Sống Cùng Vạn Tuế

chương 276: kế hoạch nuôi dưỡng tiểu lilo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Chị Thanh Lam hai ngày nay có nhiều vụ án phải theo, bây giờ đi làm rồi! Còn em Cảnh Hàn thì đi thăm sư phụ của nàng Bạch Trần am chủ, còn chưa về!"Giai Giai thấy Lục Minh an toàn trở về, cao hứng vô cùng, nàng không để ý đến nơi này nhiều người, ôm lấy Lục Minh không buông.

Bởi vì biết hắn cùng Ôn Hinh phu nhân bị cường đạo tập kích, trở về từ chổ chết, cho nên Lâm Vũ Hàm cùng Nhan Mộng Ly cũng có xúc động muốn ôm Lục Minh.

Nhưng mà, nhiều người như vậy, thật sự là rất ngượng.

Nhan Mộng Ly nhìn nhìn Lục Minh, rồi lại quay sang nói chuyện với Ôn Hinh phu nhân, làm bộ như không để ý. Còn Lâm Vũ Hàm thì dùng đôi bàn tay trắng nhỏ của mình đánh lên hai bờ vai của hắn, vui vẻ hỏi hắn có mua đủ đồ trong danh sách hay không. Lục Minh làm sao mà có thời gian mua đồ, nhưng mà cũng nhờ Vương Đổng và Lại mập mạp, nên phỏng chừng cũng không thiếu nhiều lắm, cho nên ngắt ngắt cái mũi của nàng, cười nói : "Đồ thì mua đủ rồi, nhưng có người nào đó thiếu anh không ít tiền, phải lấy lời thôi, nếu như không trả nổi, thì mượn tạm khuê nữ của nhà người ta để trừ nợ!"

"Đánh chết bây giờ chứ mà dám mượn à! Woa, quả thật rất nhiều đồ!"Lâm Vũ Hàm nhìn thấy mấy cái rương lớn, vui mừng la lên.

Lần trước mặc dù nàng cũng đi HongKong, nhưng lúc đó bởi vì Lục Minh đang sốt cao chưa tỉnh, nên nàng lo lắng gần chết, làm gì còn tâm tình đi mua sắm.

Sau này lại đi, nhưng đi như gió về cũng như gió, chưa kịp mua gì thì đã bị Trầm Khinh Vũ cùng Niếp Thanh Lam các nàng gấp trở về, trong lòng tiếc nuối vô cùng, bây giờ Lục Minh thu hoạch lớn về đến gần mười cái rương, trong đó có ít nhất ba bốn cái là của nàng, làm sao mà nàng không kích động được chứ?

Nàng vui vẻ ngồi làm tài xế cho Lục Minh, lại bảo hắn ngồi xuống vị trí kế người lá, gấp đến nổi đưa luôn cái bịch bánh snack cho hắn ăn vặt, Lục Minh cũng lấy vài miếng, sau đó đưa xuống cho Nhan Mộng Ly ngồi phía sau, thấy nàng cứ im im, kỳ quái hỏi : "Mộng Ly, hình như em có tâm sự hả? Sao vậy? Có người ăn hiếp em?"

Nhan Mộng Ly đỏ mặt, vội vàng lắc đầu.

Giai Giai vốn muốn nói, nhưng nàng ta lại dùng mắt bảo Giai Giai đừngnói, tựa hồ như không muốn để Lục Minh biết.

"Đội trưởng xinh đẹp của vũ trụ chiến đậu, cô nhìn đi, có phải là người ngoài hành tinh lại chuẩn bị xâm lược địa cầu của chúng ta? Siêu nhân Gao sẽ không ngồi yên đâu"Lục Minh đưa tay vuốt vuốt khuôn mặt đáng yêu của Nhan Mộng Ly, ý bảo nàng yên tâm, cứ mở miệng nói chuyện.

Lâm Vũ Hàm ngồi bên cạnh lái xe, giả bộ như hung thần cắn lấy ngón tay của Lục Minh.

Nàng dùng cái lưỡi dính đầy đồ ăn của mình ra mà liếm một cái, rồi chu cái miệng nhỏ nhắn ra, thị uy với Lục Minh, xem hắn có dám vuốt mặt mình hay không.

Lục Minh thấy cô nàng này chịu giỡn, cười ha hả lên, rồi lại vuốt tay lên mặt nàng, sau đó đưa khăn giấy qua.

Lâm Vũ Hàm không dám liếm tiếp, nghịch ngợm lau mặt lên tay của Lục Minh.

Rồi lại cúi môi anh đào xuống, lau lau cái miệng của mình lên cái khăn giấy, rồi mới đắc ý nói : "Chú ý, em là cô gái xinh đẹp tình báo vạn sự thông đáng yêu nhất vũ trụ, anh cứ hỏi em là rõ ràng nhất, chị Mộng Ly có tâm sự, nhưng không quan hệ đến anh!"

Nhan Mộng Ly ngồi ở phía sau la lên, ý bảo nàng đừng nói cho Lục Minh nghe.

Nhưng mà, Lâm Vũ Hàm không quan tâm, cười nói : "Tên đại sắc lang này sớm muộn cũng biết, nói cho hắn biết cũng không sao. Là như thế này, chị Mộng Ly mấy ngày nay phát hiện ra đối diện ký túc xá có một tên rình coi, hắn là một thầy giáo trong trường, mặt ngoài đạo mạo nghiêm trang, nhưng trở về chổ rồi thì cả ngày trốn sau rèm cửa sổ dùng ống nhòm nhìn lén chị ấy... cái này không phải là cái đau đầu nhất, vì chị Mộng Ly vốn có nhiều người theo đuổi, bây giờ thêm một tên hoa hoa công tử đánh chết cũng không tha theo đuổi, hình như gọi là Triệu Tuấn Hoa, tên này trước kia đã từng theo đuổi Giai Giai, ở Lam Hải là một trong tứ đại sài lang. Chị Mộng Ly gần đây gặp rất nhiều phiền phức, Triệu Tuấn Hoa còn có con của lão hiệu trưởng, và ông thầy giáo dị thường kia ngầm dây dựa hoài! Tên xấu xa, nói cho anh biết, người theo đuổi chị Mộng Nhan rất rất là nhiều đó, có thể xếp thành một hàng dài gần mấy km, cứ như là một dàn quân đội bước qua Thiên An Môn vậy, đứng kẹt của đại học Lam Hải, tiến hành nghi thức duyệt binh!"

"Không có, không có chuyện này đâu!"Nhan Mộng Ly xấu hổ, vội vàng phủ nhận chuyện này.

"Haha, có nhiều người thích không phải là xấu, vậy chứng minh rằng em lớn lên xinh đẹp, nếu đổi lại là một khủng long nữ, thì người khác chẳng thèm liếc nhìn đâu!"Lục Minh quay đầu lại nhìn Nhan Mộng Ly cười nói : "Nếu như bận rộn quá, thì cứ gọi điện cho anh! Cái khác không được, chứ đánh người là sở trường của anh, mà anh lại thích quản việc của người khác lắm!"

"Không cần... không cần đâu!"Nhan Mộng Ly vội vàng khoát tay.

"Không cần gì, theo em nghĩ, để cho anh ấy giả làm bạn trai của chị đến trường đi một vòng, làm cho mấy tên này hết hy vọng, như vậy sẽ không còn làm phiền chị nữa"Lâm Vũ Hàm cho Nhan Mộng Ly một lời đề nghị.

"Những người đó cứ mặc kệ họ, không có chuyện gì đâu"Nhan Mộng Ly nhìn Lục Minh một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu.

Nếu như không có chuyện Niếp Thanh Lam nhờ Lục Minh làm bạn trai giả, cuối cùng trở thành bạn trai thật, thì nói không chừng nàng còn có thể suy nghĩ đến chuyện nhờ Lục Minh làm bạn trai đến trường đi dạo một vòng, để cho mấy tên mặt dày kia biết khó mà lui. Nhưng Nhan Mộng Ly nghĩ đến cảnh Niếp Thanh Lam từ giả thành thật, nếu mình tìm hắn giúp, nhờ hắn làm bạn trai giả,hình như không được tốt, cho nên cuối cùng vẫn từ chối.

Lục Minh cau mày lại, thầm nghĩ lúc nào rãnh phải đến giúp Nhan Mộng Ly đuổi mấy con ruồi này đi chổ khác chơi.

Một mỹ nhân cổ điển, một thiên sứ lạc đường siêu cấp, nếu như bình thường thì không sao, bây giờ có nhiều ruồi bu đến như vậy, thật đúng là nên lo lắng cho nàng...

Nhan Mộng Ly MM không mở miệng, thì hắn cũng không thể biểu hiện nhiệt tâm, cảm thấy chỉ cần âm thầm chuẩn bị vài việc, thay nàng thu dọn là được.

Về đến nhà, Ôn Nhu đã ôm tiểu Đậu Đậu đứng ở cửa chờ.

Dù sao nàng vẫn thấy Lục Minh không vừa mắt, cảm thấy người này đi HongKong trở về xong vẫn là đại sắc lang.

Một chút thay đổi cũng không có, chờ khi tiểu Đậu Đậu nhảy tót từ trên người xuống, nàng mới mặc kệ Lục Minh giựt lấy bịch bánh snack.

Ôn Nhu cảm thấy rằng mình giúp tên đại sắc lang coi nhà lâu như vậy, ít nhất phải nhận của hắn một triệu đô la tiền công mới đúng. Bây giờ hắn không có tiền, lấy bịch bánh của hắn cũng là tiện nghi cho hắn rồi. Lục Minh cũng không kỳ quái với thái độ của nàng, nếu nàng ta vui mừng khi thấy mình, đó mới là kỳ quái! Nhưng mà hắn phát hiện ra cô nàng vẫn đi theo sau lưng mình, nghĩ thầm, không phải cô nàng này rất ghét mình sao? Tại sao lại đi theo mình chứ? Vì vậy kỳ quái nhìn nàng, không ngờ nghe Ôn Nhu nói cho một câu, thiếu chút nữa đã làm cho Lục Minh ngã xuống đất, bởi vì Ôn Nhu nói thế này nè : "Đường đậu trong nhà đã ăn hết rồi, anh còn không biết làm cái mới đi, hai ngày nay tôi không có gì ăn rồi đó!"

"Đường đậu?"Lục Minh trợn tròn cặp mắt lên, đường? đậu? cái gì thế? Cuối cùng nhớ lại đó là lục thần hoàn đồng hoàn, trực tiếp ngất đi.

Tại HongKong, mười viên "lục thần hoàn đồng hoàn" cùng với một túi "cửu chuyển dưỡng nhan dịch"cũng được mua với giá là mười triệu đó, nàng ta lại xem nó là đường đậu, trời ơi là trời, cái... cái này cũng khó đỡ quá!

Lục Minh phỏng chừng tiểu nha đầu Ôn Nhu này ít nhất là hai ba năm nữa cũng sẽ chưa phát dục.

Ăn nhiều lục thần hoàn đồng hoàn như vậy, cho dù không có tác dụng cải lão hoàn đồng, thì thân thể cũng sẽ tạm dừng hoặc là phát dục cực chậm, hai cái bánh bao của nàng muốn nở ra? Phỏng chừng ít nhất cũng phải là mấy năm nữa mới được như mấy em lilo! Lục Minh nhào lại chụp lấy cổ tay của Ôn Nhu, sờ sờ mạch môn của nàng, đưa một chút chân khí vào thân thể của nàng dò xét, quả nhiên, hắn phát hiện ra trong cơ thể của nàng tích tụ rất nhiều tinh hoa linh khí, phỏng chừng cái tuổi mười sáu của nàng còn giữ được rất lâu, chờ đến khi tinh hoa linh khí tiêu hao hết thì cơ thể mới có thể phát dục trưởng thành được.

Nếu như nàng cứ tiếp tục ăn lục thần hoàn đồng hoàn như vậy hoài, thì thân thể sẽ bảo trì không thay đổi, vẫn giữ bộ dáng của một tiểu nha đầu!

"Có phải ăn nhiều đường đậu quá thì thân thể không tốt?"Ôn Nhu có chút lo lắng, mặc dù thấy Lục Minh không vừa mắt, nhưng vẫn tin tưởng vào y thuật của hắn.

"Không sao đâu, đó là thuốc bổ, ăn bao nhiêu cũng không ngại..."Lục Minh biết rõ nha đầu này rất hâm mộ những người ngực bự, hắn quyết định thành lập kế hoạch nuôi dưỡng tiểu lilo, làm cho nàng sống mười năm tám năm trong kiếp ngực phẳng, vì thế cười nói : "Thân thể của em tốt lắm, không có vấn đề!"

"Đó là đương nhiên, còn cần anh nói!"Ôn Nhu cảm thấy tay bị hắn sờ qua có chút nóng lên, tựa hồ như có dòng điện truyền qua, vội vàng hất tay.

Nàng cũng hiểu sau khi ăn cái viên "đường đậu"kia thì thân thể tốt hơn trước kia nhiều.

Hơn nữa ngày càng cảm thấy thân thể nhẹ như yếu, cả ngày bay nhảy chẳng biết mệt, trước kia thường hay ngủ gục, bây giờ lúc nào cũng tỉnh táo, túm lại là, sau khi ăn "đường đậu"xong, nàng cảm thấy thân thể thay đổi theo một chiều hướng hoàn mỹ hơn. Cũng bởi vì như vậy, cho nên nàng mỗi ngày đều cắm đầu mà ăn, hy vọng giữ được cảm giác tốt đẹp này.

Nguyên nhân thứ hai chính là, nàng nhìn thấy Lục Minh không hạn chế chúng nữ ăn, chứng minh rằng sau khi ăn lục thần hoàn đồng hoàn vào không có vấn đề, cho nên nàng cắm đầu ăn, ăn còn nhiều hơn những người khác, nàng cảm giác sau khi mình lớn lên, khẳng định sẽ xinh đẹp hơn mọi người.

Nhưng mà, Ôn Nhu không nghĩ rằng, bản thân chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, chỉ là một tiểu nha đầu còn chưa phát dục.

Người khác giữ gìn thanh xuân đương nhiên không có vấn đề, nàng lại muốn giữ gìn bộ dáng của tiểu lilo chưa phát dục này, thật là... wtf!

"Vậy làm cho tôi nhiều một chút..."Hai ngày nay Ôn Nhu không ăn, nên có chút thèm, nghĩ thầm rằng giúp hắn coi chừng nhà, ăn vài cục "đường đậu"cũng là hợp lý.

"Vâng, vâng... bà nội nhỏ, bây giờ con không còn nhiều, cho bà ba cục, sau này sẽ làm nhiều một chút"Lục Minh quyết định khởi động kế hoạch nuôi dưỡng tiểu lilo, cho cô nàng Ôn Nhu này ăn nhiều một chút, tốn bao nhiêu lục thần hoàn đồng hoàn cũng không sao, hắn không tiếc, quyết để cho nàng ăn, ăn cho nhiều vào, sau đó nhìn cặp ngực lép như cái bánh xếp của nàng, chờ ngày nàng hối hận!

Một ngày nào đó, cô nàng này sẽ cầu xin mình!

Cứ từ từ chờ, không vội, không vội!

Tiểu Đậu Đậu nhào vào lòng Ôn Hinh phu nhân, làm nũng một trận, lại nhảy xuống, lao đến thân mật với Lục Minh.

Khi Lục Minh ôm nó, trong lòng có một cảm giác kỳ quái... Avrile là xữ nữ, như vậy thì sẽ có mùi thơm xử nữ, mà Ôn Hinh phu nhân lại có mùi này, hẳn cũng là xử nữ mới đúng, nhưng vấn đề là, nàng ta sinh tiểu Đậu Đậu ra bằng cách nào? Trên thân thể của tiểu Đậu Đậu có hào quang sáng chói y như nàng, cảm giác hai người này đúng là mẹ con, tiểu Đậu Đậu không thể nhặt về nuôi, càng không phải là con của vợ trước... nhức đầu quá, rốt cục là sao hả??

Có lẽ, đây là bí mật mà Ôn Hinh phu nhân và Trầm Khinh Vũ gạt mình.

Hy vọng có một ngày, các nàng sẽ nói ra bí mật này với mình.

Lục Minh thấy chúng nữ giúp mình thu dọn đồ đạc, quyết định lấy điện thoại ra gọi cho Hoắc yêu nữ, bởi vì khi hắn nhìn cái bánh xếp của Ôn Nhu, chợt nhớ đến cặp ngực size D của nàng....

Nếu có một ngày nào đó, mình trái ôm bộ ngực D, phải ôm lấy bộ ngực bánh xếp của tiểu lilo, vậy thì đúng là cuộc sống đầy hương diễm!

Vừa mới móc điện thoại ra, thì nữ hoàng bệ hạ Mục Thuần gọi điến, Lục Minh trong lòng vừa động, nếu như có một cặp ngực to hơn ngồi ở giữa, thì chẳng phải càng thêm mĩ mãn à? Nhưng mà suy nghĩ này chợt lóe lên, liền nhớ đến cha của nàng, đại gian cẩu Mục Chi Hiển, Lục Minh choáng váng, quyết không tạo quan hệ với Mục Thuần, nếu không, cuộc đời sẽ gặp nhiều bất hạnh!

"Nữ hoàng bệ hạ vĩ đại, kỵ sĩ của người vừa mới về, xin cho hắn nghỉ ngơi một lát!"Lục Minh ấn nút nghe xong, liền nói như thánh với nàng, bỗng nhiên nghe tiếng khóc nức nở : "Nhanh đến cứu mạng, có người muốn làm bậy với em!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio