Nửa tháng sau, nhóm hoa lan quý đầu tiên trong tay Đỗ Hành đã toàn bộ chuyển tới trong bùn đất bình thường, Lê Chanh chọn một cây mới bồi dưỡng trong đó ra “Mặc ngọc tiến bảo” biến chủng hỏi địa chỉ gửi qua cho Từ Hoằng Nghĩa, khi trở về lại ôm một chậu” Phát tài tiến bảo” về trong nhà, tiếp theo còn có hai ba chậu hoa lan cực phẩm phân biệt đưa tới cục bảo vệ sức khoẻ cùng với công ty Y Duyến từng có hợp tác một lần cùng Lê Chanh, chỉ cần người có ý tùy ý đi trên mạng tra giá liền hiểu rõ, những cây hoa lan này thuộc loại cực phẩm, mỗi một chậu đều giá thành đắt đỏ, càng đừng nói là biến chủng chưa bao giờ xuất hiện qua.
Khi Từ Hoằng Nghĩ nhận được kiện hàng đặc biệt gửi vận chuyển còn có chút phát mộng, người bình thường tặng quà cho gã là nhất định phải tự mình tới nhà thăm hỏi, hơn nữa mục đích tặng quà của những người này cũng đều không phải là thuần túy bao niêu, đơn giản là hy vọng đạt được lợi ích càng lớn hoặc có điều cầu chính mình, chưa từng có ai gửi chuyển phát nhanh tới, nhìn thấy chàng trai giao hàng câu nệ đứng ở ngoài cửa, trong lòng Từ Hoằng Nghĩa tức cười, coi như là hiễu rõ ý đồ hỏi địa chỉ trước đó của Lê Chanh.
Nhận quà kiểu này khá mới mẻ.
Vì thế ngày này vừa mới có một hội nghị, cơ bản bắt đầu từ Từ Hoằng Nghĩa vào ở biệt thự ông cụ nhà mình, Từ thị họp cũng đã toàn bộ sử dụng hội nghị video, đương nhiên phiêu lưu của thế giới mạng là có, nhưng cũng sẽ không quá lớn, dù sao Từ thị cũng không phải không có nhân tài kỹ thuật. Nhấn mở kế hoạchgần nhất, Từ Hoằng Nghĩa uống ngụm trà lơ đãng nhìn một cái gì đó cực kỳ nhìn quen mắt từ trên bàn của một nữ giám đốc nào đó.
“Được rồi, giám đốc Triệu ở lại một chút, những người khác tan họp”.
Từ Hoằng Nghĩa tỉnh bơ đặt tách trà xuống, sắc mặt nhìn không ra biến hóa, khiến mọi người trong màn hình đang thảo luận khí thế ngất trời đồng loạt mất tiếng, dựa theo tác phong thường ngày của chủ tịch Từ, bình thường chính là phân phó xuống cái gì chính là cái đó, cơ bản sẽ không giữ lại một mình ai họp, hôm nay đột nhiên lời này vừa ra, mọi người khó tiếp tthu, qua một lát tổng giám đốc của mấy công ty con đều lĩnh ngộ rồi.
À, cũng đúng.
Tuổi chủ tịch Từ ước chừng hơn tuổi rồi, tuy rằng nhìn tướng mạo vẫn là hơn hai mươi tuổi, này cũng không nhỏ! Ở nông thôn còn mười lăm mười sáu tuổi liền kết hôn sinh con rồi đó! Chẳng lẽ chủ tịch mặt lạnh này nhìn trúng giám đốc Triệu?!!!
Đây chính là chuyện tốt đó!
Mọi người chỉnh sắc mặt, lấy một loại ánh mắt chính nhân quân tử nhìn chủ tịch Từ và giám đốc Triệu, lòng hiểu nhưng không nói ra liếc nhau, trong ba giây rời khỏi video.
Triệu Uyển: “…….”
Triệu Uyển: “Chủ tịch Từ, có phải vấn đề về nguồn hàng hay không…….”. Từ Hoằng Nghĩa vung tay cắt ngang, “Này không vội, trong lòng tôi hiểu rõ, quan hệ không bền chắc có thể bỏ đi, hiện tại chúng ta còn chưa cần tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục”. Gã dừng một chút, hỏi: “Hoa lan trên bàn cô gọi là gì?’.
Tư duy Triệu Uyển còn chưa từ phương diện nguồn hàng chuyển về, lúc này nghe được vấn đề của Từ Hoằng Nghĩa liền giật mình, nhìn xuống chữ khắc trên chậu lan của chính mình, “Anh hùng tiến bảo”.
Từ Hoằng Nghĩa cầm tách trà nghĩ thầm, chậu này là “Anh hùng tiến bảo”, chậu của mình kêu “Mặc ngọc tiến bảo”, hai chậu đều kêu tiến bảo, khẳng định là cùng một lứa ra, lại hoặc là mua trong tay cùng một chủ tiệm.
Triệu Uyển thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng một mình ở lại bị dạy bảo, thì ra chính là bởi vì một chậu hoa lan, nói thật lúc nhận được chậu lan này cô vẫn là cực kỳ kinh hỉ, mắc tiền hay không trước không nói, chỉ luận tinh xảo của lá hoa, chỉ sợ ít có bông hoa nào có thể sánh được với nó, “Quả thật rất đẹp, chính là một người trước đó cùng công ty Y Duyến hợp tác qua giải quyết vấn đề lửa sém lông mày của Y Duyến gửi tới, người này tuổi không lớn làm việc cục kỳ lão luyện, còn nói tương lai trong tay còn có thể có đại lượng da thú, vấn đề chất lượng tuyệt đối không cần kiểm nghiệm, tôi cảm thấy cần phải vì thế thành lập một cái quan hệ hợp tác trường kỳ”.
“Cô xem rồi làm”. Suy nghĩ của Từ Hoằng Nghĩa từ hoa lan chuyển đổi tới trên người người phụ trách đó, đồng dạng là gửi bưu điện tặng hoa lan, tuổi không lớn, làm việc lại cự kỳ lão luyện, chỉ là……… Trong tay cậu nhóc kia cũng không nên sẽ có đồ da lông này mới đúng, đại khái là gã nghĩ nhiều rồi.
Cùng lúc đó, từ phía Nam thành phố Hạ Dương chuyển dời tới bệnh viện tâm thần “ngôi nhà yên vui” của phía Bắc thành phố Hạ Dương thi công một bệnh viện lđiều trị tâm thần nữa, lần này di chuyển đối bệnh nhân trong bệnh viện làm ra phân chia, phần lớn bệnh nhân bình thường nằm ở trong trạng thái tỉnh táo đều sẽ dời tới trong bệnh viện mới trị liệu, mà bệnh nhân thân tâm thần lưu lại cuối cùng phần lớn là chuẩn bị chờ hưởng tuổi già thoải mái, mấy ông già của phòng số đều vô cùng cao hứng ở lại.
Nhưng mà không may, bởi vì mới vừa dọn tới nhà mới, chỉ trang bị đèn điện thiết bị cơ bản, cho dù máy tính được đưa tới cũng không có cách lắp mạng, vì thế những ông già này bắt đầu kêu gào, nói không lắp mạng liền phát bệnh cho viện trưởng xem.
…….. Please hiện tại các người đã là đang phát bệnh rồi được không!
Viện trưởng ngồi xổm cổng lớn thở dài, mấy ông già trong phòng số bận rộn vớ vẩn một hồi đều yên tĩnh lại.
“Hiện tại làm sao đây?’.
“Không mạng, trái xoài chờ sốt ruột rồi”.
“Viện trưởng là kẻ lừa đảo, chuyển nhà một chút cũng không vui”.
“Vậy làm sao bây giờ?”.
“Ngủ”
“À”.
Vừa chờ liền chờ tới tháng cuối tháng tám, Lê Chan xách valy hành lý một thân thoải mái chạy tới thủ đô, khác hẳn cùng Đường Hà ba lô căng phồng đầu đầy mồ hôi, bên trong valy của cậu chằng qua cũng chính là chút vật phẩm vụn vặt và quần áo, mẹ Lê, Lê An Thúy chuẩn bị đích các loại đồ ăn vặt cho cậu tất cả đều nhét vào trong túi trữ vật, hai người xuống máy bay ngồi trên xe buýt sân bay chạy thẳng tới nội thành, Đường Hà ừng ực uống nửa chai nước khoáng, lúc này mới hơi hơi hoãn lại.
Chiếc xe chờ một tiếng sau mới chạy, Đường Hà biết chính mình vào đại học A sớm hưng phấn qua rồi, lúc này nhắc tới một đường chào hỏi lộ vẽ bình tĩnh, nhưng mà bởi vì cậu ta nói lớn quá, vẫn là dẫn tới không ít cô gái liên tiếp liếc mắt che miệng cười trộm, cùng lúc đó, Lê Chanh người bên cạnh cậu ta tự nhiên cũng bị nhân tiện chú ý.
Có người chính là càng nhìn càng quen mặt.
Rốt cục khi tới đại học A, một cô gái tóc dài ngồi song song bên trái đột nhiên kinh hô ra tiếng đối với khuôn mặt của Lê Chanh, “Thật là cậu ta……..”.
Cô gái tóc ngắn bên cạnh cô ta xoa xoa đôi mắt buồn ngủ, “Ai chứ?”.
“Thủ khoa đại học nha!”. Cô gái tóc dài nhỏ giọng nói thầm.
“Chắc không phải đâu, không đúng nha, cho dù là người của tỉnh nào đạt thủ khoa đại học, cậu làm sao biết rõ như vậy………”. Cô gái tóc ngắn vẫn như cũ không thể phản ứng trở về, đối với một cô gái tỉnh lẻ đậu đại học A mà nói, thành tích tốt đó là tự nhiên, bởi vậy mặc dù là thủ khoa đại học cũng sẽ không cảm thấy núi cao ngước nhìn cỡ nào.
Cô gái tóc dài thở dài: “Mấu chốt cậu ấy là của tỉnh Nam Giang”.
Năm nay thủ khoa đại học của tỉnh Nam Giang làm chính là đề bài khó nhất của Đông Sơn, nghe nói môn ngữ văn kia năm phần vẫn là bởi vì lời văn chữ nghĩa trau chuốt rất hay mới được điểm cao, quả thực chính là nhân vật hoàn mỹ cấp nam thần, cũng khó trách sẽ có không ít người gọi cậu ta là thần thi cử.
“Cậu nói là Lê Chanh?”. Cô gái tóc ngắn bỗng dưng giật mình, ngẩng đầu nhìn hướng phía trước, chỉ nhìn thấy bóng dáng thanh lịch nhàn nhã của một người mặc sơ mi trắng ở cửa xe, những người khác đều thành phông nền…….. Khó trách được nhiều người thích như vậy, khí chất thực sự tốt.
Phần lớn sinh viên bên trong đại học A đều là thích đọc sách, rất ít có bộ tộc rất xúc động theo đuổi ngôi sao, hơn nữa bản thân Lê Chanh cũng đều không phải là ngôi sao xuất đạo, cho dù có người nhận ra cũng cơ bản không có loại tình huống đuổi theo xin ký tên, Đường Hà hự hự mở đường ở trong đám người, hai người đứng ở chỗ báo danh của khoa Y.
Khác với nhân số đông đúc của khoa khác cùng khóa, tồn tại của khoa Y đại học A trên quốc tế coi như đều rất có danh tiếng, chỗ báo danh của khoa này là có bốn người phụ trách, tổng thể mà nói ít hơn rất nhiều so với hàng dài của khoa khác.
Đàn anh trên mũi đeo một cái mắt kiếng gọng đen, mặc đồng phục, có vẻ cực kỳ nghiêm túc, “Tên”.
“Lê Chanh”.
“…….”
Lê Chanh?
Khóa này quả thật có một người kêu Lê Chanh, nhưng mà thân là thủ khoa khoa học tự nhiên không phải phải đi khoa Toán hoặc là khoa Lý sao???
Cư nhiên tới đây học khoa Y……
Nhớ tới mới nãy lúc trở về khoa đám khoa Toán kia một bộ bộ dáng vênh váo tận trời gã liền nhịn không được muốn cười được không!!!
Cây viết dừng một chút trên danh sách báo danh, đàn anh chỗ báo danh ngẩng đầu liếc Lê Chanh một cái, thuận tay lật xem danh sách trên bàn, quả nhiên từ cột danh sách lớp đầu tiên tìm được cái tên cực kỳ bắt mắt này, “Bạn học Lê, em ở lớp hai, ký túc xá phòng , đúng rồi, có hứng thú gia nhập hội học sinh hay không?”.
Lê Chanh cười lắc đầu, công ty vừa mới bắt đầu, cậu chỉ sợ không có nhiều thời gian như vậy.
Ký túc xá phòng là phòng hai người một phòng, bởi vì báo danh thời gian khá sớm, bạn cùng phòng là Đường Hà. Quét dọn vệ sinh, Lê Chanh cầm cái mũ lưỡi trai đi ra đại học A, lựa chọn đại học A bởi vì kỳ vọng của người nhà, mà vào đại học C chính là nguyện vọng của chính cậu, khá tiện chính là, từ cửa sân vòng qua bên cạnh một con đường chính là đại học C.
“Trước đừng bước vào, chờ chị tới tìm em”. Tống Giai tựa hồ ở hoàn cảnh cực kỳ ồn ào, thanh âm truyền tới cũng có chút đứt quãng, Lê Chanh cất di động, rất nhanh nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở cửa ló đầu ra nhìn, cậu giơ mũ lưỡi trai lên vẫy vẫy tay.
“Rất nhiều phóng viên, em còn chưa trải qua huấn luyện đối mặt ống kính, hiện tại không thể đi vào, trước đó đại học C tung tin em sẽ báo danh, khiến mấy tòa soạn báo truyền thông khứu giác nhạy bén đều chú ý tại phương diện này, vốn đã có dự đoán trước rồi, chính là không nghĩ tới sẽ có nhiều người như vậy……”. Tống Giai thở hổn hển, nhịn không được bật cười, “Phim còn chưa quay xong liền có thể khiến cho toàn dân chú ý, em cũng là độc nhất rồi”.
“Như vậy chúng ta theo cửa hông đi vào gặp hiệu trưởng”. Tống Giai mắt nhìn cổng lớn chen chúc, trực tiếp mang Lê Chanh đi cửa hông, nếu luận quen thuộc đối đại học C, Tống Giai cơ bản không có tình huống lạc đường, bởi vì lúc cô mới vừa làm người đại diện của người nghệ sĩ thứ nhất lúc ấy đi học ngay tại đại học C, đi quen rồi cũng liền sẽ không xảy ra sai lầm.
Ngày hôm sau, nối tiếp sau đại học A, đại học C liền hot một phen.
【thủ khoa đại học báo danh trường nghệ thuật hay không? Là thật hay là giả? —— ngày gần đây, trong danh sách báo danh của đại học C xuất hiện một vị thí sinh Lê Chanh tới từ tỉnh Nam Giang trúng tuyển, mà căn cứ vị Lê Chanh trên danh sách này và Lê Chanh thủ khoa đại học tỉnh Nam Giang đều không phải là chỉ là tên giống nhau, hơn nữa là cùng một người, như vậy Lê Chanh rốt cuộc là tới đại học A, hay là tới đại học C?】theo tin túc này xuất hiện, số người bình luận cũng ngày càng tăng nhiều.
“Đại học C loại học viện nổi tiếng này là sẽ không truyền bá tin tức giả, chỉ sợ thủ khoa báo danh là thật”.
“Không có khả năng, hôm qua tôi còn thấy Lê Chanh báo danh ở khoa Y mà, bộ dạng căn bản giống hệt hình chụp trên báo chí mà! Ngay từ đầu liền nói chọn đại học A rồi, làm sao có thể sẽ đi đại học C?”.
“Không biết là thật hay giả, nhưng mà thủ khoa đại học học diễn xuất vậy không phải não rút sao, không lẽ cảm thấy có thể vừa học tốt vừa diễn xuất ca hát tốt chứ, trên đời này nào có người toàn năng như vậy chứ? Vẫn là thành thành thật thật học tập đi! Nói không chừng học nghiệp thành công, tương lai còn có thể thành một nhà khoa học!”.
“Cảm thấy Lê Chanh đi đại học C cực kỳ lãng phí, thiên phú của chính mình, lựa chọn một cái lối rẽ, hy vọng tin tức truyền ra của đại học C là giả, sự thật kỳ thật không phải như vậy, nhân tài hiếm có”.
Sau đó chính là một loạt hạ thấp đại học C, quả thật đại học C được xưng là cái nôi của ngôi sao, nhưng mà ở trong lòng người Trung Quốc truyền thống, học tập thật tốt tiến vào một trường đại học tử tế. Tương lai đi ra làm một nhân viên chính phủ hoặc là bác học một chút trở thành giáo viên giáo sư mới là con đường nên đi, một học sinh hạt giống tốt vào trường nghệ thuật làm cái gì, này không phải luẩn quẩn trong lòng sao? Đồng thời cũng có không ít sinh viên nặc danh của trường nghệ thuật trong nước vì ý thức cạnh tranh mà tiến hành công kích đối học C.
Danh dự trường cũ bị hao tổn, khiến cho không ít ngôi sao từng tốt nghiệp từ đại học C chú ý.
Nhưng mà khiến mọi người không tưởng được chính là, tin tức trên mạng vẫn bình luận, ở trên truyền thông cư nhiên là từ ngôi sao nữ Thọ Linh trở về từ nước Mỹ đưa ra đầu tiên, “Tôi tha thiết yêu nghề của mình, hơn nữa tôi tin nó và nghề gì đều là giống nhau, là ngang hàng, không có phân chia cao thấp gì. Tôi thấy qua vị thủ khoa đại học này rất có thiên phú làm ngôi sao, thực tế học nghiệp tốt của cậu ấy vừa mới chứng minh sự thông minh và năng lực lý giải cậu ấy, nếu bởi vì một chút này liền giới hạn con đường của cậu ấy có thể sẽ coi nhẹ quá ý tưởng của cậu ấy hay không?”.
Tuy rằng không hiểu “gặp qua” trong miệng của Thọ Linh và “thiên phú làm ngôi sao” là ý gì, nhưng câu nói này cực kỳ đúng trọng tâm, lại nâng cao không ít ngôi sao tốt nghiệp trường nghệ thuật, nhưng thật ra có không ít người chuyển ẩn ý rồi.
“Quả thật là như thế, làm ra lựa chọn gì đều là chuyện của bản thân thần thi cử, người khác cần gì phải quản nhiều”.
“Cực kỳ tò mò! Thọ Linh và thần thi cử là quan hệ gì, hai người bọn họ rõ ràng thuộc loại người khác phương hướng, rốt cuộc làm sao gặp được?!”.
“Hình như lực ảnh hưởng tới mức nhất định đoán chừng sẽ gặp mặt! Ngôi sao còn từng gặp lãnh đạo quốc gia mà, Vương phi nước Anh còn mời nữ MC của CCTV (đài trung ương của trung quốc) uống trà mà, này có cái gì ngạc nhiên……”.
Hai ngày sau, tình thế trên mạng dần dần lắng lại, đại học C được chú ý đủ rồi rốt cục làm ra một phen giải thích hợp lý, để Lê Chanh tiến vào đại học C cũng là kết quả sau khi trao đổi cùng hiệu trưởng đại học A, một là không muốn để mầm tốt bỏ học nghiệp, hai nguyện vọng đối phương tại giới giải trí, như vậy lấy cái biện pháp song toàn, sau này sau khi tốt nghiệp có thể đạt được hai cái bằng tốt nghiệp, cơ bản cùng song học vị là giống nhau.
Quần chúng xôn xao.
Dân mạng cảm khái nói: hai hiệu trưởng vì một thần thi cử cũng là đủ liều mạng.