Soán Đường

quyển 7 chương 87: tranh giành hà nam thảo bộ đại sứ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một mặt vì chuyện này quá mức phức tạp thứ hai là hắn cũng muốn ẩn náu một thời gian, sau khi trở thành Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ hắn sẽ chịu áp lực rất lớn bên ngoài chú ý, có thể bị người ta bàn luận trắng trợn vì vậy nhiều bí mật của hắn kể cả Kỳ Lân đài cũng có thể bạo lộ.

Điều này Lý Ngôn Khánh thật sự không muốn.

Nhưng bây giờ Vương Thế Sung đã tới.

Lý Ngôn Khánh không thể không lo nghĩ.

Mặc kệ trên sử sách ghi lại là Vương Thế Sung là người vô năng nhưng Vương Thế Sung cuối cùng vẫn đánh bại Lý Mật, giết chết Dương Đồng tiêu diệt Nguyên Văn Đô, Lô Sở bọn họ, hùng cứ Trung Nguyên lập nên Trịnh quốc.

Lý Mật không phải thường nhân, Nguyên Văn Đô Lô Sở bọn họ Lý Ngôn Khánh không tiếp xúc nhiều lắm nhưng cũng nghe qua danh tiếng.

Vương Thế Sung trong rất nhiều anh hùng hào kiệt quật khởi xưng là Vương Kiến Quốc bản than của hắn đã chứng minh năng lực rất lớn, Lý Ngôn Khánh không phải là thanh niên không biết suy nghĩ chắc chắn không dựa vào trên sử sách ghi lại mà khinh thị bất kỳ người nào, trên thực tế Vương Thế Sung giỏi nắm thời cơ, còn quả quyết tàn nhẫn hơn cả Lý Mật.

Tuy nhiên Vương Thế Sung hơi không may gặp một người giỏi ẩn nhẫn nắm chắc thời cơ và quả quyết tàn nhẫn hơn đó chính là Lý Uyên.

Cho nên hắn gặp bi kịch....

Đối phó với một mình Lý Mật Ngôn Khánh đã cố gắng hết sức.

Tuy nương theo năng lực của một kẻ xuyên việt là nắm giữ được tiên cơ nhưng khi giao phong với Lý Mật hắn vẫn cảm thấy áp lực.

Lý Mật đánh chiếm Kim Đê quan, Ngôn Khánh dùng kế ly gián.

Lý Mật giết Trương Tu Đà, Ngôn Khánh làm ra tình thế hai hổ tranh hùng...

Từ đầu tới cuối hai người giao phong không minh tranh nhưng mà lại ám chiến, chưa bao giờ ngưng, cho tới bây giờ Lý Ngôn Khánh hơi chiếm thượng phong nhưng ưu thế này Ngôn Khánh cũng không biết có thể giữ tìn được không.

Mãnh hổ chưa đi, lang sói đằng sau đã đến.

Vốn hắn nghĩ rằng có thê dựa vào Từ Thế Tích ở Lộc Đề sơn ngăn cản Vương Thế Sung tiến vào Đông Đô.

Không ngờ Vương Thế Sung lại nhận được một chiếu lệnh khiến cho Lý Ngôn Khánh trở tay không kịp.

Lý Vương giao phong một hiệp Vương Thế Sung đã thắng.

- Vương công, Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ có thể ngăn trở được Vương Thế Sung sao?

Vương Hoàng không biết Ngôn Khánh tại sao lại kiêng kỵ Vương Thế Sung như vậy nhưng hắn cũng đã góp nhặt không ít tư liệu về Vương Thế Sung, đối với người này ít nhiều cũng hiểu rõ, cùng với suy nghĩ của Ngôn Khánh không khác biệt lắm, Vương Thế Sung này đúng là nhân vật lợi hại.

Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:

- Nếu như lang quân có được chức quan này thì có thể đảm bảo là đứng yên ổn.

- Hơn nữa, Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ chủ trì ba quận, có thể cung cấp cho lang quân đầy đủ không gian, nhưng nếu như Vương Thế Sung đạt được thì hắn sẽ chèn ép lang quân dù sao lang quân ở Huỳnh Dương quận danh vọng quá nhiều khiến cho Vương Thế Sung kiêng kỵ.

Lang quân đảm nhiệm chức vụ Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ thì Huỳnh Dương có thể khống chế như trước, còn lang quân không đảm nhiệm thì Huỳnh Dương sẽ bị Vương Thế Sung và Lý Mật tác động nhiều hơn.

Lý Ngôn Khánh nghe xong khuôn mặt liền trở nên rầu rĩ.

Triều đình để cho người nào đảm nhiệm Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ cũng không phải là do Lý Ngôn Khánh có thể quyết định.

Dương Khánh tuy là tôn thất nhưng đề nghị không được thông qua như trước điều này chứng minh mình rất khó khăn mới có thể đảm nhiệm chức vụ này được.

Đây đúng là một vấn đề không nhỏ.

Nếu không giải quyết thuận lợi thì chắc chắn sẽ là kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.

Lý Ngôn Khánh ngẩng đầu nhìn Vương Hoàng:

- Vậy Vương công có diệu kế gì, làm sao cướp được chức Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ này?

- Lão hủ vô năng trong nhất thời cũng không nghĩ được kế sách.

Ngay cả Vương Hoàng cũng không biết phải ra tay thế nào cho tốt.

Cuối năm tế tổ Lý Ngôn Khánh tràn ngập tâm tư trong lòng.

Đêm đó Lý Ngôn Khánh bài trí tiệc rượu mời Đỗ Như Hối, Trưởng Tôn Vô Kỵ Hứa Kính Tông Nhan Tương ba người tới đây, Viên Thiên Cương và Tiêu Hoài Tĩnh cũng tới mang theo Lý Thuần Phong tới Củng huyện.

Tiết Thu không tham gia tiệc rượu vì hắn nhận được một phong thư.

Hóa ra Tiết Đạo Hành còn có một nữ nhi tên là Tiết Anh, Tiết Anh là muội muội củ Tiết Thu, tuổi vừa tròn hai mươi, vì ở Hà Đông hiện tại không an ổn cho nên Tiết Anh cùng người nhà sau khi thương nghị liền quyết định từ Hà Đông tới Huỳnh Dương tìm Tiết Thu. Huỳnh Dương tuy không yên tĩnh nhưng so với địa phương khác vẫn tốt hơn nhiều, hơn nữa Tiết Thu ở Huỳnh Dương làm ăn cũng không tệ, Tiết Anh tới đây cũng hợp lý.

Cuối năm Tiết Anh chuẩn bị xe ngựa vượt qua Hoàng Hà, Tiết Thu đã sớm tới Hổ Lao quan nghênh đón đoàn người của muội muội.

Huynh muội người ta gặp gỡ nhau Lý Ngôn Khánh dĩ nhiên là không ngăn cản.

Trong bữa tiệc Lý Ngôn Khánh nâng cốc nói cười với mọi người biểu hiện vô cùng thỏa đáng.

Thế nhưng mà sau khi yến tiệc chấm dứt Lý Ngôn Khánh đem những tâm phúc triệu tập tới, thảo luận làm sao đoạt được chức vụ Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ.

Kỳ thật tâm phúc củ hắn cũng không nhiều chỉ có hai người Đỗ Như Hối và Trưởng Tôn Vô Kỵ mà thôi.

Khổng Dĩnh Đạt bọn họ đã đề nghị với Lý Ngôn Khánh năm sau sẽ rời khỏi Củng huyện trở về Trưởng An, lúc này bọn họ đã danh vọng đầy đủ, trước kia vì biên soạn Thánh Hiền Lục cho Lý Ngôn Khánh nên tụ tập ở Kỳ Lân quán hiện tại Thánh Hiền lục đã hoàn tất bọn họ cũng không muốn ở lại, mỗi người có một chí riêng, Lý Ngôn Khánh cũng không cưỡng cầu, chỉ chúc cho bọn họ thuận buồm xuôi gió.

Về phần Hứa Kính Tông thì hắn tự nguyện ở lại.

Người này tuy cơ linh, Lý Ngôn Khánh dùng hắn nhưng không cách nào đem hắn trở thành tâm phúc.

Đỗ Như Hối trong thời gian qua cũng có chú ý với Vương Thế Sung.

Biết được Vương Thế Sung tiến vào Lạc Dương, hắn cũng cảm thấy hơi lo lắng... thế nhưng mà làm sao để giúp Ngôn Khánh tiếp nhận vị trí Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ, thì Đỗ Như Hối cũng không có biện pháp tốt.

Đao nằm trong tay của người khác, quyền chủ động không phải thuộc về bọn hắn.

Trưởng Tôn Vô Kỵ nói:

- Nếu như là Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ thì đề nghị của Dương Khánh vô cùng trọng yếu.

- Ngôn Khánh ngươi đã muốn có chức vụ này thì cần phải ra tay trên hai phương diện một mặt gia tăng sự tiến của của Dương Khánh với ngươi để nghĩ cách thuyết phục Nguyên Văn Đô và Lô Sở, Nguyên Văn Đô còn dễ nói, chỉ cần Dương Khánh nguyện ý ra mặt thì không có vấn đề gì, còn về phần Lô Sở... người này tính tình cương trực không thể dùng nhân tình để quan hệ, kim châu tiền bạc cũng không đả động được hắn... Cộng thêm với việc ngươi trước đây từng phản lại Trịnh gia mặc dù hiện tại ngươi với Trịnh gia quan hệ không tệ nhưng cũng khiến Lô Sở có ấn tượng xấu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio