Nơi tập hợp của tất cả lãnh chúa từ các nơi lãnh địa thế giới hokage trừ lãnh địa Sou.
Trong căn phòng hắc ám.
“Lãnh chúa Ka, ngươi nói là lãnh địa Sou có thần linh giáng thế? Ngươi là đang nói đùa?” Một tên ăn mặc hình dáng samurai dáng người cao lớn nói.
Tên gọi là lãnh chúa Ka là một tên đầu hói, chiều cao thấp lùn, hắn gật đầu, sắc mặt nghiêm túc nói: “Đúng vậy, ở một năm rưỡi trước ta phái toàn bộ đội quân của ta tiến đến lãnh địa Sou toàn bộ biến mất, khi có người dò thám báo tin tức cho biết, toàn bộ đội quân bị ‘lửa thần’ thiêu đốt, toàn bộ cháy thành cặn, không ai sống sót trở về, ta khuyên các ngươi không nên tiến đến lãnh dịa Sou, không là thần linh sẽ nổi giận.”
“Ha ha, ngài lãnh chúa Ka, ta nghe nói cái hồ ở chính giữa lãnh địa Sou thuộc về tổ tiên xa xưa của ngài để lại đúng chứ?” Một người đàn ông khuôn mặt vuông nhọn, nhìn có chút nham hiểm, hắn nhìn lãnh chúa Ka cười lạnh hỏi.
Nghe lãnh chúa Oka hỏi, hắn có chút bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu, nói: “Đúng vậy, cái hồ giữa lãnh địa Sou thuộc về tổ tiên ta, trên bản đồ từ tổ tiên ta truyền đến, có ghi chép lại sự thật như vậy.”
“Ha ha, vậy quá rõ ràng rồi, ngài nói là ‘thần linh’ ở một năm trước tiêu diệt toàn quân ngài, đây là cũng quá xạo đi chứ!? Thật ra chắc ngài tròng lòng muốn độc chiếm Sou nên bịa chuyện như thế!” Tên lãnh chúa Oka nham hiểm cười nói.
“Đúng vậy, cái gì là thần linh nổi giận? Hừ rõ ràng là ngươi bịa chuyện muốn độc chiếm Sou lãnh địa một mình mới đúng..”
“Ha ha ha ha, ta nghe hắn nói mà muốn cười đến đau ruột chết…”
Tất cả mọi người hiển nhiên không tin lời của lãnh chúa Ka, đua nhau phát ra âm thanh cười nhạo, tráo phụng hắn.
“Tốt lắm, đã các ngươi muốn chết thì cứ đi đi, ta không tham gia vào vụ này!” Lãnh chúa Ka ngồi trên ghế thấy mình khuyên bảo không thành, còn nghe đám người cười nói chế nhạo tráo phụng, sắc mặt không khỏi đỏ lên, giận dữ phất tay rời đi.
Các lãnh chúa khác thấy vậy đều cười lạnh, để lãnh chúa Ka rời đi. Đối với bọn hắn đây là việc tốt, ít nhất bớt một tên ăn chén canh chung.
“Tốt rồi, bây giờ chúng ta bàn về phân chia binh lính, nhóm Ewa phía tây, Nhóm Oka phía đông, nhóm Saka phía nam, nhóm Suku phía bắc…”
Đám người bắt đầu tiến vào thảo luận, phân chia nhau.
Thảo luận cỡ phút xong, tất cả mọi người ra trở về lãnh địa của mình, chuẩn bị phát binh tiến công lãnh địa Sou.
…
ngày sau, toàn bộ binh lực từ tất cả lãnh địa khác nhau trên thế giới tiến công lãnh địa Sou.
Tổng cộng binh lực lên đến .. người, mõi hướng chia ra triệu binh tấn công.
…
“Thưa thần linh, ngài tiên đoán thật là thần kỳ, các lãnh chúa hiện tại đang phát binh về chúng ta, tổng cộng có hơn .. người.” trong căn phòng sang trọng, một người áo đen quỳ xuống, cung kính bẩm báo.
“Tốt, ngươi chuẩn bị phái ra người canh phòng mõi hướng đi, tổng cộng bốn hướng bắc, nam, tây, đông là người, ta cho bọn hắn toàn quyền sử dụng súng, lụ đạn, xe tăng cùng máy bay. Nhưng với điều kiện phải thắng một cách đẹp cho ta. Còn nửa lập tức liên hệ với đài truyền hình, phóng viên, bình luận viên thu lại video cuộc chiến tranh này, thông báo với tất cả mọi người, ta cho phép mọi người nghỉ công việc hôm nay, về nhà liền mở ti-vi lên xem, nói đây là lệnh của ta.” Minh Hạo ngồi trên ghế sofa, châm một điếu thuốc, lười biếng nói.
Kết hợp với hình dáng lười biếng, hút thuốc, nhìn hắn như là đại ca hắc bang thế kỷ đồng dạng.
“Vâng thưa thần linh!” người áo đen nghe vậy trong mắt hiện lên vui mừng như điên, cung kính đáp, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng.
Minh Hạo đi kêu Kaguya, Hatsu, Kosho, Shizu bốn người tới đây ngồi coi ti-vi.
phút sau, cả bốn người đều có mặt, ngoài trừ Kaguya thì ba đứa trẻ đều có thay đổi, chiều cao lớn lên hơn trước, tính cách bớt ham chơi lại, đôi sừng trên đầu mọc dài ra. Nhất là Shizu càng lớn lên, nàng càng xinh đẹp, nhìn càng dễ thương, giống như mẹ của mình Kaguya hồi nhỏ.
Qua nửa năm, Minh Hạo bắt đầu cho ba người bọn hắn luyện tập tinh luyện chakra, ba đứa con của hắn có thiên phú siêu mạnh, nhanh chóng đạt đến đẳng cấp Hạ Nhẫn tinh anh cấp đỉnh phong, chỉ còn một bước nửa là đột phá Hạ Nhẫn, tiến vào Trung Nhẫn.
Trong nửa năm, Minh Hạo lần lượt thử nghiệm bọn hắn, tìm xem bọn hắn thiên phú là gì.
Hatsu có thiên phú về ảo thuật,.
Kosho thiên phú về nhẫn thuật.
Shizu lại về y thuật cùng phong ấn thuật.
Sau đó, Minh Hạo bắt đầu chọn lọc các nhẫn thuật, thể thuật, ảo thuật riêng dành cho bọn hắn.
Nhưng Minh Hạo chỉ đưa bọn hắn nhất loại căn bản cơ sở tri thức không phải loại cao cấp.
Theo Minh Hạo, mõi người đều có con đường riêng của mình, nếu sử dụng cái của người khác rồi cho là của mình thì không bao giờ khá lên nổi (mặc dù hắn luôn sử dụng của người khác).
“Chào ba ba” cả ba đứa trẻ ăn mặc phong cách teen con nít thế kỷ , bọn chúng đi vào phòng, nhìn thấy Minh Hạo ngồi trên ghế, cùng lúc cúi chào đồng thanh nói.
Ở nửa năm nay, bọn hắn đã biết ba ba mình lợi hại thế nào rồi, không những chế tạo ra mấy đồ vật ‘kỳ hoặc’, mà còn có sức mạnh như thần linh, được người người trong làng tôn thờ.
“Chào phu quân.” Nàng đi vào nhìn Minh Hạo làm lễ chào, sau đó đi đến bên ghế sofa ngồi kế bên cùng hắn.
Hiện tại mặc dù xuất hiện nhiều kiểu áo thời trang thế kỷ đẹp hơn, nhưng Kaguya tóm lại vẫn là một người thích đơn giản, nàng vẫn mặc mặc bộ hime-kimono như mọi ngày.
Nửa năm qua, nàng không có thay đổi gì khác ngoài khí chất cùng thân hình đầy đặn của nàng, khiến nàng trông càng thành thục quyến rũ hơn.
Đôi ngực cùng bờ mông của nàng được Minh Hạo hàng đêm ‘chăm sóc’ ‘massage’ nhô to ra hơn trước.
…
Minh Hạo nhìn bốn mẹ con gật đầu, cười nói: “Không cần khách khí, ngồi đi, hôm nay ta kêu các ngươi đến đây để xem phim chiến tranh.”
“Woa, là phim chiến tranh, thật hả baba?” nghe Minh Hạo nói, hai mắt Hatsu sáng lên hỏi lại, hắn thích nhất là phim chiến tranh a, từ khi Minh Hạo cải biến lại toàn bộ lãnh địa Sou, xuất hiện những thứ mới lạ như xe hơi, máy vi tính, game, âm nhạc, phim …. Thì hắn đã mê tuốt rồi, có điều bị baba hạn chế nên rất ít được coi phim.
Minh Hạo gật đầu cười, bình thản nói: “Chờ đi, sắp có rồi.”
“Phu quân, chàng kêu ba đứa con cùng thiếp đến đây chỉ để xem phim thôi sao?” Kaguya là người thông minh, nhanh chóng nhận ra vấn đề trong này.
Nghe Kaguya hỏi, ba đứa trẻ Hatsu, Kosho, Shizu tò mò nhìn qua Minh Hạo, chờ câu trả lời của hắn.
“Đúng, nhưng không phải là phim ảo tưởng, mà là chiến tranh ngoài đòi.” Minh Hạo gật đầu, ánh mắt tán thưởng nhìn qua Kaguya, cười nói.
“Cái gì! Chiến tranh thật?!” Lần này cả bốn mẹ con trên mặt hiện lên kinh ngạc, cho dù lúc này luôn lắng nghe im lặng không nói Shizu, cũng không khỏi bật hốt lên tiếng.
…
Ảnh minh họa Shizu (Kaguya) hồi còn nhỏ: