, trong lịch sử Trung Quốc là hai bảo bối từ ngọc có danh khí nhất, cũng là đại biểu trong đó.

Hiện tại Hoà Thị Bích đã hiện thế, nó được làm thành ngọc tỷ truyền quốc, tuy nói ngọc truyền quốc bị quốc gia ẩn giấu vài thập niên, nhưng hiện nay đã đem ra, còn tiến hành triển lãm trước mặt dân chúng cả nước. Những người từng thấy qua ngọc tỷ truyền quốc, đều khen không dứt miệng.

Còn một món đồ khác chính là Tùy Hầu Châu, hiện tại cũng được Lý Dương từ nước ngoài xa ngàn dặm tìm trở về, vừa nghĩ tới sẽ thấy là một món đồ như vậy, cho dù là tim Hà lão hay Hoàng viện trưởng cũng có chút đập nhanh hơn.

Cửa sổ, của chính đều đóng vô cùng kín, Lưu Cương chậm rãi mở thùng ra.

Bạch Minh vội đứng lên, mắt còn trừng thật to.

Chờ thấy rõ ràng những thứ bên trong thùng rồi, Bạch Minh lại ngồi xuống, bên trong cái thùng này lại vẫn còn một cái rương nhỏ càng thêm tinh xảo.

Thấy như vậy, đừng nói Bạch Minh, chính là Hà lão bọn họ đều có chút sững sờ, chẳng ai ngờ rằng bên trong còn có một lớp đóng gói.

- Một cái rương cảm giác không đáng tin, liền cho thêm một cái!

Lý Dương cười một tiếng, bên trong thùng là thứ dùng từ trước, vốn là để chứa đựng Phỉ Thúy cao cấp nhất, có Tùy Hầu Châu, Lý Dương liền đem cái thùng tốt nhất này đến đạt bảo bối này .

Từ điểm này cũng đó có thể thấy được, vị trí của Tùy Hầu Châu ở trong lòng hắn.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio