Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
- Chắc ngày mai.
Hà lão gia cười gật đầu.
- Vậy thì không vấn đề gì.
Ngày mai việc quyên góp sẽ hoàn tất thủ tục, bao gồm bên chính phủ đều sẽ biết, viện trưởng Hoàng không có cách nào thay đổi được.
Như vậy Minh Dương cũng đã có bảo bối trong tay, đối với cả giới sưu tầm Minh Dương có tác dụng cổ vũ rất lớn, thậm chí sẽ kéo giới sưu tầm Minh Dương phát triển lên.
Điểm này là chắc chắn, Lưu Tuyết Tùng sau khi về liền bắt đầu mở hiệp hội sưu tầm tiến hành hoạt động phương diện này.
Đợi công tác cải tạo bảo tàng hoàn tất chính thức triển lãm các thành viên hiệp hội sưu tầm sẽ là người đầu tiên thưởng thức bảo bối này, họ phải xem bảo bối của Minh Dương bọn họ.
Lão gia tử từ phòng sách đi ra, Lý Dương lại cùng Hoắc Tư tiên sinh và Mao lão nói chuyện một lúc.
Trong thời gian này Lý Dương còn nghe điện thoại của Bạch Minh, Bạch Minh ở bên Bắc Kinh chuẩn bị khá ổn rồi, đang hỏi Lý Dương khi nào về, đối với triển lãm lần này Lý Dương đang tổ chức Bạch Minh vô cùng coi trọng.
Hơn nữa Bạch Minh còn nói to với những người trong hội rằng sẽ mời mọi người tham gia triển lãm lần này, ai không đến sẽ phải hối hận, có Lý Dương đứng sau anh anh có chút thoải mái.
Bàn luận với bọn Mao lão một chút Lý Dương quyết định ngày hôm sau quay về Bắc Kinh.
Như vậy anh cũng có thể tránh được viện trưởng Hoàng, viện trưởng Hoàng biết anh đem đồ sứ này quyên tặng cho bảo tàng Minh Dương thì không biết sẽ có phản ứng gì, Lý Dương bây giờ là trốn tránh.
Lý Dương phải đi Bắc Kinh Mao lão và Hoắc Tư tiên sinh không phản đối.
Hoắc Tư tiên sinh sớm muốn đi xem bảo bối khác của Lý Dương, Mao lão cũng muốn đi Bắc Kinh thăm Bạch Minh, xem anh đã chuẩn bị như thế nào.
Đối với quyết định quay về Bắc Kinh của Lý Dương lão gia tử cũng không có phản đối gì.
Lúc này Lý Dương quay về cũng tốt, huống hồ lần này đi Bắc Kinh lại không phải là đi chơi, triển lãm lần này Bạch Minh đã chuẩn bị vậy nhất định phải làm tốt.
Hiện giờ mọi người đều biết triển lãm của bảo tàng của Bạch Minh, người làm trên thực tế là Lý Dương, đây cũng là sau khi Lý Dương xuất sư lần đầu tiên làm triển lãm.
Triển lãm lần này thành hay bại đối với Lý Dương không quan trọng.
Buổi tối, bọn Lý Xán đã tỉnh, thấy Lý Dương uống nhiều rượu như vậy mà không sao hết mấy anh em đều oán trách không thôi, ai cũng không biết, tửu lượng của Lý Dương lại cao như vậy.
Nhớ năm đó sáu anh em họ cùng nhau uống cùng nhau say bây giờ lại khác.
Họ trách móc Lý Dương chỉ cười, đem việc quyết định về Bắc Kinh nói ra, Lý Xán, Lý Bồi và bọn Chu Văn không vấn đề Trần Lỗi cũng không hỏi han gì, lần này vốn định nghỉ không thời hạn.
Dù sao anh cũng dẫn vợ đi cùng, đi chơi nhà bố vợ cũng không thể phản đối.
Lưu Chấn Hoa do dự một chút, cuối cùng cũng đồng ý, anh vừa lập công lớn, nghỉ không thành vấn đề, chỉ là kỳ nghỉ này không thể quá lâu, không giống như những người khác, có thể ở Bắc Kinh ở một khoảng thời gian.
Sáng sớm ngày hôm sau năm chiếc xe to chuẩn bị hết rồi.
Lý Dương lần này về Bắc Kinh mang theo Lan Đình Tự và Tùy Hầu Châu, đồng thời còn có Tử Cương huyễn ngọc bài và thần kiếm Can Tương - Mạc Tà.
Đây cũng là ý kiến của lão gia tử, có chút bảo bối phải cầm ở triển lãm.
Nếu phải làm triển lãm, thì phải làm cho tốt, đây không chỉ là cách nghĩ của bản thân Lý Dương mà cũng là yêu cầu của lão gia tử.
Bắc Kinh, đường cao tốc.
Hà Kiệt được biết Lý Dương quay về đã dẫn Hà San San ở đây đợi rồi, nhưng trên mặt Hà Kiệt có gì buồn bực, Hà San San lại có chút hưng phấn.
- Ra rồi!
Hà San San nhảy xuống một chiếc xe Lamborghini màu đỏ xinh đẹp, chỉ vào phía trước làm những người qua đường quay lại nhìn cô.
Hà San San hôm nay mặc chiếc váy bó sát người, xe đẹp người đẹp thu hút rất nhiều ánh mắt.
Hà Kiệt khẽ thở dài, xoa xoa đầu đi mấy bước về phía trước, đứng cùng Hà San San.
Anh có chút hối hận để Hà San San ở nhà rồi, a đầu này làm người khác đau đầu, Hà Kiệt cảm giác mình ít nhất giảm năm tuổi thọ, anh hồ đồ trúng kế của Hà San San.
Hà San San toại nguyện, anh quay đầu không biết nói thế nào với lão gia tử.
- Lý Dương, Giai Giai, bên này.
Hà San San vẫy tay với đội xe của Lý Dương, rất nhanh Worle của Lý Dương dừng lại, nhìn thấy xe thể thao mui trần trước mặt Lý Dượng cũng ngạc nhiên.
- Thế nào, xe này đẹp không?
Hà San San tỏ vẻ rất đắc ý, sau khi bọn Lý Dương xuống xe đập cửa xe tự hào nói một câu.
- Đẹp, nhưng lão gia tử đồng ý cô mua rồi à?
Lý Dương bước lại xem kỹ mới quay đầu hỏi một câu, lão gia tử nghiêm cấm Hà San San mua xe.
- KHông, Hà San San lắc đầu.
- Không mà cô mua à?
Lý Dương thất thanh kêu lên, mắt trừng to nhìn Hà San San, lại nhìn Hà Kiệt bên cạnh.
Không có sự đồng ý của lão gia tử Hà San San dám mua xe này, không bị nhốt lại thực là kỳ tích.
- Đây không phải xe của tôi. Hà San San lại nói một câu.
- Không phải của cô vậy là của ai? Lý Dương sờ đầu có chút mơ hồ.
Hà San San giơ tay chỉ vào Lý Dương : - Của anh mà.
- Của anh?
Lý Dương suýt nữa nhảy lên, anh không có hứng thú với xe thể thao cũng không thích không thể mua được chiếc xe như vậy, huống hồ Lý Dương mua xe như vậy bản thân anh phải biết anh bây giờ lại không có chút ấn tượng nào.
- Đúng, là của anh, đây là quà mừng hôn lễ anh của tôi và Kiệt ca, nhưng tặng trước mà thôi.
Hà San San bịt miệng cười, trên mặt Hà Kiệt đầy vẻ bất đắc dĩ.
- Anh Kiệt, việc này rốt cuộc là thế nào?
Lý Dương bước tới trước mặt Hà Kiệt hỏi nhỏ, anh bây giờ rất mơ hồ.
- Tôi cũng đau đầu đây, bị con nhỏ này lừa rồi.
Hà Kiệt nhếch miệng chua xót, từ từ kể lại sự tình.
Sau khi họ quay về Bắc Kinh Hà San San hình như có thay đổi, đối với anh rất tốt, mới đầu Hà Kiệt còn đề phòng nhưng sau mấy ngày thấy Hà San San nói việc của Lý Dương và Vương Giai Giai cũng không đề phòng nữa.
Có một ngày Hà San San rót cho Hà Kiệt không ít rượu sau đó khuyến khích Hà Kiệt mua quà cho Lý Dương và Vương Giai Giai làm quà cưới tặng họ trước.
Hà Kiệt nghĩ nghĩ cũng đồng ý, Lý Dương cưới anh chắc chắn phải tặng quà, tặng trước cũng không vấn đề gì.
Chỉ là anh không ngờ đây lại là kế của Hà San San, sau đó Hà San San hỏi anh tiền đi tới các chợ lớn, lý do rất chính đáng, họ cùng nhau mua quà cho Lý Dương, tiền đương nhiên phải cầm đi.
Chợ lớn có không ít đồ đẹp Hà Kiệt cũng không còn cách nào khác, trước sau phải đưa cho cô khoảng một triệu.
Món quà này Hà Kiệt không để ý, quay lại anh còn muốn Lý Dương chuẩn bọ đồ mới, chỉ để cho Hà San San yên tâm không làm phiền anh nữa.
Nhưng Hà Kiệt thế nào cũng không ngờ Hà San San đột nhiên dẫn anh đi xe, trực tiếp lái chiếc Lamborghini màu đỏ, nói đây là quả của hai bọn họ tặng Lý Dương.
Nhìn thấy xe này Hà Kiệt suýt phát điên, Hà San San nói với anh đây là quà hai người họ cùng mua Hà Kiệt đã đồng ý lão gia tử muốn trách cũng là việc của hai người họ.
Sai đã sai rồi, Hà Kiệt muốn trả chiếc xe này cũng không được, Hà San San căn bản không cho anh cơ hội này.
Hà Kiệt cũng chỉ có thể nhận sai, mong Lý Dương sớm quay lại, nếu đây là quà tặng cho Lý Dương đợi sau khi Lý Dương về sẽ giải quyết sau đó chịu sự trừng phạt của lão gia tử.
Cho nên anh mới đứng ở đường cao tốc để đợi Lý Dương.
- Ý của anh là xe này là quà tặng cho chúng tôi? là của chúng tôi rồi?
Nghe Hà Kiệt kể lại Lý Dương nhất thời cảm thấy đau đầu vô cùng, xe này ở trong tay anh so với ở trong tay Hà San San có gì khác, a đầu này biến xe của Lý Dương thành xe của mình.
Chắc a đầu này nghĩ như vậy, nghĩ cách để mua xe này.
Tới lúc lão gia tử trách tội thì không phải trách chỉ mình cô mà thành người, trừ phi Lý Dương khống chế chiếc xe này không cho Hà San San đi.
Nhưng có khả năng này không?
Với tính tình của Hà San San không cho cô ấy lái xe này sau này Lý Dương không sống yên ổn.
- Lamborghini a!
Trần Lỗi từ trên xe bước xuống, nhìn thấy xe đẹp làm Lý Dương đau đầu thì hai mắt sáng lên, đàn ông đa phần đều thích xe hơi, Trần Lỗi cũng không ngoại lệ, nhìn thấy xe đẹp như vậy ai cũng xuýt xoa.
- Đây là chiếc xa mới nhất lần trước tôi nhìn qua giá phải hơn bảy triệu.
Lý Xán cũng bước lại, mấy người đều không ngoại lệ đều bị chiếc xe Lamborghini cuốn hút, trên mặt Hà San San lại lộ chút đắc ý.
Chiếc xe này thực sự là hơn bảy triệu, nếu không phải là cô không đủ tiền cô sẽ mua bản hơn hơn triệu đáng tiếc Hà Kiệt không thể cho cô nhiều tiền như vậy.
Đương nhiên nếu còn có tiền cô còn có thể mua xe đẹp hơn, a đầu này sở thích lớn nhất là xe.
- Thật lợi hại, tôi khi nào mới có thể có được xe đẹp như này.
Trần Lỗi dạo qua chiếc xe một vòng, trong miệng không ngừng khen ngợi, mắt đều đỏ lên.
- Chẳng phải chỉ là một chiếc xe thôi ư, xe gì cũng chỉ mở rồi đi, về nhà trước đi.
Lý Dương quay đầu nói một câu, xe Hà San San đã mua rồi anh cũng không có cách nào khác, chỉ có thể quay về nghĩ cách giải quyết, dù sao lão gai tử không phải người dễ bị lừa, lần này Hà San San chắc gặp xui rồi.
Vấn đề là cô gặp xui, Lý Dương và Hà Kiệt cũng sẽ xui cùng, hai người nhìn nhau lại lắc đầu, lúc này Lý Dương biết Hà Kiệt tại sao nhìn anh với vẻ bất đắc dĩ như vậy.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ