Bàn tay lửa nóng của Lục Minh, chậm rãi vói vào trong áo
Mục Thuần kích động đến nỗi thân thể run nhè nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, tim của nàng đập thình thịch như muốn nhảy ra.
Bỗng nhiên, điện thoại di động của Lục Minh vang lên, tiếng chuông làm hai người giật nảy mình. Lục Minh vội vàng lấy điện thoại ra, Mục Thuần cũng giống như yêu đương vụng trộm bị người phát hiện, vội vàng chỉnh lại quần áo. Lục Minh vừa nhìn là Hoắc Vấn Dung gọi tới, ấn nút nghe, hỏi: "Chuyện gì?"
"Vốn là anh đã cùng người ở đập chứa nước Bạch Dũng ước định là cung cấp Bạch Thiện thời gian dài, nhưng đã mấy ngày nay bọn họ cũng không đưa tới, em vừa gọi điện thoại, hắn nói không cho cung cấp chúng ta nữa. Xiên thịt cá nướng của Phương Phỉ Uyển chúng ta chính là chiêu bài ăn vặt mà khách nhân thích nhất! Nếu không, anh gọi điện cho chủ quản Vương Tông Lượng kia hỏi một chút đi? Em nghi ngờ là đám Thủy Tinh Cung gây sự, bọn họ đang đố kị với việc buôn bán cùng sinh ý của chúng ta! Trước đó, đã từng có người đến phá rối, cầm gián, chuột, nhện.... ném vào khách sạn chúng ta, may là có bọn Lạc Vân trông coi! Bây giờ, lại muốn cắt đứt nguồn nguyên liệu của chúng ta...."
"Trước tiên để anh gọi điện thoại cho đối phương đi!" Lục Minh lập tức gọi điện thoại cho tên Vương Tông Lượng có nốt ruồi đen kia, phát hiện người này tắt điện thoại.
"Thế nào rồi?" Mục Thuần còn tưởng rằng xảy ra cái chuyện gì quan trọng, vội vàng khuyên Lục Minh nói: "Anh có việc, đi làm trước đi, em không gấp, chỉ cần anh không mặc kệ em là được."
"Được, có điều là quá trình trọng tổ thân thể hoàn mỹ có chút lâu, hơn nữa sau đó sẽ xảy ra một thân mồ hôi thối, phải tìm một địa phương thích hợp mới được." Lục Minh khẽ vuốt đỉnh đầu của Mục Thuần một chút, ôn nhu nói: "Biện pháp bảo trì thân thể hay nhất chính là luyện công, tựa như rất nhiều nữ hài tử luyện yoga như nhau, có điều là luyện công phải chịu khổ. Nếu như em không sợ khổ, anh đây trở lại hảo hảo ngẫm lại, chỉnh lý biện pháp cho tốt"
"Em không sợ chịu khổ. Chỉ cần anh lo cho em. Anh bảo em làm cái gì. Em sẽ làm cái đó." Mục Thuần giơ lên nắm tay nhỏ, hạ quyết tâm thật lớn.
"Lần sau anh sẽ dạy em..." Lục Minh trong lòng khe khẽ thở dài. Nếu như Mục Thuần nàng không phải con gái của Mục Chi Hiên. Như vậy sẽ không phải đau đầu như vậy. Nếu như mình cùng Mục Thuần quá mức thân cận. Mục Chi Hiên kia khẳng định sẽ phát hiện.
"Chờ một chút." Mục Thuần bỗng nhiên ôm chặt lấy Lục Minh một cái, vui vẻ nói: "Bây giờ, em mới cảm thấy anh là kỵ sĩ đạo tặc của em! Bây giờ! Em mới cảm thấy em là một nữ hoàng bệ hạ!" Nàng rất sợ mình khóc, con mắt đỏ sẽ bị bạn học nhìn thấy. Không tiễn Lục Minh đi ra ngoài. Mà là vui vẻ lấy điện thoại ra gọi cho bạn tốt nhất, cười nói: "Ngày hôm nay tôi mời khách. Hai tỷ muội các cô muốn ăn cái gì? Nem chua hay chân gà nướng?"
Lục Minh quyết định tự mình đi tới đập chứa nước Bạch Dũng một chuyến. Dù sao mình cũng thuận tiện đi điều tra ở thượng lưu đập chứa nước có cái khu khách quý như nào. Nhìn xem có cấu kết với người Nhật hay không.
Lại đến đập chứa nước Bạch Dũng, nam tử ngăm đen Vương Tông Lượng kia còn ở đây.
"Nốt ruồi đen" lộ vẻ đề phòng rất rõ ràng. Tuy rằng mặt ngoài hiếu khách nhiệt tình, nhưng không có loại vui mừng như lần đầu tiên Lục Minh tới cái khu này lúc trước. Lục Minh không có đề cập tới khu quý khách. Chỉ là giả bộ hỏi vấn đề cung cấp Bạch Thiện: "Vương chủ quản, Phương Phỉ Uyển chúng ta đã cùng các ông uớc định cung cấp Bạch Thiện thời gian dài. Làm sao đã mấy ngày nay cũng không có hàng đưa tới"
"Gằn đây lượng cá Bạch Thiện giảm mạnh, bây giờ đã gần đến mùa đông, ở đây lạnh, càng ít người câu cá, cho nên chúng ta không cách nào duy trì cung ứng được." Vương Tông Lượng cười theo.
"Hóa ra là như vậy..." Lục Minh mỉm cười, hắn trước khi tới đây, đã cho Đặc cần Tiểu Đội điều tra qua, cá Bạch Thiện ở đập chứa nước Bạch Dũng này cũng không có giảm, mà là sửa thành cung cấp cho mấy khách sạn lớn như Thủy Tinh Cung. Thiên Thượng Nhân Gian, Lạc Diệp Phi Hoa .
Mấy khách sạn lớn như Thủy Tinh Cung cũng nhất định muốn mô phỏng theo Phương Phỉ Uyển làm xiên cá nướng, nhiều lần phái người tới ăn, len lén đóng gói, đem đi nghiên cứu.
Tuy rằng bọn họ không cách nào phục chế được bí phương độc môn mà Lục Minh phối hợp, nhưng bọn hắn nghĩ tới một cái chiêu độc.
Nếu bọn họ không làm được tốt nhất, như vậy liền cắt đứt nguồn cung cấp của Phương Phỉ Uyển.
Lục Minh là một người theo đuổi tới cùng, hắn xoay người rời khỏi, Vương Tông Lượng một hồi liên tục xin lỗi, nhưng không có mời Lục Minh đi tới khu quý khách chơi đùa cái gì nữa, hiển nhiên, Vương Tông Lượng này đã biết thân phận của Lục Minh. Lục Minh ở trong mắt hắn, ngoại trừ thấy sự đề phòng ra, còn có một loại sợ hãi nói không nên lời. Lục Minh là Hoa Hạ sinh hoạt tại thành phố Lam Hải, Vương Tông Lượng bây giờ cùng Tử Thần đại danh đỉnh đinh đối kháng, nói không sợ đó là giả.
"Ông chủ, ông chủ, thực sự xin lỗi, xin lỗi..." Vương Tông Lượng vẫn tiễn Lục Minh rời khỏi, cúi người xin lỗi vượt hơn lần.
Tại sau khi Lục Minh rời khỏi, trên đỉnh đê của đập, có thêm hai bóng người.
Một nam tử cao gầy lắc đầu nói: "Hắn không phải kẻ ngu ngốc, hơn nữa thủ hạ hắn tinh nhuệ, một khi tra, là có thể tra được chúng ta nói dối, chuyện này không thể gạt được hắn."
Nam tử mập mạp hơi lùn ha hả cười, ói ra khói xì gà: "Hắn rất nhanh sẽ bề bộn nhiều việc, không có thời gian chú ý tới những việc nhỏ này, hơn nữa, hắn cũng không nghĩ ra việc này là chúng ta cố ý sắp đặt, cắt nguồn cung cấp Bạch Thiện, chỉ là kế gây tai hoạ đông dẫn, hắn chỉ biết nghĩ biện pháp đả kích Thủy Tinh Cung cùng đối thủ cạnh tranh, căn bản sẽ không nghĩ đến nơi này của chúng ta có một căn cứ bí mật. Căn cứ bí mật của chúng ta ở đây, phải vĩnh viễn bảo trì bí mật, đặc biệt là phòng thí nghiệm nghiên cứu của chúng ta, càng là bí mật trong bí mật! Nếu như phía trên có lãnh đạo tới kiểm tra, như vậy liền dẫn bọn hắn đi hoan lạc, xài bao nhiêu tiền, cũng đều không có vấn đề gì. Chỉ cần kế hoạch của chúng ta thành công, như vậy chính là kỳ công lớn nhất, tin tưởng đến lúc đó, toàn bộ Lam Hải, toàn bộ Hoa Hạ, thậm chí toàn bộ thế lực trên thế giới đều sẽ bị tẩy rửa một lần nữa, chúng ta sẽ trở thành người thao túng của tập đoàn có quyền lực lớn nhất trên thế giới!"
"Chỉ mong, tất cả thuận lợi."
Bây giờ, khoảng cách tới kết quả cuối cùng, không còn bao nhiêu thời gian, nhưng mà trong lòng ta lo lắng càng tăng." Nam tử cao nói.
"Ngươi sợ hãi Tử Thần sao? Được rồi, chúng ta nghĩ một biện pháp, đem hắn dời Lam Hải..." Nam tử mập mạp khẽ gật đầu.
Lục Minh mà bọn họ đang thảo luận trong miệng, bây giờ, đang gọi điện thoại cho lão nhân Trang Thần.
Nếu như lúc trước chưa đánh qua mấy ván CSS, không có tại trong lúc thả lỏng tận lực đề thăng lực cảm ứng nguy cơ của mình, có một loại thử nghiệm đó, như vậy tại trên đập chứa nước Bạch Dũng, hắn không nhất định có thể cảm ứng được nguy cơ tồn tại.
Loại nguy cơ này, không phải chỉ là một cường địch giống như Võ Tôn 'Sài Môn Thần' như vậy, mà là cùng trò chơi đại thế rất tương tự.
Ví dụ như hắn cùng Mục Thuần hai tên cướp đối chiến với tám cảnh sát, tại trên đại thế chính là có cảm ứng nguy cơ nhất định.
Lục Minh chính là lợi dụng loại cảm ứng nguy cơ này làm ra phản ứng tốt nhất, cuối dùng dùng biện pháp khéo léo, đem tất cả tám người đều tính toán. Vừa rồi khi hắn đứng ở trên đê đập, cũng có loại cảm giác nguy cơ này, hơn nữa là thật sâu, cực kỳ mờ mịt. Hắn lập tức liền quyết định rời đi, rất sợ đánh rắn động cỏ, cái địa phương này, so với trong tưởng tượng của mình còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều.
Lúc đầu, hắn còn tưởng rằng "Tương" tới, trốn ở chỗ này chuẩn bị đánh lén mình.
Nhưng lại tới một lần nữa, xem ra còn không phải chỉ là như thế.
"Cảm ứng nguy cơ đặc biệt nghiêm trọng sao? Chẳng lẽ bọn họ muốn đem toàn bộ đập chứa nước nổ tung? Có điều là, cho dù là nổ tung đập chứa nước, bây giờ là thu đông, trừ lượng nước không tính là quá nhiều, tối đa chỉ có thể cọ rữa khu Tam Bình khu, làm ngập lụt đường phố Lam Hải, nếu muốn tạo thành tổn thất đặc biệt nghiêm trọng, còn không có khả năng..." Trang Thần lão nhân nghe xong, cũng có chút cảm thấy mờ mịt. Địch nhân lại có thể sẽ ở trong một cái đập chứa nước có suy nghĩ gì chứ? Nơi đó là vùng ngoại thành, rời xa khu trung tâm, lại có biện pháp nào tạo thành tổn thất lớn cho Lam Hải chứ?
"Đêm mai ta ẩn vào nhìn một chút, tin tưởng lần này cũng là một cuộc thu hoạch lớn." Khóe môi Lục Minh hiện lên một tia trào phúng, xem ra, lại đã tới lúc Hoa Hạ Tử Thần xuất động.
Lục Minh mới vừa buông điện thoại, nha đầu Lâm Vũ Hàm kia gọi điện thoại tới.
Hồi lâu, nàng cũng không nói gì.
Lục Minh rất kỳ quái, hình như đêm qua còn tốt. làm sao sáng đã liền gọi điện thoại cho mình chứ? Còn không nói lời nào, thần thần bí bí như thế cũng không giống nàng a! Lâm Vũ Hàm điển hình là cô gái nhỏ có giấu cũng không giấu được tâm sự, nàng rốt cuộc có chuyện gì tìm mình chứ?
"Nha đầu, thế nào rồi? Ai khi dễ em?" Lục Minh kỳ quái hỏi.
"Không, em không sao..." Thanh âm của Làm Vũ Hàm mang chút khóc nức nở, lại mang chút ủy khuất: "Em bị người ta lừa... Em vốn muốn làm chút thành tích cho cha mẹ xem, ký mấy cái hợp đồng lớn, muốn kiếm cho công ty một khoản lớn vào cuối năm, ngày hôm trước, còn rất đắc ý. Không nghĩ tới, em bị nguời lừa, bọn họ chui qua kẻ hở trên hợp đồng.
"Em nói rỗ ràng một chút." Lục Minh rất hiểu tâm lý của Lâm Vũ Hàm muốn làm ra thành tích chứng minh mình, nàng vẫn rất nỗ lực cùng ôn Hinh phu nhân học tập. nhưng không nghĩ tới lại có thể bị lừa.
"Em cùng một công ty nước ngoài ký xuất khẩu kim loại hiếm, kim loại hiếm đó vốn không được tùy tiện xuất khẩu, nhưng bởi vi trải qua phê chuẩn đặc biệt, giao do mấy công ty lớn chúng ta tới làm, đem kim loại hiếm có hạn bán ra bên ngoài với giá đắt, đổi lấy công trạng của năm nay, đây là len lén tiến hành, đối ngoại đều giữ kín. Em quen một trợ lý của quản lí, nàng là bạn học của em, vì vậy nói với cha và chú, chuyện này giao cho em... Trước đó rất thuận lợi, chúng ta dùng giá rẻ thu gom tất cả xí nghiệp, ký hợp đồng, giá của mỗi xe kim loại hiếm đều cao hơn bình thường %." Lâm Vũ Hàm oan ức nói: "Em vốn cho rằng cha sẽ biểu dương em, không nghĩ tới, công ty chuột túi của Australia kia chơi xấu, chúng ta vốn ký hợp đồng ước định lấy ô tô là loại xe Đông Phong tấn mà tất cả công ty đều thông dụng để vận chuyển hàng hóa, không nghĩ tới bắt đầu từ tối hôm qua, xe của người úc đi ra. tất cả đều là xe tải lớn ngoài tấn... Bọn họ nói chụp vào chỉ quy định mỗi xe bao nhiêu tiền, không quy định bọn họ sử dụng cái xe gì để vận tải, em để cho bọn họ chui qua kẽ hở..."
"Mẹ kiếp, người nước Kanguru lại vô sỉ như thế a!" Lục Minh nghe nói qua rất nhiều chuyện về người nước ngoài lợi dụng hợp đồng lậu khi dễ người trong nước, nhưng không nghĩ tới, có một ngày việc này sẽ phát sinh ở bên người.
"Em chỉ là thổ lộ tâm sự, anh nghe qua cũng đừng tính làm gì, này chỉ là em quá ngốc, phải chịu cái bài học này." Trong thanh âm của Lâm Vũ Hàm có chứa ý khóc.
"Mọi người nói như thế nào?" Lục Minh nghĩ thầm, nếu như ôn Hinh phu nhân nói không có cách nào, vậy phỏng chừng liền bỏ qua.
"Em không dám nói... Em sợ cha chửi em." Lâm Vũ Hàm khiếp đảm trả lời.
"Em đang ở đâu?" Lục Minh vội vàng hỏi, cô gái nhỏ này nghìn vạn lần không nên luẩn quẩn trong lòng mới tốt.
"Anh không giúp được em đâu, vừa rồi em gọi điện thoại cho bạn học của em, nàng còn cười nhạo nói a phần hợp đồng kia cho dù là chúng ta muốn lên tòa án cũng không thắng được, hơn nữa trong lúc lên tòa án, bọn họ một mực vận chuyện kim loại hiếm, chờ kiện xong, ít nhất cũng đều phải hai tháng, khi đó, kim loại hiếm đã đã sớm vận chuyển xong." Lâm Vũ Hàm nói làm cho trong lòng Lục Minh hơi nhảy lên, chung quy hắn cảm thấy lúc này, tựa hồ còn có gì đó liên hệ.
Vì sao, hết lần này tới lần khác tại trước khi mình chuẩn bị điều tra đập chứa nước Bạch Dũng thì có loại chuyện phức tạp kéo dài thời gian chứ?
Thời gian hai tháng, rốt cuộc cùng cái gì có liên quan?
Chẳng lẽ, Tương cẩn bế quan hai tháng? Hắn sẽ ở hai tháng sau luyện thành cái thần công gì chăng?
"Em nghe này, tiểu nha đầu, em lập tức lại kiểm tra lại hợp đồng của em một chút, hoặc là hạng mục công việc khác, nhìn có không có vấn đề. Anh đến Phẩm Trà Quán chờ em, nếu như em có cái hợp đồng gì. đều mang tới đi!" Lục Minh bỗng nhiên cảm thấy có điều gì đó, hình như rất bí ẩn, cần mình đi bóc trần, mở ra, tin tưởng chỉ cần cởi bỏ cái khúc mắc từ đáy lòng này, như vậy chân tướng sẽ lộ ra.