Sống Cùng Vạn Tuế

chương 447: phong ba ảnh khoả thân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Hạ tỷ!” Lục Minh bình thường cực ít khi gọi Hạ Linh như vậy, bây giờ vừa gọi, trong lòng Hạ Linh ngọt ngào, bất quá lại có một loại cảm giác “không chuyện mà nịnh nọt không trộm cũng cướp”, tiểu tử này chuẩn bị không an phận!

“Cậu cười cái gì?” Hạ Linh trợn mắt liếc hắn một cái, hắn cười đến đáng khinh như vậy, trong lòng khẳng định có cái ý hư hỏng gì đó?

Mặt ngoài mặc dù tâm thần lại bị nụ cười như ánh mặt trời kia của Lục Minh hấp dẫn, mình đương nhiên sẽ không thừa nhận, nhưng trên thực tế tên tiểu tử gian xảo này cười rộ lên. thật đúng là rất đẹp trai. Nếu không hắn có một bộ dạng tướng mạo được như vậy, tin rằng cũng không có nhiều cô gái điên cuồng vì hắn như vậy. đáng tiếc tiểu từ này hư hỏng từ đầu đến chân, là đại sắc lang điển hình! Làm cho người tức giận là, mọi người trên thế gian vẫn cho hắn là đại anh hùng......Đại anh hùng làm sao hoa tâm giống hắn như vậy chứ. lại càng sẽ không làm càn giống như hắn, động hay không động liền vươn móng vuốt sói sờ loạn con gái người ta!

Hạ Linh cảm thấy được bên trong chúng nữ phải kể tới mình là không hay ho nhất, bởi vì tất cả các thời điểm tiểu tử này làm chuyện xấu, đều để mình thấy được.

Cố tình, mà mình lại không thể tố giác hắn......

Lục Minh không nghĩ tới khi Hạ Linh trợn mắt liếc mình một cái, còn có vô số ý tưởng hiện lên.

Hắn đi đến bên kia xe,‘”ba” lái xe đi vào, nghiêm trang hướng về phía Hạ Linh gật đầu nói:“Tôi đã chuẩn bị tốt! Hạ tỷ nếu như muốn mời tôi ăn cơm, bất cứ lúc nào cũng có thể.”

“Ăn cái đầu cậu!” Hạ Linh thiếu chút nữa không có đem hắn một quyền đánh bay lên trời.

“Đầu của tôi không thể ăn, không bằng đổi thành hôn mặt tôi đi!” Lục Minh hì hì cười, không thèm để ý chút nào.

“Làm chuyện đứng đắn đi, cậu nghĩ rằng tôi và cậu rất có không khí sao? Cậu muốn đánh nhau, cười đùa thì tiểu hồ ly cùng với lãnh mỹ nhân của cậu đi! Hạ Linh tức giận nói lầm bầm, bất quá lời vừa ra khỏi miệng, trên mặt đại quẫn, lời này có lỗi trong ngôn ngữ. Lục Minh gật đầu, đồng ý nói:“Được, chúng ta trước tiên làm chuyện đứng đắn đi!” Hạ Linh vừa nghe, ai, tiểu tử này nói chuyện làm sao lại giống như là muốn chiếm tiện nghi của mình?

Hạ Linh rất muốn cho hắn một quyền, nhưng là sợ tay của mình bị hắn bắt lấy, võ công của tiểu tử này so với mình cao hơn một trăm lần, nếu hắn làm xấu lên. mình cũng không phải là đối thủ.

Một bên thở phì phì nghĩ đến. một bên hằm hằm lái xe.

Lục Minh biết rõ nguyên nhân Hạ Linh tức giận nguyên nhân, bởi vì mình đã lâu không có gọi điện thoại cho nàng, cũng không có gọi điện thoại cho Ngu Thanh Y.

Đặc biệt mình từ cổ mộ trở về, vài ngày trôi qua đều không có điện thoại cho nàng, khẳng định đem nàng doạ sợ . Đương nhiên mấy ngày nay đều bận tối mày tối mặt, mình nhiều lần muốn gọi cho nàng cùng với Ngu Thanh Y, cuối cùng đều bởi vì chuyện khác làm lỡ . Nếu muốn làm mỹ nhân từ giận chuyển thành vui, có rất nhiều phương pháp, nhưng Lục Minh cả một loại đều không sử dụng, hắn càng hiểu được, Hạ Linh nàng muốn hả giận, muốn cho mình một cái tát tai.

Coi thân phận của nàng, tuyệt đối sẽ không cùng mình hảo hảo nói chuyện, ngự tỷ này mặc dù là có khả năng quản lí nhân cùng bảo tiêu, nhưng da mặt mỏng không chịu được!

“Hạ tỷ, Thanh Y có khoẻ không?” Lục Minh nghĩ vừa hỏi, Hạ Linh hơn phân nửa sẽ đem di động ném lên trên người mình, để mình gọi điện thoại, rồi hừ lạnh Cậu còn nhớ tới nàng.

“Nàng......Nàng bị bệnh!”Không nghĩ tới. Hạ Linh chỉ là khẽ thở dài một hơi.

“Bị bệnh?” Lục Minh kinh ngạc, Ngu mỹ nhân bị bệnh? Chẳng lẽ Hạ Linh muốn dẫn mình đi trị bệnh cho nàng?

“Chỉ là cảm mạo, phát sốt vài ngày . nàng sợ lây bệnh cho cậu. vẫn không cho tôi gọi điện thoại. Cậu đi cổ mộ, nàng gặp ác mộng, lo lắng cho cậu, cả đêm đều ngủ không ngon, cậu trở về vài ngày, lại ngay cả một cuộc điện thoại đều không có gọi!” Hạ Linh không nhịn được cho Lục Minh một quyền, mang chút ủy khuất sẳng giọng:“Chúng ta chẳng qua là bằng hữu bình thường, hoặc là chỉ là người qua đường, không ai quản .không ai để ý, chúng ta đã sớm biết......Lam Hải này chúng ta cũng ở không quen, chúng ta phải đi mới được......”

Nàng nói xong lời cuối cùng, đôi mắt ửng đỏ, âm thanh hơi mang chút khóc nức nở.

Nhưng rất nhanh, lại hít hít cái mũi, áp chế kích động, tiếp tục lái xe như thường.

Lục Minh nỗi lên một trận đau lòng, nếu kiên cường như Hạ Linh, cũng có cảm xúc dao động, xem ra nàng gần đây đã bị áp lực thật sự là rất lớn.

Hai người Hạ Linh cùng với Ngu Thanh Y, mình quả thật là quan tâm chưa đủ, gần nhất bên người các nàng có lão yêu quái bảo hộ, thứ hai là bản thân các nàng cùng rất kiên cường, không giống Gia Giai cùng Nhan Mộng Ly. Gần đây Ngu Thanh Y bị người phong toả, áp lực của các nàng hẳn là rất lớn, mình lại bận đi thăm dò cổ mộ. trở về lại xử lý chuyện quân đội cùng với Lâm Vũ Hàm, sau vẫn đi thăm dò phòng thí nghiệm sinh hoá, thật đúng là không có đem thời gian chia đến phía các nàng bên kia. huống gì là thời gian gọi điện thoại......Tại thời điểm này, mình đích xác làm không tốt, hai người các nàng bị thái tử cùng với nhóm quan lớn trên kinh liên thủ phong sát. vốn cần mình an ủi cùng với ủng hộ nhất mới đúng.

“Chúng ta đi thăm Thanh Y đi! Đây là đi đâu?” Lục Minh vừa thấy đường này không phải quay về Nghê Tùng Sơn Trang. có chút kỳ quái là Hạ Linh muốn dẫn mình đi đâu?

“Có quản lý một công ty muốn vơ vét tài sản của chúng ta. hắn nói có người dùng máy chụp ảnh chụp được ảnh tắm khoả thân cùng với ảnh Thanh Y thay quần áo. hắn mua được ảnh, hướng chúng ta đòi một trăm vạn, nếu không sẽ tung lên trên mạng!” Hạ Linh vừa nói, Lục Minh nhất thời hiểu được tại sao Ngu Thanh Y lại ngả bệnh, nhất định là bởi vì sự kiện này làm tâm tình u buồn, sinh bệnh.

“Bây giờ tìm hắn đàm phán?” Lục Minh cảm thấy làm sao các nàng lại không nói sớm, đã xảy ra loại chuyện này, các nàng phải là nói trước tiên với mình chứ.

“Chúng ta vẫn rất chú ý, rất ít khi thay quần áo cùng với tắm rửa ở bên ngoài, nhưng có khi không dừng được cũng có. Tôi cùng với Thanh Y hoài nghi không có ảnh chụp khỏa thân, nhưng bây giờ thủ đoạn ghép hình rất lợi hại, bọn họ hoàn toàn có thể dùng phương pháp photoshop. làm giả hình khoả thân, như vậy dù người trong nghề có thể thấy được là giả. nhưng người ngoài nghề vẫn là tin, hem nữa mọi người cũng thích nhìn ảnh như thế, bất luận như thế nào, nếu như thật sự là có ảnh chụp, tuôn ra ngoài, đối với hình tượng của Thanh Y sẽ có tổn hại nghiêm trọng!” Hạ Linh ra hiệu ý bảo Lục Minh nhìn phía sau xe, ở đó có một cái va li nhỏ màu đen. xem ra là trăm vạn để trao đổi!

“.....Lục Minh trong lòng khẽ động, chẳng lẽ đó cũng là kỷ xảo của địch nhân?

Lúc trước trong thời gian phong toả, làm sao bọn họ không lấy ảnh này ra, mà chờ tới bây giờ mới tìm Ngu Thanh Y gây phiền toái?

Người có trí thông minh bình thường, ở Lam Hải này. cùng mình đối kháng, thì là muốn chết, bọn họ biết rõ mình cùng Ngu Thanh Y có quan hệ không cạn, còn dám to gan phá hoại như thế ? Chẳng lẽ bởi vì mình một ngày liền xử lý tốt chuyện của Lâm Vũ Hàm. địch nhân có ý định cấp cho mình chút chuyện để làm sao?

Lục Minh nghĩ mãi không thông, tiền vơ vét tài sản cũng không tính nhiều.

Một trăm vạn ở trong phạm mà khả năng kinh tế của Hạ Linh cùng với Ngu Thanh Y có thể chịu được, thế gian làm gì có địch nhân nào lại nhân từ như thế......Hạ Linh thấy Lục Minh hồi lâu cũng không nói gì. không nhịn được quay đầu nhìn, phát hiện tiểu tử còn thật sự lo lắng, lại lâm vào suy nghĩ sâu xa, trong lòng không khỏi hơi ngọt. Hắn đối với chuyện của mình cùng với Thanh Y, vẫn là là thực để trong lòng!

Vốn không muốn nói cho hắn biết, mình lén xử lý cũng được, chỉ là sợ hắn biết sẽ mắng chửi người.

Nói tiếp, từ đáy lòng cũng hy vọng hắn có thể đứng ra giúp mình xuất đầu, nhớ rõ khi gặp địch ở Hắc Phong sơn hắn đã nói qua, có hắn ở đây, tất cả đều không lo!

Khách sạn Kim Hải. tầng năm.

Lục Minh cùng với Hạ Linh tìm đến của, hơi liếc nhau, tới rồi.

Hạ Linh đang muốn giơ tay gõ cửa, Lục Minh ra hiệu nàng trước tiên đừng làm gì.chính mình đứng ở trước cửa cám ứng. phát hiện trong phòng chỉ có một người, hơn nữa là người đàn ông bình thường, cũng không phải là sát thủ lén tập kích như trong tưởng tượng, nhất thời yên lòng. Lục Minh duỗi tay ra gõ gõ, bên trong có cái thanh âm quát hỏi:“Ai?”

Lục Minh đẩy của mà vào, Hạ Linh xách theo vali da đi theo phía sau, chỉ thấy có một nam tử cao lớn mập mạp đứng lên, bàn tay to cố ý vô tình duỗi hướng bên hông.

Người này. mặt mày dữ tợn, rất giống đồ tể. lại cố tình mang một bộ kính gọng vàng, làm cho người ta có một loại cảm giác giả vờ nhã nhặn.

Lúc tuổi còn trẻ thân thể người này có lẽ thực sự tráng kiện, nhưng là hiện tại hắn qua tuổi trung tuần, lại còn có bụng bia rất to.

“Hạ Linh, ai vậy ?” Nam tử cao lớn mập mạp kia quát hỏi.

“Bao quản lí trước kia là xuất thân hắc đạo, tôi đương nhiên phải tìm người để có thêm can đảm.” Hạ Linh cầm va li đen trong tay ném tới trên mặt bàn. hừ nói:“Tiền đều ở nơi này, ảnh đâu?”

“Hai người các ngươi, tốt nhất không nên chơi trò gì, lão Bao ta cái gì sóng gió cũng đều đã trải qua, tục ngữ nói, không có ba phần sát khí, không dám lên Lương Sơn.” Bao quản lí kia nhẹ nhàng bỏ ra bộ tây trang của mình, lộ ra một khẩu súng lục bóng lưỡng. Lục Minh nhìn thiếu chút nữa cười ra tiếng, có người có bản lĩnh thực sự, làm sao lại dựa vào súng dọa người, kêu chó không cắn người, người nầy lại vừa dọa vừa hù, xem ra chín thành chín là một bọc mủ( thùng rỗng kêu to)!

Hắn mở va li đen của Hạ Linh mang đến ra, vội vàng lật lật, phát hiện tất cả đều là tiền giá trị lớn một trăm đồng, tham lam mừng rỡ như điên chợt lóe lên.

Nhìn lại Lục Minh cùng với Hạ Linh đứng ở rất xa, hắn một bên đề phòng hai người Lục Minh cùng với Hạ Linh manh động, một bên chậm rãi lấy ra một cái phong bì dày từ trong kiện công văn của hắn, vứt cho Hạ Linh, lại hừ nói:“Mười tấm ảnh, nơi này có chín tấm, chờ khi ta an toàn rời khỏi Lam Hải, ta sẽ gửi tấm cuối cùng cho ngươi!”:

“Bao quản lí, không phải là chúng ta đã nói qua hiệp nghị rồi sao? ông muốn nói không tính?” Hạ Linh cả giận nói.

“Đừng nghĩ giờ trò với theo ta, tiền ta đã cầm. nhưng người còn tại trong địa bàn của ngươi, ta không thể không cẩn thận một chút, nếu như các ngươi dám báo cảnh sát. hoặc là có cái thủ đoạn gì khác, như vậy bạn của ta sẽ đem ảnh phát tán lên mạng, còn có thể đưa tin lên báo chí đưa ra trước ánh sáng. Nếu như ta thuận lợi rời đi, tự nhiên sẽ đem ảnh gửi cho ngươi, đem tất cả các dấu vết phá huỷ đi.Lão Bao ta nói như thế nào cũng là một nhân vật, nói chuyện, tuyệt đối giữ lời, chỉ là các ngượi không được nghĩ đến giở trò gì!” Bao quản lý kia còn cố ý vỗ vỗ súng lục bên hông, để uy hiếp.

“Chúng ta không nghĩ muốn giờ trò gì, bất quá hy vọng ngươi thực hiện đúng hứa hẹn, sau khi rời Lam Hải, đem tất cả ảnh đưa lại đây, nếu không chúng ta mời sát thủ giết cả nhà ngươi!” Lục Minh nhìn phong bì dày kia. hướng về phía Bao quản lí cảnh cáo nho nhỏ, rồi kéo Hạ Linh rời đi.

Hạ Linh không rõ tại sao Lục Minh phải đi bây giờ. nhưng nàng tin tưởng Lục Minh làm như vậy khẳng định có đạo lý của hắn.

Đi tới đại sảnh tầng một rồi, Hạ Linh không nhịn được tò mò hỏi:“Sao cậu lại làm thế? Tôi còn muốn bắt lấy hắn, đem hắn lột da cạo xương, lấy lại ảnh !”

Lục Minh khẽ cười nói:“Ảnh đều là giả , ảnh chụp cũng là photoshop. tên kia muốn là nghĩ đến lừa tiền, cho dù chị bầm thây hắn thành vạn đoạn, cũng không lấy được ảnh thực sự. Chị không thấy người này là một thằng ngốc sao? Ngay cả súng đều là giả , lấy trí lực của hắn, căn bản không có khả năng nghĩ ra loại kế hoạch này. hắn tuyệt đối là bị người sai khiến, hiện tại, việc duy nhất chúng ta phải làm. chính là tìm ra ai là người chủ sự sau lưng.

“Người chủ sự sau lưng?” Hạ Linh nghe Lục Minh vừa nói, cũng hiểu đuợc vừa rồi có chút gì đó là lạ.

“Người chỉ huy kia, hẳn là ở ngay tại trong đại sảnh tầng một này.” Lục Minh ha hả cười nói:“Chị hẳn là cũng có chú ý, Bao quản lí thấy tôi đến đây cũng không ngoài ý muốn, chỉ hỏi tôi là ai, như vậy chứng minh khẳng định có người đã sớm nhìn thấy hai chúng ta, lại mật báo cho hắn. Chúng ta bây giờ đi ra ngoài, để người kia thấy, lại ở bên ngoài từ xa xa giám thị, nếu như Bao quản lí rời đi, như vậy chúng ta cũng từ từ theo dõi, nếu như hắn ở trong này, như vậy chúng ta đi vào, đem hắn cùng với người chủ sự phía sau màn một lưới bắt hết! Yên tâm đi, tất cả có tôi!”

“Ân!” Hạ Linh nghe tới thời điểm Lục Minh nói “tất cả có tôi”, trong lòng không nhịn được xuất hiện suy nghĩ, tiểu tử này tuy rằng tuổi nhỏ hơn so với mình , nhưng hắn cuối cùng là một nam tử hán đại trượng phu. mình nghe hắn, là chuẩn đúng vậy!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio