Siêu Việt Tài Chính

chương 153: tay sai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho đến Khi người Phục vụ mang lên thức uống lúc này Thiếu Kiệt trong tay vẫn cầm lấy điện thoại hướng camera phóng thật to chụp lấy chân dung của người đàn ông đó.

Đợi máy mở xong rồi Người đàn ông lúc này mới nói với Trịnh Chi

Cái ổ cứng đâu? đưa đấy tôi kiểm tra.

Trịnh Chi bây giờ bình tỉnh hỏi ngược lại người đàn ông ngồi trước mặt mình không hề lo sợ. Bởi cô Biết thiếu Kiệt đang ngồi sau lưng mình. Cảm giác an toàn của Hà Vi và Thiếu Kiệt mang lại cho cô sự tự tin lúc này.

Xin lỗi giấy nợ của tôi đâu? Anh chưa đưa giấy xóa nợ cho tôi, mà anh đòi lấy cái ổ cứng việc này không khả thi à

Nhìn Trịnh Chi một lúc người đàn ông mới lấy ra một tờ giấy đưa cho Trịnh Chi.Kiểm Tra tờ giấy không có gì sai sót, lúc này Trịnh Chi mới đặt xuống một ổ cứng được lôi từ trong túi xách mình ra để trước mặt của hắn rồi nói.

Tôi về chuyện của tôi ta đã xong, Kết thúc! Sau này đừng có làm phiền đến cuộc sống của tôi.

Vừa đứng lên Trịnh Chi bị người đàn ông kia ngăn lại.

Cô từ từ ngồi đó đi đợi tôi kiểm tra cái đã. Việc này không đơn giản cô nên đợi tôi kiểm tra xong rồi muốn đi hay ở la việc của cô.

Nghe người đàn ông nói thế Trịnh Chi ngồi xuống lại bên cạnh Hà Vi.

Thiếu Kiệt lúc này mới ngồi bấm điện thoại đi. Người nhận là Tước Phàm với nội dung.

Anh tước cho một vài người đến quán cà phê tại địa chỉ này theo dõi người đàn ông này giúp em.

Gửi đi dòng tin nhắn Thiếu Kiệt giả vờ đứng lên bước về quầy tính tiền trong lúc đi hắn cố tình nhìn vào màn hình máy vi tính xách tay của người đàn ông, Khi đến gần người nhân viên đứng ở đó hắn hỏi.

Em cho anh hỏi nhà vệ sinh ở đâu thế?

Hành động của Thiếu Kiệt rất đơn thuần cả ba người ngồi gần hắn cũng nghe được câu hỏi của hắn với người nhân viên. Thiếu Kiệt được hướng dẫn vào trong phòng vệ sinh gần đó. Hắn lấy điện thoại ra gọi đi cho Tước Phàm. Đợi cho điện thoại có tính hiệu bắt máy.

Alo! Tước Phàm anh nhận được tin nhắn em chưa thế?

Ừ anh cho người qua đó rồi vừa đi chắc cũng nhanh lắm tầm 10 phút mới tới.

Thiếu Kiệt im lặng tính toán. Dựa trên việc giải nén tập tin với xem sơ lượt các thứ cũng được 15 phút như thế là đủ rồi.

Ủa mà có chuyện gì mà nói bọn anh theo dõi người này vậy có việc gì lớn không, cần thì bọn anh bắt đem về luôn.

Cứ quan sát trường hợp bất khả kháng thì tính sau. Ủa mà sao anh lại hỏi vậy thế? bộ người đi lần này người quen à.

Tước Phàm mới cười cười nói bên điện thoại.

Thế Long với Ngọc Hổ dạo này không có đánh nhau gì hết nên rảnh rỗi vừa thấy tin nhắn hai thằng cha đó xung phong đi rồi.

Ừ như thế cũng được có gì em liên hệ với hai người đó vậy!

Nói rồi Thiếu Kiệt giả vờ rửa tay rồi quay lại bàn của mình cũng không quên ghé quầy thanh toán tiền trước. Vì lúc qua về bàn phải đi ngang qua nơi của Hạ Vi và Trịnh Chi nên hắn nhìn rỏ ràng màn hình của người đàn ông kia vẫn là hiện thị khung nhắn với dòng chữ đang kiểm tra file khá rõ ràng.

Thấy được điều đó Thiếu Kiệt biết người này là làm việc theo lệnh của người khác.Mà điều này cũng đúng thôi việc như thế này thì làm sao có thể để một người có thể thấy rõ thân phận mình được chứ. Nhưng xác định điều đó đã là quá đủ với Thiếu Kiệt.

Hà Vi lúc này thấy Thiếu Kiệt đi ra giả vờ gật đầu. Bước về phía chỗ của mình vừa ngồi xuống đợi một lúc không lâu thì Thế Long bước vào quán cà phê Thiếu Kiệt ha hiệu vẩy tay.

Thế Long lúc này cười cười nói với Thiếu Kiệt.

Sao hôm nay rảnh rỗi gọi anh ra đây uống cà phê vậy?

Việc Thế Long vào quán ca phê cũng làm cho người đàn ông chú ý nhưng thấy Thế Long ngồi xuống nói chuyện với Thiếu Kiệt mới tiếp tục thao tác trên máy tính của mình. Thiếu Kiệt cũng giả vờ trả lời lại. Hai người lúc này như hai anh em ở xa lâu ngày gặp nhau.

Có gì đâu hôm nay đi công tác ghé Lưu Minh thăm anh thôi

đợi cho người đàn ông thôi chú ý hai người Thiếu Kiệt mới nói nhỏ với Thế Long.

Anh vào đây còn anh Hổ bên ngoài à? Sao hôm nay lại làm chuyện này? rãnh quá không việc gì làm à.

Ừ anh em bên ngoài với Ngọc Hổ rồi anh không tin đi năm người không theo dõi được hắn. Dạo này bọn anh toàn giám sát người của Cữu Hùng lại không có đánh nhau tranh giành địa bàn, Nên nhẹ nhàng quá cũng chẳng có gì thú vị.

Thiếu Kiệt cũng gật đầu. bây giờ mới lấy ra cái điện thoại ghi vào đó một dòng tin nhắn. Xong để lên bàn đưa về phía Thế Long.

chuyện này nhớ đứng để hắn phát hiện ra, nếu có thời điểm thuận lợi thì bắt hắn về em sẽ có cách giải quyết.

Thế Long lúc này cũng nhíu mày nhìn Thiếu Kiệt sau đó nói nhỏ.

Chuyện này nghiêm trọng không? được anh cho người theo hắn bắt lai luôn.

Anh cứ từ từ chuyện này không thể vội cái quan trọng là giữ Laptop với ổ cứng nguyên vẹn về cho em là được. Chẳng qua bọn này khá tỉ mỉ trong việc trao đổi đồ này, Người kia cũng chỉ là tay sai thôi. Một là hắn sẽ phải gửi đi tập tin nếu có thì hắn sẽ mất thời gian lâu hơn ở quán còn nếu không thì sẽ nhanh hơn và bắt buột hắn phải đưa máy tính và ổ cứng đó cho người nào khác, Đó chính là điều em muốn quan tâm.

Thiếu Kiệt vừa nói nho nhỏ với Thế Long vừa đủ hai người nghe. Thế Long lúc này người phục vụ lại thấy mặt Thế Long hắn cười lớn nói người phục vụ.

Thôi anh không uống với bọn anh đi bây giờ, thằng em anh lên chơi ít nhất phải đi uống vài chai chứ ca phê cái gì. Thôi được rồi tính tiền đi em.

Hạ Vi thấy Thiếu Kiệt với Thế Long diễn kịch như thế cũng bó tay với hai người. Người phục vụ định trả lời thì Thiếu Kiệt nói.

Khỏi anh ơi biết thế nào cũng đi nhậu nên tinh tiền rồi. Giờ đi luôn hay sao?

Đi luôn chứ đợi gì nữa? Đợi quán đuổi à. Nó ngồi nữa lấy tiền chỗ ngồi nó cho anh.

Thế Long cũng không quên chọc ghẹo người phục vụ. Nhưng thấy hắn vui vẽ Người phục vụ cũng cười. Thiếu Kiệt lúc này mới đứng lên khoác ba lô lên vai cùng Thế Long đi ra cửa.

Thấy Thế Long ồn ào người đàn ông đang ngồi thao tác cũng nhíu mày khó chịu ra vẻ bị làm phiền Trịnh Chi lúc này mới hối thúc.

Ông nhanh đi tôi còn phải về cơm nước chuẩn bị chiều tối đi làm nữa không lẽ phải ngồi đợi ông tới chừng nào.

Cô từ từ năm phút nữa thôi là xong rồi.

Trịnh Chi lúc này cũng thở dài nhìn người đàn ông đang ngồi trước mặt nói.

Tôi chả hiểu mấy cái này có ít lợi gì, mà mấy người lại bỏ ra số tiền lớn như thế để đổi cơ chứ. Ngoài những chữ số trên đó tôi chẳng hiểu nó là gì.

Cô thì biết cái gì công ty cô được như ngày hôm nay cũng là nhờ những thứ này đấy. Đúng là đang cầm trong tay tiền mà không biết.

Hà Vi lúc này cũng thắc mắc cô không hiểu, tại sao Thiếu Kiệt lại giao dịch với những người này một tập tin quan trọng khiến hắn có thể trở thành giàu có.

Nhưng sau khi suy nghĩ thì cô cảm thấy có đưa đi những tập tin này Thiếu Kiệt cũng không ảnh hưởng gì bởi hắn là người tạo ra nó nên việc hủy nó đi cũng là việc có thể nắm trong tầm tay.

Tôi chẳng thấy có gì thú vị hết đi lấy của người khác làm của mình không bao giờ tồn tại đâu.

Hà Vi lúc này mới giả vờ nói vào.

Như thế là ăn cắp không tốt đâu.

Người đàn ông lúc này cũng đen mặt lại tức giận trả lời.

Hai người có im chút cho tôi làm việc được không hay muốn ngồi ở đây tới tối sao. một chút nữa mà bên kia xác nhận đúng thì hai người muốn đi đâu thì đi.

Thiếu Kiệt và Thế Long rời khỏi quán cà phê đến một chỗ vắng người nơi đó có cả Ngọc Hổ và ba người còn lại. Sau khi tụ họp đầy đủ lúc này Thế Long mới hỏi Thiếu Kiệt.

Bọn người này định làm gì? Anh thấy cô bé hôm nọ trong bệnh viện cũng tham gia vào à.

Ừ chuyện này là do một số người muốn lấy đồ từ công ty của Trương Hạo hắn thì bận mà anh cũng biết rồi thật chất những công ty đó là của em. Em muốn xem người nào đứng sau chuyện này nên cứ cẩn thận. Bọn người này không vừa bày ra một cái bố cục thâm sâu lắm.

Hắn trả lời Thế Long rất nghiêm túc. Nếu lúc nãy mà người kia hắn không thấy đoạn tin nhắn thì chắc chắn vẫn để mọi người đi theo dõi và chắc chắn bắt tên đó về hỏi xem mục đích của hắn là gì. Giờ biết hắn chỉ là tay sai thì Thiếu Kiệt càng phải cẩn trọng.

Đang nói chuyện với Thế Long và Ngọc Hổ hắn không để ý được sau lưng mình nên Ngọc Hổ mới ngạc nhiên nói với hắn

Hai cô gái đi ra rồi kìa! anh em chuẩn bị đi chắc chắn tên đó sẽ nhanh chóng rời đi thôi việc còn lại em cứ để bọn anh lo còn những việc khác cứ yên tâm.

Vâng! giao lại cho các anh có chuyện gì thì gọi cho em gấp! Em sẽ tới ngay.

Bây giờ Hà Vi và Trịnh Chi rời khỏi quán cà phê khi người đàn ông cho phép. Thiếu Kiệt cũng không ở lại chuyện này chỉ có thể để cho mọi người trong Xuân Nghĩa Bang theo dõi họ có nhân lực hơn là Thiếu Kiệt hắn. Giờ hắn còn phải giải quyết một số việc của Chu Tường và tìm ra người còn lại đang ẩn núp trong công ty.

Đợi cho đến khi rơi xa trục đường này Thiếu Kiệt mới hỏi Trịnh Chi.

Chuyện này chỉ mới bắt đầu giờ chị thoát khỏi nó rồi nợ cũng không còn. Trạng thái có thể tốt hơn rồi đấy nhưng em khuyên chị nên đổi chỗ ở sẽ tốt hơn. Những người này cũng không biết là ai chỉ nhận dạng được một tên làm việc cho bọn hắn thôi.

Ừ để chị thu xếp dọn nhà. Nhưng chắc cũng phải đầu tháng. Với lại phải báo với chủ nhà nữa.

Hà Vi lúc này cũng ngạc nhiên sao cô lại không dọn đi trong lúc này mà lại để lâu như thế, tính ra thì điều này hoàn toàn không phù hợp. Nên mới hỏi Trịnh Chi.

Ủa sao không dọn luôn bây giờ mà phải tới đầu tháng?

Trinh Chi lúc này cũng ngai ngại nhìn Thiếu Kiệt nói nhỏ.

Chị đang hết tiền nên chờ lương tời đầu tháng mới dọn đi được

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio