Siêu Việt Tài Chính

chương 198: đấu một trường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một nhóm người tư thái bừng bừng. Thiếu Kiệt cũng không cần nhất Thiết phải chú ý lắm vốn hắn định chỉ đi vài người đến bảo vệ Hoàng Ngân là được. Nhưng nếu đã kéo đông thì tên nào không biết đánh trước tính sau.

Từng người đều chuẩn bị cho mình tư thế khá tốt Thiếu Kiệt nhìn mà cũng chỉ biết cười thầm, bọn này xem phim xã hội đen nhiều quá rồi nhiễm mất một phần.

Thiếu Kiệt lúc này cầm lấy điện thoại nhắn tin vào số lúc trưa Hoàng Ngân gọi cho hắn.

“ Em học lớp mấy bọn anh đến đón bảo đảm không một thằng nào dám đụng em gái anh ”

một tin nhắn được trả về cho Thiếu Kiệt từ số của Hoàng Ngân

“ Em học lớp C5. Bọn nó từ chiều tới giờ cứ canh chừng em thôi. Nghe nói một thằng trong nhóm cũng giống anh học sinh quậy của trường. ”

Thiếu Kiệt nhìn qua những đứa trong nhóm đang đứng đầy gần đó, Phụ Huynh của trường Lưu Minh đứng trước cổng cũng nhìn về phía bọn hắn lo lắng không biết chuyện gì xảy ra tại sao lại đông học sinh như thế.

Lớp em anh học C5 anh em lát vào trường thẳng tiếng lớp C5 trước giáo viên không cần quan tâm, đã không lo được cho Hoàng Ngân thì anh em mình lo.

Mọi người trong nhóm đều gật đầu khi được hiệu lệnh của Thiếu Kiệt.

Khi tiếng kéo cửa của trường học Lưu Minh bắt đầu vang lên Thiếu Kiệt chỉ nói lên một tiếng.

- Đi

Toàn bộ phía sau tất cả đứa ngồi đứa đứng đều hết sức tập trung Lý Bân và Lâm Vũ đi sau Thiếu Kiệt. Bảo vệ lúc này thấy học sinh của trường khác kéo vào trường cũng lo lắng kéo nhanh cửa trường định đóng lại Lâm Vũ đã nói.

- Chặn cửa lại không cho đóng!

Lúc này hơn chục đứa phía sau xông vào đem bảo vệ ngăng lại không cho đóng cổng thành công còn đứng làm hai bên kéo cửa Trường thật rộng ra.

Một số phụ huynh gần đó lên tiếng khuyên can vì biết sắp có đánh nhau một đứa ngăn cửa lại trước trường tách phụ huynh ra lớn tiếng nói.

- Dám đòi đánh em anh Kiệt thằng đó đáng đánh mấy cô dì khuyên làm gì.

Thiếu Kiệt thấy thế đứng lại nhìn hắn và người phụ huynh kia.

- Xin lỗi cô cháu chỉ muốn đem em cháu về. Nếu trường học để em cháu bị đe dọa cháu phải làm như vậy. Còn cậu xin lỗi cô ngay, còn nhỏ không được lớn tiếng với người lớn.

Nghe Thiếu Kiệt nói thế nhưng phụ huynh đứng gần cũng bàn tán. Ai cũng hiểu nếu con em mình bì đe dọa mà trường học không làm gì được thì họ cũng sẽ nghĩ đến tình cảnh không tốt mà làm việc như Thiếu Kiệt. Nhưng thấy hắn nói chuyện như thế khác xa với tràng đồ sộ phía sau cũng thấy hơi lo lắng.

Người vừa lớn tiếng với vị phụ huynh đứng gần đó cũng quay lại xin lỗi một cách đúng nghĩa làm những người đàn ông đón con em mình đưa lên ngón tay cái với Thiếu Kiệt có người còn nói.

- Móa như thế mới đáng mặt đại ca chứ! con tôi mà theo thằng nhóc này chắc sau này cũng tốt à.

Lời nói của người phụ huynh kia làm cho một số người khác sầm mặt lại. Không ai muốn con mình lăn lộn thành hắc bang mà người này thấy phía sau Thiếu Kiệt đông anh em như thế còn là học sinh thì biết sau này làm đại ca như thế nào còn muốn gửi gắm con mình là điều không thể chấp nhận được.

Người đàn ông lúc này mới nói lý lẽ của mình.

- Tôi nói nhé mấy người thấy con em mình học hành vậy đó bên ngoài hắn giao du làm sao mà biết được. Nhiều đứa con cãi lại cả cha mẹ. Vậy mà những đứa này vì một câu của thằng nhóc lại quay ra xin lỗi. Trong các vị ai làm được như nó. Mẹ chứ con tôi chắc chuyển qua trường Thiên Hoa quá, để cân nhắc thử xem.

Thiếu Kiệt nghe thế cũng chỉ cười. Cổng trường lúc này rộng mở Bảo vệ đứng một góc bị hơn năm sau người vậy lại. Tuy là người lớn nhưng với một đám thanh niên vây lấy mình thì đừng nói chuyện yên ổn mà bị đánh như thế nào mới là đáng lo lắng.

Lâm Vũ lúc này mới tiến đến hỏi người bảo vệ. Lớp C5 của Hoàng Ngân nằm tại vị trí nào. Sau khi sát định vị trí hắn quay lại nói với Thiếu Kiệt.

Không như trường Thiên Hoa lớp C5 của Hoàng Ngân năm tại lầu hai dãy ở giữa. Nên bắt buộc Thiếu Kiệt phải đi qua hành lang dọc trường và lên cầu thang bộ ở cuối hành lang mới lên được lớp của Hoàng Ngân.

Đoàn người tiến vào trong trường đi qua các lớp học bên dưới học sinh còn đang ngồi học. Cũng nhốn nháo hết lên, các giáo viên cũng sững sờ trước chuyện học sinh trường khác tiến vào trường đông thế này.

Một số học sinh đi trong lớp lúc này nhận diện ra được Thiếu Kiệt mới là lên.

- Thằng đó không phải Thiếu Kiệt của trường Thiên Hoa đi hắn kéo đến đây làm gì.

Nghe được một số người nói tên người đứng đầu. Giáo viên cũng bỏ lớp ra can ngăn. Thiếu Kiệt đứng tại giữa sân trường nhìn toàn bộ trường nói.

- Lâm Vũ, Lý Bân chia hai bên lên lâu đem Hoàng Ngân bảo vệ xuống đây Anh mày đứng ở đây xem thằng nào dám làm gì.

Lúc này Lý Bân và Lâm Vũ cũng chia ra hai đường đem hai lối cầu thành bộ mỗi người một nhóm đi lên.

Một người thấy giáo giám thị từ trong phòng học chạy ra la lớn

- Em kia em biết làm như vậy là như thế nào không. Em còn phách lối đứng đây để tôi bắt em lại xem em là học sinh trường nào.

Thầy giám thị vừa chạy tới không nói gì nhiều đã vung lên nắm đấm hướng về Thiếu Kiệt.

Thiếu Kiệt thấy thế chỉ cười chân phải bước lên một bước vừa đủ tầm vai chụp lấy nắm đấm đang đến trước mặt mình kéo lùi ra sau cũng không quên lên gối một cái trước khi giáo viên này ngã xuống. Hắn đứng đó. Nhìn vị giáo viên lắc đầu nói.

- Tôi hiểu tại sao em tôi là bị những học sinh khác khi dễ bắt nạt rồi. Không nói lý lẽ đã đánh người.

Những học sinh còn lại đang đứng gần Thiếu Kiệt thấy người giáo viên đứng dậy phẫn nộ định ra tay với Thiếu Kiệt từ phía sau. Thì bị một học sinh gần đó đạp cho một đạp Nói

- Mẹ thằng chó mày định đánh với anh Kiệt à còn lâu nhé. Anh em đánh nó.

Thiếu Kiệt lúc này cũng không nói gì phóng tầm mắt ra khắp sân trường hướng về lớp có tấm C5 ngoài cửa lớp. Nơi Lý Bân và Lâm Vũ đang tiến đến. Tất cả học sinh đều không còn tâm lý muốn học giờ diễn biến bên ngoài mới đúng thật sự là hấp dẫn.

Một số học sinh có máu mặt trong trường Thấy Thiếu Kiệt hoành hành ở giữa sân. Một số giáo viên nam đều chạy lại định cùng nhau áp chế hắn nhưng bị một đám học sinh còn lại của bên Thiếu Kiệt thay phiên tấn công.

Thấy áo sơ mi có vẻ vướng víu Thiếu Kiệt mới cởi áo sơ mi đang mặt của mình ra đưa cho một học sinh trong nhóm mình.

Cứ như thế cho đến khi hắn thấy bóng dáng Hoàng Ngân thì phía sau hắn hai đến ba giáo viên bị những người còn lại sau lưng Thiếu Kiệt đánh không còn gì. Hầu hết Thiếu Kiệt chỉ đánh vào những chỗ không tổn hại nhưng gây đau nhất thời. Để những người phía sau hoạt động.

Toàn trường Lưu Minh bây giờ bàn tán. Họ không hiểu tại sao Thiếu Kiệt đến đây còn hoành hành như thế. Lý Bân bởi hắn biết Hoàng Ngân nên khi đến giáo viên thấy một đống người hắn chỉ nhìn Hoàng Ngân nhẹ nhàng nói.

- Ngân anh Kiệt đang ở dưới sân em đi theo bọn anh.

Một đám được Hoàng Ngân chỉ ra được Lý Bân và Lâm Vũ cho anh em đánh tại chỗ rồi kéo xuống sân.

Hoàng Ngân nhìn ra ngoài ban công thấy Thiếu Kiệt mình trần giữa sân cũng theo chân Lâm Vũ đi xuống. Lúc này trong trường lại càng náo động hơn. Những người bạn của Hoàng Ngân cũng đi theo cô.

Khi này Hiệu Trưởng đã bị kéo xuống phụ huynh thì tập trung bên ngoài thấy cảnh Thiếu Kiệt đánh nhau bên trong cũng xanh mặt.

Học sinh trong trường thấy được Hoàng Ngân đứng bên cạnh Thiếu Kiệt cũng choáng váng. Vốn không ít đứa theo đuổi nhưng giờ phải suy nghĩ lại.

- Anh Kiệt! bọn hắn hồi chiều đến giờ đòi đánh em rồi còn đòi trả thù nữa.

- Đúng đó anh Kiệt bọn này trong trường không xem ai ra gì đâu. Bọn nó được giáo viên dung túng rồi.

Bước lại gần Thiếu Kiệt một số giáo viên đứng phía sau Hiệu Trưởng. Thiếu Kiệt nhìn vị Hiệu Trưởng lắc đầu. Bởi hắn thân hình mập mạp với cái bụng bia của mình cũng nói lên tất cả những gì về hắn

- Cậu là học sinh Thiên Hoa không sợ việc này tôi báo về trường của cậu sao? Cậu nên nhớ cậu còn là học sinh. Cậu không được hành xử thói côn đồ như thế này.

Xung quanh lúc này những học sinh đứng sau lưng Thiếu Kiệt cũng cười lớn. Thiếu Kiệt lúc này cũng nhìn vị Hiệu Trưởng mập nói,

- Ông biết đây trường nào chứ. Lưu Minh không phải Thiên Hoa. Bọn tôi sau giờ học không phải là học sinh, chúng tôi đến đây với danh nghĩa cá nhân ông có thể báo về trường Thiên Hoa cũng được. Hoàng Thiếu Kiệt lớp A7. Nếu ông thích thì tôi gọi Hiệu Trưởng luôn cho ông.

Hoàng Ngân cũng chưa từng biết Thiếu Kiệt bá đạo như vậy. Những cặp mắt long lanh của bạn cô nhìn Thiếu Kiệt chăm chú như hai bóng đèn.

Nhóm người Thiếu Kiệt hiện tại tập trung dưới sân trường. Vốn định chuyện này hắn muốn nói chuyện với Hiệu Trưởng nhưng một nhóm người. Tập trung lại hướng nhóm Thiếu Kiệt đang đứng hô to.

- Mẹ bọn nó trong trường mình mà để như vậy mà xem được. Anh em lên. Cho bọn này không rời được đây.

Giáo viên của mình thấy học sinh hung hăng cũng tái mặt. Thiếu Kiệt không bất ngờ gì lắm. Hắn biết vào địa bàn người khác thì chắc chắn cũng có cảnh này.

- Lý Bân bảo vệ Hoàng Ngân.

Một lời vừa ra toàn bộ hơn mười người vây quanh lấy Hoàng Ngân và nhóm người của cô lại. Còn những người còn lại tản ra xung quanh đem Hoàng Ngân trở thành trung tâm. Giáo viên cũng vội tránh qua một bên tình hình này những người giáo viên như bọn hắn không thể nào kiểm soát được.

Những nam sinh của các lớp bắt đầu ùa ra. Thiếu Kiệt động Hắn mình trần xông vào đám người trước mặt. Toàn bộ người ở đây của nhóm Thiếu Kiệt tuy nói không bằng cả trường nhưng bọn hắn có thực lực đủ để một đánh một còn những thành phần dư thư thì để Lâm Vũ.

Thiếu Kiệt tay đấm chân đá,những người xông lên hàng đầu đều bị hắn đánh dạt ra hai bên. Phía sau Thiếu Kiệt một đám loạn thành từng bầy. Chỉ còn mười người đứng bảo vệ nhóm Người Hoàng Ngân quan sát cục diện.

Để tránh gây rắc rối, Thiếu Kiệt hoàn toàn nhắm vào những nơi hiểm yếu ra tay có chừng mực.

Một nhóm người trong trường Lưu Minh thấy Thiếu Kiệt đánh nhau loại bỏ từng người, nên gộp lại thành một nhóm tấn công hắn khắp nơi. Nhưng Thiếu Kiệt luôn chọn cho mình thủ thế tốt nhất để ra đòn đánh trả. Những đòn thế lên gối đạp, thuận thế đấm hay đốn chân được Thiếu Kiệt triển khai hết mức.

Hiện tại vì không biết tên nào cầm đầu nên Thiếu Kiệt chỉ có cách hạ gục hết những người trước mặt mới tính được tiếp theo. Những nữ sinh thấy bạn học mình bị đánh thì lại lo lắng.

Nhưng một số khác lại nhìn vào Thiếu Kiệt đang tung hoành đánh bạn mình mà ngưỡng mộ. Hai người bạn của Hoàng Ngân cũng như thế đứng nhìn thấy Thiếu Kiệt cũng người của mình đánh nhau lại càng hâm mộ.

Lý Bân tuy thân hình có vẻ không ổn lắm nhưng cũng tham gia vòng chiến. Hoàng Ngân thấy thế lo sợ nói.

- anh Bân anh Kiệt ổn không.

Vừa đá một tên gần đó Lý Bân cười khì. Chụp một người gần mình ném về phía xa nói.

Khỏi lo dân trường công không đánh lại bọn anh đâu. Mấy đứa này chỉ đủ gãi ngứa anh còn đánh được, huống chi Anh Kiệt bọn này hà Anh Kiệt một chấp mười cũng được, toàn bọn yếu nhớt ấy mà.

Hoàng Ngân nghe Lý Bân nói thế nhưng vẫn hồi hộp. Cô không biết được Lý Bân nói hoàn toàn đúng bởi trường công lập điểm đầu vào hầu như là dựa trên thành tích học là nhiều còn hoạt động thể chất thì rất ít còn trường của Thiếu Kiệt tuy cũng là công lập nhưng dạng cá biệt đều tập trung về nơi này học. Hầu hết đứa nào cũng trải qua đánh đấm không ít thì nhiều.

Thiếu Kiệt càng đánh càng hăng, có lẽ vì đã lâu chưa đánh nhau. Khi trở lại ở thời điểm này hắn hạn chế thấp nhất việc đánh nhau mà hắn xem như cơm bữa. Nên giờ đây Thiếu Kiệt càng hăng say đánh hắn quên mất hậu quả mà chỉ có đánh nên dốc hết toàn lực.

Những người giờ đây bị hắn đánh hầu hết là phải nằm một chỗ không gượng dậy nổi nhưng vết đạp hay vết đấm đá của Thiếu Kiệt đều để lại dấu trên người những tên nằm xuống. Đôi khi hắn thấy Lâm vũ bị vây công thì chuyển trận tuyến, qua hỗ trợ một vài tên, rồi quay về nơi của mình.

Cuộc chiến tưởng chừng dần đến hồi kết thúc. Lúc này một nhóm nhỏ vẫn ở phía sau bắt đầu tiến lên một trong những đứa đó xông lại Thiếu Kiệt.

Hoàng Ngân thấy người sắp đánh nhau với anh mình là ai nên hô to lên.

- Tên đó đầu lĩnh đấy anh Kiệt!

Thiếu Kiệt lùi về sau hai bước bắt đầu thăm dò khi xung quanh trận chiến giữa những học sinh với nhau vẫn còn rối loạn.

Tấn Công bị trượt tên này càng là xông lên trước Thiếu Kiệt thấy hắn vẫn bình tĩnh. Thầm nói.

“ Thằng này có học võ cũng không phải lâu”

Nhưng lúc này hắn không thể suy nghĩ nhiều Bởi hắn biết chỉ cần hạ gục người này thì mọi chuyện bên vòng chiến sẽ kết thúc.

Tên kia cũng không phải khờ hắn biết chỉ cần chế phục được Thiếu Kiệt thì bên hắn dù có thua thế nào cũng thắng nên Tức tốc tấn công một đấm trái phải được tung ra. Thiếu Kiệt lúc này đã biết tên này học võ gì nên bình tĩnh một đá quét ngang từ phải qua trái ở trung lộ. Thêm vào đó là một cú đá trên không. vào phần mặt của tên này. Một cú đá xoáy 360 độ được tung ra giữa trận chiến. Vừa đáp xuống Thiếu Kiệt dùng lực đầu Ngón chân chạm đất né qua lùi về phía trái đối phương hai tay phía trước tạo thành một tấm khiên chắn lấy một đá của tên này. Rất nhanh chóng từ tấm Khiến chắn ấy, tay trái di chuyển một góc 90 độ hướng khủy tay mình về phía lồng ngực của đối phương, rồi biến chiếu bằng tay phải đấm một đấm thật mạnh vào mặt của người đang giao thủ với mình.

Bị đấm vào mặt hắn lùi về sau bị Thiếu Kiệt liên chiêu, một đá quét từ phải qua trái. đưa Thân hình hắn văng theo lực đá. Nằm một chỗ những Thành viên khác thấy thế cũng chúng lại bị Thiếu Kiệt tiến đến đưa tay phải lên một góc 45 độ kéo từ trên kéo xuống đánh ngày xương đòn.Một người Đạp tới ngực Thiếu Kiệt bị hắn né được đem chân cho gãy.

Chiến trường trước mặt Thiếu Kiệt làm nhiều người kinh hãi. Không ai nghĩ rằng hắn có thể đấu với nhiều người như thế mà giáo viên học sinh lúc này thấy nhóm người đầu lĩnh bị đánh nằm dưới đất cũng không còn phản kháng được. Nên từ từ đầu hàng ngồi xuống đất. Những người bị đánh lăn lộn trên sân trường hầu hết đều là do Thiếu Kiệt và Lâm Vũ đánh gây nên.

Nếu nói đây là một trận thủ thành thì nhóm hơn 300 người của Thiếu Kiệt đã thủ thế thành công còn đem kẻ địch chế phục. Buộc đầu hàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio