Hoắc yêu nữ kích động, tròng lòng khẩn trương, dù sợ Lục Minh chờ không được, nhưng nàng vẫn kiên trì đi rửa mặt, rồi lại trang điểm, thay đồ một cái rồi mới đi ra ngoài.
Lục Minh xấu hổ, nhưng mà người ta làm đẹp vì mình, hắn cũng hiểu, hơn nữa còn có chút vui vẻ.
Thừa dịp nàng đi vào phòng thay đồ, Lục Minh lấy điện thoại ra gọi cho Giai Giai một cú, hắn không hề giấu diếm Giai Giai bất kỳ chuyện gì, nói là mình muốn cùng Hoắc yêu nữ ra ngoài ăn cơm xem phim, dặn nàng đừng chờ mình, Giai Giai nghe xong, vui mừng trả lời : "Dạ, vậy đi chơi vui vẻ nha, nhớ chú ý đến chị Dung nhiều nhiều!"
Trong lòng Giai Giai thật ra rất quan tâm đến Hoắc Vấn Dong, Hoắc Vấn Dong vì yêu nên khổ, nên nàng toàn tâm xúc thành chuyện này.
Để cho nàng càng vui vẻ hơn chính là, Lục Minh rất thẳng thắng với mình, nói rõ là trong lòng hắn có nghĩ đến mình.
Sau khi Hoắc Vấn Dong thay đồ xong, trên mặt cũng trang điểm sơ lại, vết thương trên mặt của nàng không hề làm giảm đi sự xinh đẹp của nàng, ngược lại còn bộc lộ mị lực thần bí. Nàng thay bộ sườn xám của Phương Phỉ Uyển bằng đồ bình thường, mặc một cái áo thun không tay màu đen, làm cho bộ ngực căng đến nỗi muốn nứt ra luôn vậy, phía dưới mặc một cái quần jean bó, làm cho cặp mông vô cùng vểnh lên, nói chung là cực kỳ mê người.
Nếu nói về xinh đẹp, Cảnh Hàn, Niếp Thanh Lam, Trầm Khinh Vũ các nàng quả thật rất xuất sắc, nhưng nếu nói về điện nước cơ thể, thì phỏng chừng không ai có thể so với Hoắc yêu nữ!
Lục Minh thầm than, vóc người của Hoắc yêu nữ quả thật rất bốc lửa, ăn mặc không quá gợi cảm đã khoa trương thế này, nếu để nàng mặc áo tắm vào.
Vậy thì có thể giết chết người đó!
Hoắc Vấn Dong thấy Lục Minh nhìn mình đến ngẩn ngơ, trong lòng rất vui mừng, nhưng ngoài mặt lại khẽ liếc hắn một cái.
Nàng mặc thêm một cái áo khoác vào, làm cho cặp ngực, cái eo nhỏ, và cặp mông tròn bị che đi.
Vóc người hấp dẫn của mình, để cho hắn nhìn là được rồi, đi ra ngoài hả, nàng chấp nhận che đi. Lục Minh thấy nàng cầm lấy cái túi xách nhỏ, kỳ quái hỏi : "Phụ nữ ra ngoài, nhất định phải mang túi xách sao?"
"Không mang sao được, có những bộ quần áo không có túi, thì ví tiền và chìa khóa để đâu? Ví dụ như mặc váy, nếu không mang theo túi xách thì không tiện!"Hoắc Vấn Dong vốn muốn nói cho Lục Minh biết rằng, phụ nữ mang túi xách ra ngoài, chủ yếu là để làm tăng thân phận, chỉ có học sinh và người làm công mới không mang thôi. Có nhiều người không mang túi xách, sẽ có cảm giác là bị thấp kém một chút, hơn nữa còn có cảm giác khẩn trương, hai tay không có cái gì để nắm cả. Như vậy cử động sẽ mất tự nhiên. Mang theo túi xách thì tốt hơn nhiều, coi như là một sự trợ giúp tinh thần vậy!
Nàng muốn nói cho Lục Minh biết về phương diện này, nhưng cần phải có học vấn lớn, không hề đơn giản như vậy.
Nhưng nàng suy nghĩ một hồi, lại thấy hắn mà hiểu được thì mới lạ!
Kéo hắn vào thang máy xong, đợi đi xuống lầu, liền vội vàng tách ra, chờ cho chúng nữ nhìn thấy, liền giải thích là mình ra ngoài làm việc với ông chủ.
"Đúng... đúng rồi, làm việc, mọi người từ từ làm..."Mọi người nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của nàng, làm gì mà tin tưởng nàng đi làm việc với Lục Minh chứ. Tiểu Hoa MM thì trực tiếp hơn, hỏi thẳng Hoắc yêu nữ là có đi khách sạn với Lục Minh không, Hoắc yêu nữ xấu hổ, nhưng mà, nàng cũng lập tức phản công, nói là lão nương muốn ăn hắn, thì lúc nào cũng có thể, vừa rồi... nàng cố ý không nói, để làm mọi người tò mò.
"Anh Minh, chờ một chút!"Quỷ tinh linh Cam Điền chạy đến, nhỏ giọng nói với Lục Minh : "Cái vòng cổ này có phải rất quý hay không? Đắt quá em không thể nhận được đâu!"
Động tác của nàng tựa hồ như muốn cởi vòng cổ ra vậy, nhưng trên mặt lại không muốn, thằng mù cũng có thể thấy được nữa là.
Lục Minh vui vẻ, đưa tay ra vuốt đầu an ủi nàng, cười nói : "Lần sau anh lại đi trộm, trộm của một ông già giàu có tiếp, kiếm thêm mấy cái vòng cổ đắt tiền cho em nữa, để em mỗi ngày lấy ra một cái chơi, được không?"
Cam Điền nghe xong liền vui vẻ, ôm lấy Lục Minh mà hôn hai cái, nhỏ giọng nói : "Được, quyết định vậy đi, nhưng mà cái này là bí mật của hai chúng ta, không thể để cho chị Trang hay chị Tiểu Hoa biết, nếu không các chị ấy sẽ lột da rút gân em mất... Ai, Hoắc yêu nữ đã tới rồi, em phải chuồn thôi, đừng để cho nàng ta nhìn thấy vòng cổ của em, anh Minh cũng đừng nói cho nàng biết nha!"
"Quỷ tinh linh này, thấy em đến, là liền bỏ chạy, chẳng lẽ đang nói xấu sau lưng em sao?"Hoắc Vấn Dong nhìn Lục Minh cười nói.
"Đúng vậy, nàng ta nói em tối qua tự sờ soạng, kêu rất lớn tiếng!"Lục Minh giả bộ nói.
"Nói bậy nói bạ!"Hoắc Vấn Dong đỏ mặt lên, cầm túi xách đánh hắn, sẵng giọng nói : "Tên sắc lang này, em đâu có, hơn nữa hôm qua em tăng ca tại Phương Phỉ Uyển, đâu có về ký túc xá đâu, nàng ta có thể nghe được à. Khẳng định là nói bậy, anh không được tin"Sau khi mắng xong, nàng cảm thấy trên mặt nóng như lửa ấy chứ, tim đập đùng đùng luôn, nhỏ này tuy nói bậy, nhưng lại nói đúng, tối qua mình quả thật đúng là...
"Chờ một chút, hai người ra ngoài phải không? Đón taxi không tiện đâu, cầm chìa khóa của chị nè"Chị Trang đuổi theo, đưa cho Lục Minh một chiếc chìa khóa.
"Xe của chị ở đâu có vậy?"Lục Minh kỳ quái chuyện chị Trang có xe, nhưng mà cũng không phải xe mới, chỉ là chiếc AudiTTS thôi, vốn tưởng rằng đây là Vương Đổng mua cho nàng, không ngờ chị ấy nói rằng : "Hoa Chung Quy, là chị Hoa của em đó. Chị ấy đang có thai, nên ít ra ngoài, nên để xe ở đây cho chị, chị ấy nói là chuẩn bị mua cổ phần của Phương Phỉ Uyển rồi, chiếc này cũng xứng với tổng giám đốc Phương Phỉ Uyển như chị. Hồi nãy chị muốn nói với em, nhưng do vui quá, nên quên mất!"
"Chị Hoa muốn mua cổ phần à, em cũng không dám cản đâu, để % cổ phần của em đi!"Lục Minh đáp ngay không cần nghĩ.
Chị Hoa là ai chứ, là sư tử Hà Đông đó, nói không thì chỉ có chết.
Hơn nữa, phỏng chừng là chị ấy thấy thèm sinh ý của Phương Phỉ Uyển rồi.
Mua cổ phần chắc cũng để chơi thôi, nếu bắt chị ấy quản hả, chị ấy còn có mấy công ty lận đấy, chuyện nhiều vô số, không quản được Phương Phỉ Uyển đâu, khẳng định cũng lại làm bà chủ danh nghĩa như mình thôi. Nhưng chị Trang vừa nghe xong, đã khoát tay nói : "Hoa Chung Quy nói là muốn mua cổ phần, chứ không phải của em. Chị ấy sẽ nói cho Ôn Hinh phu nhân biết, việc này em biết là được"
Lục Minh vừa nghe không dính đến mình, vội vàng gật đầu, mở cửa xe, ngồi vào, rồi mới nhớ ra mình không có bằng lái.
"Để em!"Hoắc Vấn Dong đoạt lấy chìa khóa, ngồi vào chổ người lái, rồi đóng cửa xe lại.
"Em có bằng lái sao?"Lục Minh kỳ quái đuổi theo, ngồi xuống chổ bên cạnh người lái, hỏi : "Em có bằng lái xe lúc nào thế?"
"Em đã có từ lâu rồi, chỉ là không có xe thôi!"Hoắc Vấn Dong cười đắc ý, chào tạm biệt chị Trang, rồi lái xe ra khỏi Phương Phỉ Uyển, mặc dù xe không còn mới, nhưng vẫn có thể lái rất thuần thục, làm cho Lục Minh không khỏi giơ ngón cái về hướng nàng.
"Kế tiếp, chúng ta làm gì? Đi hóng gió trước hả?"Lục Minh vẫn muốn thực hiện kế hoạch hẹn hò của mình.
"Lần này không tính, lần sau anh lái xe đến rước em đi hóng gió, mới tính là hẹn hò, bây giờ em chỉ đi làm việc với ông chủ thôi!"Hoắc Vấn Dong cười hì hì nói, lại hỏi : "Ông chủ, muốn đi đâu?"
"Nếu không tính là đi hóng gió, vậy chúng ta đi ăn cơm đi, sau đó đi coi phim!"Lục Minh bắt đầu chấp hành theo tán gái đại pháp của Hoắc Vấn Dong, đầu tiên là đi hóng gió với tiểu MM, sau đó đói bụng thì đi ăn cơm , sau đó thì đi coi phim, coi hết phim thì đi ăn khuya, sau đó đi dạo trong công viên, tình huống cuối cùng là, có thể hun thì hun, có thể sờ thì sờ, làm được gì thì làm =))
"Tự mình có nguyên một cái khách sạn rồi, còn ra ngoài ăn cơm..."Hoắc Vấn Dong không đồng ý nói, vả lại bây giờ mới ba giờ chiều, không phải giờ ăn cơm.
"Vậy đi mua vài món quần áo, thế nào?"Lục Minh không còn chủ ý gì, không thể thể làm gì khác hơn là xuất ra tuyệt chiêu dụ gái đi dạo phố.
"Chủ ý này không tồi nha!"Hoắc Vấn Dong nghe xong, hai mắt sáng lên, tuyệt đối không ngờ rằng, hắn lại đồng ý đi dạo phố với mình.
Nhưng mà, đến trung tâm mua sắm rồi, nàng mới biết mình cao hứng hơi sớm.
Vốn nàng tưởng rằng Lục Minh sẽ đi dạo với mình, sau đó không ngừng ca ngợi mình, không ngờ rằng Lục Minh cũng biết rằng khi con gái đi dạo phố, cửa hàng nào cũng ghé vào, coi coi cho đã rồi cuối cùng ghé lại mua mấy món quần áo mình thích, hắn quyết định đứng tại cửa hàng đầu tiên "chờ" nàng, dù sao chuyện tốn công, Lục Minh cũng sẽ không làm, đi dạo phố với nàng, tốt hơn là đứng đây chờ nàng trở về.
Hoắc Vấn Dong nghe lý luận của hắn xong, có chút kinh ngạc, thầm nghĩ khả năng quan sát của người này rất tốt, nhưng mà trong lòng nàng cũng đã tính trước hết rồi, cười nói : "Đứa ngốc, mua quần áo không quan trọng, con gái chỉ thích đi dạo phố thôi, thích thử đồ thôi. Nếu như anh dẫn Giai Giai hoặc Niếp cảnh quan đi, khi các nàng thử đồ thì khen một tiếng, như vậy các nàng khẳng định sẽ rất vui, không, anh cũng không cần nói, chỉ cần đi cùng với các nàng, các nàng cũng rất vui rồi! Nào, chúng ta thử một chút, tích lũy một chút kinh nghiệm!"
Lục Minh nghe nàng nói xong, biết bản thân phải đi chung với nàng, thì nàng ta mới vui vẻ, không còn cách nào, đành phải gật đầu.
Sau hai giờ, Lục Minh cảm thấy rằng, thà bản thân đánh với Thiên Cẩu Nhẫn hoặc là đánh với Thạch Trung Kiếm còn tốt hơn nhiều.
Thể lực mặc dù không có vấn đề, nhưng tinh thần đã bị Hoắc Vấn Dong hành hạ đến tội nghiệp.
Nàng ta thử ít nhất cũng trăm bộ đồ, nhưng không mua một món nào, làm cho mấy cô phục vụ trừng mắt lên nhìn Lục Minh, Lục Minh khuyên nàng nên mua một món đi, mà Hoắc yêu nữ chỉ lắc đầu, tỏ vẻ muốn qua cửa hàng kế bên.
"Cái này không phải vừa thử sao? Mặc dù màu khác, nhưng cũng giống nhau thôi"Lục Minh hoài nghi Hoắc yêu nữ có chủ tâm hành hạ mình không.
"Khác chứ, cái này có đính hạt, hơn nữa còn thêu hoa văn khác, cái kia là cổ chữ V, còn cái này là cổ chữ U, căn bản là khác"
Hoắc Vấn Dong khuyên nhẫn giải thích cho Lục Minh biết, làm cho đầu của hắn suýt tí đã nổ tung rồi, rồi đi ngang qua cửa hàng bán đồ lót, nàng kéo Lục Minh vào, nhưng hắn sống chết không chịu, nàng kiên quyết kéo hắn vào, còn nói : "Để em dạy anh một số kiến thức mua đồ lót của con gái, anh biết đồ lót gì thích hợp với Giai Giai không? Anh biết đồ lót gì mặc hợp với Niếp cảnh quan sao? Mau vào, cái này rất quan trọng, em đoán rằng ngay cả cách mở áo lót anh cũng không hiểu, lỡ như đến lúc tình cảm mãnh liệt, anh không biết cởi áo lót của nàng ta thì thế nào?"
"Cái này..."Lục Minh đau đầu, thầm nghĩ, cởi áo lót cũng thật là cần có học vấn lớn, bản thân nên học tập một chút.
"Móc áo lót ở phía sau phía trước đều có, có khi là móc, có khi lại là nút, áo ngực có rất nhiều kiểu, anh cần phải tìm hiểu, nếu không đến lúc đó không cởi được, thì đừng trách cô giáo này không dạy"Hoắc Vấn Dong cười thầm, nếu có một cô gái thích hắn, còn cần hắn tự cởi áo ngực à.
"Nhưng bên trong có người, anh lại là con trai, đi vào ngại lắm"Lục Minh cảm thấy rất xấu hổ.
"Đứa ngốc, có nhiều tình nhân cùng vào mua đồ lót lắm, anh khẳng định là chưa thấy quần lót chữ T rồi, em sẽ giúp anh đại khai nhãn giới!"Hoắc Vấn Dong ra sức dụ dỗ Lục Minh.
"Em muốn mặc cho anh xem?"Lục Minh kích động, thầm nghĩ, cái này cũng đáng giá vậy!
Nếu như nàng ta chịu mặc quần lót chữ T cho mình nhìn, như vậy quả thật là một cảnh đẹp.
Hoắc yêu nữ nghe xong, nhất thời xấu hổ, giận dỗi liếc hắn một cái.
Lúc vừa kéo Lục Minh vào, liền phát hiện ra có một người đàn ông trung niên và một quý phụ nhân đang đi đến hướng này, vội vàng kéo kéo Lục Minh, ý bảo hắn nhìn qua, lại nhỏ giọng nói : "Tên kia, không phải cẩu tổng giám đã làm hại Giai Giai sao?"