Siêu Cấp Phú Nhị Đại

chương 1336

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Đã quá muộn rồi, trở về ngủ thôi, ngày mai chúng ta sẽ trở lại: Giang Ninh không sao cả cười cười, chợt mang theo người rời đi.

Anh vừa rời đi, một người đàn ông đứng trên đài cao, khuôn mặt đầy ý cười.

“Người ngốc nhiều tiền, chính là tên này chứ gì nữa?” Anh ta cười lạnh một tiếng: “Nếu ngày mai anh ta còn có thể đến, vậy thì, hung hăng xử lý cho tôi!”

“Người quản lý đó có xuất thân từ đâu vậy? Nhìn thật hào.

phóng, tiêu tiền mà không hề để ý” Người phục vụ vừa tiếp đãi Giang Ninh, nhịn không được cười, “Tôi vừa mới nhớ tới, mấy người đầu tiên, chính là ông chủ của công ty khai thác mỏ than đến từ khu vực Tây Bắc Trung Quốc…

Thời điểm đó, anh đã làm một việc nhỏ để cho ông chủ than mất hơn một trăm nghìn đô la một ngày!

Khiến ông ta thua đến mức cả gương mặt đều xám đen lại, làm cho sản nghiệp nhà ông ta đều bị thua, cả người dường như suy sụp nặng nề!

Thời gian này, một người đàn ông giàu có đến đây, họ thích loại người này nhất, những người không coi trọng tiền bạc.

“Liên lạc với mấy người đó đi, vẫn làm theo như những lần trước, đục khoét tên này, chia lãi ba bảy” Người quản lý sòng bạc Phương Hoành, mỉm cười xác động nói, “Nếu mỗi tháng, tất cả những người giàu có như vậy đến đây, vậy thì việc kinh doanh có thể sẽ rất tốt” Bên trong sòng bạc, chơi là giữ thể diện.

Người càng giàu càng quan tâm đ ến thể diện của mình và được mọi người xung quanh vây quanh, dù có thua cũng không dễ dàng bước xuống, vì sợ người ta nói mình thua không nổi.

Anh ta thậm chí còn có sắp xếp người của mình, giấu trong đám người vây xem để tiện cho việc khích lệ, thổi gió đánh lửa.

Việc như vậy Phương Hoành đã sớm quen thuộc từ rất lâu rồi.

Anh ta lập tức để cho người đi sắp xếp, một khi ngày mai Giang Ninh thật sự đến, con cừu béo này, anh ta nhất định sẽ làm thịt!

Tương tự với cách làm cũ.

Giang Ninh và những người khác trở về khách sạn để nghỉ ngơi.

Một đêm này, mất vài triệu đô la, ngay cả khi Hoàng Ngọc Minh đã từng là ông chủ như vậy nhưng mất hơn năm mươi triệu đô la thì cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Quá… Quá k1ch thích rồi!

“Đại ca, số tiền này, phải làm sao bây giờ?” Anh Cẩu có chút nhịn không được, “Chúng ta đã thua quá nhiều!” Vốn là nói muốn chơi đùa để thử vận may, nhưng không nghĩ tới, chơi thế nào lại để thua thảm hại như vậy, ngay cả đấu với chủ nhà thì cũng vô dụng.

Tuy Giang Ninh có nói, thăng tính cho bọn họ, còn thua tính vào Giang Ninh, nhưng để thua nhiều tiền như vậy bọn họ vẫn cảm thấy rất xấu hổ.

“Nếu hôm nay chúng ta giành chiến thắng thì thực sự rất nhàm chán” Giang Ninh cười cười, võ vai anh Cẩu, “Được rồi, đi nghỉ ngơi đi, ngày mai thắng lại là được rồi” Anh Cẩu còn muốn nói, nếu không thì tính nợ, chờ anh ta tiết kiệm được tiền thì sẽ từ từ trả lại, thế nhưng lúc đó Hoàng Ngọc Minh đã kéo anh ta đi.

“Đại ca tự có sắp xết Hoàng Ngọc Minh hạ thấp giọng nói, “Chỉ bằng trình độ của các người, chẳng lẽ đại ca lại không biết? Hôm nay, chính là cố ý để cho các người thua…” Trong sòng bạc mười vụ cá cược thì đến chín cuộc là lừa gạt, kĩ thuật đánh bạc chính xác mà nói, chắc hẳn được gọi là cách thức lừa gạt, so xem ai khôn ngoan hơn, thủ đoạn của ai lợi hại hơn, nó cũng kiếm tra trí nhớ, lực phân tích, lòng can đảm, thậm chí là dã tâm!

Tất nhiên, vận may cũng là yếu tố cần thiết.

Nhưng nếu dựa may mắn mà muốn kiếm được nhiều tiền trong sòng bạc, tốt hơn là nằm mơ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio